Chương 77: Tạ Tốn nổi điên

Chương 77 Tạ Tốn nổi điên

Đang lên cơn dâm mà chợt cảm thấy một tấm thân mềm mại dựa vào người thì Tạ Tốn không nói không rằng hăm hở tuột luôn áo bào của Bá Đa sứ ra liền. Rồi sau đó, một tay thì mò mẫm, xoa bóp cặp vú của nàng ta, còn một tay thì đút vào trong quần mà kéo con c-c ra. Khi đã nắm chặt trong tay con cu to bự rồi thì Tạ Tốn ngừng màn bóp vú mà đưa tay xuống nâng một chân của Bá Đa sứ lên. Bị kéo chéo chân ra, l-n nàng ta vung lên, mép l-n nở rộng ra như đón chờ một sự công phá tận cùng.

Như là còn sáng mắt, chưa hề bị mù, không cần gì phải nhắm ké, Tạ Tốn cầm con cu dò một cái là trúng ngay vào cái lỗ đang phập phồng, ngóng đợi đó. Một khi cái đầu cu của Tạ Tốn chạm tới vành l-n của Bá Đa sứ thì ông nhấn mạnh một cái khiến nàng ta phải kêu lên một tiếng. Con c-c to dài của Tạ Tốn đã đi sâu vào quá nửa rồi. Tạ Tốn đẩy mạnh thêm một lần thứ hai là con cu đã ngập xuốt tới gốc. Bá Đa sứ lại rên lên một lần nữa. Rõ ràng là những tiếng rên sướng khoái, hưởng thụ, chứ không phải đớn đau, dằn vặt. Mới có nhiêu đó thôi mà l-n nàng đã rỉ nước, chứng tỏ nàng dâm nữ lúc nào cũng sốn sang, chờ đợi một cuộc mây mưa đã đời.

Tạo hoá sinh ra, con trai khi dâm nứng thì con cu sẽ cương cứng lên mà thành con c-c lõ, và nữ tử lúc nứng lên là tự nhiên âm đạo trở nên ướt nhẹp, nước nhờn tiết ra tràn trề. Cái phản ứng sinh lí trời định đó chỉ có một lí do chính là làm cho lỗ l-n được trơn lu để sẵn sàng đón nhận những cú đâm thọc của một con c-c cương cứng, khiến cho sự công phá, dập nắc của con c-c đó được dễ dàng hơn mà thôi. Không còn gì khác hơn nữa. Khi được nút lưỡi, người nữ tử nứng lên, là rỉ nước. Khi được bóp vú, người nữ tử cũng nứng lên, rồi cũng rỉ nước. Khi được sờ l-n, âm đạo cũng rỉ nước luôn. Sự rỉ nước đó chung qui chỉ là một sự mở màn, chờ đợi cho một trận làm tình mê tơi, đã đời. Như vậy là sự đ- đéo, dập dồn nơi âm đạo ẩm ướt bởi một con cu cứng ngắc là kết quả tất yếu của một cuộc nứng tình. Thiếu cái đó là phản lại tự nhiên, không thể chấp nhận được.

Trước những cặp mắt ngạc nhiên sững sờ của các nàng, Vô Kỵ liền lên tiếng, nửa giải thích, nửa phân bua:

– Nghĩa phụ ta vì luyện tập Thất Thương quyền nên cứ bị lên cơn điên, phải làm tình mới lành bệnh được…

Các nữ tử cứ trố mắt lên nhìn (Tạ Tốn làm màn đ- đéo ngay trước mắt mọi người, trong khoang thuyền chật hẹp, không nhìn sao được?) mà không ngờ thế gian lại có chuyện kì lạ đến như vậy. Điên mà phải làm tình để hết cơn khùng thì chắc hết thẩy đàn ông con trai trên đời này sẽ mong mỏi mình bị điên khùng hết!

Sau đó là một trận dập nắc hoang tàn chi địa. Tuy đã già hơn sáu mươi, nhưng Tạ Tốn rõ ràng vẫn còn phong độ của một tay chơi lão làng. Với thân người to con, lực lưỡng, Tạ Tốn ôm trọn thân hình của Bá Đa sứ vào lòng rồi xiết chặt lại mà đâm c-c vào l-n một cách hung tợn, liên tu bất tận. Ngay giữa khoang thuyền bé nhỏ, Tạ Tốn nằm đè lên người nàng Bá Đa, chỉ thấy cái mông của ông dập lên sập xuống, ào ào, bầm bập. Tạ Tốn hành dâm dữ quá, khiến con thuyền nhấp nhô, chòng chành, làm mấy người phải nắm chặt vào thành thuyền, tưởng chừng như sắp rơi xuống biển lúc nào không biết. Riêng Vô Kỵ thì chàng phải ra sức vận công giữ vững thành tàu cho vững, nếu không thì con thuyền nhỏ đã lật úp rồi.

Giữa cảnh tranh tối tranh sáng, Tiểu Chiêu liếc nhìn cảnh làm tình mà nàng chẵng thấy rõ gì cho lắm. Nàng chỉ thấy mập mờ thân hình Tạ Tốn dồn dập, lên xuống. Nhưng tiếng c-c đ- vào l-n thì nàng nghe rất rõ ràng, nhóc nhách, rầm rầm. Từ trước tới giờ, Tiểu Chiêu chưa bao giờ thấy tận mắt, nghe thật gần một cuộc làm tình của đàn ông và đàn bà như vậy. Đương nhiên là nàng đã thấy đủ các cách thức làm tình trai gái khắc vẽ trên vách trong động đá ở Quang Minh Đỉnh rồi, nhưng đó chỉ là những hình thù vô động, không thực. Sau đó nàng còn thấy được từ xa cái màn hiếp dâm của bọn ăn mày Cái bang với Tiểu Loan và Tiểu Mai.

. Còn bây giờ thì rành rành trước mắt, hình ảnh và âm thanh của một trận đ- đéo mê tơi, thật là tượng thanh và tượng hình. Đầu óc của một người nữ tử mới lớn, măng tơ làm sao mà hấp thụ, chịu đựng cho hết những cảm giác kì lạ, hết sức gợi tình như vậy? Vì thế mà bao nhiêu hình ảnh, cảm giác về tình dục, dâm tính ùn ùn kéo về từ kí ức. Tất cả những thứ đó nó làm nàng đỏ mặt lên, hơi thở dồn dập, nhịp tim loạn cuồng. Tiểu Chiêu không cầm lòng được, đưa mắt nhìn lên Vô Kỵ thì thấy chàng cũng đang nhìn mình thì nàng ngượng quá, quay vội mặt đi.

Ngay sau đó, những hành động ái ân giữa nàng và Vô Kỵ trước đó – chỉ xảy ra giữa những cặp tình nhân gắn bó, những cặp vợ chồng mặn nồng – lại hiện ra trong trí óc của Tiểu Chiêu. Nàng cố xua đuổi những hình tượng dâm tục kia đi, nhưng không sao làm được. Tuy ánh mắt nàng phóng xa ra màn trời đen đặc, mù mịt, nhưng trong đôi mắt xanh lơ đó hiện rõ một bầu trời kỉ niệm, nhiều hình ảnh, đầy yêu thương, đam mê, sướng khoái giữa chàng và nàng. Tiểu Chiêu thở dài một cái, không biết vô tình hay cố ý, nàng duỗi chân ra, bất ngờ đụng phải chân của Vô Kỵ làm nàng giật bắn mình lên, như bị điện giật.

Nữ tử, nhất là nữ tử ngây thơ mới lớn, mới biết yêu, rất là nhậy cảm. Chỉ cần một cái liếc nhanh, một nụ cười mỉm, một cái gật đầu sơ sài, là người nữ tử đó đã bồi hồi, rung động rồi. Bây giờ qua sự đụng chạm này, dù chỉ là một cái cọ sát nhỏ nhặt, mong manh, nó cũng làm cho Tiểu Chiêu nóng bừng cả thân thể. Tuy thẹn thùng, nhưng lại đắm say, nàng không rút chân lại mà cứ để cho chân của hai người dẫm lên nhau. Nàng nhắm hai con mắt xanh mơ lại, miệng nàng mím lại, làm nổi lên hai núm đồng tiền trên hai má trơn mịn.

Bất giác, nàng cắn chặt lấy hai bờ môi, tưởng chừng như muốn bật máu ra. Tiếng dập dồn của Tạ Tốn vang lên liên hồi, y như nhịp đập loạn cuồng của con tim nàng vậy. Cùng một lúc, nàng nhận thấy một cảm giác đê mê, nhột nhạt đã bắt đầu dâng lên ở dưới bụng nàng. Cái cảm giác đó rõ ràng là ẩm ướt, nhơm nhớp, liên tục trào ra khiến nàng phải khép chặt hai đùi lại…

Tạ Tốn vẫn tiếp tục hì hục dập c-c vào l-n Bá Đa sứ liên miên không dứt. Nàng Bá Đa nắm dưới bị đ- mà không có một hành động chống cự nào. Nàng ta thở hào hển, chấp nhận tất cả những cú đâm thọc từ trên đâm sâu vào trong l-n. Tuy hai tay bị trói, nhưng hai chân của nàng vẫn được tự do. Do đó mà chỉ một lát sau, hai chân của nàng đã tự động dang rộng ra, từ từ giơ lên cao, rồi sau đó kẹp chặt vào lưng Tạ Tốn. Biết rõ là như thế nên Tạ Tốn càng hăng lên, nằm ở trên mà cắm con c-c vào cái lỗ l-n ở dưới một cách mạnh bạo. Tiếng va chạm của da thịt, cu l-n, vang kên bầm bập không ngớt.

Chỉ Nhược nhìn cảnh hiếp dâm đó mà không khỏi háo hức trong lòng. Nàng cũng đã trải qua những cuộc làm tình dữ dội như vậy rồi. Bây giờ nghĩ lại, nàng mới thấy là cuộc đời mình, từ khi xuống núi Nga Mi bôn ba giang hồ, nàng gặp toàn là những cuộc hãm hiếp, bạo dâm. Lần đầu tiên là tên “dâm ma” lột truồng nàng ra, sờ vú, bắt nàng bú c-c hắn trong rừng vắng. Suýt nữa là nàng đã bị hắn hiếp dâm, phá đời nữ tử. May mà Vô Kỵ tới cứu nàng, và rồi nàng cũng đã hiến cho chàng một đời trinh nữ. Hai người đã cùng nhau làm tình mê man một cú để đời, làm nàng không thể nào quên được.

Sau đó ở Vạn Pháp tự, nàng bị hai tên già dê Lộc Trượng Khách và Hạt Bút Ông bắt hành dâm với hai lão cùng một lúc. Hai con cu của hai lão đều đút vào hai lỗ, vào miệng và vào l-n. Rồi kế đó là một trong hai lão, nàng không biết đó là ai, lại còn tiếp tục hãm hiếp nàng một chập dữ dội, lâu dài cho đến khi lão hoàn toàn thoả mãn mới thôi. Nhưng mà rồi đâu đã hết! Hôm sau, nàng lại còn bị Lộc Trượng Khách bắt đem đi vào phòng riêng của lão, trói trần truồng, căng hai chân hai tay ra mà tha hồ dở trò bạo dâm trên thân thể nàng. Tuy những lúc đó, nàng cảm thấy ê chề, đau đớn, khổ nhục, nhưng bây giờ, mọi chuyện đã qua, ngồi hồi tưởng lại thì nàng không thể từ chối được là nàng cũng đã cảm thấy sung sướng, không nhiều thì ít, sau những cuộc hoang dâm không mong đợi đó.

Nhưng trong tất cả những lúc đê mê như thế, cái đắm say nhất là cuộc làm tình với Vô Kỵ, người độc nhất mà Chỉ Nhược thương yêu, người đã đem đến cho nàng một cơn sướng khoái đầu tiên trong đời. Phải rồi, Vô Kỵ là người đã cho nàng biết thế nào là tình trường muôn thuở. Vô Kỵ là người yêu đã cho nàng một mối tình đam mê, đầu đời. Vô Kỵ là người tình mà nàng đã vui sướng mà hiến dâng cái trinh nguyên quí giá của nàng. Thật là đầy đủ, toàn vẹn, thoả mãn khôn cùng.

Nghĩ tới đó, Chỉ Nhược liền đưa mắt lên nhìn chàng. Cùng lúc đó, nàng thấy chàng cũng đang nhìn mình thì nàng với ánh mắt tràn đầy tình thắm thì nàng say đắm vô cùng. Một cách tự nhiên, nàng len lén đưa bàn tay ra mà nắm lấy tay chàng – trong màn đêm, không một ai hay biết. Cầm trong tay một bàn tay cứng rắn, gần gũi của người yêu nhất đời, Chỉ Nhược bàng hoàng, mê mẩn. Tay trong tay, thịt chạm vào thịt, y hệt như hai người đang ôm lấy nhau vậy.

Trước cảnh làm tình không ngừng của Tạ Tốn đang xảy ra ngay đó, mà người yêu thương vô ngần đang ngồi kế gần đây, bỗng dưng Chỉ Nhược cảm thấy rạo rực, háo hức. Tiếng dập dồn của Tạ Tốn vang lên liên hồi, y như nhịp đập loạn cuồng của con tim nàng vậy. Như không cưỡng lại được cơn lửa dục đang bốc lên trong người, nàng xiết chặt lấy tay của Vô Kỵ thêm nữa. Cùng một lúc nàng nhận thấy một cảm giác đê mê, nhột nhạt đã bắt đầu dâng lên ở dưới bụng nàng. Cái cảm giác đó rõ ràng là ẩm ướt, nhơm nhớp, liên tục trào ra khiến nàng phải khép chặt hai đùi lại…

Tạ Tốn lúc đó, trong cơn điên, vẫn tiếp tục đâm c-c vào l-n nàng Bá Đa sứ, càng lúc càng mạnh. Đ- được một chốc, Tạ Tốn liền bế xốc nàng ta lên, xoay thân hình nàng úp mặt xuống, chổng mông nàng ta lên, rồi từ đằng sau mà dộng c-c vô l-n nàng không ngừng. Chơi kiểu chó. Tạ Tốn thúc tới mạnh quá, khiến cho người Bá Đa sứ cứ chao tới sau mỗi cú đ- khiến cho nàng phải đưa hai tay đang bị trói ra mà bám chặt lấy thành tàu. Nếu không, có thể bị Tạ Tốn húc mạnh tới là dám bắn ra khỏi tàu, rơi luôn xuống biển. Với dâm nữ như Bá Đa sứ thì những màn hung bạo này là nàng chịu quá rồi. Vì thế mà nàng ta bắt đầu lên tiếng rên rỉ, xuýt xoa không ngớt. Sức đ- của Tạ Tốn càng hăng thì tiếng kêu la của nàng càng lớn. Tiếng đ- bầm dập và tiếng rên la thống khoái quyện lẫn vào nhau, vang lên trong đêm tối bao la, lan ra trên mặt biển chập chùng.

Ngồi trong khoan thuyền chật hẹp mà nghe những tiếng đ- đéo, hoan lạc vang lừng, Triệu Mẫn cảm thấy khó chịu, hoang mang. Khó chịu đây không phải là bất an, ấm ức. Hoang mang đây không phải là bần thần, bất ổn. Mà khó chịu đây là vì cuộc đâm thọc và tiếng rên rỉ đó gợi lên trong trí óc nàng một trận làm tình tàn cơn gió lốc, độc nhất vô nhị, vừa mới xảy ra trong đời nàng. Phải rồi, màn làm tình man dại đó do nàng thủ vai đào chính, vì nàng hướng dẫn và chủ động hoàn toàn, và nàng đã tận hưởng những giây phút hoan dâm vô cùng tận, giữa nàng và một tên mọi da đen ngoại lai, cốt khỉ. Không phải là nàng chưa bao giờ biết thế nào là hưởng cái sướng của dục tình.

Đã bao lần nàng đã say mê, sướng khoái với đám Ngũ Nhân tài tử, và cả với Vô Kỵ nữa. Nhưng sao những lần đó không thể nào so sánh được với cơn thỏa mãn da diết với tên da đen Phi Châu sứ kia. Với một dáng hình hết sức kinh khủng, với một bộ phận sinh dục quá sức kì dị, không biết tên da đen có một sức hút mãnh liệt như thế nào mà Triệu Mẫn đã phải say đắm, mê mệt trong khi làm tình với hắn. Trong cơn mê dâm đó, nàng đã có những hành động cuồng vã, dâm đãng – nhất là đối với người không quen biết, không yêu thương – thì chỉ có những gái điếm rành nghề mới hành sử như vậy mà thôi. Vì thế mà nàng khó chịu là vì trong thâm tâm, nàng biết những cảm giác và hành động đó hoàn toàn tương phản và không xứng đáng với địa vị của một vị quận chúa quyền uy, danh giá của mình.

Và rồi nàng cũng cảm thấy hoang mang trong lòng. Vì người mà nàng thương yêu, tưởng nhớ tới lại không phải là người đã đem đến cho nàng cơn vui sướng tận cùng đến thế. Đúng vậy, Vô Kỵ là người mà nàng muốn san sẻ cái thú vui xác thịt đó. Đâu phải là tên da đen? Nàng muốn Vô Kỵ phải là người duy nhất trên đời đã cùng nàng tận hưởng những giây phút thần tiên đó. Đâu phải là tên da đen? Nàng muốn Vô Kỵ là người mà nàng đã trao thân, hành sử những động tác dâm tính tuyệt vời đó. Đâu phải là tên da đen?

Tất cả những tương tư, tưởng nhớ từ trước, ngay cả những lúc ham dục với bọn tài tử, đều là có hình ảnh Vô Kỵ trong đó, nhất là sau khi nàng được chàng bồng bế, ôm chặt trong tay thân thể trần truồng của mình. Sau đó là những đụng chạm nóng bỏng giữa hai người – hôn hít, sờ xoạng, bú mút – lần nào cũng chấm dứt bằng một nỗi đê mê, da diết, dằng dai không lúc nào phai. Vô Kỵ là tất cả… Nhưng rồi ác thay, tên cốt đột Phi Châu sứ lại xuất hiện trong đời nàng. Nàng không hề biết trước đó hắn là ai, mà nàng chỉ biết chắc chắn sau đó tên mọi đó là người đã làm nàng thoả mãn tràn trề. Ngay trong những lúc gần đây, mỗi lần nhớ tới người thương Vô Kỵ là nàng lại nghĩ tới tên da đen Phi Châu sứ. Ngược lại, mỗi lần nghĩ tới tên da đen Phi Châu là nàng lại nhớ tới người thương Vô Kỵ.

Nàng hoang mang vì không phân định được thế nào là tình yêu, thế nào là tình dục. Có phải lúc nào tình yêu cũng dẫn đến tình dục? Hay là tình dục là nguyên tố tất yếu của tình yêu? Tình yêu và tình dục lúc nào cũng đi đôi với nhau? Phải chăng là nếu có tình dục thì không thể có tình yêu, hoặc ngược lại? Không biết! Quả thật là nàng không biết rõ được. Nàng chỉ biết chắc chắn Vô Kỵ là người mà nàng muốn lúc nào cũng ở bên cạnh mình, để cùng san sẻ với nhau hai thứ tình đó. Thứ tình cảm đó, thật là thiêng liêng mà cũng thật là tràn đầy nhục dục.