Chương 2: Mạnh Bình An

Vô Tận Chiến Tranh

Chương 2: Mạnh Bình An

Trong một gian mật thất kín đáo, thiếu niên hai mắt thẫn thờ có vẻ như vừa chịu qua đả kịch cực lớn nào đó, cả người hắn mồ hôi lạnh không ngừng túa ra phải mất một lúc hai con ngươi thẫn thờ của thiếu niên mới có thần trở lại, hắn đưa mắt nhìn về phía bóng người đứng trước mắt mình, mất một lúc mới mở lời:

“Đó là Mạnh gia của chúng ta sao ạ”

Bóng người nhìn thiếu niên, nhẹ gật đầu nhưng bên sâu trong ánh mắt thâm thúy kia vẫn là một sự đau đớn khó mà che giấu mỗi khi nhắc tới truyện này, mà bóng người này không ai khác chính là Mạnh Thiên.

Sau khi được trận pháp do cả gia tộc liều mình bày ra cho đám người bọn họ, tất cả thiên kiêu bao gồm cả Mạnh Thiên đã được đưa tới một phiến vũ trụ khác, không còn ở phiến vũ trụ trước kia nữa.

Mà vốn dĩ sự tình này có thể thực hiện cũng vì trận pháp kia cũng chính là một đại bí mật mà Mạnh gia cất giấu bao lâu nay, tưởng trừng như sẽ chẳng bao giờ cần vận dụng tới nó vì cái giá phải trả là vô cùng to lớn, thế nhưng vì để sót lại một đường sinh cơ cuối cùng cho Mạnh gia, các lão tổ đã phải đưa ra quyết định khó khăn này.

Vì thế mà Mạnh Thiên cùng các thiên kiêu kiệt xuất nhất của gia tộc mới được lựa chọn để rời đi mà vì số lượng vận chuyển là vô cùng có hạn do việc dịch chuyển qua lại giữa hai phiến vũ trụ là gần như không thể vì chúng cách xa nhau rất xa, và còn vô số những quy tắc phức tạp nữa, nhưng trận pháp nghịch thiên đó lại làm được nhờ công sức của gần như toàn bộ Mạnh gia tộc nhân.

Mà sau vô số năm sinh sống ở phiến vũ trụ này, Mạnh gia cuối cùng cũng đã một lần nữa phát dương quang đại, tuy không thể trở thành bá chủ địa vị duy ngã độc tôn như trước nhưng vẫn là một trong số những đại thế lực cự đầu của phiến vũ trụ này.

Mà nguyên nhân cũng một phần là do truyền thừa của Mạnh gia có phần cao cấp hơn phiến vũ trụ này một chút, tuy rằng phẩm chất giữa hai phiến vũ trụ là như nhau nhưng tuổi thọ của phiến vũ trụ này ngắn hơn một chút so với phiến vũ trụ trước đó mà Mạnh gia làm chủ.

Lại kết hợp thêm bọn họ đều là những thiên kiêu kiệt xuất nhất của Mạnh gia tổ địa lại kết hợp truyền thừa cấp cao vì thế mà Mạnh gia thế hệ mới đã nhanh chóng cắm dùi một vị trí ở nơi đây, tuy thời gian thành lập chưa lâu và lực lượng có phần mỏng hơn các đại thế lực khác nhưng vẫn được xếp vào một trong những đại gia tộc hàng đầu của phiến vũ trụ này, vì đơn giản Mạnh gia thắng ở chất lượng chứ không phải ở số lượng.

Quay lại với gian mật thất này, thiếu niên trước mắt Mạnh Thiên này có tên là Mạnh Bình An, con trai của gia chủ hiện tại của Mạnh gia và công chúa của một đại gia tộc khác, đương nhiên với thân phận khủng bố của phụ mẫu Mạnh Bình An, hẳn là hắn phải là người có thiên phú tuyệt cao thế nhưng số phận chớ chêu hoặc cũng là thiên ý đã an bài mà Mạnh Bình An không hề có linh căn tu luyện có thể nói là phế nhân chính hiệu.

Nhưng cuộc sống của Mạnh Bình An ở Mạnh gia vô cùng tốt vì tộc nhân nơi đây vô cùng đoàn kết nội đấu gần như là không có, đây cũng là một trong những nguyên nhân Mạnh gia quật khởi với tộc độ cực nhanh như vậy.

Mà với thân phận cực cao nhưng thiên phú cực thấp của mình, Mạnh Bình An cũng được người đời gọi với cái tên đệ nhất đầu thai công tử, thế nhưng Mạnh Bình An cũng không muốn làm cả đời tầm thường như vậy, dù hắn có được cha mẹ bao bọc, tộc nhân yêu thương thì hắn vẫn không can tâm, vì thế mà trong suốt nhưng năm tháng dài đằng đẵng nhờ vô số thảo dược chân quý kéo dài tuổi thọ.

Mạnh Bình An không ngừng nghiên cứu tìm hiểu và sáng tạo, từ lĩnh vực đan dạo, cho tới chú thuật, trận pháp, đủ mọi biện pháp để giúp hắn có thể tu luyện nhưng đọc qua vô số điển tịch, vô số giai đoạn lịch sử Mạnh Bình An vẫn không thể hiểu được tại sao mình không thể khai mở linh căn tu luyện bởi vì rõ ràng là chỉ cần phục dụng linh căn đan sẽ có thể tu ra linh căn nhân tạo nhưng hắn lại không được khiến Mạnh Thiên vô cùng chán nản.

Nhưng đang trong lúc hắn tuyệt vọng, dù đã được phụ mẫu khuyên nhủ bao nhiêu lần, trong đó còn có cả vị hôn thê và cũng là thanh mai chúc mã của hắn an ủi, họ nói với hẳn không cần tu luyện bọn họ sẽ bảo hộ hắn cả đời nhưng tất cả mọi người đều không biết sự thương hại hoặc có thể nói là yêu thương quá mức của họ lại càng khiến lòng tự trọng của Mạnh Bình An càng bị tổn thương nhiều hơn vì hắn không cam tâm.

Vì thế hắn mới quyết định đi tới tổ đường Mạnh gia quyết định tạ lỗi với tổ tiên sau đó rời khỏi gia tộc tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình bởi vì hắn không muốn trở thành gánh nặng của gia tộc, vì hắn có lòng tự trọng dù hắn có là con trai tộc trưởng, thân phận cao quý hiển hách thì việc hấp thụ tài nguyên mà không có hồi báo cho gia tộc cũng không thể chấp nhận.

Nhưng khi hắn làm đủ lễ bái đang chuẩn bị rời đi thì đột ngột trước mắt hắn tối đen lại rồi cảnh tượng tạo ngộ của Mạnh gia ở phiến vũ trụ kia tái diễn trong đầu hắn khiến Mạnh Bình An không thể không chấn kinh.

Bầu không khí có chút nặng nề, một chốc lát sau Mạnh Bình An như nhớ ra cái gì đó hơi kinh hãi hỏi:

“Lão tổ! ngài là vị đó sao”

‘vị đó’ trong lời Mạnh Bình An không thể nghi ngờ chính là chỉ người trong hình ảnh vừa xuất hiện trong não Mạnh Bình An, tộc trưởng đầu tiên ở phiến vũ trụ này Mạnh Thiên.

Mà Mạnh Thiên lúc này cũng thu hồi tâm tư, mỉm cười hòa ái với Mạnh Bình An rồi nhẹ gật đầu.

“Hít”

Mạnh Bình An dù đã có suy đoán mơ hồ nhưng khi nghe thấy đáp án thì vẫn không nhịn được mà hít ngụm khí lạnh, không biết Mạnh gia đã thành lập được bao nhiêu năm ở nơi đây nhưng giờ vị gia chủ đời thứ nhất vẫn còn sống lại còn đứng trước mắt hắn quả thực là truyện kinh dị còn vì sao biết đây là lão tổ vì tổ đường là một nơi hết sức đặc biệt, chỉ có những người có thân phận cực cao mới có thể tiến vào mà thôi.

Nhưng tố chất Mạnh Bình An cũng được coi là khá tốt, lập tức hành đại lễ:

“Mạnh Bình An, con trai tộc trưởng đời thứ hai mươi hai xin gia mắt lão tổ”

Mạnh Thiên nghe thấy thế thì mỉm cười hài lòng miệng hơi treo tiếu ý nói:

“Không phải là thiếu tộc trưởng sao, giờ lại thành con trai tộc trưởng rồi”

Mạnh Bình An nghe thế thì vẻ mặt hơi buồn nhưng trước mắt trưởng bối vẫn giữ lấy đúng lễ nghi cung kinh nói:

“Mong lão tổ thứ tội, Bình An vô năng không giám đảm đương chức trách gánh vác gia tộc nay tới đây cũng là tự mình chủ trương, mong lão tổ thành toàn”

“Hahaha”

Mạnh Thiên bỗng cười haha làm Mạnh Bình An hơi khó hiểu nhưng vẫn không hỏi chỉ chờ đáp án từ vị nhân vật trong truyền thuyết của Mạnh gia này.

Chỉ thấy Mạnh Thiên cười híp mắt nhìn Mạnh Bình An nói:

“Ngươi có biết tại sao thiên phú của ngươi không được không?”

Mạnh Bình An nghe vậy cũng chỉ cười khổ trong lòng, nếu hắn mà biết thì quả thực đã không phải khốn đốn tới như vậy, nhưng vẫn cung kính đáp:

“Bình An kiến thức nông cạn mong lão tổ chỉ điểm”

Mạnh Thiên nghe thế thì cười cười, sau đó lật tay một cái một chiếc hộp màu đen xuất hiện trước mắt Mạnh Bình An, mà khi thấy vật này ánh mắt Mạnh Bình An co rụt lại, hắn còn nhớ rất rõ chiếc hộp mình gặp trong đoạn kí ức vừa rồi, mà giờ đây nó lại một lần nữa xuất hiện trước mắt hắn không thể không khiến Mạnh Bình An khiếp sợ, chỉ thấy Mạnh Thiên thu hồi nụ cười trầm giọng nói:

“Chắc hẳn chiếc hộp này ngươi cũng thấy một chiếc hộp tương tự trong đoạn kí ức đó, không sai trên tay ta chính là chiếc hộp đó, đây chính là thứ khiến cả nhà Mạnh gia ta bị hủy diệt.

Lão phu cũng đã từ vô cùng hoài nghi về việc này, tại sao các vị tiền bối năm đó lại đánh đổi cả vận mệnh gia tộc cho chiếc hộp này nhưng sau vô số năm nghiên cứu thì chỉ biết được nó có liên quan tới việc vũ trụ được sinh ra mà sau khi tu vi có chút thành tựu, ta cũng đã tự mình nghiên cứu nó nhưng quả thực thu hoạch cũng chỉ là hơn số không một chút mà thôi.

Mà phát hiện đó chính là lúc ngươi được sinh ra trên đời vào gần hai mươi năm trước”

Mạnh Bình An nghe đến đây thì tim đập thình thịch, tinh thần tập chung tới cực điểm chỉ sợ bỏ sót một chi tiết sẽ khiến hắn hối hận cả đời.

“Ngày hôm đó dị tượng biến đổi liên tục, nhưng chỉ có điều khí vận thiên hạ không ngừng biến hóa thiên cơ đảo lộn không thể thăm giò và đúng lúc thời khắc ngươi ra đời chiếc hộp nằm im bất động vô số năm tưởng trừng sẽ không bao giờ có động tĩnh lại có biến.

Chỉ thấy nó bắn ra một trùm sáng với tốc độ cực nhanh tiến vào trong cơ thể ngươi, đồng thời trên chiếc hộp lóe sáng khiến ta vô cùng nghi hoặc cũng ngay lập tức tìm hiểu biến đổi trên cơ thể ngươi quả nhiên có một nơi đã biến đổi, chính là đan điền.

Toàn bộ linh căn của ngươi đã biến mất chỉ để lại bên trong một vùng hỗn độn tăm tối bên trong đan điền nhưng vùng hỗn độn này lại đang thu nhỏ chỉ là tốc độ cực chậm mà thôi thậm chí đến cả ta cũng không thể do xét bên trong có chứa vật gì, không chỉ thế trên chiếc hộp còn xuất hiện hai chữ ‘luân hồi’ điều này khiến ta vô cùng hoài nghi.

Nhưng suy đi tính lại cũng chỉ có một cách chờ mà thôi vì điều này dính dáng tới luân hồi lão phu cũng không dám thử dù sao huyết mạch Mạnh gia không phải thứ để lấy ra tùy ý nghiên cứu nhỡ có mệnh hệ đến ta cũng không muốn nhìn thấy và lại khi đó ngươi còn quá nhỏ tính mạo hiểm còn quá lớn.

Nhưng hôm nay đã vậy lão tổ như ta cũng đã quan sát ngươi rất lâu rồi lần này quyết định ta giao cho ngươi, là trùng hay là rồng là do ngươi tự quyết định”

Mạnh Bình An nghe những lời giải đáp của Mạnh Thiên mà trấn kinh không thôi, hắn sao ngờ được bí mật động trời như vậy lại có liên quan tới bản thân hắn chứ nhưng quả thực đây cũng chính là một cái cơ duyên của hắn, vì thế Mạnh Bình An sau hồi suy nghĩ cũng mở lời:

“Lão tổ! không biết ta có thể nói cho phụ mẫu cùng huynh đệ một tiếng trước được không, dù sao nhỡ có dị biến bọn họ cùng có thể chuẩn bị tinh thần.”

Mạnh Thiên nghe thấy thế thì nhíu mày thoáng cái sau đó thì lắc đầu thở dài:

“Bí mật bực này liên quan tới an nguy gia tộc, ta không thể mạo hiểm dù là chỉ nói ra ngoài miệng cũng có thể kinh động tới kẻ phía trên vì thế việc này càng ít người biết càng tốt.”

Mạnh Bình An nghe thấy thế thì cũng nhíu mày những cũng chỉ biết thở dài sau đó lấy một lá thư đưa cho Mạnh Thiên nói:

“Lão tổ, nếu ta có mệnh hệ xin hãy đưa lá thư này cho phụ mẫu ta dù sao thì …”

Mạnh Thiên nghe thế cũng không nói gì mà tiếp nhận lấy lá thứ cười nói:

“Không cần căng thẳng, chưa chắc đã là sinh li tử biệt chỉ cần thả lỏng là được!”

Mạnh Bình An nghe thế cũng hít sâu vài hơi lấy lại sự trầm ổn rồi nói:

“Lão tổ, chúng ta cần làm gì tiếp theo”

Mạnh Thiên nghe thế cũng nghiêm túc nói:

“ Ta đã quan sát vùng đan điền của ngươi, vùng hỗn độn kia đã để lộ ra một giọt máu bên trong đó ta nghĩ sẽ bức nó ra sau đó trực tiếp để nó tiếp xúc với chiếc hộp này chắc hẳn sẽ ổn”

Mạnh Bình An nghe thế thì gật đầu bắt đầu hình thức trích huyết, chỉ thấy Mạnh Thiên cách tay nhẹ điểm lập tức giọt máu bên trong đan điền đã bị lấy đi, giọt máu lơ lửng trước mắt Mạnh Bình An, nhìn từ bên ngoài có vẻ nó không có gì đặc biệt.

Tiếp đó Mạnh Thiên điều khiển lấy giọt máu kia nhẹ nhàng rơi xuống phía bên trên chiếc hộp, nhưng khi giọt máu nhỏ lên lập tức dị biến phát ra, chiếc hộp lập tức phóng đại, với một tốc độ cực nhanh mà ngay cả cường giả như Mạnh Thiên cũng rất khó phản ứng mà hút lấy Mạnh Bình An vào phía trong nó mà không một lời báo trước.

Mạnh Thiên cũng bất ngờ trước tình cảnh này, thế nhưng đằng sau lại khiến ông càng thêm dung động thậm trí kinh hãi, vì chiếc hộp kia lập tức xuất hiện vô số vết nứt, một nguồn năng lượng năng lượng lập tức phát ra bên trong.

“Ầm”

Chiếc hộp lập tức phát nổ lập tức dung động khắp Mạnh gia khiến mọi người lập tức chú ý tới tổ đường, bọn họ đều nghi hoặc không thôi chưa biết chuyện gì đã phát sinh thì một tiếng hét kinh hãi cũng vang lên, nhưng lần này ai cũng biết tiếng hét đó đại biểu cho điều gì lập tức tức khiến mọi người biến sắc, vì tiếng hét này chính là do một vị trưởng lão canh giữ hồn bài các tộc nhân Mạnh gia phát ra.