Chương 7 : Truyền thừa
Viêm Đế truyền thừa chi địa
Một thanh niên đang ngồi xếp bằng trên một khoảnh sơn đơn sơ phía sau có hai hồ nước, toàn thân mồ hôi vã ra, trên thân lộ rõ những hắc tuyến cùng bạch tuyến đan xen nhau lưu chuyển không ngừng, trên khuôn mặt của người thanh niên thỉnh thoảng hơi nhăn lại. Người thanh niên ấy không ai khác chính là Đế Hải đang tu luyện công pháp Thiên Hoàng chân kinh được Long tổ Phục Hy khắc sâu trong thần hồn.
Nửa canh giờ trước,
Sau khi tỉnh lại, Đế Hải cảm thấy huyết mạch đã được hóa giải phong ấn, tu vi đã mất sạch hắn sớm đã có giác ngộ.
Trong lòng hắn lại kinh hỉ vô cùng vì đột nhiên trong trí nhớ hắn xuất hiện thêm một bộ Thiên Hoàng chân kin , dù chỉ hơi lướt qua hắn đã cảm thấy huyền diệu vô cùng.
Đang lúc vui mừng, một trận cảm giác đau đớn đột nhiên xuất hiện, hai loại huyết mạch bắt đầu xung đột, hắn dường như mất đi cảm giác đau đớn, nét mặt không chút thay đổi, vẫn đúng nguyên một chỗ.
Lúc này, hắn đã mất hết tu vi cũng chẳng có biện pháp áp chế hai loại lực lượng cường đại đang xung đột này. Quyết định liều một phen, hắn tiến vào thức hải lật xem Thiên Hoàng chân kinh.
Bên trong thức hải, một quyển thư tịch trông vô cùng đơn giản trên đó viết Thiên Hoàng chân kinh tỏa ra một cỗ khí thế làm chủ đất trời, Khi nhìn vào bốn chữ đó, tuy được viết vô cùng đơn giản, ẩn trong sự đơn giản ấy. chính là một sự nỗ lực phi thường khiến hắn chìm đắm vào, trong đó dường như thấy được một bóng dáng vô cùng cao lớn đang từng bước chinh phục mọi loại đỉnh cao.
Hắn tiến lại mở ra xem thấy quyển chân khinh được chia làm Thập thiên. Mỗi thiên ứng với một đại cảnh giới. Đều kiện tu luyện của loại công pháp vô cùng khó khăn, trước hết phải có âm dương nhị khí trong một cơ thể dù là tiên thiên hay hậu thiên đều được đa số Tu chân giả chỉ có tồn toại một loại thuộc tính duy nhất, huống chi là hai loại thuộc tính đối lập nhau.
Theo thứ tự : Tổng quát thiên, Khôn nhất thiên, Cấn nhị thiên, Khảm tam thiên, Tốn tứ thiên, Chấn ngũ thiên, Ly lục thiên, Đoài thất thiên, Càn bát thiên. Riêng đến cửu thiên chỉ ghi một chữ “ Ngộ”
Trong đầu nảy sinh hoài nghi liệu đây có phải là một loại thuật mê hoặc không bởi vì cho đến hiện tại theo những gì hắn được Huyền cơ đạo nhân dạy chỉ có tất cả sáu đại cảnh giới lớn, ngoại trừ Tổng quát thiên là tu luyện từ phàm nhân đến Luyện Thể cảnh, thiên này có công hiệu xây dựng nền tảng cho các thiên khác, chủ yếu giúp cho người luyện thành bát quái đồ “ Luyện Khí, Luyện Huyết, Khiếu Huyệt, Thiên Luân, Thần thể, Thánh thể cảnh với lại hai cảnh giới Thần cảnh; Thánh cảnh vẫn chỉ là lời truyền miệng vậy ba thiên cuối Đoài, Càn và thiên thứ 9 kì lạ kia thì ứng với cái gì ? “
Hắn nghĩ bụng chắc đây không phải là trò đùa của một vị đại năng nào đó. Thời gian cấp bách không cho phép hắn thêm thời gian nghĩ ngợi nữa.
Ngay lập tức, hắn ngồi xếp bằng xuống đất bắt đầu dựa theo khẩu quyết của Tổng quát thiên trong Thiên Hoàng chân kinh bắt đầu tu luyện.
Khẩu quyết trong Tổng quát thiên chỉ có 6 câu :
“Vô cực sinh hữu cực
Hữu cực thấy thái cực
Thái Cực sinh lưỡng nghi
Lưỡng nghi sinh tứ tượng
Tứ tượng diễn bát quái
Bát quái sinh vạn vật.”
Lúc này, hắn dùng thần thức dò xét huyết mạch của bản thân tháy một loại vô cùng cương mãnh, còn loại kia thì vô cùng nhu hòa.
Hắn cảm thấy bộ chân kinh phi thường phù hợp với bản thân.
Bên trong cơ thể hai loại huyết mạch đang đánh nhau kịch liệt, hắn dựa theo khẩu quyết dẫn dắt hai loại huyết mạch đối lập, tạo nên hai cỗ khí một đen một trắng, sau đó từ từ từ hòa quyện vào nhau tạo thành một hình bát quái không ngừng vận chuyển.
Bên ngoài cơ thể toát ra hai loại khí tức hắc bạch vốn dĩ đang không ngừng cùng nhau xung đột nhưng từ khi hình thành bát quái đồ trong đan điền chúng bắt đầu trở nên ngoan ngoãn không còn xung đột với nhau, hắn thấy nguy cơ tiềm ẩn đã được giải quyết trong lòng thở ra một hơi.
Trong lòng nhẹ nhõm, hắn mới bình tĩnh quan sát cảnh vật xung quanh thấy bản thân đang đứng trong một cái sân đon sơ, phía xa xa là một ngôi nhà đất nung mọi thứ trong đây đều được bố trí vô cùng đơn giản.
Hắn nhìn sang cái hồ bên cạnh thấy trong hồ chứa đầy một loại dược dịch màu xanh lục đang tỏa ra hương thơm dễ chịu, chi ngửi thoáng qua đã cảm thấy toàn thân thư thái.
“ Thần Nông ta, đã đợi mấy vạn năm nay cuối cùng đã có người đến nơi đây kế thừa tuyệt học của ta, Ha..ha…hah…a..”
Một giọng nói cổ lão có phần tang thương vang lên.
Nghe thấy tiếng nói này lúc này hắn mới nhớ đến nhớ đến truyền thuyết về cái nơi gọi là Viêm Đế truyền thừa cái gì chỉ u u mê mê một đầu chứa toàn thắc mắc.
“ Đây là nơi nào ? “
“ Truyền thừa chi địa của lão phu“ câu trả lời ngắn gọn không thừa cũng chả thiếu, nói đoạn bên cạnh hắn xuất hiện một hiện một bóng người có đầu giống đầu bò, sừng nhọn, trán đồng, đầu sắt, đuôi bọ cạp, chân rết trông vô cùng kì dị.
Đế Hải giật mình lùi về sau mấy bước, miệng lắp bắp không nói được lời nào.
“ Ngươi cũng không cần phải sợ lão phu đã sớm chết từ lâu, đây chỉ là một tia thần hồn của ta, được ta kí thác trong hồ huyết mạch.” Vừa nói lão vừa chỉ vào hồ huyết mạch phía sau lưng “ Chỉ khi có người nào tiến vào hồ huyết mạch này nơi đó có trận pháp chỉ cần hấp thụ xong năng lượng trong đó thì ta sẽ lập tức xuất hiện. “
“ Phải chăng vị tiền bối đây là Thần Nông sư tổ ?”
Hắn nói với giọng cung kính nhưng ẩn trong đó là ý tứ dò xét.
“ Thì ra ta người đời còn nhớ tới mà gọi ta là Thần Nông sư tổ !”
Trong giọng lão mang giọng điệu hoài niệm.
Lão lại lên tiếng :
“ Sợi thần hồn này của ta cũng sắp tiêu biến, lúc nào ngươi đầy đủ thực lực hãy thay ta điều tra sự việc xảy ra năm đó. Mọi sự việc ta đều đã ghi chép trong thư tịch, một số loại ta đã để cấm chế thực lực đến khi thực lực đầy đủ mới mở ra được.”
Nói đoạn, lão hướng phía căn nhà vẫy một cái, từ trong nhà một tấm lệnh bài bay tới. Hư ảnh Thần Nông bèn chộp lấy ròi ném sang phía Đế Hải.
“ Tấm lệnh bài này ta đặc biệt luyện chế, bên trong phong ấn không gian của khu truyền thừa chi địa và cả dược viên phía ngoài kia nữa. Bây giờ ngươi đã là truyền nhân của ta, mau đón lấy.”
“ Thù của sư phụ vãn bối chưa báo được nên không thể nhận vật này của tiền bối, mong tiền bối hiểu cho nỗi lòng của vãn bôi”
“Ngươi biết bao người thèm muốn truyền thừa của lão phu không ?Năm đó có không biết bao kẻ có tu vi Thần cảnh quỳ xuống van xin, ta đều không thèm đếm xỉa.”
“Mong tiền bối tha tội. Vãn bối muốn mạo muội hỏi một câu … “
“ Ta biết ngươi muốn hỏi ta cảnh giới gì đúng không ? Có nhiều thứ ngươi bây giờ không nên biết. Giờ ngươi không muốn luyện hóa vậy để lão phu giúp ngươi.”
Không đợi hắn nói hết câu, Thần Nông đã cắt lời, lão phát ra một đạo kình khí hướng ngón tay hắn cắt tới một đoàn huyết dịch từ bay ra, sau đó chúng theo sự điều khiển của lão hướng lệnh bài bay tới.
Tấm lệnh bài sau khi được huyết dịch tưới lên lập tức tỏa ra hào quang rực rỡ, Đế Hải lúc này cảm thấy mình và tấm lệnh bài kia tâm ý tương thông, Trong lòng hắn bây giờ đã biết đây là việc đã không thể tránh khỏi, bèn quỳ xuống dập đầu cái xuống hành lễ bái sư
“ Đồ nhi Đế Hải ra mắt sư phụ !”
“ Tốt ! Tốt ! Tốt lắm ! Chỉ tiếc duyên phận sư đồ của chúng ta chỉ đến đây ! “
Viêm Đế Thần Nông thấy mọi việc đã an bài, nở một cười hướng phía, hư ảnh càng ngày càng mờ ảo.