Chương 6 bài học đầu tiên
Bành... Cửa chính bị đạp bay hai anh em họ tần cũng từ đó tỉnh lại. Liên tục xoa xoa con mắt .
Đập vào mắt bọn hắn là một cảnh tượng khiến bọn hắn khiếp sợ cực kỳ .
Một thiếu niên anh tuấn dắt tay một tiểu nữ hài bước vào đều đáng nói ở đây là thanh niên kia bọn hắn cực kỳ quen thuộc .
"Vương Ngạo ngươi không phải đã bị chúng ta phế đan điền chỉ còn một hơi sao tại sao ngươi lại không bị gì?".
" Còn nữa tu vi của ngươi vậy mà còn mạnh hơn trước. "
Tần tú kiếp sợ thét.
Không để ý biểu cảm của 2 thanh niên Vương ngạo nhìn tiểu nha đầu ôn nhu nói.
" Tuyết Nhi đây là bài học đầu tiên ca ca dạy muội phải nhớ thật kỹ."
Dứt lời thân hình hắn cấp tốc di chuyển vài bước đã đến bên người Tần Tú một quyền cực mạnh đấm thẳng vào đan điền hắn.
Bịch ... Lực lượng cường đại từ nắm tay xung kích thẳng vào Đan điền Tần Tú .
Răng Rắc... Đan điền hắn trực tiếp bể ra kèm theo là một trận xương cốt dứt gãy. Hắn như diều đứt dây đập thẳng vào bức tường.
" Thứ nhất sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực một khi ra tay thì không để đối phương cơ hội phản đòn."
Tiếp đó hắn bắt lấy Tần liệt cánh tay phải trực tiếp bẻ gãy , sau đó là tay trái , hai chân . Khớp vai , xương sườn
Chỉ nghe một trận răng rắc .. âm thanh xương cốt cùng tiếng rú thảm không ngừng vang vọng.
" Ác ma , ác ma. Vương ngạo ngươi tha cho ta ta sai rồi aaa.. "
Bây giờ trong nội tâm Tần liệt tràn đầy hoảng sợ cùng tuyệt vọng.
" Vì sao? , vì sao? hắn lại biến hoá như vậy?Ta không cam tâm a, biết trước như vậy khi đó dù liều mạng cũng phải giết chết hắn."
Thanh âm Vương Ngạo lại tiếp tục vang lên.
" Thứ hai : khi ra tay phải nhanh , chuẩn xác , tấn công vào những vị trí yếu hại trên cơ thể đối phương , Triệt tiêu những thủ đoạn có hại với bản thân."
Ở bên ngoài Tuyết Nhi đã không có chút sợ hãi mà đang si mê nhìn lấy Vương Ngạo . Trái tim nhỏ bé rung động kịch liệt.
"Hắn cũng quá soái a."
Mà lúc này Vương Ngạo đang xách Tần liệt đã như bãi bùn nhão toàn thân xương cốt kinh mạch đều bị đánh nát hết hắn chỉ yếu ớt yếu ớt rú thảm không ngừng cầu xin.
" Thứ ba: không được phép nhân từ với địch nhân nếu đã làm thì làm đến cùng không được bỏ dở giữa chừng."
Dứt lời một quyền đã đấm thẳng vào đầu Tần liệt chỉ thấy đầu hắn yếu ớt như đậu hũ trực tiếp nổ tung, máu tươi cùng óc bắn tung toé mà ra .
Sau đó Vương Ngạo đến trước Tần Tú đang hôn mê bất tỉnh một quyền kết thúc sinh mạng hắn.
" Thứ tư nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, hoặc là không giết , nếu đã giết thì giết cho sạch không để kẻ nào sau này có cơ hội báo thù mình."
Dọn dẹp một chút chỗ này, thu thập túi chứa đồ của anh em họ tần hắn nói tiếp
"Thứ năm Nếu đã làm thì phải làm cho sạch sẽ không được để lại bất kỳ manh mối nào."
"Điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất. không thể tin tưởng bất kỳ ai".
Những điều này cũng chính là những bài học xương máu Vương Ngạo đúc kết được khi sống trên tàu cướp biển.
"Nhìn thấy khuôn mặt thất thần của tuyết nhi hắn rất là đau lòng. Có lẽ ta đã sai thật rồi muội ấy còn quá nhỏ để chứng kiến hết thảy."
Tiến lại gần nàng hắn ôm Tuyết Nhi vào lòng như muốn xoa dịu tâm linh bé bỏng kia.
" Tuyết Nhi ca ca sai rồi ta không nên để muội chứng kiến cảnh tượng như vậy , Ta cũng không cần muội trưởng thành nữa , cả đời này ta sẽ bảo vệ muội, dù muội ra sao thì vẫn là tuyết nhi mà ta yêu thương nhất.
" Khúc kích.. là huynh nói đó nha, cả đời bảo vệ ta , yêu thương ta, không được rời bỏ ta . Tuyết Nhi cười ngọt ngào hiển nhiên rất là vui vẻ."
Nhìn tiểu cô nương đang cười vui vẻ kia hắn có chút bất ngờ.
" Tuyết nhi muội không sợ sao ".
" Có gì phải sợ chẳng qua là giết vài kẻ sấu mà thôi, hơn nữa còn có ngươi Tuyết Nhi liền không sợ."
Nhìn khuôn mặt khả ái của nàng hắn không nhịn được nhéo nhéo.
" Thế nếu sau này ta trở thành một đại ma đầu giết người không gớm tay người người tru diệt thì sao?" Hắn có chút hứng thú hỏi .
Nàng nghĩ nghĩ sau đó thốt ra một câu khiến lòng người run sợ .
" Ta sẽ đứng trước mặt ngươi giết sạch chính đạo trong thiên hạ ."
Đến lượt hắn ngây dại lúc này nội tâm hắn đang điên cuồng gào thét
" tiểu ma đầu chân chính tiểu ma đầu a."
Thế nào huynh bị làm sao ? nhìn vẻ mặt đờ đẫn của hắn nàng quan tâm hỏi.
Chụt.. hắn hôn chụt lên má nàng rồi cười ha hả
"Tuyết Nhi ta yêu muội chết mất ."
Tuyết Nhi gương mặt ửng hồng vì sấu hổ vùi đầu vào trong ngực hắn.
Nhìn thấy bộ dáng nàng như vậy hắn càng vui vẻ.
"Đi thôi đến địa phương tiếp theo"
.....
Y dược quán
Không được tấp nập như tửu điếm hay những dịch trạm nhưng nơi này lúc nào cũng có người ra vào khám bệnh.
Trên bàn là một lão giả râu tóc bạc phơ đang khám bệnh cho một nữ nhân. Sau một hồi thao tác hắn mở miệng.
" Ngươi trúng độc rồi để ta kêu người lấy thuốc cho ngươi."
Nữ nhân nghe vậy hoảng hốt
" y sư xin cứu mạnh của tôi."
" Ừm yên tâm đi ".
" Tiểu bát đi lấy một viên thải độc đan ra đây ".
" Có ngay sau tiếng gọi kia một thanh niên mặt mày gian sảo đi nhanh vào phòng lấy ra một viên màu xanh đan dược mà hắn cũng chính là mục tiêu tiếp theo."
Vừa mới bước ra hắn liền nhìn thấy một thiếu niên anh tuấn dắt theo một tiểu cô nương từ ngoài bước vào.
Không qua một giây hắn liền nhận ra Tuyết Nhi bộ dáng hùng hùng hổ hổ xông tới.
" Tiểu nha đầu ngươi còn dám tới ông đây hôm nay phải làm thịt ngươi."
" Là hắn sao Tuyết Nhi" Vương Ngạo nhẹ nhàng hỏi.
" Ừm chính là hắn đánh ta ".
Bàn tay của tên tiểu bát chưa chạm vào người Tuyết thì, một đạo hoàn mỹ vòng cung kéo theo một cái to lớn bàn tay đã phiến thẳng vào mặt hắn.
Bốp.... Tiếng bạt tai thanh thúy khiến cả y dược quán lâm vào yên tĩnh.
Tiểu bát bị lực lượng cường đại phiến bay ra ngoài. Đầu của hắn bị tát sụt ra, thân thể giãy đành đạch như chó chết.
Nhìn thảm trạng của Tiểu Bát đám người hít vào vài ngụm khí lạnh.
Không nghĩ tới thanh niên trước mặt nhìn Tuấn tú nho nhã, nhưng khi ra tay lại tàn độc như vậy.
Vương Ngạo lạnh lùng liếc qua đám người cất giọng nói.
" Ta giết hắn, các ngươi có ý kiến"
Đám người sợ run chỉ cuối đầu không ai dám nói gì.
Hắn gật đầu mang theo Tuyết Nhi rời đi.
.....
Thương lan dịch trạm .
Khi Vương Ngạo cùng tuyết nhi đến được đây trời cũng đã lờ mờ tối . Vừa dắt tay Tuyết Nhi đi vào một tên tiểu nhị liền đi ra chào đón.
" Không biết khách quan muốn dừng chân hay là ăn cơm."
" Lấy cho ta một phòng loại tốt nhất .
4 cân thịt bò ,1 con gà quay, 2 tô mỳ bò , 1 đĩa tôm luộc 1 đĩa màn thầu.
_ Dạ Của khách quan hết 300 kim tệ.
vương ngạo lấy ra một viên hạ phẩm linh thạch đưa cho hắn sau nói.
_"Còn lại ta là tiền thuê phòng."
Nhìn thấy viên linh thạch kia tiểu nhị hai mắt ước ao.
Đây là linh thạch a ,chỉ có tu chân giả mới có, theo hắn biết có linh thạch có 4 phẩm cấp hạ phẩm , trung phẩm , thượng phẩm, cực phẩm.
phải biết một tháng hắn chỉ được trả 500 kim tệ thôi mà một viên hạ phẩm linh thạch bằng với 1000kim tệ. 1 trung phẩm = 100 viên hạ phẩm, 1 viên thượng phẩm =1000 viên hạ phẩm, 1 viên cực phẩm = 1vạn viên hạ phẩm.
Thu hồi lại vẻ thèm muốn tên tiểu nhị mở miệng.
" Hai vị xin chờ trong giây lát ."
Không lâu sau một bàn thức ăn được dọn lên mà Tuyết Nhi thì đang ngồi gọn lọn trong lòng Vương Ngạo hai tay hai cái đùi gà nhai ngấu nghiến, còn hắn thì cưng chiều vuốt ve mái tóc nàng.
"Đúng là con mèo nhỏ tham ăn ".
" Hừ người ta còn nhỏ phải ăn cho mau lớn, hơn nữa..."
Nàng nói tới đây thì ngừng lại trên mặt thoáng cái đỏ ửng .
" Hơn nữa cái gì? "
Vương Ngạo thấy má của tuyết nhi phồng lên như con sóc cực kỳ khả ái, hắn vuốt vuốt bóp bóp yêu thích không rời tay.
Nghe hắn truy vấn khuôn mặt nàng đỏ hơn vội vàng nói
" Không không.. có gì ở đây đồ ăn ngon như vậy sao huynh không ăn. "
Nói xong còn đưa cái đùi gà trên tay lên bón cho hắn .
" Ca ca huynh ăn thử xem có ngon không?".
"Ừm rất ngon" .
" Vậy huynh ăn nhiều một chút. "
Một lúc sau cả hai mới ăn hết thức ăn rồi trở về phòng.