Yêu thú sơn mạch.
Xào xào xào..... Gió không ngừng thổi , lá không ngừng rơi , nhưng người lại bất động.
Bầu không khí lúc này đè nén vô cùng, cả 2 phải căng ra thần kinh theo dõi đối phương, vừa phải đề phòng mọi nguy hiểm xung hữu quanh, tránh phát sinh biến cố không mong muốn.
Vương Ngạo cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Hoả giao không ai biết hắn suy nghĩ cái gì , chờ đợi điều gì.
Mà Hoả giao cũng vậy cặp cuộn tròn thành một khối, đôi mắt hình thoi tràn ngập cảnh giác đảo khắp xung quanh như đang tìm kiếm điều gì đó.
Thỉnh thoảng lại phát ra tê minh thanh âm như phát tiết sự khuất nhục cùng đau đớn mình phải chịu.
Nhìn lại mới thấy vết thương của nó ngày càng trở nặng.
Miệng vết thương Do Huyết Sát Đao gây ra lưu lại một tầng huyết sát chi khí, lại bổ xung thêm Vương Ngạo Cuồng Ngạo bá đạo ý chí cùng một cỗ sát lục đao ý.
Tầng tầng điệp gia chúng nó như giòi trong xương không ngừng đục khoét, huyết nhục cùng máu tươi không ngừng chảy ra nhiễm đỏ một vùng.
Hoả Giao điên cuồng vận chuyển yêu hạch cùng khi huyết chi lực để chữa lành vết thương nhưng tốc độ chữa trị rất chậm.
Trong lòng nó đang điên cuồng gào thét.
"Nhân loại hèn mọn , sâu kiến, đáng ghê tởm, chờ ta tìm được ngươi chắc chắn vạn trảo phanh thây. Như vậy mới giải tỏa nỗi sỉ nhục này."
Tưởng chừng bầu không khí này sẽ kéo dài mãi mãi thì đột nhiên dị biến phát sinh.
Xào.... Một trận cương phong cuốn lên mang theo một cỗ mùi thơm cùng một bạch y nữ tử đặt chân đến nơi này.
Bầu không khí ngột ngạt lập tức được phả vào một tầng hơi mới, mà cục diện kiềm chế bấy lâu cuối cùng cũng được khai thông.
Hoả giao linh trí không thấp nó biết rõ Vương Ngạo vì cái gì chậm chạp không chịu tiến công có lẽ là chờ nữ nhân này.
Khi nàng đặt chân vào mảnh đất này thân hình nó đã chuyển động .
Nó muốn chiếm tiên cơ lật ngược thế cục .
Chỉ thấy một con quái vật thân đỏ như lửa liên tục uốn lượn nhanh như chớp đã xuất hiện trước người Ngọc Mai một trảo mang theo cực hạn sức mạnh chụp thẳng xuống đầu nàng.
Nó muốn một lần chụp chết cái này biến số nữ nhân ép Vương Ngạo phải lộ diện.
Mà trước khi Hoả Giao rục rịch thì Vương Ngạo đã di chuyển, Cửu Ảnh Du Thiên bộ được thi triển đến tận cùng, thân thể Vương Ngạo nhanh như thiểm điện loé lên liền đã ở phía trên đầu Hoả Giao.
" Ngọc Mai né ra một bên tấn công mắt nó" . Vừa di chuyển Hắn truyền âm cho nàng.
Không chút nghĩ ngợi nàng thả người nằm ngửa hai chân đạp vào mặt đất mượn cổ lực lượng này trượt đằng sau . Trường kiếm rút ra .
Khanh ...
"Tiên nhân chỉ lộ nàng quát một tiếng một đạo trắng như tuyết kiếm quang nhanh đến cực hạn đâm vào mắt hoả giao."
Phịch...
Con mắt Hoả giao nổ tung , Ngọc mai cũng bị lực lượng cuồng bạo của một trảo kia liên lụy , bay rớt ra ngoài .
Cùng lúc đó Vương Ngạo đã đứng trên người Hoả Giao, hai tay cầm Huyết Sát Đao Khí huyết chi lực như thác lũ điên cuồng tràn vào thân đao, nó từ màu đỏ đậm dần dần chuyển sang đen, yêu dị vô cùng, không động tác thừa, trực tiếp cắm vào thân thể hoả giao.
Lực lượng cường đại xuyên qua lớp vảy kiên cố kia, một phát cắm hết phần lưỡi đao vào người của nó , chỉ còn một cán đao bị cản ở bên ngoài.
Chưa dừng lại ở đó Vương Ngạo toàn thân phát lực, cơ bắp phồng lên, hắn nắm chặt chui đao trực tiếp rọc xuống.
Gràoooo .... Grào........
Hoả Giao gào rú thảm thiết bây giờ bên trong người nó có một cỗ lực lượng cuồng bạo đang tàn phá bừa bãi bên trong .
Lại thêm thanh đao kia tản ra hấp lực cường đại dần dần thôn phệ máu huyết của nó . Vừa đau đớn vừa khuất nhục khiến nó trở nên điên cuồng.
Thân thể nó điên cuồng giãy dụa không ngừng đập nện vào vách đá, ý đồ hất kẻ kia xuống.
Nhưng nam nhân kia như giữa đại dương một chiếc thuyền con dù bao nhiêu bão táp cũng vô pháp đánh chìm.
Rống ...rống..... Nhân loại hèn mọn ta muốn ngươi chôn cùng.
Hết cách nó đành dùng thủ đoạn cuối cùng, chỉ thấy trên thân nó thiêu đốt nên một ngọn lửa đỏ xương cốt, cơ bắp , huyết nhục đều phồng to lên , mà khí tức của nó cũng dần dần kéo lên .
Tam giai hậu kỳ, tam giai đỉnh phong . Đến vô hạn tứ giai thì dừng lại.
Một bên quang chiến Minh Nguyệt nhắc nhở.
"Vương Ngạo cẩn thận đây là thiên phú thần thông cuồng hoá ,tạm thời mất đi lý trí gặp cái gì liền giết cái đó cực kỳ nguy hiểm, tu vi của nó giờ đã tiếp cận nguyên anh kỳ rồi."
Vương Ngạo cũng đã nhận ra từ xóm hắn mắng to một tiếng
"Thảo còn có như vậy một chiêu".
Phải biết khi nó còn ở tam giai trung kỳ đã phải cật lực chiến đấu rồi, bây giờ lên tứ giai lại mạnh đến mức độ nào. Đầu Vương Ngạo cấp tốc nhảy số tìm ra đối sách.
"Vô hạn nguyên anh cho dù ta cùng Ngọc Mai thời toàn thịnh cũng đánh không lại" .
"Chuồn là thượng sách".
Nghĩ là làm Vương Ngạo Huyết Sát Đao ra thân thể triệt thoái phía sau, trước khi đi còn không quên nhét Thiên Địa Hồng Lô vào miệng vết thương.
Vừa vào cơ thể Hoả Giao nó bám vào xương cốt của Hoả giao không ngừng luyện hoá huyết nhục nó.
Mà Vương Ngạo cũng đã đến bên cạnh ngọc mai xách lên nàng yếu ớt thân thể lần nữa biến mất .
Rống .. rống..rống ..
Hoả giao tê thanh gào rống loại này bị luyện hoá từng chút huyết nhục thật sự là thống khổ đến cực hạn, nhưng thiên địa hồng lô như có linh tính bám chặt vào cơ thể nó dù làm đủ mọi cách cũng không thể tách ra.
Miệng nó điên cuồng phun lửa, thân thể nó uốn éo tàn phá tàn phá đại đại , muốn dùng cách này phát tiết bớt nỗi thống khổ.
Cách đó không xa trên một mỏm đá vương ngạo lẳng lặng mà nhìn, mà tu vi của hắn cũng đang dần dần kéo lên
Hắn suy tính.
"Luyện Hoá đầu này Hoả Giao sợ là không thể làm ta đột phá trúc cơ cần thêm lực lượng mới được"
Nói, hắn nghĩ ra một thứ Huyền Dương quả .
Vương Ngạo phất tay trữ vật giới chỉ của ngọc mai đã rơi vào tay hắn, rất nhanh một gốc đỏ rực mang theo nồng đậm hỏa thuộc tính xuất hiện .
Hắn nhanh tay ngắt lấy một quả rồi cất vào Hư Vô Chi Giới. Nhìn lại nó lúc này đỏ rực một màu, bên trong ẩn chứa nồng đậm hỏa thuộc tính, hắn mở miệng nuối vào.
Huyền Dương quả vừa vào cơ thể lập tức bị hoà tan , hoá thành một đoàn dược dịch chảy xuôi toàn thân.
Làn da của Vương Ngạo bắt đầu đỏ lên , dược lực của Huyện Dương quả nằm ngoài dự tính của hắn, cơ thể hắn như một lò nung nóng cháy vô cùng lại thêm lực lượng từ thiên địa hồng lô không ngừng chuyển vào, cho dù có thể sánh ngang tam cấp binh khí thân thể, hắn cũng chịu không thấu.
Theo lực lượng tiến vào cơ thể càng nhiều thân thể hắn căng phồng ra , lỗ chân lông mở rộng, máu tươi theo lỗ chân lông rỉ ra bây giờ thoạt nhìn Vương Ngạo giống như một cái huyết nhân.
Hắn vẫn cắn răng kiên trì trùng kích cảnh giới, không biết bao lâu sau răng rắc một Tiếng, một đạo xiềng xích nào đó được đánh tan Vương Ngạo Thành công bước vào trúc cơ kỳ.
Ào .ào .ào....khí tức cuồng bạo từ cơ thể hắn phát tán mà ra, chúng nó điên cuồng tàn phá xung quanh, từng đạo đao khí không tự chủ khuyết tán ra , cắt chém vào vách đá tạo ra những khe hở dữ tợn .
Mà ở trung tâm Vương Ngạo giang tay mà đứng hưởng thụ loại này thoải mái tràn trề sức mạnh.
"Đây là trúc cơ sao? Cường đại hơn vài lần không chỉ. Nắm chặt song quyền hắn hài lòng nở nụ cười.
Rắc rắc..
Đột nhiên xuất hiện thanh âm trong cơ thể khiến Vương Ngạo giật mình. Hắn vột vàng ngưng thần chăm chú .
Vương Ngạo một trận kinh ngạc.
"Hả đây là nội thị ." Không phải chỉ có kết đan cảnh mới nội thị được sao?"
Giờ phút này hắn thấy được quang cảnh vẫn luôn tò mò bấy lâu.
Từng dòng máu tươi đang lưu chuyển, lục phủ ngũ tạng . Một vùng mênh mông vô tận đan điền.
"Hả đây là cái gì ?"
Chăm chú quan sát một hồi Vương Ngạo thấy được trong huyết nhục , xương cốt bám vào vô số màu vàng phù văn . Chúng nó cổ lão , uy nghiêm, bất khả xâm phạm .
Những phù văn này toả ra một cỗ thần bí lực lượng tràn vào xương cốt , huyết nhục tế bào . Cải tạo thân thể Vương Ngạo tù bên trong.
"Chúng nó vậy mà toả ra một cỗ lượng không ngừng cải tạo thân thể của ta . "
" Đây Chắc là Phù Văn của Hồng Hoang Bất Diệt Quyết mà Minh Nguyệt đã từng nói."
"Kệ đi dù sao không có hại . Giải quyết con Hoả Giao này rồi xem sau.
'"Cũng nên kết thúc". Hắn sâu kín đạo.
Trái ngược với Vương Ngạo Hoả Giao lúc này tình trạng rất tệ , khí tức phù phím không thực, miệng vết thương khô lại như vỏ cây nó cuộn lại thành vòng tròn hình thành phòng thủ chi thế , có thể thấy cơ thể nó vậy mà nhỏ lại một vòng.
Lúc nhìn thấy Vương Ngạo lần nữa nó đã không còn lúc trước cao ngạo, cuồng bạo tư thế nữa trái ngược trong mắt đã thay thế bằng bằng ngưng trọng cùng sợ hãi .
Nhân loại này quá kinh tởm, thực lực mạnh mẽ không nói không biết hắn cho vào cơ thể ta thứ gì.
Vậy mà điên cuồng thôn phệ khí huyết của ta, loại này bị từng chút kéo ra huyết nhục mà chỉ bất lực chứng kiến quả thực thống khổ đến cực hạn. Vậy mà hắn còn đột phá tu vi ta đánh lại sao.
"Đáng chết nếu không phải mất hết lý trí khi sử dụng thiên phú thần thông thì đâu thảm như này ".
Nó điên cuồng nghĩ cách cuối cùng chỉ có thể khuất nhục cầu tình, bởi vì Vương Ngạo đã bịt kín lối ra , không thể đào tẩu nữa rồi.
"Nhân loại cuồng giả tha cho ta một mạng , ta chỉ cho ngươi một bảo vật nếu không .....