Ngon mà không dễ.
Điều cơ bản là đã tìm ra sáu mươi chín mảnh Hư Thư, nhưng thứ quan trọng là làm sao để tập viết nó được đây. Thanh kiếm đẳng cấp của Tiên, vừa đụng vào đã vỡ. Thân thể Thể Tôn Tinh của hắn, vừa dây vào đã đánh bị đánh banh ta lông. Máu huyết và linh khí trong thân thể liền nhộn nhạo. Thậm chí mầy đầu ngón tay đã có dấu hiệu nứt toát ra.
Điều tệ nhất, cứ văng ra là thần trí mơ màng, thà văng vào vách tường không nói, lại văng vào trong lòng mụ Ravena.
"Khụ khụ, chuyện này là thế nào?"
"Ơ hay, ai biết được, vĩ nhân làm thì vĩ nhân chịu, hỏi chi lạ hé. Trước kia ta cũng nói, ta sợ chết nên có dám viết lên đó đâu, ta còn trinh, ta không muốn chết đâu a. Chỉ tại vĩ nhân ham hố thôi, Tu Ngãi khi rời Á Văn Tinh, Tu Ngãi với tu vi Đại Tôn đỉnh phong còn trầy lên trật xuống với Hư Thư. Vĩ nhân bí hiểm, nhưng sức mạnh cũng chỉ là Sơ Tiên, có chút khí tức của Giả Thần hỗn loạn thôi à, cố quá là quá cố đó nhen"
Ravena ngồi khoanh chân trên ghế, vừa ăn trái cây vừa khểnh môi trả lời Đại Du. Ăn gì mà cứ hỏi ngu hoài vậy à. Đại Du ngồi xuống thở phì phò nghĩ cách, cứ thế này, chạm vài cái vào mảnh Hư Thư, có lẽ sẽ bất tỉnh mất thôi. Đến lúc đó chẳng biết là bị mụ Ravena hay sáu mươi chín thằng kia nó đem ra thông nữa.
Ả ta nói đúng, năm xưa Vương Nữ đối chiến với Tu Ngãi, phải dùng cả hệ thống ra đánh nhau, làm linh hồn Vô Linh Đại Thần vỡ thành nhiều mảnh, tụi đàn bà này mạnh mẽ không vừa nhau đâu. Tu Ngãi chết, nhưng Vương Nữ năm đó cũng phải trả cái giá chua lét a. Đang tiếc, ả ta ngồi trên Hư Thư mà không biết.
Hắn ngồi tĩnh tâm trầm tư nhắm mắt. Việc viết chữ này không phải là trẻ lên bốn tập viết, có thể là quy tắc hay lực lượng phù lực đặc biệt nào đó. Dăm ba đồ chơi đẳng cấp như Tiên, như Thần, đem ra làm bút, chưa viết được chữ gì đã gãy vỡ, thế thì luyện viết Hư Thư thế nào cho được.
"Quả trứng"
Vô Linh bên trong hệ thống lên tiếng, làm hắn bừng tỉnh. Cái trứng ung này đến Đại Năng còn đập không vỡ, liệu rằng dùng nó để luyện Hư Thư được không. Hắn lệnh cho Ravena ra bên ngoài, có bao nhiêu khí thạch các loại của Đại Lục Thú, Đại Lục Quái thì mang hết lên cho hắn. Hắn muốn vừa luyện chữ, vừa hít cần.
Sau sáu ngày chín đêm, một mỏ khoáng sản được chất xung quanh hắn, đặc biết có cả khí thạch thuộc tính không gian và Cổ Khí. Hệ thống với lòng tham không đáy hấp thụ linh khí như bão đổ về đất liền. Bản thể của hắn, tu vi Giả Thần cũng vậy, hít sao mà hít.
Ravena ở bên cạnh hắn mồm há miệng hốc, cái thể loại gì thế này, hấp thụ nhanh quá không sợ nổ banh xác hay sao?
Sứ giả Trâm Trinh được gọi đến, hắn có văng thì văng vào lòng người đẹp, chứ nhất quyết không văng vào mụ già lắm mồm kia. Nhưng Ravena nói đúng, Á Văn Tinh hay Đại lục Phù đều vậy, kẻ bên ngoài không có phù lực, tiến vào chỉ tổ bỏ mạng. Mặc dù tu vi sứ giả Trâm Trinh là nửa chân bước vào cánh cửa của Thần, liền có cảm thân thể muốn héo úa như cây thiếu nước. Một thời gian thì được, về lâu dài, có khi lại biến hình như nữ nhân đại lục này mất thôi.
Đại Du đưa quả trứng về phía mảnh Hư Thư Tử Vong, mặc dù hắn đã nắm chặt, nhưng nó cũng rung lên dữ dội.
Cốc.
Quả trứng chạm vào Hư Thư, đúng là nó không vỡ thật, nhưng chuyện Đại Du chưa viết được nét nào, liền bị phản chấn bay ra ngoài. Cũng may có tấm thân mềm mại của Trâm Trinh đỡ lấy.
Lại tiếp tục hấp thụ linh khí, hắn chưa đủ đẳng cấp để chống chọi với mảnh Hư Thư Tử Vong này, cỡ tu giả như Âm Dương luân hồi cửu kiếp đỉnh phong, ngu ngu vẽ bậy một phát chắc banh xác. Hắn định dừng lại để ưu tiên chọn việc tìm kiếm các mảnh linh hồn của Vô Linh, luyện cái này biết tới mùa quýt năm nào. Tâm tư hắn tốt thế mà Vô Linh lại bảo hắn tầm bậy, nhấc mảnh Hư Thư còn không nỗi còn bày đặt. Vẫn là nên tranh thủ kiếm chút ít Phù lục từ mảnh Hư Thư Tử vong này. Sau này không có sáu mươi chín thằng đực rựa kia nữa, thì có đủ Phù lục tự mình nâng lên mà tập viết.
Nó nói đúng a.
"Ta có một suy nghĩ" - Vô Linh đột nhiên lên tiếng nói.
"Sao? Đổi ý đi tìm các mảnh linh hồn của ngươi trước à"
"Sáu mươi chín mảnh Hư Thư này, nếu hợp lại thì tựa tựa như cái gì đó, và thêm một câu hỏi rằng Vương Nữ cần cái này để làm gì?"
"Ta thấy các mảnh Hư Thư này, hoa văn mỗi mảnh mỗi khác. Nếu dùng phép toán hoán vị ta từng học. Thì có xếp cả đời này cũng chẳng ra, là hơn một phẩy bảy tỷ kết quả đấy. Vả lại, Tu Ngãi kia, chắc cũng đã để ý đến vấn đề này, làm được ả ta làm rồi"
"Nói như ngươi cũng đúng, hoán vị gì đó nhiều vậy, Tu Ngãi cũng không làm được. Nhưng vẫn phải lưu tâm vấn đề này. Trí tuệ người địa cầu các ngươi cũng siêu việt đấy. Nhưng đừng quên, nơi đây có thứ siêu việt hơn nữa"
"Là gì?"
"Quy tắc, tự nhiên là quy tắc lớn nhất, theo ta nghĩ, nếu ngươi tập viết xong sáu mươi chín mảnh Hư Thư này, sẽ có một quy tắc nào đó, tự động gộp lại các mảnh Hư Thư làm một"
"Có lẽ vậy, nhưng Tôn giả còn chưa làm được, ta thì biết tới mùa quýt năm nào mới viết xong, còn về Vương Nữ thì sao?"
"Không ghép được, nhưng suy đoán được, sáu mươi chín mảnh Hư Thư này có thể ghép lại thành một bản đồ, một bia mộ, một cánh cửa hay cái gì đó. Hư Thư xuất hiện từ Á Văn tinh. Có lẽ sẽ phải tới đó một chuyến. Phần nữa, cái tên Cự Phú của Thể Tôn Tinh, đằng nào cũng tới đây đòi cắt chim ngươi đấy. Nơi đây không ở lâu được đâu. Về phần Vương Nữ, nếu đúng, ả là đứa trẻ chưa sinh ra từ thời hồng hoang. Nhiệm vụ của ả là giết cao tầng sinh vật, có lẽ trả thù cho Vô Cực và Tinh Diệu. Vây nhiệm vụ tìm kiếm Hư Thư, có thể sẽ liên quan đến Vô Cực và Tinh Diệu"
"Ta đồng ý, tuy mù mờ nhưng rồi sẽ rõ"
Một chữ Tử vong này, liệu có thể viết theo hoa văn trên đó, mất bao lâu đây, trong khi, Tôn giả Huyết Tộc bảo rằng, thời hạn chỉ còn sáu mươi chín năm.