Chương 73: Lê Gia Ái Nữ

Xuyên suốt qua từng kẽ lá cành cây. Toàn nín thở quan sát mọi thứ bên dưới mặt đất cách vị trí hiện tại tầm 10 đến 15 mét, hắn đã sớm phát hiện nhóm người này ngay khi bọn chúng vừa đặt chân vào tầm ngắm.

Thông qua ngữ điệu và động thái của nhóm người, Toàn biết hẳn mục đích của năm tên kia e là có liên quan đến hắn và kẻ làm bại lộ hành tung của bọn họ, không ai khác ngoài đám người La Sinh Môn kia.

- Thật thú vị! Năm tên Dung Hợp Cảnh, trong đó tên cầm đầu quanh thân tản mát ra khí tức mạnh mẽ khác thường, e rằng đã tới ngưỡng Dung Hợp đỉnh phong! Hắc hắc, không ngờ “giá trị” của chúng ta lại rẻ mạt đến vậy! Trước tiên liền tặng cho mấy tên này chút quà gặp mặt, ừm, coi như là thăm dò thực lực đi!

Cười lãnh khốc, hắn bắt đầu âm thầm tín toán những tên thợ săn tiền thưởng cách đó không xa. Vốn là một kẻ từng tham gia qua khóa huấn luyện đặc công cơ bản, thách thức bản thân sinh tồn trong hoàn cảnh éo le khi còn ở địa cầu, trong khóa huấn luyện tàn ác và khắc nghiệt kia, bản thân Toàn là một trong số ít những kẻ còn sống sót để có thể lết xác ra khỏi rừng U Minh sau hơn sáu tháng “nằm bờ ngủ bụi”, tâm tính và ánh mắt sau khi thông qua đợt huấn luyện đã phát triển đến một tầm cao mới, dĩ nhiên không dại gì mà Toàn lấc cấc xông ra bên ngoài.

Ở thế giới này, hắn biết rõ những tên tu luyện giả lợi hại cỡ nào.

Mạo hiểm xông ra không phải là liều lĩnh mà ngược lại chính là hành động ngu dốt vô cùng.

Chỉ thấy hắn bấm bấm năm đầu ngón tay, tức thì có năm luồng khói xám thoát ra, hòa lẫn trong không khí, ngụy trang với môi trường nơi đây tiến đến tập kích năm tên thợ săn tiền thưởng.

Tà khí quỷ dị khó lường, sau khi thoát khỏi cơ thể liền khiến cho Toàn ngạc nhiên, bởi lẽ nếu hắn không phải là người phóng xuất ra chúng thì rất khó có thể nhận biết được, khí này vừa ra đã hòa tan trong không khí, trở nên vô hình vô vị, ẩn nấp khá tinh vi, chỉ khi hắn dùng hồn lực cảm ứng thì mới đại khái biết được phương hướng di chuyển của chúng, chứ mắt thường hoàn toàn nhìn không thấu.

Đè nén khia tức của bản thân, Toàn nằm im re, hai tay ôm chặt nhánh cây to gấp đôi thân thể hắn, lặng lẽ quan sát diễn biến tiếp theo.

Đằng xa, trong năm người thì Ba Sửu là tên bị tập kích đầu tiên, có điều hắn cũng chính là kẻ duy nhất cảm nhận được sự khác thường trong đám.

- Khịt khịt! Trong không khí có pha tạp đồ vật gì đây?

Cái lỗ mũi vừa to vừa dài của Ba Sửu bỗng giật giật, động đậy hai cánh mũi, hắn cẩn thận hít mấy hơi liền, sau đó bắt đầu nhíu mày, lên tiếng cảnh giác đồng đội.

- Ba Sửu, có phát hiện gì à?

Tên đầu trọc vội hỏi, từ ánh mắt và giọng nói liền nhìn ra được hắn khá là tin cậy vào khả năng khứu giác của Ba Sửu, ngay cả mấy tên còn lại cũng vậy.

- Anh Sơn và mọi người cẩn thận, ta phát hiện ra trong không khí có điều khác thường, chỉ là loại cảm giác này quá mơ hồ nên chưa rõ ràng được!

Cả đám lập tức đề cao cảnh giác, tuy nhìn bề ngoài bọn họ có chút bất hòa nhưng một khi lâm vào thế khó thì tính đoàn kết liền bộc lộ ra, bởi vậy nên năm người mới có thể tồn tại và xây dựng được tiếng tăm trên giang hồ.

Nấp bên dưới những tán cây, Toàn kinh ngạc nhìn về vên này, biểu cảm hứng thú hiện rõ trên gương mặt thanh niên trẻ trung.

- Ồ! Nhìn lôi thôi vậy mà cũng lợi hại phết, có thể dung nhập hồn lực vào lỗ mũi, trực tiếp gia tăng sự mẫn cảm của giác quan lên một trình độ mới, đúng là không thể xem thường bọn này được!

Từng trải qua gió tanh mưa máu, sự hiểu biết khi lăn lộn trong giới giang hồ luôn cảnh giác hắn đừng bao giờ khinh thường kẻ địch, mặc cho kẻ địch chỉ là một tên gà mờ cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ.

Chợt!

Lông tóc phía sau gáy Toàn trong phút chốc ngắn ngủi dựng ngược lên toàn bộ, cảm giác tử vong áp bách bất ngờ ập đến khiến cho hắn không kịp suy nghĩ nhiều, vội vã lách người nhảy sang một nhánh cây khác.

Soạt! Soạt! Soạt!

Ngay khi Toàn vừa rời khỏi, nhánh cay thô ráp to đùng kia nhanh chóng bị hàng chục mũi gai nhọn hoắt đâm thủng.

- Phù! Mạnh thật!

Vuốt ngực thở dốc, ánh mắt sợ hãi lưu lại ở nhánh cây, hắn phát hiện từ trong thân cây kia đột ngột mọc đầy gai nhọn mặc dù biết rằng nó không phải là loài cây có gai, cây gai nào cũng to như cánh tay trẻ em, dài gần một mét đang ghim sâu vào thân cây.

- Phát hiện ra rồi! Hắn ở bên kia!!!

Một thằng trong nhóm thợ săn chợt rú lên, đột nhiên tăng tốc hướng về phía Toàn đang ẩn thân mà phóng tới.

- Hắc hắc! Hay lắm chú! Anh ghi nhận chiến công đầu của mày!

Sơn đầu trọc và những thành viên khác lập tức đuổi theo tên kia.

- Đ- móa! Nhanh như vậy đã bị phát hiện!

Tức giận chửi thề, Toàn như một con sóc, vội tuột khỏi nhành cây, dụ tên nọ kéo dài khoảng cách với bốn tên thợ săn còn lại.

Nhưng mà hắn lại càng bất ngờ hơn. Kẻ nọ vậy mà có thể dễ dàng khống chế đám cây cối xung quanh, liên tiếp tạo thành những chướng ngại vật để cản chân Toàn.

- Khà khà khà! Nhóc con, muốn trốn ư? Bắt lấy hắn!

Tên thợ săn duỗi tay ra lệnh, liền có vô số gai nhọn và dây leo mọc từ trên đám cây cối xung quanh bắn ra, tất cả đều hướng về Toàn như muốn tạo thành một cái lồng giam, nhốt giữ hắn ở bên trong.

“Hừ! Trò mèo mà thôi! Gâu Hống!!! Chủ nhân cẩn thận, tên này sở hữu linh hồn hệ mộc, có thể dễ dàng điều khiển mộc linh khí hóa thành thực thể công kích từ xa!”

Bên trong vùng hắc ám tối đen, cái đầu bên trái của Chó Ba Đầu đột nhiên gầm lớn một tiếng, tiếp theo đó một đám sóng âm từ bên cơ thể Toàn lan tỏa ra xung quanh, đánh cho đám mộc linh khí tán loạn, tạo một lỗ hổng giúp Toàn chạy thoát khỏi lồng giam gai nhọn và dây leo.

- Di!!! Lại có thể phá nát Ngục Tù Chông Gai của ta? Nhóc con, bản lĩnh hơi cứng đấy!

Tên thợ săn bất ngờ thốt lên, hiển nhiên hắn quá ngạc nhiên, dường như không tin rằng người thanh niên trước mắt lại có thể đơn giãn phá nát kỹ năng của hắn, có điều hắn đã lầm to, bởi kẻ ra tay đâu phải là Toàn.

“Ngươi cẩn thận một chút, tên kia đối với phương diện hòa nhập linh hồn có chút thành tựu, trời sinh hắn linh hồn hệ mộc, đối với hoàn cảnh này có ưu thế như cá sấu gặp đầm lầy, tuyệt đối không thể đối kháng trực tiếp, hãy dẫn dụ hắn chạy về phía trước một đoạn, nơi đó mặc dù có thực vật nhưng khá trống trải, sẽ hạn chế được phạm vi công kích của hắn!”

Cái đầu chính giữa cũng thức tỉnh lại sau giấc ngủ dài, trông nó khá là suy yếu, chỉ ngắn gọn nhắc nhở Toàn, sau đó lại nhắm mắt thiếp đi.

Hai cái đầu dữ tợn của Chó Ba Đầu lại một lần nữa lâm vào giấc ngủ, chỉ còn có đầu bên phải là còn duy trì tỉnh táo. Trước khi im lặng, cái đầu chính giữa khẽ ngước lên, ánh mắt của nó hơi mơ hồ lướt qua linh hồn Toàn, tạo cho hắn một cảm giác run rẫy, hệt như trông thấy quái vật vừa chui ra từ địa ngục.

“Vãi đái! Kiếp trước, kiếp trước và kiếp kiếp trước nữa...rốt cuộc ta đã nuôi dưỡng cái thứ gì đây?”

Linh hồn hắn không nhịn được mà rên lên.

“Lo chạy kìa ba! Chậm chân là ngáp ngáp luôn đó!”

Cái đầu còn lại ngáp một cái dài, cười cợt trêu chọc Toàn, coi bộ nó thấy biểu cảm trên linh hồn của hắn lúc này khá sinh động nên mới nói thế.

“Biết rồi! Cái đám tụi bây thật thần bí!”

Lầm bầm trong miệng, hắn gác lại sự bí ẩn đến từ Chó Ba Đầu, một mực xắm đầu chạy, còn không quên khiêu khích dụ cho tên thợ săn đuổi theo.

...

Cách chỗ Toàn một khoảng, trên khối đá xanh là một cô nương thật xinh đẹp, dung nhan như hoa như ngọc đang ngồi dùng bữa, xung quanh nàng có một đám người vây quanh, thái độ khá giống với người bảo vệ.

- Tiểu thư, có lẽ rạng tối nay chúng ta sẽ về đến nhà, chuyến đi lần này khiến người mệt mỏi rồi!

Giọng nói ngọt xớt, mị hoặc khá êm tai vang lên.

Một phụ nữ tầm ba mươi, dung mạo động lòng người bỗng lên tiếng, nàng ngồi sát bên cạnh cô gái được gọi là tiểu thư kia. Khi vừa lên tiếng liền thu hút vô số ánh mắt người xung quanh, phần lớn đều là những trung niên đều nhìn về phía nàng với cùng một ánh mắt nóng bỏng ước muốn được sở hữu, còn đám thanh niên trẻ hơn một chút thì ngay cả nhìn cũng không dám, chỉ biết cúi đầu, mặt mũi đỏ rần rần.

Dáng người ấy, ba vòng như được phân khúc rõ ràng, ngực căng tròn, eo thon gọn và cặp mông phát tướng khiến cho bao nam nhân vừa nhìn thấy liền muốn chảy nhớt...à đm nhầm, khiến cho đàn ông một khi nhìn thấy liền nuốt nước bọt ừng ực, lỗ mũi thiếu điều xịt máu!

- Hì! Cảm ơn dì Nguyệt quan tâm! Thật sự ta không mệt mỏi, không mệt a! Chỉ tiếc rằng, hiệp định lần này không thành, e là những người trong tộc sẽ trách cứ lên đầu ta, những ngày tháng sau này ở Lê gia, có lẽ sẽ chẳng mấy yên lành! Haizz!!

Tiểu thư xinh đẹp nọ thoáng cái thở dài thường thượt, đôi mắt biếc ngập tràn nét buồn, nhìn dáng vẻ của nàng ta hẳn là còn rất nhỏ tuổi, rất trẻ, tuy nhiên không hiểu sao tại trên khuôn mặt xinh đẹp lại ứ đọng nhiều tâm tư đến vậy.

- Tiểu thư, sao người lại nói thế? Lần này đâu phải toàn bộ đều là lỗi của người, chỉ tại phía bên kia quá đáng, lại ngang ngược đòi hỏi như vậy!

- Đúng vậy! Tiểu thư, cô đừng lo, về đến gia tộc, có bị trách phạt thì xin cô hãy đổ hết lên đầu chúng ta, đám nam nhân bọn ta mặc dù thường ngày có phần thô lỗ, nhưng mà sẽ không để cho chủ của mình phải chịu nhục!

Người phụ nữ có dáng người nóng bỏng cùng với đám đàn ông có phần hơi nóng nảy vội nói, ngay sau đó dường như nhớ tới cái gì, cả bọn lại một phen ánh mắt đều ảm đạm xuống, chất chứa đầy ưu phiền.

- Khách! Thật sự cảm ơn mọi người đã quan tâm và giúp đỡ ta suốt dọc đường, nhưng chuyện này chủ yếu là nhằm vào cả nhà ta, làm sao ta có thể để nó liên lụy mọi người được chứ!

Cô tiểu thư xinh đẹp bị mọi người làm cho cảm động, mắt đẹp rưng rưng trào ra hai dòng lệ nóng, nàng lắc đầu cười khẽ, một bộ không muốn làm ảnh hưởng tới những người này.

Biết phân biệt được nợ nần ân oán cá nhân rõ ràng, đây dĩ nhiên không thể nào là một thiếu nữ chưa từng trải, nếu chưa từng nếm qua đau khổ, chắc chắn không thể nào suy nghĩ và nói ra được những lời vừa rồi.

Dung nhan như họa, hai loại cảm xúc cùng lúc xuất hiện trên gương mặt xinh xắn càng như tô vẽ khiến cho nàng trở nên lộng lẫy hơn bao giờ hết.

Lúc này, đôi mắt đẹp của nàng khẽ nheo lại.

Keng! Keng! Keng!

Bất chợt đám người đang vây quanh nàng bỗng bật dậy, vũ khí thẳng tắp được nắm chắc trong tay, ai nấy cũng đều lộ vẻ cảnh giác.

- Coi chừng, có người lạ đang chạy về phía này, tốc độ cực kỳ nhanh, phía sau hình như còn có kẻ đuổi theo!

Mỹ phụ nhẹ giọng nhắc nhở, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy thanh trường kiếm, tùy thời có thể rút ra khỏi vỏ để chiến đấu.

Phía bên này.

- Hắc! Nhận biết được rồi? Coi như là ta thông báo trước một tiếng để tránh chuyện mắc công bị các ngươi hiểu lầm!

Toàn nhếch miệng, nói khẽ. Không quên tặng cho tên thợ săn ở đằng sau một luồng đao khí sắc bén.

Hiện tại tên này đã bị Toàn làm cho rối loạn, hắn bất chấp tách biệt khỏi đồng bọn, điên cuồng đuổi theo Toàn.

- Aaaa!!! Nhóc con láo toét, có ngon thì đứng lại!

Hắn lại bị đao khí chém trúng một nhát trước ngực.

Hét một tiếng đầy thê lương, tên thợ săn rốt cuộc cũng lộ ra vẻ chật vật, trên người có dăm ba vết thương, máu tươi tràn trề, một đầu tóc rối bù dong đưa trong gió.

- Có cục cứt ý thằng ngu, ở đó mà kêu tao dừng lại! Hé hé!

Vẫn là cái giọng chọc tức ấy, và Toàn tiếp tục phóng về phía trước không chút ngần ngại.

P/s: E đã trở lại đây! Chúc các bác đọc truyện vui vẻ, thư giản sau một ngày làm việc mệt mỏi!

Sau đây e xin phép được để nhẹ cái momo, nói nguệch toạc ra là “ăn xin online” ấy mà!

[MOMO:0333314571=>BÁC NÀO CÓ HẢO Ý THÌ INBOX CHO E, E XIN NHẬN HẾT LÒNG TỐT CỦA MỌI NGƯỜI Ạ!]

•Cầu chút $$$ để ăn mì tôm sống qua ngày!

Cảm ơn mấy bác đã ghé xem truyện e viết!

Thanks for all member!