Chương 128: Động đến thằng em ông thì xác định

Vạn vạn sợi quy tắc chứa vạn vạn màu sắc, sáng chói mắt, từ bên trong hệ thống phóng xuất ra bao trùm lấy Đại Du, tích tắc quấn quýt lấy nhau hình thành một thân ảnh.

Là thân ảnh nữ nhân, làn da với ánh sáng vàng đen lấp lánh tỏa ra, đôi mắt không tròng trắng toát, nghiêm nghị.

Sáu cánh tay có hoa văn vàng đen mọc từ bả vai, hai cánh tay cầm một cây kích dài hướng thẳng Giáo Thảo, bốn cánh tay còn lại thi triển thủ pháp rất trật tự.

Xung quanh nữ nhân, từng sợi lụa vàng đen óng ánh đung đưa. Trên đầu, từng vòng tròn lồng vào nhau, điểm lên hình trăng khuyết.

Thật đẹp, không phải vẻ đẹp của người con gái đơn thuần, là vẻ đẹp của kẻ mạnh. Thân ảnh đó xuất hiện, rồi lồng vào thân thể hắn, điều khiển hắn.

"Hồn lực Kích Truy Thiên, hủy"

"Quy tắc, diệt"

"Hủy diệt"

Âm thanh hệ thống lại vang lên.

Nhanh không thể cản, thanh kích đâm thẳng vào Giáo Thảo, cả người ả méo mó dễ sợ, ả ta cố gắng rút kích ra trong vô vọng, bất lực.

Từng sợi từng sợi, vạn sợi quy tắc bén nhọn chém ngang, chém dọc trên người ả, ả cào cấu thân thể mình như con điên gãi ngứa, đáng tiếc, sợi quy tắc nhỏ nhưng sắc bén ấy, cứ lướt ngang, lướt dọc chia thân thể ả ra nhiều phần.

Vết cắt bị cắt, cố gắng liền lại, lại bị cắt.

"Không, không thể nào, con mẹ ngươi Vương Nữ, sinh vật tầng thấp như ngươi dám tính kế trên đầu ta, không"

Giáo Thảo đau đớn điên loạn, điên cuồng bỏ chạy, mở ra cánh cửa cứ địa rồi biến mất ra bên ngoài.

Cánh cửa cứ địa đóng lại, lại tự động mở ra khi Đại Du mang thân ảnh thiếu nữ tiến tới. Thân thể hắn, hắn không còn điều khiển được nữa. Một năng lực cường hãn xâm nhập thân thể hắn, khiến hắn càng điên cuồng.

Giờ, ai là kẻ săn mồi.

Nhất Nhi, Thất Nhi, các nàng có thiêng, chứng kiến ta giết nó.

Bên ngoài...

Từ trên trời cao xuất hiện hai thân hình, lấp ló một thân ảnh rơi xuống. Đại Du cầm kích cắm thẳng người Giáo Thảo, dí lao xuống đất, mấy dặm xung quanh nát tương, khói bụi mịt mùng.

Sứ giả Trâm Trinh hay bên Tiểu Thần Huyết Tộc chuẩn bị khô máu với nhau đều dừng lại, khí tức thoát ra từ trận đánh bên dưới không phải tầm thường.

"Đại Du, là hắn ư?"

"Ta không tin sức mạnh này là của Sơ Tiên như hắn"

"Cao tầng sinh vật" - Sứ giả Trâm Trinh không kiềm chế được, nổi da gà hét lên một tiếng, từ nhỏ nàng đã được dạy rằng, có thể chết dưới tay tu giả khác, nhưng không được chết dưới tay cao tầng sinh vật.

Cao tầng sinh vật, xuất hiện ở đây làm gì, lại bị một tên nhãi ranh truy sát, tên nhãi ranh đó, lại là kẻ mình muốn bắt lấy đoạt bảo.

Khói bụi qua đi, một cảnh tượng man rợ xuất hiện. Cao tầng sinh vật Giáo Thảo bị sợi quy tắc cắt đứt ra thành trăm mảnh. Đại Du với sáu cánh tay, hai tay cầm hồn lực Kích Truy Thiên không ngừng cào xé thân thể Giáo Thảo. Hai tay cầm Thanh Thượng Huyền Lục Kiếm, đoản đao màu không ngừng chém.

Bốn cái răng nanh bén nhọn không ngừng cắn xé, nuốt từng miếng thân thể, hút từng giọt máu ả ta.

Hai tay không ngừng bốc từng phần thân thể cao tầng sinh vật bỏ vào mồm, vừa nhai vừa nuốt, dữ tợn hơn cả con thú hoang dã.

"Ăn, ta ăn, ta nuốt, trả lại Nhất Nhi và Thất Nhi cho ta"

"Không, tha cho ta, cho ta làm nô lệ vĩnh viễn" - Giáo Thảo bị sợi quy tắc trói buộc, cứ thế nhìn từng chút thân thể bị Đại Du cắn nuốt, ăn thịt.

Không lâu, sạch sẽ, ngay cả máu đen Giáo Thảo thấm xuống đất, cũng bị hắn hốt lên nuốt sạch sẽ.

"Gừm", dường như chưa thõa mãn, dường như nỗi đau mất nữ nhân chưa phai, hắn gầm rít điên cuồng, sợi quy tắc phóng ra tứ phía, đại thành sụp đổ liên hồi, tu giả tránh được thì tránh, không tránh được thì lên bàn thờ ăn bánh.

Cao tầng sinh vật, kẻ săn mồi, lại chết thảm hơn cả con mồi.

Trên đầu tộc nhân Đại Lục Nữ, vòng xoáy hiện ta, giây lát ảm đạm rồi biến mất, tất cả đã được giải thoát khỏi trù ếm.

"Gừm"

"Gừm"

Hắn đảo mắt trắng dã nhìn quanh, thế giới điên cuồng này khiến cho hắn điên cuồng. Ánh mắt hướng thẳng về phía Đại Thành chủ.

"Ngươi, đã tính kế hãm hại ta, hai nữ nhân của ta đã chết, vì ngươi"

Hắn cầm hồn lực Kích Truy Thiên, tư thế chuẩn bị nhắm thẳng về phía Đại Thành chủ mà phóng.

Đại Thành chủ liền quỳ xụp xuống, ra lệnh lớn.

"Tất cả tộc nhân nhân tộc Đại Lục Nữ quỳ xuống, chính nam nhân Đại Du này, đã giải thoát chúng ta khỏi cao tầng sinh vật"

"Đa tạ" - Cả Đại Thành vang lên một tiếng, cả Đại Thành quỳ mọp xuống, cúi đầu.

"Đại Thành chủ, ngươi tính kế trên đầu ta, ngươi phải chết"

"Đại Du, ta là nữ nhân của ngươi, ngươi đã từng hứa đứng về phía ta, không ruồng bỏ ta mà, xin ngươi, ta vì tộc nhân, không thể làm khác"

"Gừm"

"Gừm, ta muốn giết, giết tất cả"

Cánh tay cầm kích của hắn rung lên dữ dội, hắn thật sự đã hứa, nhưng cái chết đau lòng của Nhất Nhi và Thất Nhi, hắn thông cảm cho ai, ai thông cảm cho hắn.

"Sứ giả Trâm Trinh, ngươi muốn giết ta, cắt thằng nhỏ ta, ta dễ bị ức hiếp vậy sao"

Hắn nhìn tu giả trên trời cao, hét lớn.

"Ta không có" - Sứ giả Trâm Trinh run run trả lời.

"Phù Tộc, Quái Tộc, Thú Tộc, năm nữ nhân của ta đã bị các ngươi giết chết, thân thích của ta, mạng như cỏ rác vậy sao?"

"Chúng ta bị ả này ép bức, chứ bình thường chúng ta sống rất có đức a, không có muốn giết ai a"

"Chíu"

Sứ giả Trâm Trinh bỏ chạy, cho dù sứ giả bay theo chiều nào, huyễn hóa ở đâu, Kích Truy Thiên đuổi theo sát rạt. Tinh huyết của Tôn từng giọt, từng giọt được sứ giả phóng ra, nếu không, không bị một phát đâm nát háng mới lạ.

"Chíu, chíu chíu..."

Mấy vạn sợi quy tắc lại phóng ra, cứ thế nhắm thẳng tộc nhân của Phù Tộc, Quái Tộc, Thú Tộc, toàn thành tiếng nổ ầm ầm, nổ kiểu thân xác và linh hồn cũng hẹo.

Mới đây là đồng minh. Giờ mạnh đứa nào đứa nấy chạy. Giẫm đạp lên nhau mà chạy. Lấy bạn làm bia mà chạy. Thủ lĩnh ba tộc vừa chạy, vừa xuất tất cả những bảo vật, công pháp có thể ngăn cản. Nửa chân bước vào cánh cửa của Thần thi sao, cho dù là Thần cũng thương tích trầm trọng dưới sức mạnh của sợi quy tắc ấy.

Một lần chơi ngu, cả đời hối không kịp, chỉ một thằng nhãi Sơ Tiên, bình thường không thèm để mắt đến. Thế mà, khổ nỗi, thằng nhãi, à nhầm, thằng quỷ quái này đến cao tầng sinh vật còn bị nó thịt không lối thoát, thì chúng ta có cho nó cũng chẳng thèm ăn. Tu giả khổ luyện, đạt thành quy tắc để tiến cấp, có đánh nhau cũng không đem ra hoang phí, còn thằng này, chíu chíu linh tinh, đụng chỗ nào chíu chíu chỗ đó. Nhìn là biết đại gia a.

Đại Du huyễn hóa, xuất hiện liền cầm kích Truy Thiên tiếp tục truy sát sứ giả. Giáo Thảo đã chết, kẻ thù tiếp theo là con này. Động đến ông còn được, động đến thằng em ông thì xác định rồi con.