Chương 80: Nhị Nữ Lâm Nguy

Rào! Xì xèo!!!

Bên trong hốc cây cổ thụ bị gãy ngang.

Bức tường lửa nóng bức bắt đầu có dấu hiệu hạ nhiệt, chỉ thấy vòng lửa xung quanh đang co rụt lại, thu hẹp phạm vi bao trùm.

Vài phút sau, có hai bóng hình xinh đẹp thoáng cái hiện ra.

Phù Dung cùng Nenisu ngồi xếp bằng đối diện nhau, cả hai đều nhắm mắt tĩnh tâm, trên người quần áo chỉnh chu, kín cổng cao tường nhưng độ quyến rũ thì lại tăng lên đáng kể.

Khí tức từ trên người nhị nữ phát ra lúc này như đạt đến đỉnh điểm giới hạn, cả hai đều tỏa ra uy áp của cảnh giới Dung Hợp đỉnh phong, tuy nhiên không hiểu vì sao các nàng vẫn chưa bước vào Âm Dương Cảnh trong khi lúc trước uy áp mà hai nàng phát ra đã vượt quá phạm trù Dung Hợp Cảnh.

-Hắc hắc! Mọi người đều thấy rõ chứ? Hai Mốt? Ngươi bây giờ còn sợ sệt nữa không?

Thằng Ba Sửu nhỏ giọng cười nham hiểm, lời nói mang tính ăn chắc một trăm phần trăm, gã dám cá hai con mồi ngon béo bở này sẽ bị thịt trong nháy mắt!

-Không ngờ lại là hai nữ nhân! Khà khà! Hôm nay coi như ấm áp cả đêm!

Sơn trọc vuốt vuốt cái đầu trọc lốc, gã nở một nụ cười tham lam và dâm đãng cực độ, hàm răng bị ố vàng lại còn hô, trông gã tởm lợm vô cùng.

-Lúc trước hai nữ nhân này phóng thích ra uy áp mạnh ngang ngửa người có tu vi Âm Dương Cảnh, coi bộ là dùng pháp bảo gì đó giúp các nàng phát ra khí thế vượt cấp! Không biết là muốn xua đuổi thú dữ hay là gây sự chú ý đây? Nữ nhân đúng là nữ nhân, luôn rất thần bí và khó hiểu!

Tư Nổ chà xát hai tay, bản tích tham lam âm hiểm bộc lộ hoàn toàn, lúc này chỉ cần tên cầm đầu hạ lệnh, hắn chắc chắn sẽ là kẻ ra tay nhanh nhất trong đám.

-Còn có loại pháp bảo có thể giúp gia tăng khí thế của chủ nhân?

Đứng phía sau ba người, Hai Mốt vẫn giữ cái vẻ mặt ũ rũ, gã thì thầm nói nhỏ nhưng chẳng có một ai quan tâm đến lời của gã, toàn bộ sự chú ý lúc này đều đổ dồn lên trên người hai nữ nhân đang ngồi bất động đằng kia.

Trong khi bốn gã thợ săn đang toan tính mưu kế thì cùng lúc đó, thân hình của một trong hai cô gái khẽ rung lên, sắc mặt lúc xanh lúc hồng, hơn nữa khí tức trên người nàng ta cũng nhanh chóng trở nên hỗn loạn như có xung đột, quái lạ vô cùng.

Dấu hiệu giống như bị tẩu hỏa nhập ma.

-Ê!

Thời cơ thích hợp đã đến.

Sơn trọc thấy vậy liền hất mặt ra hiệu cho đồng bọn, Ba Sửu, Hai Mốt cùng với Thắng nhanh chóng hiểu ý, lách người di chuyển, đem hai người Phù Dung, Nenisu bao vây.

-Đừng trách bọn anh tàn nhẫn! Hehe! Ai biểu hai em gái cứ thích đi vào rừng làm gì trong khi không có sự bảo vệ của đàn ông!

Cả bốn tên thợ săn tiền thưởng đều nở nụ cười dâm dục, không nói hai lời, đồng thời cùng đánh ra một lúc bốn đạo công kích hiểm ác, nhắm chuẩn xác vào những chỗ yếu hại trên người nhị nữ mà công phá.

Vùn vụt!

Bốn luồn linh lực cuồn bạo mang bốn màu sắc khác nhau bắn tới trước mặt nhị nữ, nếu còn không né tránh liền sẽ bị đánh trúng cơ thể, tuy không chết nhưng bị trọng thương là cái chắc.

Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên Phù Dung cả người thoáng run lên, đôi mắt hừng hực hỏa diễm bừng mở, khóe miệng tinh xảo vén lên một nụ cười lạnh lùng.

-Kim Ô!

Âm thanh thì thào nhỏ xíu từ trong đôi môi hồng cất lên, tức thì hỏa linh khí đỏ rực từ trong cơ thể nàng trào ra như thác đổ, lấy tốc độ nhanh như chớp ngưng tụ thành hình dáng của một con chim lửa không lồ, hình thái dữ tợn mang bộ dáng của một con quạ ba mắt hiện ra sau lưng Phù Dung.

Con chim lửa vừa xuất hiện, nó linh động chân thực như một vật sống, ba con mắt sắc lẹm khinh thường liếc nhìn bốn đạo công kích đang đánh tới.

-Hiu!!! Pháp Tướng? Làm sao có thể?

Bốn tên thợ săn nhìn thấy con chim lửa vừa xuất hiện liền hoảng hồn la lên, bộ dáng không dám tin vào hai mắt, làm sao tin được khi một kẻ không có tu vi Âm Dương Cảnh lại có thể gọi ra được pháp tướng, đây chính là nghịch lý.

Sau vài giây, liền thấy con chim lửa dang rộng đôi cánh khổng lồ ra, đôi cánh bằng lửa đỏ rực cuộn lại như một vòng tròn chắp vào nhau.

Hỏa Kim Ô giống như một con gà mái đang ấp trứng, dùng cả thân hình để che chở cho Phù Dung cùng với Nenisu, còn hai nàng thì tựa như hai quả trứng của nó vậy.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Bốn đạo công kích cuồng bạo đánh vào thân Hỏa Kim Ô, làm dấy lên khói lửa mù mịt, mặt đất rung chuyển từng hồi, gốc cây cổ thụ mục nát cũng bị lay chuyển cho nghiêng sang một bên, mém bật cả gốc rễ lên.

-Khuyết!!! Khuyết!!!

Thành công dùng thân thể ngăn cản hoàn toàn bốn đạo công kích, khiến chúng tiêu tán, tuy nhiên, cũng vì vậy mà Hỏa Kim Ô cũng bị đánh cho sứt mẻ tùm lum, trên thân đầy những lỗ thủng, nó kêu lên mấy tiếng tức giận, cuối cùng đành tan biến thành hỏa linh khí tinh thuần, bay trở về trong cơ thể của Phù Dung.

-Hự!

Pháp tướng bị đánh tan, Phù Dung đau đớn “hự” một tiếng, sắc mặt nàng có chút xanh xao nhưng vẫn kiên cường đứng dậy, bảo vệ cho Nenisu. Ánh mắt nàng nhìn đám người Sơn trọc đầy phẫn nộ.

Trong bốn tên, vậy mà có một kẻ tu vi đã chạm đến ngưỡng Dung Hợp đỉnh phong, thực lực cận kề đủ để chống lại Âm Dương Cảnh. Mặc dù nàng đã đột phá thành công, nói đúng hơn là hấp thụ đủ linh khí, khôi phục lại một đoạn tu vi, nhưng mà vẫn ở mức Âm Dương sơ kỳ, mạnh mẽ chống đỡ cả bốn đạo công kích hợp sức của mấy tên kia đánh ra liền cảm thấy có chút ăn không tiêu. Cũng may là nàng còn có thêm kinh nghiệm chiến đấu, bản thân từng bước vào Âm Dương Cảnh một lần nên không mấy nguy hiểm.

-Hô! Vậy mà làm anh em chúng ta chết khiếp! Đúng thật là pháp tướng, có điều tu vi của nàng ta hình như không ổn định, vẫn chưa thể để triệu hồi ra pháp tướng hoàn hảo nhất.

Bên này bốn gã thợ săn sém chút nữa thì bị dọa cho đái ra quần, nhưng trong bốn tên bọn chúng ai cũng là kẻ từng trải, đều là bậc người lăn lộn trong gió tanh mưa máu, đầu óc nhạy bén vô cùng, chỉ vài giây sau liền xua tan nỗi sợ hãi, lấy lại tinh thần còn mang theo chiến ý khiêu khích.

-Khà khà! Ta nói mỹ nữ nàng nghe, cần gì phải chống trả để rồi tự chuốc lấy đau khổ vào thân, nếu thực sự đánh nhau, một mình em không địch lại bốn người bọn anh đâu! Vậy nên sớm buông bỏ đi, về phương diện giường chiếu, bốn người chúng ta sẽ cho các em cơ hội “lấy hai địch bốn”! À quên, là hai địch năm mới đúng, bọn này vẫn còn một người nữa đến trễ! Anh tin chắc bọn em sẽ dư sức cân hết cả năm anh! Hắc hắc hắc!

Gã Sơn trọc cười đê tiện, trong đôi mắt xảo quyệt là dâm ý bừng bừng, chỉ hận không thể ngay lúc này liền lao vào đè nữ nhân phía trước xuống mà lột sạch quần áo, tiến hành đâm thụt mấy nhát.

Sắc mặt Phù Dung càng trở nên khó coi hơn khi nghe mấy lời dâm dục từ miệng tên này phát ra.

-Một lũ bệnh hoạn!

Một bụng tràn đầy bực tức, mắt đẹp trợn trừng, nàng đem hỏa linh khí đầy trời biến thành một đám mưa tên, những mũi tên bằng lửa nóng cháy to cỡ ngón tay nhanh chóng bắn ra, như một cơn mưa trút xuống vị trí của bốn tên thợ săn.

Vút! Phập! Phập! Phập...!!!

-Mẹ nó! Thật là một nữ nhân điên! Nàng tính giết chết chồng của mình ư?

Ba Sửu trong quá trình tránh né bất ngờ bị một mũi tên bắn xuyên qua đáy quần.

Mang theo cái quần lửa cháy phà phà, gã nhảy nhót như khỉ ăn phải ớt, la oai oái lên.

-Hai Mốt! Nước lên! Nhanh nhanh cái mậy! Nó nướng cháy khét thằng đệ của tao bây giờ!

Ba Sửu gấp gáp chạy lại chỗ Hai Mốt, miệng hối thúc không ngừng.

Rào! Xèo! Xèo!

Một vòi nước mát lạnh từ người gã Hai Mốt bắn ra, tưới tắm chuẩn từ đầu đến tận chân thằng Ba Sửu, cũng giúp gã dập tắt cục lửa dưới háng.

-Đ- móa! Nước của mày sao bữa nay có vị lạ mặn mặn, khai khai vậy hả?

Tém lại tóc tai, vuốt vuốt nước còn đọng lại trên mặt, tiện tay quệt lấy một vài giọt nước cho vào miệng nếm thử. Ba Sửu nghi ngờ hỏi, có điều khi nhìn thấy đáy quần của thằng Hai Mốt ướt đẫm, dưới chân thằng này còn sót một chút nước màu vàng vàng thì Ba Sửu điếng người, câm nín không biết nói gì luôn. Cả người gã run lên bần bật, Chắc có lẽ vì “lạnh”!

-Hê hê! Xin lỗi nha! Tại mày kêu nước gấp, may sao lúc đấy tao cũng đang mắc đái...vậy nên...hê hê!

Vội vàng thụt lùi vài bước, Hai Mốt gãi đầu cười gượng gạo.

• Nằm ở nhà viết truyện cho ae đọc giải trí, chiều mồng 2 vui vẻ nhé ae!

Momo: 0333314571