Chương 72: Lang Thang (2)

Vạn vật dung hòa, cây cỏ nở hoa!

Trong hốc cây kín đáo, những âm thanh tiêu hồn gợi dục cứ ngân nga vang lên theo một nhịp điệu nhất định.

Toàn gối đầu lên hai cánh tay, đôi mắt trong veo không một chút tạp niệm nhìn thẳng lên cái lỗ ở giữa thân cây.

Do cái cây cổ thụ này bị gãy ngang, người nằm ở phía trong thân cây sẽ thấy một cái lỗ trống rỗng thông thẳng lên trời xanh.

Ngắm nhìn bầu trời một lúc lâu, bất giác hắn lại cúi đầu, cười khổ nhìn thân thể tuyệt sắc đối diện.

Trước mặt Toàn, tấm lưng nữ nhân trần trụi không chút tì vết, làn da nõn nà, trắng phếu. Nenisu hứng tình cao độ, cô nàng đang hì hục cưỡi trên người hắn.

Thỉnh thoảng, cặp mông trắng ngần lại đẩy về phía sau, phô hết những cái đẹp tinh tế ra cho hắn ngắm nhìn.

Cái dương vật thô to và một phần da thịt phía dưới của Toàn như tô màu điểm xuyết, lấm tấm nổi trội bởi vài ba vệt máu hồng thắm đượm.

“Nữ nhân này, không ngờ khi cơn hứng nổi lên lại bạo dạn đến như vậy, đây là lần thứ ba rồi á!”

Nhủ thầm trong lòng, đến chính bản thân hắn cũng bắt đầu sợ hãi, không thể tin được cô gái bề ngoài nhìn có vẻ điềm đạm này, một khi nứng lên liền bộc lộ ra như cầu sinh lý cao đến phát khiếp.

Những tư thế, kỹ năng làm tình mà Toàn khổ cực trau dồi ở địa cầu, không ngờ Nenisu này lại có thể biết được hơn phân nữa trong số đó, nữ nhân này, quả thật không hề đơn giản tí nào.

Hơn nữa, nàng ta lại cực kỳ hiểu ý Toàn, chỉ cần bị hắn vỗ mông, ngay lập tức liền như một con mèo nhỏ, ngoan ngoãn đổi tư thế.

Thật sự là biết cách chiều chuộng bạn tình.

- Ử ử! Cảm...cảm giác...thật phấn khích! Trái cấm cũng không tệ, còn sướng hơn những thứ mà các tiền bối trong tộc ghi chép lại!

Hì hục nhún nhảy, Nenisu còn thản nhiên bình luận, gương mặt đỏ hây hây, ánh mắt kiều diễm ướt át thi thoảng quay lại liếc nhìn Toàn, mỹ nữ nở một nụ cười tươi như nắng sớm ban mai.

Trước sự mê hoặc khủng khiếp đó, Toàn nhìn mà mắt muốn phún lửa, đột nhiên tay hắn chụp mạnh vào cái eo thơn gọn của nàng, gầm lớn một tiếng.

- Aaa! Hộc hộc!

Cả người hắn giật giật, vùng háng ép sát vào cặp mông đẫy đà của Nenisu làm nó biến dạng, gồng mình bắn từng đợt tinh trùng ấm nóng vào sâu bên trong tử cung mỹ nhân sắc sảo.

Cả người đổ gục xuống, hầu như toàn bộ tinh khí trong người hắn bị Nenisu vắt sạch không còn một giọt, phần đầu khấc của dương vật bắt đầu có dấu hiệu tê rần, nóng rát do hoạt động quá công suất cho phép.

- Hì hì! Hảo nam nhân! Thật khỏe mạnh a!

Thình lình Nenisu xoay người lại, gương mặt xinh đẹp tỉnh queo, nở một nụ cười lấm lét nhưng trong mắt Toàn thì nàng chẳng khác gì một ma nữ già dặn, xảo quyệt!

Đoạn mỹ nhân này khéo léo áp mặt vào mát hắn, nồng nhiệt đặt một nụ hôn vào môt Toàn, tựa như đang cổ vũ hắn.

Nét đẹp có phần hoang dã làm cho Toàn nhìn đến mê mẩn đầu óc, đôi mắt hai mí kia, cái miệng nhỏ nhắn, sóng mũi cao cao, quá nhiều sự hoàn hảo trên một gương mặt của nữ nhân.

- Hì hì! Lại đến, nếu là đàn ông thì bồi thiếp thêm một lần nữa!

Quệt má, nàng bỗng nhìn hắn bằng ánh mắt nóng bỏng, hung hăng đòi thêm một lần nữa.

Hành động này lọt làm mắt Toàn khiến hắn kinh hãi, vội vàng quát lên, tay chân quơ loạn xạ.

- Dừng! Dừng lại! Nàng mà còn táy máy nữa thì chết người thật đấy!

Quýnh quáng ôm lấy đôi vai gầy của Nenisu, hắn nhẹ nhàng đặt một chưởng vào gáy nàng, một ngẫu lực tác động vào vùng dây thần kinh phía sau cổ làm cho mắt đẹp nàng khẽ nhắm lại, lờ mờ đi vào mê man.

Trước lúc ngất đi, miệng đẹp còn khẽ vén lên một đường cong chọc tức.

- Hứ! Tiểu tử...chàng thua rồi!

Thì thào nhỏ nhẹ, ngay sau đó nàng ta như một con thú nhồi bông, cả thân hình mềm mại như không có xương ngã nhào, đè lên trên người Toàn.

- A! Thật đáng sợ, đúng là một nữ nhân điên!

Coi bộ lần này Toàn bị dọa thật rồi! Cho dù da mặt hắn dày cỡ nào cũng không chịu được mà đỏ lên, câu nói cuối kia của Nenisu như một lời cảnh cáo với ngụ ý: “Chừa nha ku, cho mày tởn tới già luôn!”.

Đấy, bị một nữ nhân chân yếu tay mềm hành xác như thế, vùi dập cho tơi bời, thử hỏi sao hắn không tức tối cho được!

- Hehe! Được lắm! Để coi khi tỉnh lại, nàng làm sao mà di chuyển đây?

Cười gian, hắn thì thầm vào bên vành tai xinh xắn của Nenisu, hôn nhẹ một cái vào trán nàng trước khi ngồi dậy.

Nhích người kéo hạ thân tách khỏi âm đạo hoa lá tơi tả, một dòng tinh dịch trắng phau hòa trộn với chút máu trinh trào ra khỏi tiểu huyệt ướt át.

Tinh trùng dồn cả ba đợt lúc này bỗng chảy ra như nước lũ, tụ thành một bãi trắng hồng ngay tại bên dưới mông nàng, thấm đẫm trên mặt đất.

Toàn trông thấy mà phát khiếp, mí mắt giật giật, khóe miệng có chút run run, đây là thành quả mà cả hai quần quật tạo ra suốt gần một tiếng đồng hồ.

Hắn cảm thấy bản thân lúc này lú như con cú luôn. Khéo phủ một tấm áo lên trên cơ thể mềm mại đang say giấc kia, ngay cả Phù Dung cũng được một chiếc áo đắp lên che đậy đường cong bén ngót, nhìn hai nữ nhân đang thở nhè nhẹ mà lòng Toàn rối bời, có quá nhiều cảm xúc chảy dọc trong tâm can hắn.

- Kiếp trước muốn chơi gái liền phải bỏ tiền ra, lại còn phải khổ cực dụ dỗ, không ngờ lúc này “mỡ béo tự động dâng tới miệng”, hai mỹ nhân xinh đẹp này nếu đặt ở địa cầu thì nhan sắc chẳng kém gì hoa hậu, vả lại thông qua tu luyện, cơ thể lẫn nhan sắc còn tuyệt vời hơn so với người địa cầu!

Thầm khen một tiếng, ngẫm lại hắn thấy có gì đó không ổn, nhưng hắn cũng chả biết tại sao, quanh thân hắn bỗng chốc lại có thêm nhiều bóng hồng ve vãn.

- Cứ để các nàng ngủ chốc lát, ta tranh thủ cảm nhận cơ thể một chút, dường như lúc nãy có thứ gì đó phát sinh ở bên trong!

Khập khiễng tiến đến một vách rìa trống trải, do cái gốc cây này cũng khá rộng nên vẫn còn chỗ để Toàn ngồi xuống tu luyện, không quấy rầy nhị nữ đang say giấc.

Vừa tiếng vào trong cơ thể, một vài giọng nói nghịch ngợm bắt chợt truyền đến ý niệm của Toàn.

- Hắc hắc! Chủ nhân cũng biết sợ à nha! Không ngờ bị cô nhóc kia vùi dập không chút thương tiếc! Há há!

- Hừm! Thể chất cô gái nhỏ này có chút kì lạ, trong lúc động dục bất ngờ tạo ra một kháng thể thần bí, năng lượng tinh thuần như thần lực không ngờ lại có thể mạnh bạo quật ngã chủ nhân, hehe! Đúng là thần kỳ!

Là âm thanh của đám quái thú, bọn này lúc nãy cố tình yên lặng để quan sát, hiện tại bắt đầu thuật lại phân tích, coi bộ là muốn chọc tức chủ nhân của chúng đây.

Tuy nhiên, bọn chúng nói cũng đúng chứ không sai, khi giao hợp với Nenisu, từ trong cơ thể nàng bỗng sinh ra một loại lực lượng dâm tà, lực lượng này bị Phần Thiên Đại Pháp của Toàn hấp thu, tiếng hành tinh lọc thành năng lượng cao cấp sau đó chữa trị thương thế của hắn.

Năng lượng kia phối hợp với tinh huyết của Phù Dung, như hai liều thuốc cực tốt, thoáng cái liền giúp hắn chữa lành, loại bỏ hầu hết ám thương tồn đọng bên trong thân thể.

- Không ngờ lại đột phá! Dung Hợp Cảnh sơ kỳ! Ở cảnh giới này linh hồn có thể rời khỏi thân xác trong một khoảng thời gian ngắn, nếu muốn đột phá giai đoạn, cần phải thể ngộ được sự kỳ diệu của cả linh hồn và thể xác, hòa hợp chúng thành một khối hoàn mỹ!

Cau mày, Toàn sau một phen cảm nhận sự khác thường của thân thể liền lên tiếng, giọng nói có phần suy tư, phiền muộn.

Hắn bị kẹt ở cảnh giới Niết Bàn đỉnh phong gần ba tháng, sau cái sự cố bị thần lực cắn trả kia, bản thân hắn tưởng chừng như bị phế bỏ hoàn toàn, may mắn thay phúc họa khó đoán nên mới thành ra ngày hôm nay.

Cảm thụ sức mạnh của cơ thể, linh hồn phát triển trên diện rộng sau khi đột phá, giờ đây hắn có thể dùng lực lượng linh hồn để nhận biết động tĩnh trong phạm vi trăm mét.

Ánh mắt Toàn từ từ sáng lên, hắn vận dụng một chút hồn lực để quan sát, liền nhìn thấy được từng ngọn cỏ, con kiến cách vị trí hiện tại khá xa mà lúc trước mắt thường khó có thể nhìn rõ được.

Những đường nét hoa văn trên về mặt lá cây, thân cây, đá cuội,...mọi thứ đều không thể tránh khỏi tầm mắt hắn, âm thanh của những con dế, con kiến tranh nhau truyền đến.

- Thú vị! Thảo nào từ trong trí nhớ của ta, những kẻ thông thạo về phương diện linh hồn đều là những tồn tại cực kì khủng bố. Nếu bây giờ chạm mặt Khuất Dạ hay là Hành Không thì ta cũng đủ tự tin thỏa sức đánh tay đôi một trận không kiêng dè!

Thầm cảm thấy hưng phấn lạ thường, lúc này đây hắn mới dần nhận thức được sự lợi hại của tu luyện giả. Bản thân tích lũy khối kiến thức phi thường khủng bố nhưng không hiểu vì sao linh hồn hắn lại lấy kí ức của một kiếp ở địa cầu làm chủ, coi bộ đằng sau chín kiếp luân hồi, vẫn còn khá nhiều bí ẩn mà Toàn chưa thể giải đáp được.

- Chủ nhân...

Ngay lúc này, giọng nói của thất thú chợt vang lên, chấn cho linh hồn Toàn thanh tỉnh.

- Ừ! Ta biết rồi! Đám người này bám theo lâu như vậy, xem ra mấy tên vừa xuất hiện hẳn là do bọn họ dẫm tới! Hắc hắc! Tà khí trong cơ thể ta sau một trận chiến kia đã tiêu hao đáng kể, coi bộ cũng nên bổ sung một chút!

Lạnh giọng cười man rợ, trong đôi mắt đen nhánh của Toàn lấp lóe sự độc ác khôn cùng, những kẻ luôn mang tới phiền phức cho hắn, không lý gì hắn phải nhân từ với bọn chúng.

Nhìn thoáng qua Phù Dung cùng Nenisu đang yên ả say giấc, hắn cũng không vội đánh thức hai người dậy, mà chỉ cẩn thận đánh ra một vài pháp quyết phức tạp, kết thành cái lồng linh lực ảo diệu, bao bọc lấy hai cơ thể mềm mại vào bên trong.

- Hắc hắc! Chúng ta nói chủ nhân ngươi từ khi nào lại trở nên chu đáo như vậy, ngay cả kết giới cách âm cũng bày xuống, sợ lát nữa sẽ gây ra tiếng ồn làm ảnh hưởng tới các nàng sao?

Bảy quái thú trong không gian não bộ hắn bắt đầu ngạc nhiên rồi trêu tức Toàn, tuy nhiên hắn nghe hết mà chẳng có một chút gì tức giận, trái lại còn mỉm cười nhẹ nhàng.

- Hắc! Nếu trước mặt ta hiện tại là đám ăn hại các ngươi, ta cũng sẽ làm như vậy!

Câu này vừa nói ra lập tức khiến cho bảy thú im bặt, một cỗ xúc động mãnh liệt chợt lóe lên, vô số hình ảnh ùa về làm cho thất thú nhớ lại một đoạn quá khứ đã từng rất vui vẻ.

- Ồ! Là ngươi? Tỉnh lại lâu chưa? Hắc hắc, đi với ta một chuyến chứ?

Thoáng cái Toàn liền cảm giác sau lưng có thứ gì đó xuất hiện, một luồng hơi thở mát lạnh dán lên lưng hắn.

Nghiêng nghiêng đầu, thình lình trên vai hắn xuất hiện một con rắn nhỏ màu hồng ngọc, những chiếc vảy chấm bi tinh xảo lấp lánh tự động phát sáng.

Tiểu Hồng lặng lẽ cuộn tròn nằm trên vai Toàn, chớp chớp đôi mắt tinh nghịch nhìn hắn.

- Đi, ta đưa ngươi đi dạo!

Toàn lại nói, trên vai hắn, Tiểu Hồng như hiểu được tiếng người, liền gật gật cái đầu nhỏ một cách đáng yêu, thè ra chiếc lưỡi bé xíu liếm liếm vùng da mặt của Toàn.

Hành động của con rắn nhỏ đối với Toàn hết sức thân mật, chắc là nó biết con người trước mắt này không có địch ý, hơn nữa lại nhận biết Toàn, hắn chính là ân nhân đã cứu nó một mạng ngay khi bị đồng tộc đánh lén.

Hấp!!!

Mang theo Tiểu Hồng, Toàn phi thân đạp lên những vết lõm trên thân cây, phóng người thoát ra ngoài.

Cả hai nhanh chóng mất hút trong những cành lá rậm rạp.

- Mọe nó! Rõ ràng là nói bọn chúng ở đây, vậy mà tìm kiến gần nửa ngày không thấy bóng ma nào, tao có chút hối hận vì bỏ năm trăm ngàn ra mua cái thông tin vớ vẩn này!

Lang thang giữa rừng, một đám người gồm có năm tên đang bực dọc lục lọi khắp nơi, dường như đang muốn tìm kiếm gì đó.

Bọn này mặt mũi hèn mọn, có tên thì dữ tợn như cướp, trên tay lăm le vũ khí sắc bén, có lao, có đao kiếm đầy đủ.

Vừa rồi chính là tên đầu trọc đi đầu mở miệng.

Kẻ này đầu cạo trọc nhẵn bóng, trên người khoác áo da thú màu nâu sậm, chân đi giày bó ống, cao tới giữa ống quyển, cũng được làm bằng da thú.

- Hừ! Bọn người kia tự nhận mình là người đi rừng, vì muốn kiếm cơm mà đem tin tức bán cho những thợ săn tiền thưởng chúng ta, coi bộ cũng không đáng tin cậy, lúc đầu ta rõ ràng có khuyên ngăn, chỉ trách đại ca vẫn một mực ham muốn!

Thằng gầy gò như con nghiện bỗng cất giọng bất mãn, hắn gọi là Ba Sửu, một trong những thành viên của nhóm thợ săn tiền thưởng.

Trong tay là ngọn giáo dài hơn ba mét, Ba Sửu vừa đi vừa làu nhàu, vẻ mặt nham hiểm có chút tức tối.

- Ba Sửu, mày kiên nhẫn một chút, biết đâu tin tức là thật thì sao? Bọn kia từ trong bí cảnh đi ra, trên người chắc chắn sẽ có “đồ xịn”, không chừng cả đám lại nhặt được của hời đấy, há há há!

Lúc này tới phiên một thằng khác trấn an cả đội, tên này hướng về Ba Sửu cười đểu, trái với Ba Sửu, kẻ này biểu hiện sắc mặt âm trầm, con ngươi sắc lẹm, vừa nhìn đã biết hắn từng trải qua máu tanh đâm chém, là người có thủ đoạn tàn nhẫn.

Hơ!

Bỗng tên đại ca giơ tay ra hiệu cho cả đám dừng lại, cặp mắt cáo già quan sát một lượt xung quanh, chợt hắn nạt nhẹ:

- Ba Sửu! Hai Mốt! Tụi mày có im miệng đi không thì bảo? Lải nhải suốt, tao nghe mà nhức cái đầu!

P/s: E đã trở lại đây! Chúc các bác đọc truyện vui vẻ, thư giản sau một ngày làm việc mệt mỏi!

Sau đây e xin phép được để nhẹ cái momo, nói nguệch toạc ra là “ăn xin online” ấy mà!

[MOMO:0333314571=>BÁC NÀO CÓ HẢO Ý THÌ INBOX CHO E, E XIN NHẬN HẾT LÒNG TỐT CỦA MỌI NGƯỜI Ạ!]

•Cầu chút $$$ để ăn mì tôm sống qua ngày!

Cảm ơn mấy bác đã ghé xem truyện e viết!

Thanks for all member!