Vương Ngạo một đường chạy như bay, hắn chỉ cảm nhận được không khí ô ô , cùng tiếng gào kinh thiên của con hoả giao kia .
Băng qua một đỉnh đồi đặt chân vào một màn xương mù bên trong, cảm thấy đã đủ xa hắn dùng chân lại.
Nơi này là một thung lũng có chút sâu, bốn bề là vác đá cao vút trong mây, không khí ở đây phá lệ âm trầm, cổ mộc bao phủ thiên không, có chút u tối. Xung quanh lại phủ thêm một tầng hơi mờ xương mỏng .
Gió, sâu kín, thổi qua những ngọn cỏ, tiếng xào xạc của là cây rơi vãi trên nền đất lạnh lẽo , hoang vu mà cô tịch
"Là một nơi chôn xương tốt a". Vương Ngạo thầm lặng đạo.
Không lâu sau một con quái vật to lớn sáp nhập nơi này, đôi mắt tam giác liếc nhìn xung quanh, rất nhanh liền nhìn thấy Vương Ngạo.
Nó cũng không vội vàng tấn công nó biết nơi này rất quỷ dị.
Nhìn thấy nó Vương Ngạo mỉm cười.
"Đến rồi sao? Không uổng công ta chọn cho ngươi một nơi đẹp như vậy, chết cũng không tiếc a".
Dứt lời thân hình hắn khẽ động, Cửu Ảnh Du Thiên Bộ thi triển đến cực hạn , ba đạo thân ảnh không ngừng lấp loé thoát một cái đã đến trước mặt hoả giao.
Bọn hắn giống nhau như đúc tay cầm Huyết Sát Đao, toàn thân khí huyết chi lực , đao ý như thủy triều dung nhập vào lưỡi đao, cuốn theo một mảnh lá khô hướng đầu Hoả giao chém tới.
Tuy thân thể Hoả giao khổng lồ nhưng tốc độ nhanh đến kinh người, khi thấy Vương Ngạo Phân làm ba thân hình nó đã động.
Một trảo mang theo cuồng bạo lực lượng chụp về vương ngạo trước mặt, thân hình uống éo cái đuôi khổng lồ đã đánh tới Vương Ngạo sau lưng .
Xoạt .. cự trảo cào nát thân thể Vương Ngạo , bành... Một đuôi quất qua thân thể Vương Ngạo lại lần nữa nổ tung nhưng không có giọt máu nào cả.
Một cỗ nguy hiểm báo động từ trên đầu vang lên, theo bản năng lắc đầu sang một bên. Nhưng thân hình quá khổ lại không thể né được.
Keng... ....
Thanh thúy tiếng kim loại vang lên .
Một thanh đỏ lòm đao đã chặt vào cổ của nó . Vết thương sâu trên 3 tấc , bên trong còn lưu lại cuồng bạo sát lục khí tức.
Gràoooooo.... Hoả giao tê thanh gào to, một trảo khổng lồ tê thiên liệt địa chụp đến vương ngạo . Cự trảo chưa tới nhưng luồng kình khí khủng bố kia phả vào Mặt làm Vương Ngạo Nhưng trọng cực kỳ.
Vương Ngạo tay mắt lanh lẹ rút ra Huyết Sát Đao, nhất đao chỉ thiên mà bổ ra, khí thế kia như muốn khai thiên đồng dạng.
Trong chớp mắt Cự Trảo trảo vs huyết đao trảm kích vào nhau.
Đùng...
Lực lượng cuồng bạo như thủy triều khuyết tán mà ra , cây cối đổ sụp một mảnh, mặt đất vì không chịu nổi sức mạnh to lớn mà nứt toác ra.
Một tiếng êm tai vang lên.
Roạt...
Một móng vuốt của cự trảo bị chặt đứt . Máu tươi ồ ồ chảy ướt một vùng.
Gràooooo..... Hoả giao thống khổ kêu gào, thân hình loạn chuyển tàn phá bừa bãi một mảnh .
Mà Vương Ngạo càng là như là đạn pháo ra khỏi nòng, oanh kích thằng vào vách núi, vang động một vùng.
Bịch....
Thân thể hắn không tự chủ từ trên vách núi rơi xuống nhấc lên một mảnh lá khô.
Phốc ..
không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng bị lực lượng cường đại chấn đến đảo lộn, hai tay không ngừng run rẩy, hổ khẩu bị rách máu tươi không ngừng chảy xuống đại địa.
"Con bà nó thân thể này mạnh quá
đáng a''.
Vèo...
Không lời nói trước một đuôi lớn như thần long bãi vĩ đã đến trước mặt Vương ngạo.
Đùng.. thân thể Vương ngạo nổ tung cái đuôi kia đập thẳng vào vách núi khiến cả ngọn sơn phong một trận kịch chấn.
Nhưng Hoả Giao không chút Vui Mừng thân hình nó cuốn thành một đoàn, đôi mắt hẹp dài không ngừng đảo quanh tìm kiếm bóng hình nam nhân kia .
Lúc này Vương Ngạo đang ở trên một cây cổ thụ khí tức toàn thân thu liễm, nhìn chằm chằm phía dưới , bầu không khí càng thêm kiềm chế.
......
Hoà Bình Trấn.
Giữa trưa, cái nắng chói chang của mặt trời khiến phần lớn tu sĩ phải tìm nơi lảng tránh, nhưng có vài người là ngoại lệ, Chừng 10 binh sĩ mặc chiến giáp, tay cầm trường thương đang đứng canh trước cổng vào Hòa Bình Trấn . Bọn họ chính là thiết vệ do một số thế lực lớn ở đây bầu ra nhằm quản lý trật tự ở nơi này.
"Haizz sao hôm nay trời nắng gắt quá vậy nè , bình thường có như này đâu, đúng là giết người a".
Một tên thủ vệ vuốt vuốt mồ hôi trán càm ràm.
"Haizz biết sao giờ tới ca thì chịu thôi, cố đi qua giờ ngọ liền được đổi ca ."
" Thật muốn ngủ một giấc a ."
" Hả các ngươi nhìn kia là cái gì ?"
Chỉ thấy xa xa một rất nhiều người đang cấp tốc chạy đến, bọn hắn tốc độ rất nhanh, cũng rất chỉnh tề hiển nhiên đã được đào tạo bài bản.
"Địch tập địch tập mau gõ chuông cảnh báo."
Chẳng mấy chốc đám người kia đã tiếp cận, bọn hắn lấy ra phi đao ném thẳng, rất nhanh cả đám thủ vệ chết gần hết, nhưng vẫn không ngăn cản được tiếng chuông vang lên.
Keng.. keng.. keng ... Keng.
Cả Hoà Bình Trấn lâm vào báo động.
........
Lưu Tinh Dong Binh Đoàn. Một mật thất bên trong .
Một trung niên đang nhắm mắt đả toạ đột ngột mở mắt ra, chỉ thấy hắn làn da đen xạm , khuôn mặt hàm hậu với chùm râu quai nón cùng cái mũ rơm quen thuộc, không ai khác ngoài thủ lĩnh của Lưu Tinh Dong Binh Đoàn Trần Bình.
Sảy ra chuyện gì vậy mà nổ chuông cảnh báo. Hắn có chút nghi hoặc.
Không kịp nghĩ nhiều hắn phá cửa xông ra .
Xoạt... Không chút báo hiệu một cái phi tiêu đã đâm vào người hắn, vết thương nhanh chóng đen lại hiển nhiên có tẩm kịch độc.
Vèo. vèo vèo. lại một đạo hàng phi tiêu khác bắn ra .
Như phản xạ có điều kiện Trần Bình lấy ra một tấm hộ thuẫn chắn ở trước người .
Keng keng keng ....
Phi tiêu bị hộ thuẫn ngăn cản chỉ tạo ta một mảnh hoả hoa. Mà Lưu Tinh Dong Binh Đoàn đã là một mảnh đổ nát thê lương .
Bốp bốp bốp...một chàng pháo tay từ ngài cửa vang lên
"Chậc chậc không hổ là Trần Thủ lĩnh a thân thủ này đến ta còn ngưỡng mộ đâu."
Mà khi thấy người ở bên ngoài Trần Bình 2 mắt đỏ ngầu
"Lang nhị , lang tam các ngươi muốn chết."
" Hắc hắc dù ngươi tu vi cao cường nhưng trúng độc của Thực Cốt Thảo thì cũng chết ."
"Nhị ca cùng vây công hắn .''
"Được. Lang nhị gật đầu."
........
Cuồng phong dong binh đoàn.
Nơi này đã là một mảnh luyện ngục tràng , bầu trời một mảnh đỏ thẫm, không khi bên trong tràn đầy máu tươi vị đạo .
Một đám tu sĩ mặc áo đen đang điên cuồng sát lục . Chỉ thấy bọn hắn tay cầm một cái lư bằng đồng khi giết được một người bọn hắn liền thu máu huyết của kẻ đó vào chiếc lư kia. Quỷ dị vô cùng
Mà ở Trên không trung 4 đạo thân ảnh đang chiến đấu kịch liệt. Nhất thời khó phân thắng bại.
Cảnh tượng này bao phủ ở khắp mọi nơi bên trong Hoà Bình Trấn.
Có lẽ sau trận chiến này Hòa Bình Trấn sẽ chỉ còn trong tưởng niệm của một số người.