Trong phòng .
Vương Ngạo đang khoanh chân mà ngồi bên cạnh là Tuyết Nhi lúc này nàng mặc một bộ váy công chúa màu trắng mái tóc có chút ướt sũn chảy dài xuống tấm lưng mỹ miều , đôi tay có chút bất an cầm lại mép váy, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ nhìn Vương Ngạo.
Trong lòng thầm nghĩ .
" Không phải hắn rất ngốc sao? Sao bây giờ lại thay đổi nhiều thế, còn say mê nhìn ta?".
Mà Vương Ngạo đang ngẩn ngơ ngắm nhìn nàng . Khoé miệng không tự chủ thốt ra .
"Muội thật đẹp".
Nghe hắn khen vậy nàng rất vui vẻ cười khúc khích hỏi.
" Khúc khích.. ta đẹp lắm sao? "
" Ngàn vạn tinh tú cũng không sánh bằng nụ cười của muội ".
" khanh khách , huynh từ bao giờ lại dẻo miệng như vậy? ".
Nghe hắn nói thế nàng bất ngờ không nhẹ. Trước kia hắn không thể nào nói ra câu như vậy a.
" Nhìn thấy nàng vui vẻ hắn cũng vui lây. Thế muội thích ta như trước kia hay bây giờ ".
"Chỉ cần là huynh ta đều thích! ". Nàng lý nhí nói .
Nhìn bộ dáng sấu hổ của nàng hắn bật cười.
" Ha ha..Tiểu bảo bối để ta bôi thuốc cho muội."
Nghe hắn nói khuôn mặt nàng lại càng đỏ hơn nhưng vẫn thẹn thùng gật đầu.
Được sự đồng ý của nàng, hắn xoắn tay của nàng lên chỉ thấy toàn là vết bầm tím ứa cả máu ra hắn rất đau lòng.
"Cô nàng này vì mình chịu không ít khổ a".
Hắn xuất ra lọ thuốc,dùng nhẹ nhàng nhất cử động bôi lên cho nàng, vừa mới chạm vào nàng liền kêu lên một tiếng.
" A đau.. nàng nhăn mặt ".
Nghe vậy Hắn vội vàng đưa tay nàng lên thổi thổi .
Nhìn thấy vẻ mặt ân cần của hắn nàng mỉm cười ngọt ngào , chẳng biết vì sao hắn thay đổi nhiều như vậy lúc trước hắn chính là một tên đại mộc đầu, rất là hiền lành, không hiểu một chút phong tình ,nhưng bây giờ thì khác hắn sát phạt quyết đoán lại, ôn nhu diệu dàng biết chăm sóc người khác . Nàng cảm thấy rất vui vẻ.
Có lẽ đây là kết quả của trận đòn kia đi.
Nàng cứ như vậy si ngốc nhìn Vương ngạo.
" Không nghĩ tới lúc hắn chăm chú thật soái a."
"Tuyết nhi cởi đồ ra đi "
Nghe lời hắn nói Tuyết nhi giật mình tỉnh lại nhìn thấy trên tay đã bôi xong thuốc lại nghĩ đến việc cởi đồ cho bôi thuốc , trái tim bang bang khiêu động như muôn phá tan trói buộc, khuôn mặt nàng đỏ rực như muốn chảy ra huyết tới.
Nàng run giọng nói " Huynh.. Huynh quay mặt đi "
"Được rồi"
Chỉ nghe vài tiếng sột xoạt vang lên , nửa người trên đã bại lộ ra, đôi tay bé nhỏ vẫn không quên che lại một vài vị trí quý báu của người thiếu nữ.
" Được rồi huynh quay lại đi."
Vương Ngạo thất thần nhìn nàng, bây giờ Tuyết Nhi thực sự quá đẹp.
Kiều mỵ khuôn mặt ửng hồng như say rượu , tóc dài óng ả xoả tung vẫn không thể phủ kín xuân quang , dương chi bạch ngọc thân thể nhiễm lên một tầng óng ánh hồng quang , thân thể dù chưa phát dục hoàn toàn nhưng có lồi có lõm rất mê người, Xử nữ hương thơm lại như thôi tình xuân dược , muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào loại này dáng vẻ, thật đúng dụ nhân phạm tội.
Vương Ngạo cả người tà hoả bốc lên hô hấp dồn dập lão nhị dựng thẳng lên , hai mắt đỏ bừng như một đầu hung thú .
Xét cho cùng hắn chỉ là một thiếu niên 17 tuổi khí huyết dương cương mà Tuyết Nhi là người hắn yêu thích , lại gặp bực này Tuyệt Cảnh Thiên thời , Địa lợi, Nhân hòa 3 tầng điệp gia làm sao mà đỡ được.
'"Không được! chưa phải lúc". Nội tâm hắn điên cuồng gào thét
Cắn đầu lưỡi một cái mượn cơn đau để thanh tỉnh một ít, hai tay hắn cấp tốc bay múa một lát sau đã thoa xong thuốc.
" Tuyết Nhi ngủ ngon ngày mai ca ca lại đến"
Dứt lời hắn chạy như bay ra khỏi phòng, nếu ở thêm chút nữa hắn sẽ đè nàng ra mất .
Trong phòng Tuyết Nhi trái tim nhỏ bé đập lên hồi như muốn phá tan lồng ngực .
Nàng Kéo một tấm chăn phủ lên cơ thể muốn mượn nó để che lấp nội tâm rung động của người thiếu nữ , nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng nhưng trên khoé miệng lại mỉm cười hạnh phúc.
......
Bên Trong không gian Minh Nguyệt chứng kiến ở đây tất cả nàng sắc mặt tràn ngập ghen tuông âm thầm mắng chửi.
" Sắc Lang , đại cặn bã một tiểu cô nương mà cũng nổi lên sắc tâm đúng là cặn bã."
Hắn đương nhiên không biết việc diễn ra ở đây .
....
Rời khỏi gian phòng Vương Ngạo nhảy thẳng xuống cái giếng gần đó muốn dùng độ lạnh của nước để dập tắt tà hoả đang thiêu đốt toàn thân.
Loại này hương diễm tra tấn giống như chí mạng công kích, so chém giết còn chí mạng hơn dù sống 2 kiếp nhưng hắn vẫn suýt không cầm giữ được. Tự thưởng bản thân vài cái bạt tai hắn cật lực khống chế tà hoả thiêu đốt.
Một lúc lâu sau khi lấy lại tỉnh táo Vương Ngạo thuê một căn phòng sát vách Tuyết nhi , hắn xuất ra Thông Thiên Tháp sau đó đi vào.
" Cũng nên tu luyện rồi không nên trầm mê trong ôn nhu hương được."
Bên trong vẫn là không gian đó vẫn cổ kính như vậy.
Đánh giá xung quanh một chút Thiên địa linh khí vậy mà nồng đậm hơn lúc ban đầu 2 lần hiển nhiên tu vi hắn nguyên nhân.
Xếp bằng ở trên bồ đoàn hắn vận chuyển khẩu quyết Dung Thiên Luyện Thể. Chỉ thấy từng dòng từng dòng linh khí như nước thủy triều chen chúc nhau chảy vào lỗ chân lông Vương Ngạo .
Chúng nó xâm nhập vào da thịt , cốt cách gân mạch không ngừng thanh lọc tạp chất cho cơ thể mà tu vi của hắn cũng ẩn ẩn có chút tăng lên.
Sau khi linh khí đã tràn ngập khắp toàn thân hắn bắt đầu công đoạn ngưng tụ thiên địa hồng lô . Khác với những công pháp bình thường chỉ cần hấp thu linh khí từ trời đất liền có thể tăng lên tu vi .
Khi tu Luyện Hồng Hoang Bất Diệt Quyết người luyện bắt buộc phải ngưng tụ được Hồng Lô .
Nó không chỉ giúp ngươi chuyển linh khí thành khí huyết chi lực nó cũng có thể luyện hoá đồ vật, làm vũ khí ....
Tác dụng trọng yếu nhất chính là hấp thu thiên địa tinh hoa tạo ra một loại cực kỳ nghịch thiên đồ vật.
"Hồng Hoang Chi Khí*
Đây chính là loại khí có từ thời sơ khai ẩn chứa hoàn chỉnh nhất đại đạo quy tắc , thiên địa bản nguyên .
Hơn nữa người được Hồng Hoang Chi chí liên tục tẩm bổ cơ thể, nhục thân vô song bất tử, bất diệt dù không thể bằng 3000 hỗn độn ma thần nhưng cũng kém không xa.
Lúc này vô cùng vô tận linh khí chui vào cơ thể Vương Ngạo sau đó chảy tới kỳ kinh bát mạch đi đến 12 chủ mạch rồi từ 12 chủ mạch trả về toàn thân , cứ như vậy 1 lần tuần hoàn, 2 lần tuần hoàn, 3 lần tuần hoàn.
Cứ một lần tuần hoàn qua đi đoàn linh khí đó lại nhiễm một ít Hồng Hoang khí tức từ những phù văn trong cơ thể hắn .
Sau 100 lần tuần hoàn tại vùng đan điền chỗ , mà giờ này nó đã không phải là một cái nhỏ bé đan điền, sau khi được * Hồng Hoang Bất Diệt Quyết* tạo cơ thể nó đã biến thành một vùng rộng mênh mông vô tận.
Một luồng nhỏ bé khí xoáy màu vàng mang theo khí tức cổ xưa được hình thành, ban đầu chỉ to bằng hạt đậu sau đó không ngừng khuyết tán 10 trượng , trăm trượng , vạn trượng
Sau khi đạt được độ lớn 100 vạn trượng luồng khí xoáy đó cấp tốc thu nhỏ mỗi nhỏ đi một vòng thì nó lại ngưng thực một ít.
Mãi đến khi chỉ còn một trượng , một cái hoàng kim lô được ngưng tụ thành hình.
Thoạt nhìn nó rất giống một cái đan lô bình thường , có 3 chân trụ miệng lô cùng nắp lô như vậy , không có gì đặc biệt .
Nhưng hồng lô được khảm nạm một tầng vô cùng cổ lão phù văn thần thánh trang nghiêm không , bất khả xâm phạm.
Mà tầng phù văn này đồng dạng với phù văn mà Hồng Hoang Bá Thể Quyết dùng để đúc lại thân thể của hắn vậy.
Vương Ngạo vui mừng, cuối cùng cũng ngưng luyện thành công . Hắn có chút hiếu kỹ quan sát.
_"Đây chính là Thiên Địa Hồng Lô sao, quả nhiên bất phàm".
Thiên địa linh khí trong tu luyện các như là thác lũ đồng dạng không ngừng chảy vào thiên địa hồng lô sau đó được tinh luyện, chuyển thành khí huyết chi lực trả về cơ thể Vương Ngạo .
Cho dù hắn không vận chuyển công pháp thì nó vận tự hành hấp thi linh khí đề thăng thân thể hắn.
Đương nhiên chỉ là linh khí bình thường muốn đề luyện ra hồng hoang chi khí những này cấp thấp linh khí không thể đáp ứng được.
" Công pháp này quá nghịch thiên không thể bại lộ phong thanh nếu không sẽ dẫn đến hoạ sát thân ".
Âm thầm đề tỉnh bản thân hắn nhắm mắt tiếp tục tu luyện.