Đánh giá một chút thân thể hắn hài lòng gật đầu đúng là vô thượng công pháp khủng bố tuyệt luân a.
Đảo mắt một vòng chiến trường, mấy tên đệ tử kia đã bị dư ba trận chiến của 2 vị kết đan kỳ giết chết, bây giờ chỉ còn một mình ngọc mai nằm bất tỉnh chỗ đó.
Trong đầu Vương Ngạo vô số ý niệm đang lưu chuyển, liệu có nên giết nàng không? Vài giây sau hắn từ bỏ, Vẫn là thôi đi.
Xét cho cùng Vương Ngạo vẫn không phải một cái ác đến tận cùng người, hắn có đạo đức và ranh giới riêng , nếu có thể hắn sẽ không giết phụ nữ và trẻ em.
Giết Diễm hải cũng chỉ vì không để hắn phát hiện khuôn mặt mình, tránh gây phiền phức mà thôi.
Nhìn đằng xa Huyền Dương Quả phải vài ngày nữa mới thành thục. Hắn cũng không nóng vội hái lấy .
" Trong thời gian chờ đợi tu luyện một chút Đoạt Thần bí Điển a".
Dù không chủ tu linh hồn nhưng có thể tăng lên ngu gì không học, đây là thực lực a.
Thế là hắn ngồi xếp bằng nguyên địa , trong đầu lật ra khẩu quyết phần đầu tiên
Thấu Tâm Thuật
Bên trong ghi chép rất rõ.
Muốn thấu nhân tâm, trước tiên tâm, ngưng thần tĩnh trí Vô hỉ vô bi, vô dục vô cầu.
Thứ 2 phải ngưng luyện được
Đoạt thiên chi nhãn: dùng vô cùng vô tận hồn lực thiên địa chi lực, ngày đêm tiến nhập vào đôi mắt, biến đôi mắt thành một đôi hồn nhãn .
Luyện đến cực hạn có thể xem thấu thiên cơ, đoạt thiên chi thuật.
Ngoài ra nó còn phân biệt được: ác ý của kẻ khác , thật và giả , thiện và ác , đặc biệt nó giúp ngươi xem được thứ đáng sợ nhất thế gian NHÂN TÂM.
Đọc xong phần giới thiệu Vương Ngạo nhịn không được mắng to
"Dựa vào còn có loại này bá đạo nhãn thuật này chẳng phải biết hết suy nghĩ, thấy trước tương lai sao. Moẹ nghịch thiên như vậy.
Nội tâm tràn ngập hưng phấn hắn bắt đầu ngưng thần tĩnh trí .
Nghe thì thấy dễ nhưng khi bắt đầu lại khó vô cùng, Vương Ngạo phải mất một canh giờ để tiến vào trạng thái tâm vô tạp niệm. Một người có dục vọng mạnh mẽ như Vương Ngạo tâm còn có lo lắng, muốn hắn bình tâm thật khó vô cùng.
Bước đầu thành công hắn dựa theo khẩu quyết cùng tâm pháp bắt đầu ngưng tụ Đoạt Thiên Chi Nhãn .
Theo hồn lực ít ỏi không ngừng tiến vào ánh mắt dần dần tầm mắt của Vương ngạo trở nên mông lung, hắn đang tiến vào một cảnh giới mênh mông huyền diệu.
Ở đó hắn có thể quan sát được ngày và đêm , sự hình thành của vạn vật, quan sát được nóng lạnh của lòng người, những đen tối trong thâm tâm.
Mà bên trong tròng mắt của Vương ngạo một cái vòng xoáy đen kiệt chậm rãi được hình thành. Ban đầu chỉ lớn bằng lỗ kim sau đó dần dần lớn lên .
đang quan sát Vương Ngạo mọi cử động Minh Nguyệt có chút giật mình.
" Luân hồi chi lực, đây là. "
_"Tỉnh lại mau, Nàng quát to."
Đang chìm đắm trong trong ý cảnh Vương Ngạo đột nhiên giật mình tỉnh lại.
Hô hô hô .... Cả người Vương Ngạo Xụi lơ, miệng thở hỗn hển linh hồn như có vạn chùy oanh minh đau đớn vô cùng.
Hai mắt hắn tràn đầy tơ máu tròng mắt phóng đại như muốn nổ tung. Thất khiếu tràn ra máu tươi dọa người vô cùng.
"Phù Minh Nguyệt cũng thở ra một hơi lồng ngực nàng vẫn đang chập trùng kịch liệt, cũng may thiếu chút nữa liền xong đời."
Suỵt...... Mắt ta sao đau như vậy? một chút sức lực cũng không có.Chuyện gì sảy ra vậy ? Minh Nguyệt."
" Ngươi bây giờ quá yếu có nhiều chuyện còn chưa có tư cách biết đến , khi ngươi đủ cường đại tự khắc sẽ hiểu rõ ".
Vương ngạo có chút bất đắc dĩ , lần nào cũng là kiểu nói này.
" Còn nữa Đoạt thiên chi nhãn đã ngưng tụ được sơ hình , có thể đoạt hồn để tăng lên hồn lực, phải nhớ khi chưa tới luyện hư kỳ chỉ có thể đoạt hồn, không thể luyện thêm cái khác.
" Ừm ta biết rồi"
Hắn gật đầu cũng không hỏi nhiều như đã nói khi thực lực đủ tự khắc biết.
"Thả lỏng linh hồn ta truyền cho ngươi một bộ Dưỡng Thần Pháp môn."
"Ừm! Mau truyền cho ta đau chết mất".
Dứt lời Hắn đi vào Hồng Hoang Tháp, ở đó tu luyện cho nhanh.
Thế là trong đầu Vương Ngạo lại có thêm một bộ pháp môn
Thiên Địa Giao Chinh Dưỡng Thần Chi Khúc.
Đây là một loại cường đại dưỡng thần khúc đã thất truyền từ thời thượng cổ.
Nó mô phỏng theo đại đạo thanh âm có tác dụng: an dưỡng tinh thần,chữa trị linh hồn bị thương , chữa trị tổn thương tâm cảnh, làm người lĩnh hội hồn thuật nhanh chóng hơn.
Vương ngạo khoanh chân mà ngồi trong đầu không ngừng niệm chú ngữ, từng đạo cổ lão thanh âm không ngừng được ngâm tụng.
không lâu sau một đạo âm thanh giống như thần minh ngâm xướng, lại như thiên địa hòa ca không ngừng vang vọng trong thức hải của hắn.
Mà khi nghe được những âm thanh này đau đớn về mặt linh hồn cũng giảm bớt không ít, từng đạo huyền diệu thanh âm như những nguồn suối mát lành không ngừng gột rửa linh hồn Vương Ngạo để hắn thoải mái vô cùng.
.....
Cứ như vậy 3 ngày lại trôi qua
Khi những thanh âm ngâm xướng cuối cùng qua đi cũng là lúc Vương Ngạo tỉnh lại.
Cả người hắn thần thanh khí sảng, cái loại này đau đớn trong linh hồn đã triệt để khỏi hẳn, mà một ít bạo ngược trong khi chém giết nhiễm phải cũng được thanh trừ.
'"Thật đúng là cường đại pháp môn a , Minh Nguyệt nàng cường đại đến mức độ nào? Tùy tiện lấy ra công pháp liền cường đại như vậy? Nội tâm hắn thầm nghĩ, hắn cũng không hỏi nàng, mà hỏi nàng cũng không nói.
"Không biết nó chín chưa, ra ngoài xem sao".
.......
Dũi cái lưng mệt mỏi Vương Ngạo cảm thán.
"Ai.. bên ngoài vẫn là thoải mái nhất".
Trong đó mặc dù linh khí dư dả, nhưng cũng rất tịch mịch hắn cũng không thích .
Hoạt động một cơ thể lại là một trận rôm rốp thanh âm vang lên. Đưa mắt nhìn sang Huyền Dương Thảo trái cây đã bắt đầu căn tràn, tỏa ra mùi hương nhàn nhạt .
Theo Minh Nguyệt nói thì phải đến lúc nắng nhất trong tháng mới thành thục được .
"Lại luyện một chút đao pháp a".
Nói liền làm Vương Ngạo cầm đao mà đứng hắn cứ như vậy không hề nhúc nhích như là lão tăng nhập định đồng dạng.
Lúc quanh thân của hắn tỏa ra một loại huyền diệu nào đó khí tức, không rõ ràng , nói không rõ, nhưng xác thực tồn tại.
Cứ như vậy không biết qua bao lâu thời gian hắn cứ chìm đắm trong loại này ý cảnh.
Mà khí tức trên người hắn dần dần ngưng tụ thành một mảnh huyết quang, huyết quang kia lại tạo thành hàng trăm chuôi đỏ như máu đao khí.
Chúng nó không ngừng thôn phệ , dung hợp với nhau , biến thành một thanh tiểu đao đỏ thẫm như là vô tận máu tươi ngưng tụ mà thành.
Nó, trầm trọng như núi nhưng lại sắc bén vô song , cuồng ngạo bá đạo cũng tràn đầy lăng liệt sát phạt, không gì không phá .
Như tuyệt thế hung thú một giấc tỉnh lại.
Chỉ thấy Vương Ngạo lại thực hiện tư thế rút đao quen thuộc, mà thanh tiểu đao kia cũng nhanh chóng sáp nhập vào Huyết Sát Đao.
Gió bắt đầu ngừng thổi lá bắt đầu ngừng rơi, trời đất lâm vào yên tĩnh .
Khi cơn gió đầu tiên cuốn theo một mảnh lá vàng thổi qua lúc
Hắn xuất đao.
Chỉ thấy Một đạo sáng chói nhất huyết quang, thắp sáng màn đêm vô tận .
khó nói nên lời hạng gì bá đạo một đao: sắc bén , sát phạt, và đầy hoa mỹ
Xoẹt ... 30 mét tiểu sơn bị bổ làm 2 nửa đao quang kia thế đi không giảm trực tiếp chẻ đôi một cây cổ thụ mới dừng lại. Nhưng nơi nó đi qua Sát lục đao ý bữa bãi tàn phá trở thành một mảnh hoang tàn.
Hô ...
"Đao ý tiểu thành, Vương Ngạo nở nụ cười hài lòng".
"Bằng vào đao ý cùng Trảm Thiên Bạt Đao Thuật có thể chém giết kết đan 3 trọng võ giả a".
Như cảm giác được cái gì hắn quay đầu nhìn lại , mà lúc này Ngọc Mai cũng trừng to đôi mắt nhìn hắn.