Chương 57: Bí Cảnh Sụp Đổ (1)

Rầm!!

Thanh niên tóc bạc trắng có danh xưng Bóng Ma Tu La rốt cuộc cũng lộ ra vẻ chật vật, bởi ngày càng có nhiều Cương Thi và Sát Linh bao vây tấn công hắn.

Trong đó số lượng Hoàng Kim Cương Thi lên tới hàng chục con, Sát Linh thì gấp đôi bọn cương thi, tên nào cũng sát khí ngất trời, hung hãn vô cùng.

Ngoại trừ bọn Hoàng Kim Cương Thi và một số Sát Linh lợi hại ra, số còn lại đến bao nhiêu tên liền bị thanh niên tóc trắng giết chết bấy nhiêu, xác cương thi vụn vặt văng tứ tung, sát linh thì bị đánh tới mức tan rã, sát khí triệt tiêu sạch sẽ, hóa thành linh khí tinh thuần nhất, được Bóng Ma Tu La hấp thu toàn bộ.

- Hắc hắc hắc! Cứ bơi hết vào đây, hôm nay ta liền để cho các ngươi nhìn thấy, đối mặt với thần linh, đám phàm tục các ngươi chỉ có một con đường...CHẾT!!!

Chắc do bị dồn ép đến chật vật, hắn rốt cuộc cũng nổi giận, lời nói mang tính cuồng ngạo, bắt đầu ra tay không hề kiêng cữ gì nữa!

Ầm!!!

- Một lũ ô hợp, với chút thực lực yếu kém đó của các ngươi, để coi gồng gánh được bao lâu!

Đạp mạnh xuống mặt đất khiến cho đại địa nứt vỡ thành những chuỗi dài có hình dạng tương tự mạng nhện, thanh niên tóc trắng bức phá khỏi vòng loạn chiến, hắn đạp không đứng giữa trời, dùng một loại ánh mắt của kẻ bề trên nhìn xuống phía dưới, vẻ khinh miệt hiện rõ trong hai con ngươi.

Phừng phực!!!

Vù...vù...

Trên cánh tay trái hiện ra một đám lửa màu vàng đỏ, đang cháy rực, hỏa diễm như có linh tính, tự động nhảy nhót, reo vang, phát ra âm thanh bùm bụp đầy hưng phấn.

Bên tay phải, một cơn lốc xoáy nhỏ, vừa xanh màu lá và còn có cả màu xanh của nước.

Cả hai nguyên tố biến dị bất chợt xuất hiện trên lòng bàn tay của thanh niên tóc trắng.

Dị phong Thanh Lam Phong Ma và thần hỏa Mẫu Thổ Thái Dương.

Dùng một loại tư thế quái dị thi triển hàng loạt thủ pháp ảo diệu, Bóng Ma Tu La bước đi trên không trung, mỗi một bước chân đặt xuống liền dẫn động lực lượng quy tắc vô hình trong thiên địa, khiến cho áp lực càng lúc càng gia tăng, nhiều người yếu kém có tu vi thấp cùng với đám Bạch, Hắc Mao Cương Thi và những Sát Linh tầm thường nhanh chóng bị đập bẹp, cả thân hình lún sâu vào đất, căn bản không chịu nổi quá vài phút.

Hai loại nguyên tố vừa xuất hiện, không gian đột nhiên trở nên rung động, hệt như mặt nước hồ vốn đang tĩnh lặng bỗng bị một hòn đá ném xuống, tạo ra những gợn sóng nhấp nhô.

- Lưỡng Cực Họa Đồ! Phong Hỏa Luân Hồi! Sát Môn...Mở!!!

Đột nhiên, thanh niên tóc trắng quát một tiếng lăng liệt, đem dị phong và thần hỏa dung hợp với nhau, tạo thành một đồ án lưỡng cực hai màu, có chút giống với họa tiết Thái Cực Đồ của Đạo gia.

Tả cực là một phần màu vàng đậm, bên trong có một chấm tròn lam sắc.

Hữu cực là phần màu lục, bên trong có chấm tròn xích sắc.

Phong và hỏa tương liên với nhau.

Thần uy khủng khiếp từ đồ án lưỡng cực tỏa ra, nhanh chóng lan rộng và bao phủ toàn bộ không gian nơi đây, ngoại trừ Bóng Ma Tu La cùng Hành Không ra, không một kẻ nào có thể ngẩn đầu lên được, tất cả đều bị khí thế bễ nghễ đặt nặng trên vai, hai chân muốn đứng vững cũng khó khăn.

- Cái gì thế kia? Hắn ta tính làm gì thế?

- Họa đồ kia, hình dáng trông có chút quen mắt, ta nhớ không lầm là đã từng nhìn thấy nó ở đâu rồi thì phải?

- ...

Ngoài vòng chiến, phần lớn những kẻ ở đây cũng chịu ảnh hưởng nặng nề nhưng so ra còn kém xa với những kẻ tham chiến. Bọn họ nghi hoặc khó hiểu, người sợ hãi cũng có người mờ mịt, chăm chú quan sát đồ án lưỡng cực.

Trong đám sáu người Hành Không, bóng hình nữ tử yêu tộc xấu xí khi trông thấy hỏa diễm màu vàng đỏ thì thân hình chợt rung mạnh, ánh mắt chấn động, kinh ngạc trợn trừng ra, nàng ta vô thức, bất tri bất giác tiến lên phía trước nhưng rất nhanh liền bị hai thân hình vạm vỡ che chắn, một đạo âm thanh bí mật truyền đến.

“Phù Dung cô nương, cố giữ tĩnh táo một chút!”.

Âm thanh như một cây búa lớn còn đầu óc của nữ tử yêu tộc giống như một tấm gương, rất nhanh bị búa lớn đập vỡ ra từng mãnh vụn, cả người cũng vì vậy mà bình tĩnh trở lại, âm thầm thở phào một hơi, nhìn hai nam nhân đang đứng trước mặt với ánh mắt cảm kích.

Về phần bốn thanh niên nam nữ thuộc đệ tử của Đạo Tông lúc này ánh mắt ngập tràn sợ hãi, một loại ý cảnh quen thuộc, tuy cảm xúc nhận dạng có chút xa lạ lấp lóe trong ánh mắt của chúng.

Loại trạng thái tương tự như này, bốn người bọn họ đã từng được trải nghiệm trước khi tiến nhập Kim Ô bí cảnh, đó là trong cái ngày cuối ở Đạo Tông, bản thân mỗi người được đại trưởng lão đưa vào bên trong nội điện tông đường cầu bình an, vô tình nhìn thấy được bức tượng của ba vị đạo gia tổ sư được tạc trên vách đá, ở phía sau đầu của mỗi người có một đồ án thái cực riêng biệt, không giống nhau.

Thần uy từ đồ án lưỡng cực kia phát ra rất giống với thần uy của ba bức tượng tổ sư.

- Ồ! Rất giống với Âm Dương Thái Cực Đồ của Đạo Tông, xem ra hắn và người của Đạo Tông hẳn là có quan hệ với nhau!

Bên cạnh những kẻ mù tịt về kiến thức, Hành Không chắp tay trước ngực, giọng điệu không chút khoe khoang, bắt đầu suy đoán thân phận của Bóng Ma Tu La, hắn tựa hồ có chút kí ức quen thuộc đối với kẻ này!

- Mô phật! Coi bộ ta phải động thân rồi!

Than nhẹ một câu, ý nghĩa không rõ ràng, bỗng Hành Không di động thân hình, đột ngột lao vào vòng chiến trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người xung quanh.

- Tên trọc này rốt cuộc là ai, hắn điên rồi hay sao? Tự dưng lại lao vào vòng chiến?

Thanh niên tóc tím trong đám người yêu tộc vội hỏi, trong kia toàn là những cường giả đã thành danh từ lâu, ngay cả một kẻ ngạo mạn như hắn cũng không dám tham chiến, chỉ biết đứng từ xa quan sát, ấy vậy mà bây giờ lại có một tên điên không biết suy nghĩ như thế nào, điên cuồng lao vào tham chiến.

- Hừ! Mặc kệ hắn, chúng ta cứ đứng ở đây nhìn là được!

Những kẻ ở bên cạnh thanh niên tóc tím thấy vậy liền hừ lạnh khinh thường, đều cho rằng Hành Không là một kẻ điên không biết sống chết.

- Huynh? Sao không ngăn hắn lại? Không phải tên này cùng người đó có chút quen biết ư?

Một trong hai nam nhân che chắn trước người Hỏa Phù Dung chợt hỏi, giọng nói có vẻ gượng gạo và khá khó nghe.

- Ngăn? Chúng ta ngăn được hắn sao? Cho dù ba người cùng xông lên một lúc cũng không có khả năng là đối thủ của hòa thượng kia!

Người còn lại bực bội trả lời, do có khăn che mặt nên không thể nào nhìn thấy được biểu cảm của hắn ta, chỉ có thể thấy được ánh mắt phức tạp đang linh động chớp chớp hàng mi.

- Ta cũng nghĩ tương tự như vậy, chắc là do ngươi không để ý, chứ chúng ta nãy giờ hoàn toàn không hề cảm nhận được tu vi của tên trọc! Ngay cả mặt của hắn cũng không thể nhìn rõ!

Nữ tử yêu tộc xấu xí do Hỏa Phù Dung biến thành dùng giọng chắc nịch nói, sau đó cô ta quay sang trừng mắt với bọn tam thú Heo, Hổ và Voi, ba tên này rục rịch có ý định đi theo Hành Không tham chiến!

...

Tên ma thần trong trạng thái điên cuồng lao tới trước mặt Toàn, ma khí nồng đậm lan tỏa ra khắp nơi nó đi qua, cơ thể được ma hóa trở nên càng dữ tợn hơn, nhìn không khác gì một tên ma tộc chính tông. Song thủ với những móng vuốt sắc nhọn huy động loạn xạ, nhắm ngay đầu Toàn mà trảo.

- Hắc? Cũng nên dùng thử chiêu thức ta sáng tạo trước khi thức tỉnh rồi! Thử xem cộng với Nguyền Ấn Hóa Giáp và thi triển bởi Diệt Thế Ma Đao, uy lực của nó sẽ tăng lên được bao nhiêu?

Khẽ nhếch môi, Toàn hắc một tiếng nhỏ chỉ vừa đủ hắn nghe. Tay trái cầm đao bỗng giơ lên cao qua đầu, mũi đao chỉ thiên xéo một góc tầm 30 độ.

Hắn cũng muốn thử một chút, hiện tại có được đao và một chút ngoại lực hơi vừa ý, nếu cộng lại thì uy lực của chiêu thức kia liệu có được tăng phúc hay không?

Rì rào...ù...ù...ù.......

Tiếng gió và tiếng sóng biển vỗ rì rào, lúc đầu là nhẹ nhàng, sau đó biến thành cuồng bạo.

Triệt Kình Phá Nộ Lãng...

- Trảm!!!

Huy động một nửa tà khí trong người, lòng bàn tay nắm chặt chuôi đao, Toàn nghiêng người, một đao lập tức được chém ra.

Đơn giản và chẳng có tí linh lực nào chất hiện.

Đương như hắn chỉ là một kẻ bình thường, một tên phàm nhân dùng đao như dùng rựa, chặt một nhát thô tục.

- Ka ka ka! Đấy cũng gọi là chiêu thức sao? Cặn b...ã.....hửm?

Ma thần trong thân xác của Đoạn Du Côn thấy Toàn giống như một thằng điên, liền mở miệng châm chọc nhưng khi tiếng cười còn chưa dứt thì nó chợt nhận ra điều khác thường, một đạo khí thế sắc bén, lăng lệ rất đỗi tà dị xuất hiện, tạo cho nó cảm giác bất an lạ thường.

Không dám lơ là, ma thần vội ngẩn đầu nhìn lên bầu trời bảy màu trong bí cảnh. Trong giây lát đó, con ngươi đen thui đầy ma khí của nó như muốn lòi khỏi hai hốc mắt, cả người giật bắn, lông tóc và ma lân hắc sắc dựng ngược hết cả lên, sợ hãi hét thất thanh.

- K...H...Ô...N...G!!!

Trên trời, bầu trời không biết từ lúc nào đã bị chẻ ra làm đôi, lộ ra vùng không gian đen ngòm tăm tối.

Hư ảnh của một thanh đao khổng lồ có ma khí quấn quanh như lửa đang bốc cháy, từ trên khoảng không trung vô ngần chém xuống, mà mục tiêu chính là vị trí tên ma thần đang đứng!

Ma đao sắc bén, lấy uy thế kinh thiên ầm ầm chém xuống, trong quá trình đó, lưỡi đã ma sát với không khí, phát sinh ra vô số tia lửa điện xanh đỏ đủ màu, mặt đất lúc này giống hệt một miếng đậu phụ, bị khí lưu sắc bén chẻ một đường dài.

Ma thần bị đao ảnh đàn áp trong tức khắc, hắn điên cuồng dùng tất cả ma khí bản thân có được, gọi ra một tấm hình chiếu pháp tướng ba đầu sáu tay, quanh thân pháp tướng ma khí bốc lên đầy trời.

Hung mãnh, dữ tợn, khí tức pháp tướng phát ra đạt tới Dung Hợp Cảnh đỉnh phong.

Trực tiếp tăng lên gần một đại cảnh giới so với cảm giới của ma thần hiện tại.

Ma tướng cao hơn ngàn mét, sáu cánh tay nhanh chóng kết ấn, đủ loại ấn quyến được thi triển, dường như ma thần kia muốn dùng ma tướng này để ngăn lại ma đao.

- Hắc hắc! Gọi ra pháp tướng? Thứ sâu kiến, ngươi có năng lực chống lại ta?

Kiệt ngạo cười lạnh lẽo, nhìn lại bản thân một chút, Toàn không ngần ngại bổ ra thêm một đao nữa, uy lực không hề kém với chiêu vừa rồi.

- Đáng chết! Oắt con, ngươi sẽ phải trả giá!!!

Lòi con mắt nhìn đao ảnh khổng lồ thứ hai lộ ra khỏi tầng mây, một đao trên, một đao dưới chồng lên nhau, uy áp lập tức tăng lên gấp mười lần, cả người ma thần và ma tướng sau lưng hắn bị nhấn lún vào sâu trong mặt đất.

...

- Hử? Đó là.........

Đang dùng thần uy càn quét đám Cương Thi, Sát Linh, Bóng Ma Tu La chợt quay đầu nhìn lại phía sau, con ngươi co rụt lại khi trông thấy hai đạo đao ảnh khổng lồ, thế như chẻ tre từ trên trời mạnh mẽ chém thẳng về hướng này.

Hắn không dám chậm trễ, vội vàng vung tay đánh ra đồ án lưỡng cực, Lưỡng Cực Họa Đồ vừa được đánh ra lập tức tách thành hai nửa, giữa khoảng cách hai cực chợt xuất hiện một cánh cổng to lớn, dựng đứng ở giữa trời.

Hai thân cột to lớn có long phụng quấn quanh, tuy nhiên tất cả đề thuần một màu đen.

Khí tức sâm lâm, một cỗ sát phạt khí phảng phất xuất hiện làm cho lòng người bất an, khong dám nhìn thẳng vào đại môn rộng lớn, sừng sững đứng đó.

Phía trên đại môn, một tấm biển màu đen do sát khí thực chất ngưng hình, trên biển đề hai chữ “Sát Môn”.

Bá đạo, nét chữ có từ trường khí sát phạt ẩn hiện, chấn nhiếp tâm hồn người nhìn trực diện vào nó.

- Là hắn...vẫn là một chiêu này!

Hành Không khựng lại trong giây lát, nhìn đao ảnh trên trời rồi cười nhẹ, con ngươi màu tím đảo điên, không biết đang suy tính gì.

Ngoài hòa thượng ra, còn có vài ba bóng hình chấn động, thân thể nhẹ run khi nhìn thấy đao ảnh kia.

...

Thượng Giới.

Tứ Trọng Thiên.

- Khà....là khí của hắn ta! Những gì ta nói không có thừa đâu...bất quá cứ yên lặng nhìn xem, ngươi sẽ biến thành như thế nào trước cục diện hiện tại!

Trong một điểm sáng chợt phát ra tiếng cười vượt, ý tứ có vẻ vui mừng, mong chờ.