Sau khi tà khí hấp thụ và đồng hóa toàn bộ huyết sát khí thần bí nọ, một bước đưa tu vi của Toàn từ Dung Hợp sơ kỳ tăng lến đến Dung Hợp trung kỳ mà không có một chút trở ngại nào.
Thực lực tăng lên mới khiến hắn có thể vượt hai tiểu cảnh giới đánh với Sơn trọc và đủ sức để hạ gục gã.
Phải công nhận một điều rằng đẳng cấp của huyết sát khí cực cao, lực lượng ẩn chứa bên trong nó rất lớn mới có thể đem đến lợi ích như vậy. Lúc Phần Thiên Đại Pháp thu lấy huyết sát khí, vì quá gấp gáp nên chỉ nuốt được ước chừng khoảng một mét khối, tuy nhiên với chừng ấy huyết sát khí lại có thể thúc đẩy cho tu vi Toàn tăng tiến vượt trội thay vì cứ đi hấp thu các loại khí khác mà lợi ích thì chả có bao nhiêu.
Lại công thêm việc giết chết năm tên thợ săn tiền thưởng, lượng huyết khí, sinh mệnh khí, ngũ hành linh khí dồi dào trên người cả năm tên đều bị Toàn ngốn hết, tu vi của hắn một lần nữa được củng cố, khí lực dồi dào, tà khí có dấu hiệu tăng trưởng mạnh, kéo theo đó cảnh giới của hắn vừa mới ổn định ở mức Dung Hợp trung kỳ lại bắt đầu rục rịch, muốn bước sang giai đoạn hậu kỳ.
Phải nói là nhờ có Phần Thiên Đại Pháp nên tu vi của Toàn mới gia tăng đáng kể như vậy.
Bản thân Toàn không giống với tất cả những tu luyện giả khác, có thể nói ở Trù Thiên Tinh Cầu này, hắn là một dị thể đối lấp với mọi người.
Tu luyện giả khi tu luyện, đột phá chủ yếu là dựa vào linh lực trong cơ thể, nếu tu luyện linh lực càng tinh thuần, càng hùng hậu và phối hợp với lĩnh ngộ liền có thể đột phá, đại khái là vậy đi.
Còn Toàn, hắn không giống người bình thường, hắn muốn tu luyện, đột phá, tất cả phải dựa vào “khí”! Linh lực có cho hắn cũng vô dụng, hoàn toàn không thể dùng vào hai vấn đề trên. Vì vậy, Toàn chí có thể khổ công, cực nhọc tìm kiếm từng loại khí một để bản thân hấp thụ, đây cũng chính là lý do vì sao tu vi của hắn cứ chậm chạp không chịu tiến bộ.
Nhưng một đường đều tu luyện, nắm giữ Phần Thiên Đại Pháp, đây là chuyện bắt buộc không thể cưỡng lại được, con đường của hắn, là do hắn tự chọn, tự đi.
Về việc hắn bắt giữ linh hồn của năm tên thợ săn, mục đích duy nhất là hướng về luyện khí, một ý định táo bạo xuất hiện ở trong đầu của Toàn.
Bởi lẽ, tu vi của hắn hiện tại quá yếu kém, nếu không tranh thủ tìm kiếm bảo vật mạnh mẽ để hỗ trợ thì e là đoạn đường dài đằng đẳng sau này sẽ rất khó mà lăn lộn được, điển hình như trận chiến với Tư Nổ vừa rồi, trong tay hắn không có một món pháp bảo nào, vũ kỹ tấn công thì ít ỏi, thành ra mấy lần thoát chết trong hung hiểm đều là dựa vào kinh nghiệm có được từ những kiếp trước, đường đường là bậc chí tôn từng lừng danh thiên hạ, lúc này chỉ biết cắm đầu chạy trối chết, quá nhục nhã.
Còn khi giao chiến với Sơn trọc, do tên này giỏi về phòng thủ và coi nó như thế mạnh của gã, không giỏi công kích nên rất khó có thể uy hiếp được tính mạng của Toàn.
Ấy, Sơn trọc là một đối thủ đơn giản như thế, lại ép Toàn phải sử dụng tất cả tà khí mà hắn có được để đối chiến, buộc hắn phải sử dụng đến tuyệt kỹ thứ ba trong tổng thể bốn chiêu đao kỹ. Đối với Toàn, đối thủ trong cùng một cấp độ cảnh giới, đều là Dung Hợp Cảnh nhưng luận mặt chiến đấu, Toàn chỉ có thể đánh hết lực, nhìn hắn thong thả vậy thôi chứ thật ra đang oán thầm trong lòng, cứ như bản thân rất thấp kém, kể từ khi sống lại ở kiếp thứ chín, với Toàn, chuyện vượt cấp khiêu chiến là một điều gì đó rất khó khăn, xa xỉ.
Tổng thể hiện tại những thủ đoạn mà Toàn đang nắm giữ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Phần Thiên Đại Pháp: Hấp thu, biến khí của người khác thành của mình, tạo ra tà khí, tà hỏa, nhưng tiên thiên tà khí lẫn tà hỏa đều quá mức tà ác, thần kỳ, không phải lúc nào cũng sử dụng lộ liễu được.
Và cũng nên nhớ rằng, cái chết Thiên Tà Lão Nhân một phần là do Phần Thiên Đại Pháp gây nên, lão không hấp thu được sinh mệnh khí, cơ thể không có nguồn lực tương xứng để đối kháng lại tử vong khí cùng thi khí, sau nhiều năm dùng sinh mệnh của bản thân chèo chống, tiềm lực cơ thể hao hết, cuối cùng vẫn không thể đột phá Thánh Vương Cảnh.
Bốn chiêu đao kỹ: Có uy lực lợi hại, nhưng lại không có pháp bảo dạng đao thích hợp để thi triển. Cây đao vừa cướp được là món hàng pháp bảo nhị cấp tầm thường, đã bị hủy sau khi chém ra một chiêu “Sóng Kình” kia.
Định Thời Không Ấn: Bí kỹ hệ tấn công kết hợp sức mạnh của hai loại phi nguyên tố thời gian và không gian, sức công phá cực mạnh nhưng cần thời gian dài để chuẩn bị kết ấn, mà Toàn hiện tại không nắm giữ được hai loại lực lượng chí cao này, khiến cho mỗi lần thi triển Định Thời Không Ấn phải chịu phản phệ nghiêm trọng, rất dễ mất mạng như chơi.
Lại một món hàng ngon nhưng không xài bậy được.
Bảy chữ cổ la tinh: Cái này có lẽ là truyền thừa chí cao của thi tộc, vẫn chưa thấy Toàn đụng đến. Mặt hàng này thần bí, tiếc là không dùng tới.
Tiên Thiên Chân Hồn: Là sản phẩm bán thành phẩm, còn chưa hoàn thiện, khó sử dụng. Một khi sử dụng khiến linh hồn vô tình bị tổn thương thì rất khó để tiến tới Tiên Thiên Chân Hồn hoàn chỉnh.
Sức mạnh của thất đại quái thú: Cái này càng không thể dùng tới, nếu không sẽ bị người của thiên giới cảm nhận được, bảy quái thú luân phiên ngủ say một phần là do linh hồn bị trọng thương, một phần là phong tỏa khí tức, giúp Toàn không bị người của thiên giới chú ý.
Vô số tri thức, kỹ năng, vũ kỹ, bí kỹ...mà mấy kiếp trước hắn tích lũy được, hiện tại chỉ được coi là kinh nghiệm, nếu muốn sử dụng, buộc phải luyện tập lại một lần nữa.
Đây chính là tất cả những gì hắn có được ở hiện tại, kể ra thì cũng rất gì và này nọ, lợi hại lắm, nhưng đều éo dùng tới được.
Lần này hắn quyết định đi theo chân đoàn người Lê Gia, đến Chiêm Thành một chuyến xem có thu hoạch gì thú vị hay không.
Kể ra một chút thì mới biết, Lê Gia ở Chiêm Thành thì ra chính là một trong các chi nhánh nhỏ của một đại tộc cổ xưa từng thống trị Thần Việt Đế Quốc – Lê Đại Hoàng Tộc trong số Bát Đại Hoàng Tộc.
Bao nhiêu năm qua, một nhánh nhỏ Lê Gia ở Chiêm Thành này luôn tìm kiếm bản đồ để có thể trở về cố thổ, vùng đất Bát Hoang mà tổ tiên Lê Đại Hoàng Tộc từng sinh sống.
Dựa vào vốn tri thức của bản thân và những lí giải đến từ thất thú, Toàn mới biết được thì ra Bát Hoang chính là tám vùng đất bị bỏ hoang, bị nguyền rủa, mỗi một hoang như vậy ứng với một cố đô (kinh đô cũ) của bát đại hoàng tộc.
Thất thú từng nói với hắn rằng Bát Hoang cấm địa là nơi duy nhất trên Thần Việt Đế Quốc còn sót lại Đế Vương Khí Vận thuần túy.
Tương truyền, những kẻ từng sinh ra và lớn lên ở Bát Hoang đều mang trên mình khí vận của bậc đế vương, kẻ nào sở hữu khí vận càng mạnh, càng nồng đậm thì càng có cơ hội trở thành đế vương, thành vua của một đế quốc!
Ban đầu, vốn dĩ nơi đây chỉ có con cháu, người thân cận của Bát Đại Hoàng Tộc sinh sống, nhưng kể từ khi tin tức Đế Vương Khí Vận xuất hiện và lan tràn ra bên ngoài với tốc độ chóng mặt thì những người khác cũng bắt đầu kéo đến đây để bắt chước tụ tập sinh sống, thành ra Bát Hoang cấm địa vốn là nơi nguy hiểm nhất nhưng cũng là nơi đông người nhất, ngoài Bát Đại Hoàng Tộc ra thì phần lớn người ở chỗ này đều là những kẻ có máu mặt, cộm cán và đa số có tu vi rất mạnh.
Theo các đợt di dân ùa đến, những gia tộc khác cũng từ đó xuất hiện, đều dựa hơi Bát Đại Hoàng Tộc mà sống, dần dần tạo nên một môi trường sống đặc biệt, tuy hơi hỗn tạp nhưng cũng rất kỳ diệu.
Lần này đến Lê Gia, hi vọng tìm đường đến Bát Hoang của Toàn cũng không lớn cho lắm, thứ mà hắn nhắm đến, chính là thăm dò loại thuộc tính cao cấp mà Lê Đại Hoàng Tộc chính thống nắm giữ.
...
Nhóm người băng xuyên qua cánh rừng già cổ xưa, mất gần nửa ngày bọn họ cũng bình an về đến trước cổng thành.
Hiện tại đã là nửa đêm, bầu trời đầy sao, xung quanh thành được thắp sáng bởi những ngọn đuốc được đốt bằng mỡ của yêu thú, cháy sáng rực như ban ngày.
Phía trên thành, cứ cách một đoạn tầm vài mét là có hai thủ vệ mặc giáp phục chỉnh tề, đầu đội mũ trụ, tay cầm trường thương sắc nhọn, hông giắt trường kiếm, chân đi giày ống, bề mặt mỗi món đều có linh khí lấp lóe, hoa văn uyển chuyển chạy ngoằn ngoèo cho thấy tất cả đều là pháp bảo.
Đập vào mắt ba người bọn Toàn, một tòa thành hùng vĩ đứng sừng sững giữa trời khiến cho hắn cùng nhị nữ thầm kinh ngạc.
Một tòa thành to lớn vô cùng, vách thành cao hơn hai mươi mét, nhìn từ ngoài vào có thể thấy được khí thế uy nghiêm lẫm liệt, thấy được sự chắc chắn, kiên cố.
Cổng thành được xây bằng đá đen, do nhiều khối đá vuông vức ghép nên, mỗi một khối to ngang ngửa con trâu mộng, cao trên hai mét.
Phía trên công thành là một tấm biển màu vàng rực, nổi bật độc nhất. Trên biển đề hai chữ “Chiêm Thành” được viết bằng chữ viết cỗ, nét chữ khí phách phát ra khí thế cổ xưa trầm trọng nặng như núi cao, chấn nhiếp tâm hồn người nhìn.
Dựa trên những thông tin biết được từ Lê tiểu thư cùng ba vị quản gia.
Nơi đây, tòa thành này chính là nơi cư trú của tộc nhân Lê Gia thuộc chi nhánh hoàng tộc, ngoài Lê Gia ra còn có thêm bốn gia tộc khác nữa, phân biệt là Võ Gia, Trần Gia, Nguyễn Gia và Phạm Gia, năm gia tộc này cùng sinh hoạt trong Chiêm Thành, thường xuyên đấu đá để kiềm chế lẫn nhau.
-Người tới mau dừng chân! Mời xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận mới được phép vào thành!
Một giọng nói nghiêm túc vang lên, thủ vệ canh gác ở cửa thành bỗng chặn mấy người Lê Gia lại, yêu cầu bọn họ xuất trình giấy tờ tùy thân.
-Đây!
Ba vị quản gia vội vàng cấm lấy một mảnh da thú được chế tác đặc biệt đưa ra, tấm da hình chữ nhật, có màu nâu to bằng bàn tay, một mặt in đồ án thành trì, mặt còn lại viết rất nhiều chữ.
-A! Thì ra là người của Lê Gia, thân phận đã được xác minh, xin mời các vị vào trong!
Thủ vệ cung kính khom người, hơi nhìn qua mấy người Toàn nhưng không có hỏi gì nhiều thêm. Cả bọn nhanh chân đi theo đám người Lê tiểu thư vào bên trong thành.
• Một ngày mới lại đến, và thế là hết tết! Chúc ae một ngày mới vui vẻ!
Momo: 0333314571
Chân thành cảm ơn!