Vô Cực, là kẻ xa lạ và không tầm thường, kẻ xa lạ thì phải đề phòng, không tầm thường thì cách đối phó cũng không tầm thường.
"Vô Cực, chúng ta đồng vu quy tận với ngươi"
Sáu mươi tám thủ lĩnh các chủng tộc hét lớn. Bạo thể, bạo linh hồn, lấy Vô Cực làm tâm điểm truy kích.
Ấy thế mà, Vô Cực Chân Vị thân thể phân tán sáu phần, linh hồn vỡ toát ra thành chín mảnh, lại không tụ hợp được nữa.
Cao tầng sinh vật cũng khó giết hắn, vậy mà...
Hắn đã chết.
Đơn giản, lúc hắn bất tỉnh, suy yếu, sáu mươi tám thống lĩnh này đã đề phòng, giở trò trên người hắn.
Họ tuy không lường trước được sự việc hôm nay, họ chỉ đề phòng.
Và cái giá cho sự đề phòng đó được thành công, là thủ lĩnh tinh hoa sáu mươi tám chủng tộc tử mạng.
"Không"
Tinh Diệu hét lớn, nàng quỳ sụp xuống trong nỗi ân hận. Nữ nhân này mạnh mẽ, nhưng lại không đủ ác độc để xem mất mát tình thân là chuyện thường.
Nàng cũng đau, Đại Năng cũng đau.
"Hắn chết rồi, Vô Cực hèn mọn chết rồi, thân thể hắn kia, tất cả chúng ta, ăn sạch hắn"
"Tinh Diệu hèn mọn, phản bội kia, chúng ta bạo thể giết nó, giết đứa trẻ trong bụng nó, ăn sạch nó"
Tầng tầng tu giả vây lấy Tinh Diệu, cho dù nàng vừa tiến bước Chân Vị, cho dù phải chết hết, cũng phải giết nữ nhân này.
"Ồ"
Đám cao tầng sinh vật thốt lên, cũng khá ngạc nhiên.
"Ăn thịt đồng loại, cao tầng sinh vật chúng ta cũng chưa làm nỗi a, bái cmn phục"
"Khiếp quá, chàng ơi em sợ, hí hí"
Huhu, tiếng khóc vang trời.
"Con gái, mẹ xin lỗi"
"Quê hương, ta xin lỗi"
Tinh Diệu biến mất, xuất hiện nơi đám cao tầng sinh vật. Chân Vị chủ tu không gian nổ tung. Không gian nơi bình chướng trở nên loạn lạc, tầng tầng vết nứt không gian hiện ra, cuốn phăng đám cao tầng sinh vật vào trong đó.
Việc cuối cùng nàng làm cho quê hương là như vậy.
Thân thể, linh hồn Vô Cực Chân Vị được nàng cuốn lấy, cách không đem giấu đi, để chàng an nghỉ.
Việc cuối cùng nàng làm cho nam nhân là như vậy.
....
Bụp...
Tôn giả Huyết Tộc sút một phát ngay háng của Đại Du.
"Nhãi con, dậy, láo toét, nằm ở đó mà nghe trộm, có ai cấm ngươi đứng nghe đâu hả?"
Đại Du lụi cụi ôm háng mò dậy. Nhìn Tôn giả trước mắt, cũng phát hoảng. Cái thân thể hắn vậy mà bị đủ thứ ký sinh vào, tởm chết đi được.
Toàn là những thứ khủng bố, những thứ không mang đến cho hắn sức mạnh như Super Man, bất tử bất diệt, vô địch thiên hạ. Chỉ là những kẻ như ký sinh trùng, đều vì lợi ích riêng, chỉ cần đạt được lợi ích, là cho hắn ra bã ngay.
Sẽ ra sao nếu Vương Nữ kia tìm ra hắn, chắc là móc não hắn để đoạt lại hệ thống rồi.
Sẽ ra sao nếu cao tầng sinh vật chiếm được thân thể hắn, khỏi nói.
Sẽ ra sao nếu Tôn giả Huyết Tộc chiến thắng trong cuộc đấu ký sinh này, hắn sẽ lấy chym mình đi chơi gái mất thôi.
"Đa tạ tiền bối đã khống chế được cao tầng sinh vật, hay là, tiền bối đừng ký sinh trên thân thể tiểu bối nữa được không?"
"Đại Du, đừng hỗn, là..." - Trâm Trinh vội vàng ngăn cản.
Bụp... mẹ thằng chóa này.
Tôn giả Huyết Tộc lao đến đánh đấm túi bụi như lũ du côn. Chẳng biết lão có kiềm chế được cảm xúc không, chứ mà ra tay thật thì chỉ cần đái thôi cũng đủ dìm chết hắn.
Phạch phạch, Tôn giả Huyết Tộc phủi phủi đôi tay sau khi cơn giận được thõa mãn.
"Nhãi con, không có ta thì giờ không có ngươi rồi, bớt láo"
"Tiền bối, tiền bối đã từng bị ai ký sinh chưa" - Thà tên Tôn giả này là giọt máu chảy trong người hắn, hắn ử ư chấp nhận. Ở địa cầu truyền máu là chuyện bình thường mà. Chứ bây giờ, lão già này cu rú trong thân thể mình, khác cha gì bị cao tầng sinh vật đoạt lấy. Vô Linh kia là nữ giới, còn chấp nhận được, mấy đời mấy kiếp mấy ai lại dung hòa với một thằng đực rựa. Cao tầng sinh vật có thể đoạt xá ngay, còn lão sau này cũng đoạt xá, khác chi đâu.
"Chưa, ta hiểu ngươi đang nghĩ gì, nhưng ngươi có nghĩ, bây giờ chỉ cần ta thoát cơ thể ngươi, ngươi lập tức sẽ bị cao tầng sinh vật đoạt xá không" - Tôn giả Huyết Tộc giơ ngón giữa trước mặt hắn.
"Chưa ư, thế thì tiền bối chỉ biết thôi, chứ làm sao hiểu hết được"
"Giờ ý ngươi sao?" - Tôn giả Huyết Tộc gầm gừ, bụi bay mù mịt.
"Vẫn là câu hỏi cũ"
"Ngươi không sợ cao tầng sinh vật đoạt xá sao?"
"Sợ, nhưng tiền bối còn sợ hơn ta"
Lần này tới lượt hắn đưa ngón giữa về phía tên tiền bối này. Mệnh hắn phải do hắn giữ, hôm nay không dứt khoát, mãi mãi chỉ là nô lệ.
Tinh Diệu là thứ lão tiền bối này cần, nhưng lại là mình giữ, ai sợ ai chứ. Mạng của mình trong mắt hắn chẳng giá trị, hắn cứu mình vì mình mang thứ vạn đời Huyết Tộc theo đuổi, tốt đẹp gì đâu.
Kẻ đang sợ là tiền bối này, kẻ đáng sợ mới là mình.
"Coi như ngươi giỏi, vậy chúng ta trao đổi" - Gầm rít một tiếng, Tôn giả Huyết Tộc chắp tay sau đít, ngẩng mặt lên trời.
Xích Chu và Trâm Trinh há hốc cả mồm. Bình thường cứ nghĩ tên này chỉ háo sắc là giỏi, tinh trùng thay tế bào não, ai ngờ hắn cũng bá đạo quá chứ.
"Tiền bối cứ nói, tiền bối có lý tưởng của tiền bối, ta có mục tiêu cũng cần làm, hợp đường thì hợp tác"
Đại Du cũng chấp tay sau đít, ngửa mặt lên trời. Từ xa nhìn tới, giống như hai kẻ tri kỉ đang ngẫm thiên văn, bàn địa lý.
"Thủ lĩnh các chủng tộc bạo thể, tinh hoa của họ kết tinh nên vũ vật trôi nổi nơi bình chướng, được thế hệ sau tranh đoạt. Chỉ có Tinh Diệu là vũ vật cuối cùng mới xuất hiện cách đây mấy vạn hay chục vạn năm không rõ, nếu bị kẻ khác đoạt mất, thì Huyết Tộc ta công cốc"
"Tiền bối, vào chuyện chính đi"
"Humh, đã hợp tác thì phải rõ vấn đề của nhau chứ thằng nhãi. Ta đoán, trên Tinh Diệu sẽ khắc vị trí các mảnh thân thể và linh hồn của tên Vô Cực kia"
"Chỉ là đoán, lỡ ả ta không khắc thì làm sao?" - Đại Du lên tiếng hỏi, tới tầm này còn mập mờ thì nguy rồi.
"Chịu, tổ tiên ta bảo thế mà, việc quan trọng, mấy lão đó chắc không xạo ke đâu, tạm thời quên chuyện đó đi, có hay không vẫn phải tìm, vũ vật chỉ có cấp Thần mới sử dụng được, ta sẽ trao tinh hoa tu luyện cả đời ta cho ngươi, sẽ dốc lực cưỡng bức tăng tiến tu vi của ngươi thành Giả Thần trong sáu mươi chín năm"
"Cưỡng bức, thế có tác dụng phụ gì không?"
"Chắc là có, mà tạm thời quên chuyện đó đi, bây giờ, Tinh huyết bổn mệnh của ta sẽ rơi vào trạng thái vô thức để khống chế cao tầng sinh vật, yên tâm, ngươi có gái gú ta cũng chẳng biết. Thời gian có hạn, sau sáu mươi chín năm, ngươi không thành công, ta ngủm, ngươi thì bị cao tầng sinh vật đoạt xá"
Tôn giả Huyết Tộc nói xong liền mờ mờ ảo ảo, còn não hắn mù tịt.
"Tiền bối, tìm ra thân thể và linh hồn tên Vô Cực kia để làm gì?"
"Mẹ thằng ngu, tất nhiên ta sẽ đoạt xá thân thể hắn, luyện hồn hắn, khi đó ta mới giúp ngươi thoát khỏi cao tầng sinh vật. Thằng be bé như ngươi, ngươi nghĩ ta thật sự muốn đoạt xá sao. Quên nữa, tên vô dụng Xích Chu kia, muốn hết vô dụng thì làm sao tự hiểu. Hắn không hoàn thành nhiệm vụ, sáu mươi chín năm sau ngươi cũng không còn mạng"