Chương 158: Hình bóng nam nhân

Chứng minh, chứng thì chứng.

Hắn hiện tại không có cửa đối chiến với Thần. Nhưng không đi bí cảnh, cả cuộc đời hắn chỉ biết ở cái xó này mà thôi.

Ở đây và cai quản cái đám nam nhân này làm mẹ gì.

Liều ăn nhiều, vả lại nơi đây, không cần dấu diếm cái gì cả, chỉ cần chứng tỏ thực lực.

Từ trên cao, cả người hắn toát ra hoa văn màu đen quỷ dị, khí tức tử vong từ phù lực của mảnh Hư Thư ngập tràn lan tỏa, một loạt lỗ xoáy tròn lơ lửng quanh người hắn.

Điểm một cái về phía khu rừng, lỗ xoáy đi tới đâu, mọi sức sống của mọi sinh mệnh đều hút cạn, quang cảnh trở nên tang thương, hoang tàn.

"Tu giả Á Văn Tinh"

Bi Bi thốt lên ngạc nhiên, nghĩa là hắn đến từ một trong những tinh cầu gần bình chướng, mọi sức mạnh vũ trụ này đều tập trung ở đó. Á Văn Tinh lại càng dị biệt, tu giả tu luyện phù lực, tu giả nơi đó rời tinh cầu chỉ để đến nơi bình chướng choảng nhau, vậy tên này lang thang nơi đây làm gì?

"Điều đó đúng, cho dù là tu giả Á Văn Tinh thì cũng chỉ là bình thường, thứ ta nghĩ đến là cái lỗ xoáy kia, ta chưa gặp qua, nhưng ta đã nghe nói. Với lại, khí tức tử vong này, dù giết bao nhiêu sinh mạng, cũng không âm lãnh đến vậy"

Chi Chi thủ lĩnh ánh mắt nhíu lại, hút cạn sinh mệnh ư? Khí tức tử vong này là gì?

"Không cần đoán chi nữa, ta, tại Nữ Tích Cổ Tinh, đã giết cao tầng sinh vật, cướp đoạt thiên phú gọi là Thôn phệ"

Nói xong, hắn đáp xuống đất, tiến đến bên Chi Chi, ánh mắt nhìn thẳng vào nàng. Nàng nghe vậy, đối diện với đôi mắt tràn đầy quyết tâm, có chút kinh sợ liền lùi lại.

"Ngươi nói dối, cướp đoạt của cao tầng sinh vật ư, kể cả Đại Năng có thiên phú Tước Đoạt đi chăng nữa, cũng không làm được" - Chi Chi lắc đầu.

Thần, ai mà chả nghe nói về cao tầng sinh vật, thằng này Sơ Linh giết Tiểu Thần còn tin được. Chứ Sơ Tiên mà giết cao tầng sinh vật, hoang tưởng, nói láo. Có thể lỗ xoáy đó của hắn, chỉ là một thiên phú nào đó kỳ dị mà thôi.

Giết cao tầng sinh vật ư? Không thể nào? Giết bằng cách nào? Ai mà chẳng biết là không ai muốn gặp loại sinh vật ngoại lai đó, đó là Tử Thần của mọi tu giả ở vũ trụ này.

"Hãy đưa tay và cảm nhận trái tim ta" - Hắn mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt thủ lĩnh.

Mạo phạm, lại mạo phạm thủ lĩnh nữa rồi, tên Sơ Tiên ngông cuồng này, điên rồi. Bi Bi, Lị Lị và tất cả nữ nhân nơi đây đều nghĩ như vậy, nghĩ hắn sẽ chết chắc.

"Để làm chi?"

Thủ lĩnh Chi Chi lạnh lùng hỏi lại hắn, nếu quả thật như thế, tên này là loại đáng sợ trong đáng sợ, liệu rằng cũng một cấp tu giả, ai giết nỗi hắn đây. Khoảng cách giữa Tiên và Thần mênh mông vô cùng, nhưng không có nghĩa là Đại Du không thể bước chân vào cánh cửa của Thần sau này.

"Ta không có ý mạo phạm, chỉ là để thủ lĩnh biết rằng, là ta chân thật" - Đại Du bình tĩnh trả lời.

Chạm vào nam nhân, sáu nghìn chín trăm năm qua, ta chỉ giết nam nhân, còn đôi tay Chi Chi ta chưa chạm vào một nam nhân nào cả, hắn lại bảo chạm vào trái tim ư?

"Ta không chạm, mà ta sẽ bóp nát trái tim ngươi"

Hiếu kỳ, Chi Chi thủ lĩnh đưa đôi tay ngọc ngà ra trước, ai cũng nhìn thấy được nàng có chút ngập ngừng, run rẩy. Đại Du tự suy đoán, nàng ta là Thần, vì cái gì mà ngại đụng chạm với nam nhân như vậy?

Bàn tay nhỏ nhắn, chạm vào ngực hắn, năm đầu ngón tay khẽ bóp nhẹ. Cảm nhận được gì đó, Chi Chi thủ lĩnh vội vàng rụt tay lại.

"Ngươi, thân thể ngươi, cứng rắn đến lạ, ngươi là tu giả Thể Tôn Tinh?"

Nghe thủ lĩnh nói vậy, tất cả nữ nhân nơi đây đều ngạc nhiên cực độ. Loại quái thai gì đây, vừa Nhân Tộc, vừa Á Văn tộc, vừa Thể Thôn tộc, tổ tiên hắn là loại ăn tạp hay sao.

"Có thể xem là vậy, nhưng đó không phải là thứ chứng minh sự chân thật của ta, mời thủ lĩnh cảm nhận trái tim ta lần nữa"

Lại lần nữa, cảm nhận quái gì, sờ mò giữa chốn đông người thì đúng hơn. Giờ nó đòi chạm, sau này nó đòi hôn, đòi bóp dư, đòi sáu chín là đương nhiên.

Hít một hơi, lần này Chi Chi nhắm mắt, tập trung tinh thần đi sâu vào trái tim của Đại Du, chỉ một nhịp thở, Chi Chi thủ lĩnh vội vàng rụt tay lại, hét lên.

"Quái thai"

Biểu cảm của Chi Chi thủ lĩnh làm mọi người tự động lùi lại, đứng cách xa xa hắn.

"Suỵt, bức tường cũng có tai mắt, ta nghĩ chỉ cần thủ lĩnh biết là đủ, ta có thể tham gia bí cảnh được không?"

"Được, nhưng quỷ dị không đồng nghĩa với sức mạnh. Một Sơ Tiên đi vào chốn đó, cũng chính là chọn của tử"

"Đa tạ thủ lĩnh, sinh mệnh của ta, ta tự giữ được, thủ lĩnh không nên quá lo"

"Ta lo cho ngươi ư? Haha, thằng điên"

Chi Chi thủ lĩnh lại biến mất.

Còn hắn lại leo trên cành cây ngồi.

Trên đỉnh núi cao, Chi Chi thở hổn hển, lúc cảm nhận trái tim hắn, khí tức Tôn giả của một chủng tộc kỳ dị nào đó toát ra. Nghĩa là sao?

Chưa hết, nàng cảm nhận được khí tức của cao tầng sinh vật, loại mà chỉ nghe kể chứ chưa bao giờ gặp.

Tên này là Sơ Tiên hay Tôn giả? Hay hắn đã từng là Tôn giả, khi giết cao tầng sinh vật nên bị thụt tu vi.

Cho dù là Tôn giả, cao tầng sinh vật cũng chẳng thèm thôn phệ, nói chi là bị giết.

Vô số câu hỏi hiện ra. Càng nghĩ, lòng nàng càng thổn thức, hình bóng nam nhân này, cứ lơ lửng trong đầu, thật khó chịu.

Lại sáu ngày chín đêm trôi qua, hắn cô độc, đến Lị Lị cũng chẳng dám đến gần hắn nói chuyện.

Uầy.

Ngày mai, họ sẽ đến Thương Hội nhận nhiệm vụ. Hắn sẽ đi bí cảnh đầu tiên trong đời.