Chương 11: Tuyết Nhi Nguy Hiểm

Bình An Trấn , Thương lan Dịch Trạm.

Một tiểu viện bên trong nơi này không khí vô cùng trong lành mặt đất được một tầng lông nhung màu xanh dệt thành xen lẫn trong đó là những đoá hoa xinh đẹp đua nhau khoe sắc .

không trung líu ríu tiếng chim hót con ong cái kiến đang tất bật tìm kiếm mật lành.

Bên trong đình viện tiểu cô nương Tuyết Nhi khoác trên người bộ váy công chúa cao quý đang thả người trên chiếc xích đu trong tâm không ngừng loạn nghĩ.

" Hừ thối ca ca đi lâu như vậy mà không nói với ta một tiếng, tìm khắp nơi cũng chả thấy bóng dáng đâu , khẳng định là ra ngoài tìm nữ nhân khác hừ hừ."

Đang suy nghĩ viển vong thì đột nhiên từ trong tim trào ra một luồng hàn khí như vạn năm hàn băng lạnh lẽo không gì sánh được.

Chưa dừng lại ở đó trận trận hàn khí từ thân thể nhỏ bé kia không ngừng khuếch tán ra , chúng nó như thoát khốn mãnh thú điên cuồng tàn phá. Tham lam thôn phệ thiên địa linh khí chẳng mấy chốc đã tạo thành một vùng kết giới phong tỏa toàn bộ đình viện.

Mà ở trung tâm hàn khí Tuyết nhi đã nhiễm lên một tầng băng mỏng khí tức suy yếu chỉ có thể mơ hồ gọi lên hai chữ

"Ca ca ."

......

Bắc Minh, Băng Tuyết Tuyệt Địa.

Nơi này la một mảnh trắng xoá, Tinh khôi , mỹ lệ và đầy lạnh giá , ở đây không có gì ngoài tuyết vô tận băng tuyết kèm với đó trận trận âm phong như là lưỡi dao đang không ngừng cắt chém đại địa.

Mà nơi này cũng là nơi cư ngụ của một khủng bố tồn tại . Bên trong một đại điện ẩn mình trong tuyết .

Một vị mỹ phụ nhắm mắt đã toạ, quanh thân nàng tản ra một loại khí tức kỳ lạ không nói rõ, nói không rõ nhưng xác thực tồn tại, nàng ngồi ở đó như cùng thiên địa này hòa hợp là một.

Làm cho người có cảm giác nàng ngồi tại đó, nhưng lại không ở chỗ đó quỷ dị cực kỳ.

Như bị điều gì tác động đôi mắt đẹp đột nhiên mở ra .

Nhất thời băng tuyết ngừng rơi, phong vân cuốn ngược, xuất hiện trong mắt nàng là một đình viện nhỏ, ở đó một thiếu nữ toàn thân bị bao phủ một tầng băng tuyết, trái tim của nàng tỏa ra trận trận hàn khí , cho dù không gian cũng không chịu được mà rung động kịch liệt.

_Thú vị .

Thốt ra hai lời này nàng lại nhắm mắt lại tiếp tục nhập định.

....

Tà dương như máu bao trùm đại địa, bầu không khí có chút âm trầm kiềm chế .

Một thân ảnh như u linh trong đêm tối không ngừng chớp động mỗi lần loé lên phía sau hắn lại xuất hiện ba thân ảnh khác giống nhau như đúc tạo cho người cảm giác quỷ dị , tốc độ của hắn cực nhanh những nơi đi qua phát ra từng trận ô ô âm thanh cùng đầy trời bụi đất .

Đột nhiên hắn dừng lại thân hình một dự cảm không tốt lan tràn nơi trái tim. Hắn quay đầu về nơi xa nơi làm cho trái tim hắn đau nhói.

"Tuyết Nhi" Muội ấy sảy ra chuyện gì? Không được! Phải nhanh chóng quay về."

Không kịp nghĩ nhiều hắn sử xuất toàn lực không ngừng thôi động khí huyết chi lực. Cửu Ảnh Du Thiên Bộ thi triển đến cực hạn ba đạo giống như đúc thân ảnh một trận lấp loé liền biến mất trong rừng sâu.

" Dừng lại."

Khi tới một ngọn đồi thanh âm Minh Nguyệt lần nữa vang lên khiến hắn cau mày.

"Thế nào ? Có chuyện gì sao?".

"Phía trước có thứ ngươi cần "

Hắn có chút giật mình

"Nàng biết chuyện gì đang sảy ra gì sao? Ta lại cần thứ gì lúc này"

" Mau nói cho ta ! "

Hắn gấp gáp mà thúc dục.

Thấy hắn gấp gáp như vậy nàng nhẹ nhàng chỉ bảo.

" Ngươi cần phải học cách giữ tỉnh táo trong mọi khốn cảnh. Càng là tình huống khẩn cấp thì càng phải lý trí và bình tĩnh, nó giúp ngươi phán đoán và sử lý chính sác nhất ."

"Nếu bị ngoại cảnh chi phối lý trí, ngươi sẽ rất dễ phán đoán sai lầm, mà mọi sai lầm đều phải trả giá ,có khi cái giá đó cả đời ngươi cũng không trả nổi."

" Hiểu ý ta sao?" Nàng ôn nhu nói .

Hít sâu vài hơi đè ép tâm tình phức tạp Vương Ngạo gật đầu, hắn cũng không phải dạng cố chấp không hiểu lý lẽ người ,chẳng qua quan tâm quá bị loạn mà thôi.

"Cảm ơn nàng ta sẽ ghi nhớ"

"Được rồi không có việc gì yên tâm đi."

Được sự sác nhận của nàng một khoả tâm treo ngược tâm cũng bình tĩnh lại. Nàng nói không sao liền không có việc gì hắn rất tin tưởng nàng.

Đảo mắt nhìn ra phía trước lúc này 4 thanh niên đang vây công một bị bạch y nữ tử , nữ nhân kia mình đầy thương tích đang gian nan chống đỡ trước thế công như vũ bão của đám người. Thấy vậy thân hình Vương Ngạo khẽ động.

Mà nữ nhân kia đã đến cực hạn , phải chết ở đây sao? nàng tuyệt vọng chờ đợi cái chết.

Bỗng nhiên hư không một trận rung động 3 đạo thân ảnh giống nhau như đúc hiện ra cả đám có chút sững sờ mà nữ nhân kia trong mắt loé lên một tia hy vọng..

"Ngươi là ai ?"

Vương Ngạo không nói một lời vung đao chém ra .

Xoẹt...một đạo đỏ lòm đao quang nhanh đến cực hạn lướt qua 4 thanh niên kia .

Cả đám sắc mặt ngơ ngác trên mặt viết đầy không thể tin, bọn hắn gian nan quay đầu nhưng cơ thể đã mất quyền khống chế .

bịch bịch 4 cỗ Thi thể cùng đầu lâu rơi rụng dưới đất cuốn lên một mảnh lá khô. Máu tươi nhiễm đỏ đại địa.

Vương Ngạo cũng không rảnh rỗi hắn đưa tay Lục lọi 4 cố thi thể kia một hội nhưng không có thứ gì , sắc mặt hắn có chút âm trầm .

"Không có?"

Đảo mắt nhìn lại thì thấy.

Nữ nhân kia toàn thân run rẩy sắc mặt trắng bệch như cương thi. Có lẽ là do sợ hãi quá độ

"Đồ đâu?" Hắn trầm thấp hỏi.

"Đồ đồ.. nữ nhân muốn nói gì nhưng miệng không ngừng run rẩy cái gì cũng không nói được."

Vương ngạo có chút bực mình một tay cầm ở cổ xách nàng ta như xách con gà, lòng hắn bây giờ đang nóng như lửa đốt cũng không quan tâm cái gì thương hoa tiếc ngọc sự tình.

"Chỉ đường cho ta " hắn âm trầm quát

Nữ nhân run rẩy càng thêm kịch liệt chỉ tay về nơi xa.

Hắn cứ như vậy xách nàng vừa đi vừa trao đổi với Minh Nguyệt.

"Nàng có cái gì sưu hồn công pháp không? cho ta một bản ".

Vương Ngạo cảm thấy mình thiếu khuyết một môn siêu hồn nếu không cũng chả phiền phức như vậy.

" Ngươi thả lỏng tâm thần đi đừng phản kháng hồn lực của ta ."

Minh Nguyệt mờ ảo ngón tay điểm tại hắn mi tâm tinh thuần mà hùng hậu linh hồn chi lực không ngừng quán thâu vào linh hồn Vương Ngạo một bộ bí pháp trong đầu hắn dần dần hiện ra.

Đoạt Thần Bí Điển.

......

Hoả linh sơn nơi này đã là nội vi của Yêu Thú Sơn mạch nơi này tụ tập rất nhiều yêu thú cường đại phần lớn đều là tam giai tương ứng với kết đan kỳ nhân loại.

Một số huyết mạch cao cấp đã sinh ra linh trí , bản năng lãnh thổ rất mạnh, cũng rất căm ghét nhân loại.

Cũng may bọn chúng mỗi con cai quản một lãnh địa riêng rất ít khi ra ngoài , cũng không đoàn kết với nhau, nếu không nhân loại đừng mong bén mảng vào nơi này.

Khi Vương ngạo đến nơi này trời cũng đã lờ mờ tối , một đường đến đây cũng không gặp cái gì cường đại yêu thú nên hắn cũng yên tâm nghiên cứu

Đoạt Thần Bí Điển.

Đây là môn môn vô cùng cường đại bí pháp nó giúp ngươi tu luyện cướp đoạt linh hồn ,của kẻ khác để gia tăng tu vi. Thanh lọc tạp chất trong linh hồn .

Đoạt Thần Bí Điển gồm 2 phần không phân thứ tự.

1 Thấu tâm thuật : dò xét nội tâm đọc trộm ký ức.

2 Đoạt thần: cướp đoạt thần hồn gia tăng hồn tu.

Nó quả thực là vô thượng chí bảo trong mắt hồn tu phải biết hồn lực tu luyện quá khó khăn , một môn vừa đoạt hồn vừa thanh lọc linh hồn cho dù lão quái độ kiếp hỳ cũng điên cuồng.

Lúc này hắn đang đứng trên một cổ thụ cao 50 mét con mắt hơi híp quan tình huống phía dưới.

Ở đó là một hồ dung nham giữa hồ là một gốc linh thảo đỏ rực như lửa đang không ngừng hấp thụ hoả thuộc tính trong hồ, thân cây mọc ra 2 cái quả nhỏ bằng ngón chân cái vừa nhìn qua là biết còn chưa thành thục .

Cách đó không xa là một đám nam nhân đang cùng 3 vị nữ tử triền đấu .

Phía xa là chiến trường của 2 vị kết đan kỳ.

Nữ nhân tuổi tầm 25 _ 28 khuôn mặt tinh sảo cực kỳ xinh đẹp, thân thể thành thục quyến rũ mê người,đúng là nhân gian vưu vật, mà nàng có tu vi kết đan tam trọng.

Đối diện là một lão giả khuôn mặt nhăn nheo như vỏ cây , lại đỏ ửng như bị lửa thiêu cực kỳ quái dị. Tu vi kết đan thất trọng.

Cả hai chiến đấu rất là kích liệt pháp lực cường đại như thủy triều tàn phá bừa bãi đại địa.

Hắn thu hồi tầm mắt nhìn về phía hồ nói

"Minh Nguyệt nàng nói là thứ này sao?" Hắn chỉ tay vào gốc cây kia hỏi .

" Không phải thứ ta muốn nói đang ở bên dưới đáy hồ kia."

"Dưới đó có gì?" Vương Ngạo thắc mắc.

" Một viên địa hỏa hỏa chủng. "