Chương 19: Ngọc Mai Tuyệt Vọng

"Nàng thật đẹp". Vương Ngạo không nhịn được thốt ra .

Nghe vậy, nàng có chút sấu hổ hừ nhẹ một tiếng rồi biến mất.

"Hừ, lo chuyện của ngươi đi."

Vương Ngạo lắc lắc đầu .

" Thật là một cái không lúc nào không tỏa ra mị hoặc nữ nhân a".

Cũng không phải hắn háo sắc mới vậy, mà bên trong thâm tâm hắn rất muốn thân cận nàng, như nàng là nữ nhân của hắn vậy. Trái ngược với ngọc mai

Mặc dù nàng cũng rất đẹp nhưng hắn lại chả có chút hứng thú nào với nàng cả.

"Haizz, có lẽ quá yếu a."

Hít sâu vài hơi giữ vững tâm thần, Vương Ngạo không chút chần chừ đưa tay chộp lấy Viên châu kia.

Xèo.xèo.xèo... khi bàn tay vừa chạm vào Địa Hỏa Châu , nhiệt độ kinh khủng của nó liền bộc phát ra , dưới nhiệt độ như vậy cho dù là nhục thân Vương Ngạo có đạt đến tam giai trung phẩm binh khí đi nữa thì cũng chỉ còn bạch cốt cánh tay.

Ngay lập tức hắn đi vào Hồng Hoang Tháp, nơi này mới thích hợp nhất cho một cuộc chiến dài hạn.

.....

Hồng Hoang Tháp, Tu Luyện Các.

Không khí nơi này vẫn cổ lão trang nghiêm như vậy.

Phù....

Khi Vương Ngạo vừa đi vào, tất cả phù văn của Tu Luyện Các loé lên như chào đón chủ nhân của nơi này trở về.

Vương Ngạo cũng không rảnh qua sát lúc này cánh tay của hắn đã bị hoả địa châu đốt cháy chỉ còn lại Xương cốt.

Hắn đi thẳng đến bồ đoàn ở trung tâm khoanh chân ngồi xuống.

Nhìn địa hỏa châu rung động kịch liệt, Vương Ngạo nở nụ cười dữ tợn .

'"Hôm nay, lão tử phải luyện hoá ngươi ai cũng không cản nổi "

Nói song ngoan thoại, Vương Ngạo một phát nuốt Địa Hỏa Châu vào.

Nóng cháy , nguy hiểm, đau đớn, là những từ ngữ xuất hiện trong đầu Vương Ngạo lúc này.

Vừa mới nuốt vào một khắc kia, kinh khủng nhiệt độ liền lan tràn toàn thân của hắn.

Hoả đia châu sinh ra một ít linh tính nó có thể cảm nhận được kẻ này đang gây bất lợi cho mình .

Thế nên, nó điên cuồng phóng xuất ra loại này nóng cháy hoả diễm ý đồ tiêu diệt kẻ xâm phạm.

......

Bên trong đan điền Vương Ngạo .

Không gian một mảnh tối đen rộng lớn vô tận.

Giữa không trung lơ lửng một cái hoàng kim đan lô hay còn gọi là Thiên Địa Hồng Lô. Nó như một chùm sáng bất diệt chiếu sáng màn đêm u tối.

Bên trong đan lô là một Viên Hoả châu đỏ rực như máu. Kích cỡ tương đương một quả trứng gà .

Lúc này hoả châu rất là cuồng bạo nó tỏa ra nhiệt lượng khổng lồ phát tán ra xung quanh .

Một bên, nó ra sức vùng Vẫy dùng bản thể của mình điên cuồng đập nện vào thành đan lô, ý đồ đập nát thứ đang giam cầm mình .

Keng keng keng ... Từng tiếng keng keng vang vọng một vùng không gian u tối

Nhưng Thiên Địa Hồng Lô quá chắc chắn làm thế nào cũng không phá hủy được.

Bên trong nó tỏa hấp lực cường đại kéo đi rất nhiều lực lượng của hoả địa châu .

Nhưng vẫn không thấm là bao so với lực lượng khổng lỗ ẩn chứa bên trong nó. Không phải Thiên Địa Hồng Lô yếu kém không hấp thụ nhanh chóng được . Nguyên Nhân chủ yếu nằm ở Bản Thân Vương Ngạo . Chỉ cần hắn mạnh lên thì Thiên Địa Hồng Lô cũng theo đó mà cường đại lên.

Bi Thiên Địa Hồng Lô rút đi một phần sức mạnh Hoả Địa châu cảm thấy được uy hiếp to lớn.

Nó càng thêm cuồng bạo, phóng xuất ra tối đa hoả diễm của bản thân để điên cuồng chống trả. Còn bản thể thì càng thêm điên cuồng giống như thiêu thân lao vào biển lửa đập nện vào vách Hồng Lô.

Keng keng keng......

Mà đây Đây cũng chính là điều hắn muốn rèn luyện cơ thể từ bên trong ra ngoài.

Lúc này Vương Ngạo nếm trải tận cùng của sự đau đớn cơ thể bắt đầu bị đốt cháy từ bên trong.

Vương Ngạo nở nụ cười tàn bạo.

Toàn lực thô động Thiên Địa Hồng Lô cấp tốc luyện hoá Địa Hỏa Châu. Biến nó thành huyết khí chi lực tăng cao tu vi thể tu.

Da thịt hắn bắt đầu bốc cháy lên ngọn lửa màu đỏ, huyết nhục bị nhiệt độ kinh khủng nung khô , kinh mạch trực tiếp bị hoà tan ra , xương cốt bị hoả diễm trùng kích bào mòn.

Tốc độ phá hoại này nhanh hơn Vương Ngạo dự kiến.

Hắn cắn chặt hàm răng toàn lực thôi động Thiên Địa Hồng Lô luyện hoá . Nhưng có vẻ vẫn chậm hơn tốc độ phá hoại một ít.

Vương Ngạo có chút nóng nảy .

"Đáng chết nếu cứ như này không sớm thì muộn cũng bị thiêu chết ."

Đúng lúc này những phù văn tưởng chừng ngủ say kia lại lần nữa hoạt động, chúng nó tỏa ra một tầng nhàn nhạt hồng quang đem cơ thể Vương Ngạo bao bọc lại .

Vương Ngạo xững sờ .

"Ha ha ông trời cũng giúp ta, không ngờ những phù văn này còn có tác dụng như thế."

huyết nhục , da thịt , kinh mạch lại sinh sôi , rồi bị hủy diệt. Cứ như vậy.

" Haizz một bên Minh Nguyệt thở dài đôi mắt đẹp tràn ngập yêu thương cùng đau sót."

Nhưng nàng lại chẳng thể làm gì khác, đây chính là cường giả chi lộ , chỉ có hắn mới đi tiếp xuống được không ai có thể giúp cả.

Lúc này đây tu vi cả hắn lại dần dần được kéo lên trúc cơ tam trọng.

"Nhanh nhanh nữa cho ta luyện hóa".

Nội tâm Vương Ngạo không ngừng gào thét .

Như nhận ra ý đồ Của Vương Ngạo hoả địa châu bùng phát ra càng kinh khủng nhiệt độ.

Như một chú đom đóm nhỏ không chịu khuất phục trước màn đêm, nó muốn dùng một mặt sáng chói nhất của mình để thắp sáng màn đêm vậy.

Cơ thể Vương Ngạo rung động kịch liệt, da dẻ, huyết nhục, kinh mạch , vừa mới hình thành liền bị hoà tan.

Phốc.... Hắn phun ra một ngụm máu tươi, dưới sự điên cuồng trùng kích như vậy, tốc độ hồi phục đã không kịp tốc độ tàn phá .

" Đáng chết, cho lão tử thuần phục , cho ta trấn áp".

Vương Ngạo gào to dùng toàn bộ lực lượng, thôi động đoàn kia hoả diễm trấn áp lại Địa Hỏa Châu.

Cả hai cứ giằng co như vậy không bên nào chịu thua.

......

Nắng, ấm áp ,đem lại sinh cơ cho muôn loài, khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi cũng là lúc vạn bắt đầu một chu kỳ mới, mà vương ngạo cũng không ngoại lệ.

Lúc này đây hắn đang trần truồng mà ngồi xung quanh thiên địa linh khí như thác lũ tràn vào cơ thể hắn.

Vết thương do địa hỏa châu tàn phá cũng được khép lại, mà khí tức hắn phát ra lúc này đã là trúc ở lục trọng.

Hô đôi mắt đóng chặt lần nữa mở ra .

Xoẹt xoẹt.... Hai đạo đỏ lòm đao quang bắn ra chém vào cây cột gần đó .

Màu vàng phù văn chủ động loé sáng lên một cái rồi yên tĩnh trở lại .

Vương Ngạo có cảm tưởng mình đánh vào thứ cứng nhất thế gian vậy

Keng keng ... Thanh thúy âm thanh vang lên những không ngoài dự liệu của hắn, đao quang trực tiếp vỡ ra không gây một chút ảnh hưởng.

Quan sát cột trụ Vương Ngạo cũng chả thấy cái gì đặc biệt rất phổ thông khác biệt ở chỗ là nó được khắc lên một tầng phù văn mà thôi.

Lắc lắc đầu Vương Ngạo đánh giá một chút cơ thể.

Da dẻ mới được sinh ra trắng như ôn Ngọc, mật độ cơ bắp cô đọng không ít , xương cốt trở nên vững chắc hơn.

Đặc biệt là bên trong đan điền có một ngọn lửa đỏ rực đang lơ lửng.

Không sai biệt lắm .

"Bây giờ ta kết đan cửu trọng phía dưới vô địch a."

Hài lòng gật đầu một cái hắn xoay người đứng dậy vừa lúc bắt gặp Minh Nguyệt đang đau lòng nhìn mình.

Hắn trêu chọc hỏi.

"Thế nào, đẹp mắt không?"

Bây giờ hắn đang trần truồng trước mặt nàng khoe ra thân thể hoàn hảo như tượng tạc, dáng người cao ráo, cơ bắp hoàn mỹ, không to lớn như ôn thần ,mà thuộc loại rắn rỏi bên trong lại đầy sức mạnh.

Đặc biệt là đại gia hoả giữa hai chân khiến người một trận tim đập chân run .

"Còn không mặc đồ vào."

Nàng trừng mắt, nhưng bên trong hiện lên 2 đoàn lấp lánh làm sao qua mặt được hắn.

"Hắc hắc".

Hắn cười hắc hắc một cái rồi mặc vào y phục.

"Ta tu luyện bao lâu rồi". Thu hồi bộ kia cợt nhả bộ dáng hắn hỏi.

"10 ngày rồi. Bên ngoài chỉ mới nửa ngày."

"Không biết bên ngoài thế nào rồi, cũng nên đi ra a."

......

Hoả Linh Sơn.

Ngọc Mai đã tỉnh dậy từ sớm, đảo mắt xung quanh không thấy bóng dáng của hắn, nàng cũng không tìm nữa nhắm mắt đã toạ tu luyện.

Cũng may ở đây linh khí rất dồi dào không chỉ chữa trị xong thương thế mà tu vi lại có chỗ tinh tiến từ kết đan tam trọng tiến vào tứ trọng chiến lực tăng lên không ít.

Phù...

Đột nhiên một làn gió thổi qua khiến nàng giật mình tỉnh lại.

Vừa mới mở mắt đã thấy một bạch y nam tử khuôn mặt anh tuấn đang nhìn mình.

Ánh mắt nàng cũng rơi xuống trên người Vương Ngạo.

Mới 10 ngày không tới trên thân Vương Ngạo cũng không có biến hoá quá lớn .

Mặc dù sắc mặt bình tĩnh đứng ở nơi đó , nhưng lại cho người một cỗ vô hình áp lực

Cổ áp lực này nói không rõ , không nói rõ nhưng xác thực tồn tại.

"Có chút cổ quái."

Nàng cũng không nghĩ nhiều mới có 10 ngày thực lực có thể tăng bao nhiêu?.

Với lại thương thế của mình cũng được chữa khỏi còn sợ gì hắn a , chi bằng thăm dò thực hư một chút xem sao.

Nghĩ đến đây nàng hướng về hắn đâm ra một kiếm.

Khanh....

Tiên Nhân Chỉ Lộ .

Nhất thời sơn cốc như được thắp sáng, một thanh trắng như tuyết kiếm quang được tạo từ băng linh lực , lấy tốc độ cực nhanh phóng đến Vương Ngạo.

Vương Ngạo chắp tay mà đứng, sắc mặt bình tĩnh mà nhìn không có chút nôn nóng cùng sợ hãi.

Khi kiếm quang kia gần tới lúc trên người hắn bay ra một thanh huyết sắc tiểu đao.

Răng rắc..Rắc rắc ...

Chỉ thấy tiểu đao kia sắc bén vô cùng, nhanh chóng phá hủy kiếm quang, nó thế đi không giảm hướng Ngọc Mai chém tới.

"Cái gì? Cái này làm sao có thể? hắn chỉ đứng yên nơi đó liền nhẹ nhõm phá giải công kích của ta ."

Trong cơn hoảng hốt nàng vội vàng đưa kiếm chống đỡ.

Keng....

Huyết sắc tiểu đao bị chém bay, mà Ngọc Mai cùng lui về sau vài bước. Hai tay nàng run run nội tâm không ngừng gào thét .

"Đây là cái gì quái vật? làm sao lại mạnh như vậy a. "

" Hừ Ta cũng không tin ngươi mạnh như vậy. Ý chí chiến đấu của nàng sôi sục lên."

Xem ta một kiếm. Ngọc Mai gào to. Toàn thân linh lực tràn vào thân kiếm

Khanh .. khanh.... Kiếm minh vang trời

Thiên Giai Kiếm Kỹ Nhất Kiếm Phi Thiên .

Chỉ thấy một đạo trắng như tuyết kiếm Quang sắc bén vô cùng, chiếu rọi toàn bộ Hoả linh sơn, thiên địa vì đó cũng ảm đạm, đang lấy tốc độ cực nhanh chém về Vương Ngạo.

Nhìn một kiếm kia hắn lắc đầu. Lạnh nhạt bình phẩm.

"Kiếm rất đẹp, sắc bén cũng đủ, nhưng thiếu sát khí, lực lượng tán nhưng không tụ".

Như để thị phạm,Vương ngạo cong ngón búng ra, nhất thời một thanh huyết sắc tiểu đao chừng 3 ngón tay người.

Màu đỏ đậm được ngừng tụ đến cực hạn, bên trong ẩn chứa cuồng ngạo, bá đạo, sát lục khí tức chém thẳng về kiếm quang kia.

Xoạt...

Kiếm quang kia không chống đỡ được 1 hơi liền bị chém ngang. Mà Tiểu đao kia thế đi không giảm chém thẳng vào mặt đất.

Đùng...

Một vết nứt cự đại kéo dài cả ngàn mét được hiện ra , bên tràn ngập cuồng ngạo , sát lục khí tức.

Ngọc mai đờ đẫn mà nhìn, trong nội tâm tràn ngập thất bại, chán nản cùng tuyệt vọng .