Chương 5: Hóa nguy thành an

Bên trong thức hải, Đế Hải lúc này xuất hiện thêm một luồng quang đoàn kì lạ, ẩn chứa một cỗ sức mạnh khổng lồ, đang từ thức hải lan dần theo đường kinh mạch vận chuyển xuống đan điền, một phần bắt đầu hòa tan vào huyết mạch. Hắn cảm thấy trong huyết mạch có từng tầng từng lớp xiềng xích bắt đầu đứt ra, dường như có một đầu hung thú thời viễn cổ chuẩn bị thức tỉnh. Kinh mạch bắt đầu trướng lên do phải chịu tải quá nhiều năng lượng, hắn cảm thấy toàn thân như có một cỗ lửa nóng thiêu đốt, đột nhiên thức hải cũng truyền đến một trận đau nhức như một búa nặng tựa ngàn cân bổ xuống. Hắn cảm thấy ý thức có chút mơ hồ nhưng trong lòng tồn tại một cỗ chấp niệm báo thù.

Bên ngoài thân thể, biến cố bất ngờ xảy ra khiến Thất sát và Bát sát hơi thất kinh, nhưng chúng là tinh anh sát thủ nên rất nhanh trấn tĩnh, Thất sát truyền âm cho Bát sát : “ Sự tình không tốt, mau giải quyết hắn nhanh thôi ! “ nói đoạn, mổi tên một thanh đoản kiếm cầm trên tay, cùng nhắm dúng vị trí Đế Hải đang ngồi.

Nói thì chậm nhưng sự việc lại xảy ra chỉ trong khoảng khắc, bên ngoài thân thể Đế Hải tuôn ra từng đoàn từng đoàn Hắc quang cùng Bạch quang đan xen, diễn hóa thành thần thú rồi lại hóa thành hung thú nhưng lần này khác sự tình 10 năm trước ở chỗ, lúc này ngay tại mi tâm của hắn xuất hiện thêm một kí tự chữ Phán đang tỏa ra cỗ sức mạnh kì lạ khiến loại sức mạnh kia không thể đối chọi với nhau, lúc này chúng như hai vương quốc thù địch bị chia cắt bởi một bức tường.không thể nào vượt qua.

Sau khoảng 1 khắc, hai mắt đang nhắm chặt mở bừng ra, mắt trái tràn đầy hắc quang yêu dị, mắt phải tràn ngập bạch quang thánh khiết, trông thật khác biệt. Hắn đứng dậy khí tràng áp chế hắn khi nãy lập tức bị đánh

tan. Lúc này, trông hắn vô cùng kì lạ, nửa người trái toát ra hắc quang, nửa người phải toát ra bạch quang, trên chính giữa mi tâm toát ra một luồng sáng bá đạo như chúa tể cao cao tại thượng.

Hắn bèn đưa tay ra, một cỗ hắc mang phóng ra chặn đứng lưỡi kiếm của hai tên sát thủ đang phóng tới. Một cỗ uy áp khổng lồ từ trên người hắn ập tới khiến hai tên sát thủ không thể nhúc nhích. Hai tên kia cảm nhận đây đúng uy áp của Luyện Huyết cảnh đại viên mãn, tình hình đã đảo ngược, mới khi nãy Đế Hải là con mồi còn thợ săn là hai tên Thất sát và Bát sát, thợ săn bây giờ lại thành con mồi.

Trong lòng sớm đã tràn đầy lửa giận với hai tên kia, hắn bèn hành hung bọn chúng một trận thừ sống thiếu chết. Hai tên kia cảm thấy hối hận vì lúc trước không một kiếm giết chết hắn, để hắn có cơ hội lật mình, biết chắc khó thoát khỏi cái chết. Thất sát và Bát sát cùng nhau tung ra thủ đoạn tối hậu, bọn chúng đọc chú ngữ, sau đó dùng máu của bản thân vẽ lên không trung từng đồ án kì lạ mang theo một cỗ hơi thở chết chóc, bọn hắn lúc này đang thi triển một loại cấm thuật hiến tế bản thân để triệu hồi Vu thần, cấm thuật đó có tên “ Huyết tế thuật “ .

“ Bọn ta nguyện dâng hiến linh hồn cho ngài ! Hãy để những kẻ làm hại đến tín đồ của người phải đền

tội. Vu thần đang kính hãy giá lâm ! “

Đọc xong chú ngữ, mặt bọn hắn mang theo vẻ dữ tợn, trong mắt tràn ngập hung quang, bọn chúng cất tiếng cười điên cuồng, đông thanh nói :

“ Ngươi có thể ép bọn ta đến dùng đến chiêu này, cũng đã vinh dự cho ngươi rồi “

Nói xong bọn chúng bị một bóng đen khổn lồ từ trong những đồ hình kia vươn tay chụp lấy lôi vào bên trong, những đồ hình cũng dần biến mất để lại một cái bóng khổng lồ đang nhìn hắn nói với giọng uy nghiêm : “ Kẻ nào dám

thách thức uy nghiêm của ta đều phải chết !! “.

Bóng của Vu thần vung cự thủ tung ra một quyền về phía đối thủ, từ lúc Vu thần giáng lâm khí tràng áp chế cũng vô hiệu, Đế Hải cũng tung ra một quyền, lấy cứng đối cứng, quyền phong bắn ra tứ phía, mọi thứ xung quanh bán kính trăm trượng đều bị thổi bay.

Bóng của Vu thần há miệng phun ra một luồng yêu hảo màu lục hướng phía hắn mà tới. Thực lực bạo tăng nên Đế Hải thi triển Mê Tung bộ càng thêm dẽ dàng, biến hóa càng thêm tinh diệu, từng đoàn yêu hỏa phóng tới đều không chúng hắn chỉ chúng vào tàn ảnh.

Ngay lúc dầu sôi lửa bỏng, kinh mạch trong cơ thể hắn lúc này sắp quá tải, da dẻ hắn cũng nứt toác máu từ đó mà chảy ra do cơ thể hắn đã đạt đến giớ hạn chịu đựng thứ sức mạnh khủng bố này vận chuyển, hắn phun ra một ngụm máu to.

Bộ pháp bị rối loạn ngay thức khắc hắn trúng chiêu. Từng đoàn yêu hỏa bùng lên khắp toàn thân, mùi thịt nướng lan tỏa, từng cơn đau bỏng rát từ bên ngoài truyền đến đại não cộng thêm những cơn đau đớn từ nội thương mang lại, trọng điệp vào nhau khiến hắn vô cùng thống khổ. Hắn vẫn cố gắng chống đỡ, tinh thần đã đến bên bờ vực tan vỡ. hắn chỉ dựa vào một ý niệm sinh tồn để duy trì hai nguồn năng lượng kia, tạo thành lớp bảo vệ để yêu hỏa không thê tổn thương lục phủ ngũ tạng.

Nhận thấy cơ hội kết liễu đối thủ, Vu thần tung ra một quyền hướng phía dưới mà tới, quyền phong ập tới khiến da thịt hắn tróc ra đến tận xương, máu huyết trào ra dều bị bốc hơi, hắn nhịn đau gắng gượng tung ra một quyền đỡ lấy, quyền kình phản chấn khiến hắn bay ra phía sau hơn trăm bước chân, đến khi va vào cây một gốc cổ thụ mới dừng lại.

Lúc này, hắn ý thức hắn đã chìm vào hôn mê, từng luồn năng lượng hắc bạch biến mất, duy chỉ có kí hiệu chữ Phán ở mi tâm vẫn tỏa ra hào quang. Trong thức hải của hắn, quang đoàn kì lạ bao bọc thần hồn đang trong trạng thái hôn mê.

Dị biến xảy ra, thân thể vốn đã tan nát của hắn bỗng đúng lên, nơi mi tâm tỏa ra hào quang mãnh liệt, hắn mở mắt ra một luồng khí thế cao cao tại thượng tản ra bốn phía, một cỗ sức mạnh còn cường đại hơn lúc trước gấp mười lần tản ra từ thân thể " Đế Hải" . Khiến bóng của Vu thần cảm nhận uy hiếp, nhận thấy nguy hiểm, y tung ra hàng trăm cú đấm liên tục, “Đế Hải” đưa một tay ra một tay ra cản lại, quyền phong bắn ra tứ phía. Bóng của Vu thần bị phản chấn, trên thân mờ đi, dường như đòn vừa rồi khiến nó tiêu hao khá nhiều linh lực.

Không để Vu thần ổn định, “ Đế Hải” tung một quyền kết liễu. Vu Thần chúng chiêu lập tức tan biến. Thân thể hắn lúc đã trọng thương từ trong lẫn ngoài, quang đoàn thần bí lúc này dường như cảm thấy có một cỗ sức mạnh thu hút, ở nơi tận cùng của Vân Tùng sâm lâm. Trong chớp mắt Đế Hải biến mất như chưa hề tồn tại.

Ở một nơi xa xôi, Vu thần đang ngồi trên vương tọa, khóe miện tràn ra một ít máu tươi, lẩm bẩm nói : “ Khá lắm nhóc con, có thể tiêu diệt được một sợi thần niệm của ta. “