Đối với một người ở thời đại Công Nghệ như Sở Thiên Kỳ thì một ngày đi vài ngàn cây số cũng không phải là chuyện khó gì, bởi vì ở hiện đại có các loại phương tiện giao thông tiên tiến bậc nhất như: Máy bay, tàu hỏa, tàu điện ngầm...
Nhưng khi thân ở Cổ Đại thì khác rồi, đường xá xa xôi không nói, sơn đạo trùng điệp, đường đi chưa được trọng điểm khai phá nên buộc phải đi vòng nhiều nơi rất nhiều lần để có thể đi những con đường mà ngựa đi được.
Nhất là ở Thế Giới dung hợp như Ngạo Thế Võ Hiệp thì khoảng cách từ Tung Sơn đến Gia Hưng càng là xa xăm hơn bình thường mấy lần.
Nhưng may mắn là Sở Thiên Kỳ phát hiện loại ngựa mà Thiếu Lâm nuôi dưỡng rất cường tráng khỏe mạnh, tốc độ di chuyển rất nhanh, thể lực bền bỉ.
Mặc dù không bằng các loại Bảo Mã, Thần Câu được ghi chép vào Kỳ Trân Dị Mã Bảng như Hãn Huyết Bảo Mã, Ô Vân Đạp Tuyết, Tuyệt Ảnh...
Nhưng cũng thuộc hạng top đầu ở trong giống ngựa bình thường.
Mà theo ý tứ của Không Tuyền Hòa Thượng cho biết, nếu cứ dựa theo tốc độ di chuyển này và không có chuyện gì bất thường khác thì chỉ cần không đến mười ngày nữa liền có thể tới được Giang Nam.
Thời gian thấm thoát trôi qua..
Trong mười ngày này, Sở Thiên Kỳ cũng phát hiện ra một điều mà khiến hắn mừng rỡ không thôi, đó là việc hắn không cần ngủ nghĩ thì tinh thần lực vẫn sung túc như trước.
Chắc có lẽ do thân thể thực sự của hắn đang nằm trong máy chơi game, nên việc hắn ở trong Ngạo Thế Võ Hiệp cũng tương tự như là đang nằm mộng vậy.
Thế nên ngoài thời gian ăn để bổ sung năng lượng cho cơ thể ảo này và vệ sinh ra thì Sở Thiên Kỳ vào lúc ban ngày đều ở trên lưng ngựa để tiếp tục cuộc hành trình.
Mà đêm đến thì đả tọa tu luyện, mặc dù Max Cấp Thương Ngọc Công có thể tự hành vận công, nhưng hắn vẫn muốn tự thân vận chuyển nội công tâm pháp, để gia tăng tích lũy nội lực.
Mười ngày sau, công lực của Sở Thiên Kỳ đã xưa đâu bằng nay, thậm chí có thể nói là nội lực tiến triển thần tốc vậy.
Chính bản thân đã trải qua không ít thăng trầm như Không Tuyền Hòa Thượng cũng thập phần chấn kinh trước sự tiến triển của Sở Thiên Kỳ đấy.
Theo sự đánh giá của hắn thì Sở Thiên Kỳ chỉ gần non nửa tháng tu hành đã sắp đuổi kịp một năm khổ tu của thường nhân rồi.
Dù sao người bình thường khi luyện công, trừ tích lũy nội lực từng chút một ra, vẫn còn phải bỏ ra bó lớn thời gian để tu luyện tìm hiểu yếu lĩnh trong công pháp của riêng họ, từ đó mà không ngừng lĩnh ngộ, dần dần đột phá cảnh giới của Công pháp đó.
Thế nên bình thường nói là 1 năm nội lực nhưng sự thực cần phải bỏ ra vài năm mới có thể tích tũy được từng đó nội lực đấy.
Nhưng Sở Thiên Kỳ đâu?
Công pháp võ học của hắn ngay từ đầu đã được nâng đến max cấp, nên hắn căn bản không hề tốn thời gian trong việc lĩnh ngộ, đột phát cảnh giới công pháp.
Không chỉ vậy mỗi loại công pháp khác nhau sẽ dẫn đến hiệu quả tu luyện cũng khác nhau, và cấp bậc công pháp cũng tương tự vậy, cách biệt một phẩm cấp mà thôi cũng tựa như một đạo lạch trời vậy.
Và thứ quan trọng nhất vẫn là lĩnh ngộ của võ giả đối với cảnh giới công pháp.
Trong Nguyên Tác của Ỷ Thiên Đồ Long.
Trương Vô Kỵ tu luyện Cửu Dương Thần Công mấy năm ngắn ngủi, liền đạt được một thân nội lực vượt xa các đại nhân vật đã tu luyện mấy chục năm của Lục đại môn phái.
Phải biết nội công tâm pháp mà các vị Chưởng Môn Nhân của Lục Đại Môn Pháp tu luyện cũng không phải hạng tầm thường gì, mà đó đều là Nhất Lưu Nội Công Tâm Pháp đấy.
Thế nhưng do tư chất thiên phú kém xa, cấp bậc công pháp, cấp độ lĩnh ngộ cảnh giới của công pháp không bằng thì cho họ vài chục năm tu luyện cũng vẫn thua kém Trương Vô Kỵ quá nhiều.
Bất kể là về nội lực lẫn thực lực.
...
Trong mười ngày này, có thể vì sinh hoạt của hắn quá nhàm chán nên số lượng người xem của Sở Thiên Kỳ cũng hạ xuống rất nhiều, đại đa số bọn họ đều chạy qua kênh trực tiếp của những vị player đang hot khác để xem.
Nói đi cũng phải nói lại ,việc trò chơi Ngạo Thế Võ Hiệp này trở thành tựa game hot nhất và được quan tâm nhất Toàn Cầu cũng không phải hoàn toàn vì nó có tính chân thật gần giống với thực tế, hoặc là không có giao diện Nhiệm Vụ, Kỹ Năng, BaLo,... để hỗ trợ Player như các loại game bình thường khác.
Tất cả những yếu tố đó chỉ là một phần mà thôi, điều làm nó trở thành tâm điểm của sự chú ý đó là ở trong Ngạo Thế Võ Hiệp.
Các Player có thể tự hành lựa chọn để học các loại võ công mà mình thích, dung hội vào một thân.
Như Khinh Công Lăng Ba Vi Bộ phối Kiếm Chiêu Độc Cô Cửu Kiếm, Hoành Luyện Long Tượng Bàn Nhược Công phối Chưởng Pháp Hàng Long Thập Bát Chưởng....
Sau đó tu luyện những loại võ học này đến khi có thực lực nhất định có thể tự do phiêu bạc giang hồ, khoái ý ân cừu, thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, một mình độc kiếm lưu lạc thiên nhai....
Đây nhưng là ước muốn của biết bao đấng nam nhi a!!.
Đương nhiên muốn đạt được những bộ võ học cấp bậc Tuyệt Thế Thần Công như vậy không chỉ cần nắm rõ cốt truyện mà còn cần thực lực nhất định, cùng vận khí của bản thân, thậm chí là thiên phú tu luyện, bởi vì nếu không có một thân tư chất tuyệt hảo, dù đạt được thần công cũng như nước đổ đầu vịt mà thôi.
....
Vì có độ Chân Thực gần với thực tế, nên Ngạo Thế Võ Hiệp trở nên khắc nghiệt hơn bao giờ hết, Tử Vong trong đây cũng đồng nghĩa với từ bỏ thân phận của mình, và phải làm lại từ con số không.
Và hệ thống sẽ tự động xóa đi thân phận đã tử vong, nên khi hồi sinh lại dung mạo của thân phận mới sẽ bị hệ thống tự động chĩnh sửa để tránh các nhân vật ở bản thổ sẽ nhận ra.
Cho tới bây giờ.
Một trăm vị nhân loại tinh anh, đã có hơn bảy mươi người tử vong và phải làm lại từ đầu, thậm chí có hơn 10 vị Player có số lần tử vong lên đến hai lần.
Lựa chọn thân thế cùng địa điểm sinh tồn khác biệt, vận mệnh cùng thái độ xử sự cũng khác biệt.
Nếu thân tại Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi,... Các loại môn phái đại biểu Võ Lâm Chính đạo, thì thứ cần đầu tiên ở Player chính là một thân hạo nhiên chính khí, ít nhất thì mặt ngoài biểu hiện phải có phong độ của võ lâm chính đạo.
Ngược lại tại Minh Giáo, Thiên Sơn Giáo, Cẩm Y Vệ.... liền định sẵn phải có sự tàn nhẫn, nham hiểm sảo trá,...các loại biểu hiện của tà đạo.
Bởi vì những môn phái thế lực này thường xuyên lục đục nội bộ với nhau, nên các Player có thực lực nhất định, hoặc có chỗ cậy vào còn đỡ một ít, nhưng còn một số Player hoàn toàn là người bình thường thì khi mới bắt đầu còn yếu ớt, dễ dàng chết yểu đều phải nom nớp lo sợ, chui rút để sống sót qua ngày.
Sở Thiên Kỳ danh tiếng vang xa, trở thành một trong những cái tên Hot nhất trên mạng lưới internet hiện tại.
Tại dân mạng bỏ phiếu xem ai là người có thành tựu cao nhất trong ( Ngạo Thế Võ Hiệp ), hắn cũng đã tiến vào vào Top 3 vị trí đầu của bảng 10 vị Player cường đại nhất.
Đối với ngoại giới, Sở Thiên Kỳ tạm thời còn không rõ ràng lắm, nhưng do hắn nổi tiếng nên trường đại học cũng nổi danh theo, mỗi ngày đều có rất nhiều người mộ danh chen chúc mà đến.
Sự kiện 100 vị Player tham gia vào trò chơi ( Ngạo Thế Võ Hiệp ) này đã được phát trực tiếp trên toàn thế giới , nên bất luận là cái chương trình gì đều không thể có lượt xem nhiều như nó, huống chi 100 player đều là nhân tài kiệt xuất nhất của các ngành nghề, nên họ rất được khán giả quan tâm đến.
...
Gia Hưng.
Trải qua nhiều ngày đi đường, rốt cục cũng đã đến nơi này.
Sở Thiên Kỳ đi theo Không Tuyền hòa thượng vào tá túc ở một gian khách sạn.
Không lâu sau đó, Không Tuyền Hòa Thượng nói với hắn là muốn đi bái phỏng lão bằng hữu, còn Sở Thiên Kỳ thì muốn tại trong thành dạo chơi.
Dù sao Hiện Đại Thành Thị đã thấy nhiều rồi, mà Cổ Đại Thành Thị, hơn nữa là chân thật Cổ Đại Phong Cách thì vẫn là lần đầu tiên hắn đặt chân tới đấy.
Thế là hai người liền chia nhau ra hành động.
Cổ Đại thành thị cũng không có rộng lớn cùng phức tạp như hiện đại thành thị như vậy, nên Sở Thiên Kỳ chỉ cần lượn lờ chốc lát cũng nhanh chóng làm quen và bắt đầu đi khắp toàn thành để tìm kiếm tung tích của Quách Tĩnh.
Còn việc tại sao phải tìm Quách Tĩnh trước mà không phải là Tiểu Hoàng Dung một cái Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Nhi đây?
Đó là vì Hoàng Dung hiện tại có lẽ đang hóa trang thành một tên tiểu khấc cái, dung mạo xinh đẹp động nhân đều bị nàng bôi đen.
Tuy Sở Thiên Kỳ biết những mỹ nhân đặc biệt như Hoàng Dung chắc hẳn sẽ có mùi hương đặc trưng của cơ thể.
Cộng thêm việc hắn có khứu giác kinh người, tự tin chỉ cần tập trung tinh thần liền có thể trong vòng 100m thì hoàn toàn có thể ngửi được mùi hương cơ thể khác biệt, nhưng có ai lại ngu ngốc đến nổi gặp tên khấc cái nào cũng tập trung ngửi mùi hương của người ta như vậy không?.
Câu trả lời phi thường khẳng định là không!!!.
Hơn nữa Gia Hưng có thể nói là ổ của những tên khất cái, à không! phải nói là hết thẩy tất cả tòa Đại Thành đều có dấu vết của Cái Bang, mà nơi có Cái Bang tất nhiên sẽ có không biết bao nhiêu tên ăn mày a? nên muốn tìm nàng thực sự rất khó, quá khó!!.
Một lần này tìm kiếm chính là hai ngày thời gian, Sở Thiên Kỳ đều cảm thấy tuyệt vọng, bởi vì dạng người tính tình chất phác mộc mạc như Quách Tĩnh ở nơi này đâu đâu cũng có, và có rất nhiều lần đằng khác.
Mà thông qua hai ngày tìm kiếm, Sở Thiên Kỳ cũng phát hiện một điều, đó là những ngày gần đây Gia Hưng bỗng chốc trở nên rất náo nhiệt dị thường.
Bởi vì có thật nhiều nhân sĩ giang hồ, võ lâm du hiệp, phong trần phó phó đến đây.
Sở Thiên Kỳ cho rằng bọn họ đến là vì ước hẹn 18 năm tại Túy Tiên Lâu giữa Giang Nam Thất Quái cùng Toàn Chân Giáo Khẩu Xử Cơ.
Bởi vì đa số nhân sĩ, du hiệp giang hồ đa phần là hạng người thích xem náo nhiệt, nên miễn là trên giang hồ có sự kiện gì sắp sửa diễn ra thì họ đều sẽ lặn lội đường xa, mộ danh mà tới.
Ngạo Thế Võ Hiệp có bối cảnh rất lớn, khiến cho thế giới càng thêm bao la rộng lớn.
Có lẽ Giang Nam Thất Quái, Khâu Xử Cơ không so được với các vị Cao Thủ Cái Thế, Anh Hùng Kiệt Xuất như Cái Nhiếp, Kiều Phong, Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân... Hay là Võ Lâm Thần Thoại như Hùng Bá, Trương Tam Phong, Độc Cô Cầu Bại,...
Bởi vì những vị này cơ hồ đã trở thành đương thời Tuyệt Đỉnh Cao Thủ, thậm chí là những tồn tại Vô Địch Thiên Hạ, Bất Khả Chiến Bại trong tâm thức của cả toàn Võ Lâm Giang Hồ.
Tuy vậy cảnh giới của Võ Lâm Cao Thủ cũng chia rất nhiều cấp độ.
Dựa theo Không Tuyền Hòa Thượng nói, cảnh giới Võ Giả của Võ Lâm hiện tại chia làm: Bất Nhập Lưu, Tam Lưu, Nhị Lưu, Nhất Lưu,Siêu Nhất Lưu, Tiên Thiên, Tông Sư, Hóa Cảnh, Đại Tông Sư.
Bởi vì Không Tuyền Hòa Thượng thực lực có hạn, nên tạm thời chỉ biết được đến cảnh giới Đại Tông Sư thông qua một số tàn thư ghi chép trong Tàng Kinh Các, nên Sở Thiên Kỳ hiện tại cũng chỉ mới biết đến đấy mà thôi.
Nhưng như vậy cũng đủ cho hắn ở hiện tại rồi.
Theo hắn được biết nữa thì mỗi một cái cấp độ cảnh giới đều có ghi lại tên tuổi của các vị Võ Lâm cao thủ đã từng một thời khuấy đảo Phong Vân.
Một ngày này.
Thấy Gia Hưng đã tụ tập đông đảo Võ Lâm Nhân Sĩ đến trình độ bão hòa, Sở Thiên Kỳ cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, liền tiến về nơi náo nhiệt nhất đi đến.
Quách Tĩnh là lần đầu rời khỏi đại mạc hoang vu hẻo lánh, cũng là lần đầu đi vào Giang Nam nơi mà phồn hoa như gấm, áo quần như nêm, nên khẳng định sẽ tò mò mà đi tới chỗ náo nhiệt nhất để quan sát.
Trên đường phố, dòng người như nước chảy lưu động khiến người hoa cả mắt, có thể dùng câu Ngựa Xe Như Nước, Áo quần Như Nêm để hình dung.
Sở Thiên Kỳ cũng bất thình lình xuất hiện giữa bên trong dòng người, hắn thân hình tuy gầy gò, nhưng lại rất cao, tầm 1m8 dáng người, đôi mắt sáng láng hữu thần quan sát chung quanh, ý đồ muốn tìm lấy thân ảnh tương tự như phong cách của Quách Tĩnh.
Đột nhiên!
Phanh!
Bỗng nhiên có một người đối diện đụng vào hắn.
"Ai nha!"
Người nọ sau khi đụng xong mới phát hiện thân thể Sở Thiên Kỳ cứng rắn như sắt thép, hạ bàn lại vững như bàn thạch vậy, nên đau đớn kêu lên, sau đó lui lại hai bước, dùng tay hung hăng xoa xoa bả vai của chính mình.
Sở Thiên Kỳ nhíu mày xem xét, đối phương là một tên mặc áo vải thiếu niên, lấy trực giác và tốc độ của hắn, ở lúc đối phương vừa lao tới thì hắn hoàn toàn có thể tránh thoát được.
Nhưng ở biết được đối phương đây là cố ý va chạm, lại thêm không cảm giác được nguy hiểm trí mạng từ y, cho nên Sở Thiên Kỳ liền tùy ý tên này va vào mình.
Hắn lắc đầu, chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút! Ngươi đụng ta, không cho bồi thường sao?"
Áo vải thiếu niên ngăn lại Sở Thiên Kỳ, phẫn nộ hỏi.
giả vờ đụng? ăn vạ?
Sở Thiên Kỳ trong lòng đang phiền não đây, nào có thời gian ở không để ý tới hắn.
Nhưng thiếu niên này gắt gao bắt lại cánh tay hắn, không cho hắn đi.
Sở Thiên Kỳ chớp mắt, cười nói: "Được thôi, ngươi muốn ta bồi thường cái gì đây?"
"Mời ta ăn bữa cơm! món ăn tùy ta gọi! thấy sao?!".
"haha! Tốt!".
Sở Thiên Kỳ cười sảng khoái đáp ứng, hắn cười đến rất hiền hòa, một bộ ấm áp như gió xuân, nhưng trong lòng thì là cười lạnh không thôi.
Nói xong liền mang theo áo vải thiếu niên đi về hướng một cái khách sạn gần đó.
Căn Khách Sạn này rất lớn, làm ăn buôn bán thuận lợi, người ra kẻ vào nườm nượp , hai người phải chờ một lát mới có bàn để ngồi vào.
Áo vải thiếu niên một chân giẫm tại trên ghế dài, làm ra một bộ tư thái ta là đại gia, đối với tiểu nhị đắc ý phân phó nói: "Các ngươi nơi này có món ăn gì nổi tiếng sao? Tất cả đều lên cho ta một lần!"
"Nha, khách quan, chúng ta nơi này món ăn nổi tiếng có rất nhiều, hai người các ngươi ăn hết sao?" Tiểu nhị cười làm lành nói.
"Lên! toàn bộ đem lên cho ta! Chúng ta ở đây không thiếu tiền!".
Áo vải thiếu niên rất dõng dạc nói.
Tiểu nhị nhìn về phía Sở Thiên Kỳ, Sở Thiên Kỳ tướng mạo anh tuấn đường hoàng, lại ăn mặc Hắc Sắc Võ Tăng Bào, hẳn là chính nghĩa nhân sĩ, rất có uy tín.
Thấy được Sở Thiên Kỳ cười gật đầu, tiểu nhị chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Áo vải thiếu niên nhìn về phía Sở Thiên Kỳ, khẽ nói: "Sau đó nhớ kỹ, đi đường muốn nhìn kỹ một chút nha!".
Sở Thiên Kỳ nghiêm túc gật đầu, nói: "Tiểu huynh đệ nói đúng!".
Trong lòng của hắn cười thầm.
Tiểu tử thúi!
Ngươi cho rằng ngươi là Hoàng Dung sao, làm trò hề này!
Hoàng Dung, liền là dạng này cuốn lấy Quách Tĩnh, sau đó được tính cách vốn chất phác giản dị Quách Tĩnh, không biết người lừa ta gạt nên thật tình chiêu đãi nàng.
Cũng từ việc đó mà sinh ra mối liên kết, sau đó hai người trải qua không ít chuyện nên liền nảy sinh tình cảm, sau này càng là không rời không bỏ.
Nhưng kết thúc đó là diễn biến của Nguyên Tác Anh Hùng Xạ Điêu và Thần Điêu Hiệp Lữ, còn ở nơi này? có lẽ sẽ không tồn tại a!!
Cùng lúc đó, khu bình luận trực tiếp cũng nổ ra một tràng dài nhiều đầu bình luận:
"Thành thật như vậy?".
"Có thể là vì phát động nhiệm vụ phụ tuyến a!"
"Ta xem qua Xạ Điêu Anh Hùng Truyện, Hoàng Dung không phải đóng vai tiểu ăn mày sao?"
"Ngu ngốc!! Sở Thiên Kỳ đây là đang định chơi tiểu tử này một vố, bản thân hắn nơi nào có tiền nha?".
"Đúng vậy, Sở Thiên Kỳ trong người một phân tiền cũng không có, ăn ở đều dựa vào sư phụ hắn, hắn là đang cho tiểu tử này đào hố đâu!".