bầu trời lúc này trong xanh một mảnh mặt trời như hồng lô không ngừng luyện hoá đại địa , tạo thành từng làn sóng nhiệt phả vào không gian.
Gió, thầm lặng, mang hương thơm đi khắp mọi nơi, xuyên qua kẽ lá có thể phát hiện hai quả kia đã chín mọng đến cực hạn chỉ chờ người đến hái.
Giờ phút này Vương Ngạo có chút vui mừng chuẩn bị hái thành quả chờ đợi bấy lâu .
Thân pháp khẽ chuyển như một u linh thoát cái đã đến bên hồ dung nham nóng cháy kia. Đột nhiên như nhớ lại điều gì hắn giật mình dừng lại động tác.
Mỗi loại bảo dược thông thường sẽ có một loại nào đó yêu thú thủ hộ, vậy nó đang ở đâu?. Hắn cảnh giác lùi lại thật xa cặp mắt đảo quanh cố tìm kiếm một cái gì đó.
Thông thường, yêu thú sẽ tìm và trấn thủ bảo vật thích hợp với mình , nó ngày đêm hấp thu khí tức được tỏa ra từ loại bảo dược đó để tu luyện, mà đổi lại bảo dược nhận được sự bảo hộ của yêu thú .
Trước khi bảo dược mất đi tác dụng yêu sẽ một mực ở đó không rời nửa bước . Một gốc tam phẩm linh dược hoả thuộc tính thế này mà không có loại yêu thú nào bảo hộ có đánh chết hắn cũng không tin .
"Minh Nguyệt yêu thú thủ hộ ở đây đâu?"
Hắn ngưng trọng hỏi thông thường vật không thấy mới đáng sợ nhất.
"May mà ngươi còn giữ chút tỉnh táo nếu không liền song đời " Minh Nguyệt trách cứ nói.
"Ngươi Nghĩ ở một nơi trống trải thế này nó có thể trốn ở đâu?"
Hắn nhìn nhìn xung quanh cũng chả có chỗ nào khả nghi địa phương, bất chợt hắn nhìn về hồ dung nham kia.
"Là ở đó" hắn nhìn sang Ngọc mai đang đứng bên cạnh một kế hoạch đã được đề ra.
"Ngọc mai thực lực của ngươi hiện tại còn bao nhiêu?"
Thấy hắn ngưng trọng như vậy nàng có chút giật mình. Đột nhiên nghĩ đến cái gì đôi mắt đẹp tràn đầy cảnh giác.
"Thương thế của ta chưa khôi phục miễn cưỡng sánh ngang kết đan nhất trọng."
" Lát nữa ta dụ nó ra ngoài nàng nhân lúc đó hái đi 2 trái đó cho ta sau đó 2 chúng ta hợp lực vây công đầu này yêu thú".
"Được"
dù có chút lo lắng nhưng cũng chả biết làm sao được ai bảo mạng nàng đang nằm trong tay hắn đây.
"Bắt đầu thôi".
Dứt lời một đạo đao quang chém vào trong hồ , dung nham như bị đá lớn ném nào bắn ra tung toé nhưng không thấy yêu thú đâu.
Hắn có chút hồ nghi mà nhìn, chẳng lẽ ta đa nghi?.
"Một số yêu thú rất là gian xảo ngươi không gây tổn hại tới nó thì nó chỉ rình rập chờl thời thôi Minh Nguyệt giải thích."
Vương ngạo lại xuất đao , lại là một đạo huyết sắc đao mang, mục tiêu của nó là Huyền Dương Thảo. nội tâm của hắn cũng theo đó nhảy lên.
"Mẹ nó nếu không có con gì liền chơi hỏng a."
Quả nhiên khi đao quang gần chạm vào Huyền Dương Quả liền một cột dung phá hủy.
Theo đó một con quái vậy cũng từ dưới đó trồi lên.
Thân thể của nó giống như loài rắn, cực kỳ to lớn như một gốc đại thụ vậy, thân thể kia phải lớn gấp vài lần Hắc lân mãng .
Cả người nó được một lớp vảy đỏ rực bao phủ nhìn có loại kiên cố bất tồi cảm giác .Trên thân vậy mà mọc ra tứ chi trên đó còn có 2 cái móng vuốt sắc như đao.
Phần đầu chằng chịt vảy nhọn, răng nanh sắc bén dọa người, 2 cọng râu đỏ dựng ngược, trên đầu còn mọc một cái không lớn xừng , một đôi hẹp dài con mắt nhìn chằm chằm Vương Ngạo. Trên Thân khí tức cực kỳ áp bách thình lình là tam giai trung kỳ yêu thú.
Vương Ngạo có chút may mắn vỗ vỗ ngực.
"Hô.. cũng may ta không có lỗ mãng nếu không liền xong đời." Như nghĩ đến điều gì hai mắt hắn sáng rực.
"Giao long tinh huyết , yêu hạch là vật liệu luyện chế bất diệt kim đan không phải sao?.
"Giết nó vừa luyện tay vừa có vật phẩm cớ sao không làm?"
Đang lúc hưng phấn thì thanh âm minh Nguyệt Vang lên.
" Vương Ngạo ngươi phải Cẩn thận đầu này yêu thú là một con địa linh mãng, nhờ vào hoả địa châu mà tiến hoá thành giao, mạnh hơn giao long bình thường rất nhiều, chiến lực ngang với kết đan thất trọng tu sĩ, hơn nữa khi yêu thú lên tam giai sẽ có thiên phú thần thông. Không phải dễ chọc đâu."
"Ừm ta đã biết, cảm ơn nàng"
Gràoooooooo ....
"Nhân loại hèn mọn ngươi dám phá hỏng đại sự của ta , đáng tội chết ."
Hoả giao điên cuồng gào thét, nó đang ở dưới đáy hồ hấp thu địa hỏa châu , cùng Huyên dương quả để chuẩn bị tiến hoá , vậy mà trong thời khắc mấu chốt bị một nhân loại phá hỏng, lại còn ở trong địa bàn của nó.
Mà nghe thanh âm của nó Vương Ngạo giật mình không nhẹ.
" Dựa vào! còn có thể nói chuyện, không phải tứ cấp yêu thú mới khai linh trí sao?
Vương Ngạo thầm mắng, xem ra nhờ địa hỏa châu nó đã sinh ra linh trí".
"Bớt nói nhảm lão tử hôm nay phải đào ngươi yêu hạch cùng tinh huyết. Về luyện đan."
"Chết. "
Từ trong miệng hoả giao một cột dung nham với nhiệt độ kinh khủng bắn thẳng đến Vương ngạo.
Hắn cũng không dám đón đỡ thi triển thân pháp tránh né.
Xèo.. nhiệt độ kinh khủng nháy mắt hoà tan tảng đã bị bắn vào.
"Đáng chết lại mạnh như vậy". Hắn hít sâu một hơi một đạo đao quang chém ra .
Đỏ lòm đao quang loé lên một cái đã đến trước mặt hoả giao, nó cũng không thua kém một trảo đánh ra .
Keng...
Mặt hồ chấn động kịch liệt dung nham như hoả hoa bắn ra tung toé . Giao long thân thể lảo đảo trên long trảo vậy mà xuất hiện một vết cắt.
Vương ngạo thấy vậy Thi Triển Cửu Ảnh Du Thiên Bộ cấp tốc bỏ chạy .
"Nhân loại hèn mọn ta phải ăn thịt ngươi."
Từ trong dung nham, một quái vật khổng lồ dài 50m phóng thẳng mà ra, tốc độ cực nhanh lắc mình vài cái đã đến trước mặt Vương Ngạo.
Một trảo không lưu tình đập thẳng xuống .
Roẹt... Thân hình Vương ngạo bị một trảo này trực tiếp xuyên qua nhưng lại không có một tia máu tươi, sau đó lại quỷ dị tiêu thất.
Mà Vương Ngạo chân thân đã cách đó trăm trượng.
Graoooo ....
"Ngươi chạy không thoát."
.....
Một ngọn núi cách hòa bình trấn không xa, nơi này cũng không có bảo vật gì nên ngày thường rất ít người lui tới, nhưng hôm nay nơi này phá lệ náo nhiệt.
Không biết từ lúc nào một nhóm gần 2000 người mặc đồ màu đen, trên lưng in hình một con ác lang ngửa đầu gào thét, mặt mày tên nào cũng hung thần ác sát, trên thân sát khí lượng lờ hiển nhiên là lây dính không ít máu tươi.
Tên cầm đầu đứng ra trầm giọng nói .
"Các ngươi nhìn thấy cái gì không?. Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ về hòa bình trấn."
"Thấy rõ."
Cả đám thần tình kích động đôi mắt loé ra tà ác quang mang.
"Tiền tài, rượu thịt , mỹ nữ , bảo vật đều ở trong đó chờ các ngươi đến lấy, người đoạt được nhiều bảo vật nhất sẽ được phá lệ làm phó trại chủ thứ 7."
Nghe hắn nói vậy đám người như lâm vào điên cuồng, phó đảo chủ a , bực nào vang vinh sự tình điều mà các trại viên thầm ước ao.
Quan sát thần tình đám người lang nhị gật đầu hài lòng, hắn cất cao giọng quát
"hãy cho ta xem bản lĩnh của các ngươi đi nào."
"Giết. "
Cả đám như ong vỡ tổ điên cuồng lao ra giết giết giết....