Yếu thú sơn mạch không khí trong lành thoáng mát đồi núi liên miên bất tuyệt, nơi này là địa bàn hoạt động của đám yêu thú , người lạ đi vào phải hết sức cẩn thận tránh nặng tìm nhẹ không muốn xung đột với đám xác to vô não này.
Nhưng hôm nay lại chào đón một ngoại lệ , khu vực ngoại vi không biết từ đâu xuất hiện một thanh niên lưng vác một thanh đao lại nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ .
Một đường đi qua yêu thú bị chặt , cắt chém thành nhiều khối bọn chúng khuôn mặt tràn đầy kinh khủng cùng tuyệt vọng.
...
Lúc này Vương Ngạo đang đứng ở đám yêu thú này trung tâm phóng mắt nhìn ra cũng có gần trăm đầu có mạnh có yếu , đáng nói nhất là 10 đầu nhị tinh trung kỳ yêu thú . Ứng với trúc cơ tứ trọng võ giả .
Nhìn thấy số lượng đầy đủ Vương Ngạo gật đầu hài lòng.
"Ừm! Số lượng không sai chắc hẳn làm cho ta đột phá 11 trọng a".
Nhất thời khuôn mặt hắn tràn ngập mong chờ.
Thiên Địa hồng Lô được hắn phóng xuất ra nó điên cuồng hấp thu đám này yêu thú khí huyết tinh hoa không ngừng ngưng luyện trả về tinh túy nhất năng lượng đề cao tu vi Vương Ngạo .
Theo năng lượng không ngừng tiến vào cơ thể từng từng tế bào không ngừng phình to ra để chứa đựng đến một trình độ nhất định chúng nổ tung dung nhập thẳng vào trong xương cốt huyết nhục tiến hành dung hợp.
Mà lúc này Vương Ngạo cũng đang ở một loại đặc thù trạng thái! mênh mông , hùng vĩ , hạo đãng vô ngần.
Hắn cảm giác mình như một đầu chân long đạp phá mọi trở ngại uốn lượng cửu thiên.
Răng rắc... Thân hình chấn động một cái một đạo bình chướng trực tiếp vỡ tan mà hắn cũng từ cái trạng thái kia tỉnh lại.
Trên mặt nở một nụ cười hắn cảm nhận được sự biến hoá này.
"Đây chính là luyện khí thập nhất trọng sao?"
Tay phải thành quyền cơ bắp phồng lên một quyền đấm thẳng mà ra .
Đùng.. tảng đá bên cạnh trực tiếp nổ tung lực lượng cuồng bạo tàn phá bừa bãi.
Mạnh .
Quá mạnh .
Vẹn vẹn tấn thăng một tiểu cảnh giới lại như thiên địa hồng câu .
Dùng lời đơn giản nhất mà nói luyện khí thập trọng mạnh hơn luyện khi thập trọng gấp 20 lần .
Gấp 20 lần trong cùng một cảnh giới lại là khái niệm gì?
Mà cái này cũng chưa phải là điểm mấu chốt hắn vẫn còn một cảnh giới nữa chưa đột phá a.
Vương Ngạo hưng phấn bừng bừng.
"Minh Nguyệt nàng nói xem ta có thể sánh ngang với tu sĩ trúc cơ bao nhiêu trọng"
"Không tồi Vô Thượng Công Pháp có khác" . Minh Nguyệt Tán thưởng một câu .
"Chiến lực của ngươi sau khi đột phá đã sánh ngang trúc cơ cửu trọng, nhục thân có thể so với cực phẩm bảo binh. "
Vương ngạo gật đầu xem như đã hiểu, ánh mắt hắn tràn đầy lửa nóng .
"Ta bây giờ có thể chém giết trúc cơ 9 trọng a " hai tay nắm chặt chiến ý càng là phóng đại vô hạn .
Hắn rất muốn rất muốn ra đao .
Giết người , giết cường giả đề thăng tu vi.
"Minh Nguyệt ở nơi này có yêu thú nào mạnh không ta muốn thử xem chiến lực hiện tại."
" Ân! Xem thực lực ngươi có thể thử một chút ta cũng muốn biết Vô Thượng Công pháp mạnh bao nhiêu."
" Ở ngoại vi này có một đầu Hắc lân Mãng nhị tinh đỉnh phong bên trong đã là vương giả sắp hoá giao chiến lực nằm ở trúc cơ cửu trọng."
"Tới đó đi ".
" Ừm! là cái tốt đá mài đao" chỉ đường cho ta.
.....
"Sắp hoá giao sao?"
Vương ngạo đang đứng trên một mổm đá nhô ra trên miệng còn ngậm một cộng cỏ vừa nhấm nuốt vị đắng con mắt híp lại quan sát phía dưới .
Cách đó không xa là một cái đầm đen khị một màu cỏ cây um tùm vài đầu tiểu xà đang ở trong đó du tẩu .
Một đầu đại xà thân to như cột đình dài 20 mét đang toàn thân bao phủ một lớp vảy đen tuyền lấp lánh có loại đao thương bất nhập cảm giác , con rắn này vậy mà có chút khác biệt trên mép mọc ra hai sợi râu , trên đầu còn nhú ra 1 cái sừng bằng ngón tay cái.
Không sai đây chính là Hắc lân Mãng Nhị giai trung kỳ bên trong bá chủ, cho dù 3 tên Trúc cơ lục trọng võ giả cũng chưa chắc có thể đánh thắng tồn tại. Vậy mà một tên luyện khí kỳ lại đánh nó chủ ý chả khác gì dâng lên đồ ăn cả .
"Được rồi làm luôn a "
Vương ngạo từ từ rút đao hai chân lấy đà cơ bắp toàn thân phồng lên cả người như là một khoả thiên thạch từ trên lao xuống. Khí huyết cả người vận chuyển truyền vào thân đao.
Trên huyết sát đao liền nổi lên một tầng huyết sát chi khí, trực chém vào đầu Hắc Lân Mãng.
Vèo.
Như cảm nhận được khí tức của Vương ngạo Hắc Lân Mãng nghiêng đầu tránh né nhưng vẫn chậm một chút .
Keng ..một tiếng kim thiết thanh âm vang lên Huyết Sát Đao đã xuyên qua lớp vảy kiên cố chặt thẳng vào thân huyết linh mãng, vết thương sâu đủ thấy xương .
Rống .. Hắc lân Mãng ngửa đầu gào to thân thể mạnh một cái đuôi to như bắp đùi đã đến trước mặt Vương Ngạo .
Buộc hắn phải thu đao về phòng thủ.
Ầm ... Lại một tiếng động rung trời Vương Ngạo bị Một phát đập bay dụng ngã một loạt cổ thụ mới dừng lại. Hai tay hắn không ngừng run rẩy lực lượng cường đại kia làm Vương Ngạo có chút ăn không tiêu.
_"Phản ứng nhanh như vậy"
Vương ngạo cau mày không ngờ Hắc Lân Mãng cường đại như vậy.
Mà bên kia.
Tê tê tê . Hắc Lân Mãng không ngừng phát ra tê minh thanh âm , phần vết thương bị Huyết Sát Đao gây ra vậy mà còn lưu lại một tầng huyết sát chi khí chúng nó như giòi trong xương không ngừng đục khoét huyết nhục máu tươi như thác không ngừng trào ra .
Bây giờ nó đang rất phẫn nộ địa bàn nó trấn thủ lâu nay vậy mà bị nhân loại tập kích .
Chuyện đáng giận hơn chính là nó bị một luyện khí kỳ sâu kiến thường là đả thương .
Tê ... Hắc Lân Mãng tức giận gào thét nhưng cũng không dám lao lên tấn công trước. Nó cũng rất thông minh nhân loại này cường đại hơn những tên rác rưởi từng bị nuối trước đây. Nó chỉ như vậy nhìn chằm chằm Vương Ngạo để tìm ra sơ hở.
"Hừ kêu gào cái gì được chết dưới tay lão tử là ngươi vinh hạnh."
Tuy không hiểu Vương Ngạo nói cái gì nhưng Hắc Lân Mãng cảm thấy sự khinh miệt trong câu nói kia .
Nó càng điên cuồng rống giận đường đường một bá chủ lại bị một tên nhân loại xỉ nhục như vậy.
"Tiếp được lão tử đao này tha mạng cho ngươi ."
Vương ngạo hai chân trung bình tấn cả người hơi nghiêng về phía trước thực hiện tư thế rút đao.
Trong khoảnh khắc Bầu không khí lâm vào kiềm chế , yên tĩnh dị thường.
Giống như sự tĩnh lặng ngắn ngủi trước khi bão tố ập đến .
Một người một rắn cứ Như vậy không hề nhúc nhích nhưng trong đôi mắt dài hẹp của hắc lân mãng lại càng ngày càng thu nhỏ dường như dự đoán được 1 giây sau mình sẽ đối mặt cái gì.
Gió, Sâu kín trong rừng lướt qua những ngọn cỏ, vài chiếc lá vàng từ đầu ngọn chậm rãi rơi . Khi nó rơi trên Vương Ngạo bã vai.
Chỉ trong tích tắc đó.
Vương Ngạo, rút đao.
Khó nói nên lời hạng gì bá đạo một đao , sắc bén , cuồng ngạo , đầy lăng liệt .
Đỏ như máu đao quang, đoạt thiên địa chi sắc để thể gian mọi vật đều ảm đạm vô quang .
Thấy vậy Hắc Lân Mãng tròng mắt co rụt nguy cơ sinh tử để nó làm ra chạy trốn lựa chọn đáng tiếc đã quá muộn.
Xoẹt.....
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo đao quang kia xuyên qua thân thể , tiếp theo đó là một cỗ mát lạnh lan tràn toàn thân, cùng với bóng đen vô tận kéo đến.
Ầm.. Hắc lân mãng thi thể tách rời ngã xuống mặt đầm nhấc lên một trận tanh hôi bùn đất .
Vương Ngạo hờ hững mà nhìn tất cả
Ném thi thể Hắc Lân Mãng vào thiên địa hồng lô hắn quay người rời đi.