Chương 12: Đắc Lợi Ngư Ông

Thấy hắn sắc mặt khó hiểu nàng nói tiếp

"Thiên địa rất là kỳ diệu nó thai nghén ra vạn vật , mà địa hỏa được hình thành từ dung nham trong lòng đất, sau hành trình không ngưng cô đọng tích xúc của thời gian, từ một đoàn dung nham ban đầu dần dần tạo thành hạt châu nó chứa nồng nặc hoả thuộc tính nên gọi là Địa Hỏa Châu hay còn gọi là Địa Hỏa Hỏa Chủng."

Dựa theo tình hình mà nói

" Nếu Hạt châu này không ngừng hấp thu thiên địa tinh hoa chắc là vài trăm năm thì sẽ tiến hoá thành địa hỏa ."

"Vậy địa hỏa mạnh không? " Vương Ngạo thắc mắc.

" Không mạnh, tùy tiện liền có thể hoà tan kết đan đỉnh phong thôi."

"Tê! Vậy mà còn kêu không mạnh. Phải kết đan đã được xưng là cường giả rồi, hoà tan kết đan ý vị gì? vậy mà còn không mạnh." Hắn nuốt nước miếng một phát.

""Vậy còn gốc cây kia có tác dụng gì không?" Chuyển mắt sang gốc cây kia,Vương ngạo thắc mắc hỏi."

" Cây này tên Huyền Dương Thảo quả của nó là một loại hỏa thuộc tính trái cây có công dụng bổ xung dương khí cho nam nhân. Đối với người cũng có tác dụng ".

Trong lúc hai người trò chuyện thì tình hình chiến đấu đã đến lúc cao trào.

"Ngọc mai các ngươi ngọc nữ cung cùng chúng ta thánh hỏa cốc trước nay nước sông không phạm nước giếng tại sao ngươi lại cắn mãi không buông."

" Hay cho câu nước sông không phạm nước giếng, vậy đệ tử chúng ta chết trong tay các ngươi tính như thế nào?. Nàng giận dữ thét."

"Ta đã nói là sự cố ngươi không nghe rõ sao?"

"Rõ ràng hừ các người dám khởi sắc tâm làm việc đòi bại rồi giết người diệt khẩu còn nói như vậy đường hoàng"

Nghe vậy sắc mặt Diễm Hải khó coi vô cùng việc Này không thể tiết lộ nếu không danh dự bấy lâu của Thiên Hỏa

Cốc mất hết. Hai mắt hắn loé lên sự ngoan lệ.

" Bớt nói nhảm Diễm Hải hôm nay ngươi không giao người thì đừng hòng đi."

" Đáng chết! Đám nữ nhân ngu xuẩn, thánh hỏa cốc đệ tử nghe lệnh giết sạch cho ta. Cho rằng lão phu sợ ngươi sao."

" Ngươi dám , Ngọc nữ kiếm pháp Thiên Nữ Tán Hoa. "

Dứt lời Linh băng lực từ trong cơ thể Ngọc Mai điên cuồng quán chú vào thân trường kiếm .

Khanh ...

Theo kiếm khẽ vùng hàng ngàn đạo băng kiếm như những mưa những khoả sao băng mỹ lệ rơi thẳng vào người Diễm Hải.

Diễm hải cũng không thua kém hai tay hắn kết một loại kì dị ấn pháp.

Hoả thuộc tính từ đất trời không ngừng hội tụ mà về ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ nhắm ngay Ngọc Mai mà đi.

Hoả diễm bàn tay cùng mưa kiếm va chạm vào nhau phát ra xèo xèo âm thanh, mà bàn tay kia chỉ thế đi không giảm trấn áp xuống thân thể mềm mại kia.

Thấy vậy Diễm hải đắc ý cười to.

"Khặc khặc nữ nhân ngu xuẩn ở nơi này sử dụng băng linh lực vô dụng a."

"Tiên Nhân Nhỉ Lộ Ngọc mai quát to."

Hùng hồn băng linh lực điên cuồng tràn vào thân kiếm, nháy mắt đâm ra

Trong nháy mắt một thanh trắng như tuyết kiếm quang soi sáng cả một vùng đâm được hình thành, nhanh chóng đâm thẳng vào bàn tay kia .

"Không tốt, tiện nhân sao ngươi ra chiêu nhanh như vậy."

Diễm hải gào thét hắn muốn cản lại nhưng đã không kịp.

Đinh .. Mặt đất bị gọt đi một tầng , lực lượng cuồng bạo khuếch tán mà ra tán phá vài dặm không gian.

Xoạt xoạt xoạt ..

Ngọc mai thân thể lảo đảo lùi lại gương mặt tái nhợt, áo quần bị cháy lỗ chỗ lộ ra không ít cảnh xuân.

Mà đối diện Diễm Hải cánh tay bị chặt đứt cả người như diều đứt dây bay ngược mà ra.

Khuôn mặt hắn vặn vẹo đáng sợ đây là sỉ nhục a, bị một tiểu bối chặt đứt cánh tay trong khi tu vi mình còn cao hơn. Làm sao hắn có thể chấp nhận sự thật này.

" Tiện nhân, ngươi phải chết AAA . Diễm Hải hai mắt đỏ ngầu như máu , điên cuồng rống giận."

Linh lực toàn thân vận chuyển thiên địa hỏa diễm ngàn mét bên trong bị hút sạch một cái khổng lồ đại thủ được ngưng tụ từ hoả diễm mang theo phần thiên liệt địa uy thế trấn áp xuống người Ngọc mai. Địa cấp vũ kỹ Thánh Hỏa Thủ

không gian xung quanh bị uy thế của một chưởng này triệt để đọng lại. Những mà nó đi qua mặt đất đều hòa tan thành dung nham, uy thế vô cùng cường đại.

Đứng trước uy thế một chưởng này sắc mặt Ngọc Mai vô cùng ngưng trọng . Băng Linh lực cả người trút hết vào thân kiếm, ba ngụm máu tươi liên phun mà ra lúc này sắc mặt nàng đã như giấy vàng tùy thời có thể ngã .

Mà theo 3 ngụm tiên huyết rơi vào thân kiếm.

Ong ong ong ..... Trường kiếm rung rẩy kịch liệt một luồng bạch quang, quáng xuyên thiên địa kèm theo đó là.

Sắc bén đến cực hạn kiếm khí từ trên thân nó phát ra

Ngọc Mai tay cầm trường kiếm tóc dài bay múa giống như trích tiên hàng thế

Thiên giai kiếm kỹ Nhất Kiếm Phi Thiên. Nhất thời cả vùng trời biến thành một vùng băng tuyết.

Như đoạt thiên địa chi sắc cả thiên địa chỉ còn lại một kiếm này.

"Không được! "

Mà khi nghe tiếng nói kia Diễm Hải tê cả da đầu hắn làm sao cũng không nghĩ tới nàng lại có thiên giai kiếm kỹ phải biết hắn cũng chỉ có địa giai mà thôi.

Một cỗ Mãnh liệt nguy cơ sinh tử đập thẳng vào Diễm Hải linh hồn, hắn chỉ kịp xuất ra một kiện địa cấp hạ phẩm hộ thân thuẫn che trước người.

Xoạt... Không chút chống cự Thủ chưởng kia bị kiếm quang chém thành 2 nửa, nó thế đi không giảm trực tiếp chém nát hộ thuẫn, sau đó trảm liên người Diễm hải.

Kiếm quang tán đi một thân ảnh bay ngược mà ra, cả người hắn rách nát không chịu nổi trên thân hắn xuất hiện một viết kiếm kéo dài từ bả vai xuống phần hông vết cắt sâu đủ thấy xương vô cùng dữ tợn.

Bên trong từng luồng thấu xương hàn băng không ngừng đong kết huyết nhục của hắn .

Mà ngọc mai đã bị lực lượng cuồng bạo kia hất bay ra xa bất tỉnh nhân sự.

Chật vật kéo lê thân thể Diễm Hải cười dữ tợn hắn nghĩ mà sợ .

" Cùng may ta có hộ thuẫn đỡ bớt phần lớn uy lực nếu không liền xong đời."

Nhìn Thấy Ngọc Mai bất tỉnh nhân sự, trong mắt Diễm Hải loé ra dâm dục quang mang.

"Tiện nhân ngươi cũng có kết cục này a, lão phu liền cho ngươi sống không bằng chết khà khà.."

Khi hắn đang định dở trò đồi bại thì trong lòng có dui cảm không lành, trong lòng Diễm hải gào thét.

"Còn có người."

Một đạo đao quang từ sau lưng hắn chém tới. Không kịp nghĩ nhiều Diễm Hải lách người một cái nhưng vẫn bị chém trúng .

Xoạt ... Nguyên phần bả vai bị một đao chặt đứt bên trên . Máu tươi như suối phun xối xả đầy đất. Vết chém kia còn lưu lại huyết sát chi khí không ngừng ăn mòn huyết nhục của Diễm hải.

Bị song trọng công kích Diễm Hải đã suy yếu đến cực hạn

Hắn quay đầu nhìn lại liền thấy một thanh niên tu vi luyện khí kỳ đang nhìn hắn chằm chằm.

"Aaaaa tiểu súc sinh ngươi dám."

Diễm Hải Điên cuồng gào rống, bại dưới tay Ngọc mai hắn là xỉ nhục lớn nhất đời hắn , vậy mà bây giờ lại bị một luyện khí kỳ sâu kiến đả thương.

Mãnh liệt khuất nhục dâng lên, nhưng hắn đã bị thương quá nặng , lại còn bị tập kích bất ngờ không thể tái chiến được nữa.

Hai mắt oán độc mà nhìn Vương Ngạo, toàn thân hắn linh lực điều động cả người cấp tốc phồng lên chuẩn bị tự bạo.

"Tiểu súc sinh bồi táng cùng lão phu a ha ha ha."

" Ở trước mặt lão tử tự bạo? Ngươi có tư cách sao?".

Đáp lại hắn chỉ là Mãnh liệt trào phúng cùng khinh thường.

Ngươi xứng sao? Ngươi xứng sao? Ngươi xứng sao?.

Câu này như là đại chùy oanh minh đập thẳng vào đầu Diễm Hải, Hắn là ngoại môn trưởng lão của một cái thất cấp thế lực đã bao giờ bị một sâu kiến sỉ nhục qua . Sắc mặt hắn đỏ bừng.

Phốc.. Toàn thân hắn run rẩy vì tức giận một ngụm máu tươi cuồng phún mà ra .

Mà lúc này Vương Ngạo đã thực hiện tuy thế rút đao quen thuộc, cả thiên địa như dừng lại trước một đao này.

" Được chết dưới đao này là người vinh hạnh."

Keng....

Một đạo đỏ lòm đao quang tốc độ nhanh đến cực hạn vừa loé lên liền biến mất bầu trời cũng vì một đao này mà ảm đạm ,có lẽ là thương thay số phận bi thảm của một kết đan kỳ cường giả.

Diễm Hải cứ như vậy trơ mắt mà nhìn đao quang xuyên qua thân thể. Hắn muốn ngăn cản nhưng đã không còn sức lực nữa rồi.

Xoẹt..... Đao quang cắt qua thân thể hắn .

thân thể đang phồng lên vì linh lực cùng vì đó xẹp xuống, trong đôi mắt già nua của Diễm Hải cũng xuất hiện một tia giải thoát.

Một đời kết đan võ giả ảm đạm ngã xuống.

Một đao rạch tại đan điền vương ngạo lấy ra một viên, nó thuần một màu trắng, lây dính một ít máu tươi nhưng lại tỏa ra một cỗ mùi thơm giống như là đan dược vậy .

"Đây chính là cái được gọi là kim đan sao? Sao không có màu vàng mà lại màu trắng thế kia. Theo hắn nghĩ kim đan phải là màu vàng mới đúng".

"Đây chính là một quả cấp thấp kim đan. Ẩn chứa tu vi suốt đời của kết đan kỳ tu sĩ."

"Ồ kim đan cũng phân chia đẳng cấp sao? Hắn có chút kinh ngạc hiển nhiên chưa từng nghe qua."

"Vạn vật đều có đều có tương sinh tương khắc, đã có mạnh liền sẽ có yếu. Dừng lại một chút Minh Nguyệt nói tiếp.

"Kim đan cũng giống vậy có 4 loại đẳng cấp."

Bạch đan : tu sĩ tư chất thấp linh lực yếu kém cô đọng .

Tử đan : tu sĩ tư chất tốt linh lực hùng hậu cô đọng thành.

Kim đan : thiên kiêu cấp cao tư chất tuyệt hảo, linh lực hùng hậu cô đọng thành . Còn phải chịu 9 đạo lôi kiếp tẩy lễ.

Bất diệt kim đan : tuyệt thế yêu nghiệt thiên , phú siêu phàm, chiến lực vô song,phải có phương pháp mới cô đọng được. Còn phải chịu 81 đạo lôi kiếp hung hiểm cực kỳ. Nếu thành công cùng giai vô địch.

Nếu thất bại thân hoá kiếp tro.

Đôi mắt hắn tràn đầy nóng bỏng.

"Ta đã có phương pháp cô đọng bất diệt kim đan, ta nhất định phải cô đọng ra nó bằng mọi giá".

"Viên đan này đẳng cấp quá thấp không cần giữ lại, ngươi hấp thu đề thăng tu vi đi."

"Ừm ta biết rồi" .

Thiên Địa hồng lô vận chuyển hấp thu khí huyết cùng kim đan của kết đan kỳ võ giả .

Tu vi của Vương Ngạo từng chút từng chút kéo lên cuối cùng răng rắc một tiếng vang lên đạo bình chướng vô hình kia lại lần nữa sụp đổ.

Ầm.. cuồng bạo khí tức như sóng lớn vỗ bờ từ điên cuồng khuyết tán mà ra, không khí một trận rung động kịch liệt mặt đất vì không chịu nổi khí thế của hắn mà lõm xuống.

"Đây là luyện khí thập nhị trọng sao ?"

Cường đại.

Quá cường đại

Cường đại gấp 20 lần luyện khí thập nhất trọng không chỉ .

"Bây giờ Nhục thân của ta có thể sánh ngang tam cấp binh khí a. Một quyền xuống dưới đủ để miểu sát bất kỳ trúc cơ kỳ nào ". Kết đan nhất trọng cũng có thể chém giết , kết đan nhị trọng có thể chiến một trận, tam trọng khẳng định đánh không lại nhưng chạy trốn không vấn đề gì.