Chương 6: Viêm đế Thần Nông và Long tổ Phục Hy

Chương 6: Viêm đế Thần Nông và Long tổ Phục Hy

Nơi sâu nhất trong Vân Tùng sâm lâm, ẩn ẩn có một lớp sương mù bao phủ. Đây là một huyễn trận cấp cao do đích thân Thần Nông bố trí. Ở trong trận pháp, người xông trận bắt buộc trải qua đủ loại khảo nghiệm, mới tiến được

vào bên trong lấy được truyền thừa của Viêm Đế.

Một thanh niên tướng mạo bình thường, hai mắt không chút cảm tình đột nhiên xuất hiện tại nơi xuất hiện sương mù, đưa bàn tay ra, các loại đồ hình kì lạ lập tức xuất hiện trên không trung, lập tức xương mù tản ra, lộ ra một thông đạo vừa một người đi vào.

Thanh niên đó chính là Đế Hải, dưới sự dẫn dắt bởi năng lượng thần bí đến từ khối ngọc giản cổ lão nọ, đã không tốn chút sức lực nào mà thẳng tiến đến nơi truyền thừa của Thần Nông.

Bộ dáng hắn lúc này vô cùng thê thảm, y phục đã rách nát hết cả, da tịt trên người đã cháy gần hết nhiều chỗ lộ rõ cả xương trắng hếu.

Hắn lúc này trông không khác gì một cái xác chết biết đi, tiến dần vào nơi gọi là Viêm Đế truyền thừa chi địa.

Càng đi sâu trong nơi sương mù bao phủ dày đặc càng thấy rõ bên trong có một tòa kiến trúc nhuốm màu thời gian, tỏa ra khí tức thương hải tang điền. Trên cửa đại môn tòa kiến trúc ấy, một tấm biển họa bốn chữ Viêm Đế động phủ mang theo khí thế cứu vớt bá tánh nhưng cũng không kém phần uy nghiêm của một vị Đế vương.

“Đế Hải” lúc này đã bước tới trước đại môn của động phủ, ngước nhìn lên tấm biển ghi bốn chữ Viêm đế truyền thừa. Đôi mắt vốn không cảm tình lúc trước thoáng xuất hiện một tia cảm khái, miệng lầm bẩm như đang nói với chủ nhân tòa động phủ :

“ Viêm đế a, đã trăm vạn năm trôi qua, không phải năm đó ta quá tin lời trăn trối của tên Ma Thần Hình Thiên năm đó, mà ta đã sai ngươi xuống phàm giới truyền bá chữ viết, dạy họ làm nông, … sau đó sai Nữ Oa dùng Thiên ngoại vẫn thạch chặn lại đường về Thần giới của ngươi. Không! là ta đã hại ngươi chết ở đây! Trong lòng ta vẫn còn day dứt vì đã hại chết một vị thần đức độ như ngươi.”

Nước mắt theo đó mà tuôn ra. Nguyên lai nguồn sức mạnh thần bí ấy đến một trong ba tồn tại ngang hàng Viêm đế đó là Long tổ Phục Hy.

“ Ta thay ngươi đã tìm được một tên có khả năng đạt được truyền thừa “

Nói đoạn Phục Hy bèn đẩy cự môn đi vào bên trong truyền thừa chi địa, quanh cảnh bên trong lại vô cùng đơn sơ.

Phía trong sân có hai cái hồ, một hồ chứa đầy dược dịch đang tỏa ra hương thơm, hồ thuốc này chính là được tạo ra từ hàng ngàn loại thảo dược khác nhau vô cùng trân quý, một hồ khác chứa trong đó loại dung dịch màu đỏ thẩm có lẽ đây chính là huyết dịch của Viêm Đế. Một căn nhà đất được dựng nên ở cuối sân, trong nhà đặt rất nhiều các loại điển tịch thượng cổ và sở học cả đời của Thần Nông.

Phục Hy lúc này đang phụ thể thân xác của Đế Hải không chần chừ mà nhảy xuống hồ huyết dịch của Thần Nông. Cũng bởi lẽ, Long tổ biết loại huyết dịch này có công năng chữa trị mạnh hơn tất cả các loại thảo dược ở phàm giới này.

Trong thức hải của hắn

Quang đoàn thần bí vốn đang bao bọc thần hồn đang chìm trong hôn mê, bỗng . hóa thành nguyên hình thần hồn của Phục Hy thân rồng đầu người. Y bèn điểm một chỉ về phía thần hồn đang ngủ say của Đế Hải. Một chỉ này đem theo một bộ công pháp mà y tâm đắc nhất khắc sâu vào trong thần hồn hắn, bộ công pháp này là Thiên Hoàng chân kinh.

Thiên Hoàng kinh được Long tổ Phục Hy sáng tạo nên dựa trên bốn câu khẩu quyết mà y ngộ ra trong lúc tuần du dưới hạ giới thấy trên lưng một con Long mã nổi lên từ dưới sông Tử Hà :

     Vô cực sinh hữu cực



    Hữu cực thấy thái cực;





    Thái Cực sinh lưỡng nghi



    Lưỡng nghi sinh tứ tượng

Tứ tượng diễn bát quái.”

Bộ chân kinh đã khái quát toàn bộ sinh sôi của vạn vật, công pháp này dùng để hóa giải xung đột huyết mạch, thậm chí khi tu luyện đến lô hỏa thuần thanh hai loại huyết mạch kết hợp lại có thể diễn hóa ra một loại huyết mạch mang thuộc tính mới.

Điểm một chỉ kia tiêu hao rất lớn, thần hồn Phục Hy cũng bắt đầu hư ảo. Trước khi thần hồn tiêu hao hết, Phục Hy cảm thán một câu :

“Tu luyện thế nào đành phải do ngươi tự chọn lấy “. Nói đoạn y biến mất.

Tại Thần giới, trong một Tòa cung điện nguy nga toát ra khí phách của bậc đế vương quân lâm thiên hạ, trên ngai vàng Long tổ Phục Hy đang ngồi suy tư , bên cạnh y chính là vợ y Nữ Oa Thánh nhân.

Long tổ hỏi :

“ Ta đã thay Viêm đế tìm một truyền nhân, bớt đi sự day dứt trong lòng bấy lâu. Không biết nàng thấy sao ?"

Nữ Oa Thánh nhân trả lời :

“ Nếu đó là quyết định của chàng thì đó cũng là ý kiến của thiếp.”

Thấy Nữ Oa không phản đối, Phục Hy đem sự tình dưới hạ giới thuật lại một lần cho thê tử nghe, duy chỉ việc mình truyền lại Thiên Hoàng chân kinh không kể.

Trở lại dưới hạ giới, Thiên Huyễn đại lục, Vân tùng sâm lâm, tại truyền thừa chi địa

Trong một hồ nước màu đỏ thẫm, Đế Hải đang ngâm mình trong đó, từng đoàn bọt khí chốc chốc sủi lên, bằng mắt thường cũng có thể thấy những ngoại thương bên ngoài đang cấp tốc lành lại. Thứ nước màu đỏ thẫm ấy là Huyết dịch Thần nông đang nhanh chóng khôi phục tất cả các thương tổn trên thân thể. Màu đỏ thẫm trong hồ theo thương thẻ biến mất mà cũng dần trở nên nhạt dần đi.

Thần hồn Đế Hải vừa thức, cảm thấy trong đầu một trận trống rỗng, chỉ nhớ đến đoạn bản thân bị bóng của Vu thần đánh cho mất đi tri giác còn về sau phát sinh sự tình gì thì hắn không biết.

Hắn thấy bản thân đã mất hết tu vi nhưng cũng không kinh ngạc, sự tình này hắn đã sớm có giác ngộ. Hắn thấy kì lạ ở chỗ kinh mạch toàn thân đáng ra phải đứt hết nhưng ở đây kinh mạch lại không hao tổn gì thậm chí còn cứng cỏi hơn.

Quang đoàn kì bí trong thức hải hắn đã biến mất thay vào đó là một bộ Thiên Hoàng chân kinh.

Một lần nữa rà soát lại thân thể đã thấy thương thế đã hoàn toàn toàn bình phục, hắn mở mắt ra thấy bản thân đang ngồi trong một hồ nước đen ngòm bốc mùi tanh hôi. Đây là những tạp chất được cơ thể đào thải ra ngoài. Hắn bèn nhảy ra khỏi hồ, cảm giác thân thể so với lúc trước càng thêm dẻo dai, mạnh mẽ.

Đột nhiên trong người một cỗ hơi nóng phát ra từ trong huyết mạch, hắn mới nhớ tới sự tình xung đột huyết mạch kia.

____________________________________HẾT CHƯƠNG 6_________________________________________