Chương 55: Chiến Ma Thần (1)

Toàn thân Đoạn Du Côn bị ma khí bao trùm, uy áp của hắn mỗi lúc một dâng lên, mạnh mẽ, đáng sợ khiến cho đám người Thiên Ma Tông cảm thấy tức ngực, áp bách khó thở.

Đứng đối diện, Toàn bắt đầu trở nên cảnh giác, kinh nghiệm chiến đấu thông qua nhiều kiếp tích hợp lại, dạy cho hắn một điều qua trọng rằng: Trong lúc chiến đấu tuyệt đối không được phép khinh địch, dù cho địch nhân có yếu kém cỡ nào cũng không được lơ là. Vì đây là chiến đấu, là giết chóc chứ không phải chỗ để chơi đùa.

Mặt khác, đối thủ của hắn hiện tại là một kẻ đã từng có cấp bậc của một ma thần, luận về kinh nghiệm và tiềm năng chiến đấu, tuy có thể không sánh được với Toàn nhưng cũng thuộc hàng cao cấp khó nhai, không giống như tên Đoạn Du Côn gium dế kia.

Nhìn xuống cánh tay trái, Toàn nghi hoặc cử động năm ngón tay, động tác như đang cầm nắm đồ vật. Một cỗ sức mạnh cực kỳ bá đạo đang chạy trong từng tế bào, hắn cảm nhận được khí lực của tay trái lúc này trở nên mạnh mẽ hơn xa tay phải vốn dĩ là cánh tay thuận.

“Đây là năng lực do Nguyền Ấn mang lại ư? Rất ổn áp! Ra bên ngoài nhất định phải dày công nghiên cứu, tìm cách phủ nó khắp toàn thân mới được!”.

Lần đầu sử dụng Hung Sát Ma Văn để cường hóa một bộ phận cơ thể, Toàn âm thầm tấm tắc không thôi, loại kỹ năng này vốn kiếp trước hắn chưa từng dùng tới, cũng không có khả năng dùng được, không ngờ bây giờ lại có thể sử dụng một cách dễ dàng như vậy.

Huyền Ấn Hóa Giáp đã hoàn thiện từ lâu, một đoạn hoa văn màu tím rực rỡ, bao bọc lấy toàn bộ cánh tay trái, trông chẳng khác gì một cánh tay được làm từ hợp kim màu Titanium.

Bề mặt cánh tay trở nên bóng loáng, ở năm đầu ngón tay là móng vuốt sắc nhọn, leng keng va chạm tạo ra tia lửa rất bắt mắt mỗi khi Toàn cử động mấy ngón tay.

- Khặc khặc khặc! Biết được Hung Sát Ma Văn thì sao chứ? Ngươi...chỉ là một thằng oắt con mà thôi!

Thấy thanh niên trước mắt đang mờ mịt nhìn Nguyền Ấn Hóa Giáp ở cánh tay, trông giống như một kẻ mới vào nghề, dám múa rìu qua mắt thợ, ma thần không nhịn được liền mở miệng mỉa mai.

Sau khi chiếm cứ thân thể của họ Đoạn thành công, do tên ma thần này cực kỳ xảo trá, hơn nữa cách làm việc lại chớp nhoáng khiến cho Toàn không kịp ngăn cản, ở đây chỉ có ba kẻ nhận ra sự khác thường, ai cũng căng thẳng ngoại trừ đám người Thiên Ma Tông, bọn này hiện tại còn tưởng rằng sư huynh của chúng đang súc tích lực lượng, chuẩn bị thi triển một chiêu thức gì đó cực kỳ lợi hại, thế nên tất cả đều tỏ vẻ hân hoan vui mừng, đứng ở một bên nhiệt tình cổ vũ.

Trong đầu, thất thú đột ngột thức tỉnh cùng một thời điểm.

“Chủ nhân, tranh thủ giải quyết chuyện ở đây nhanh một chút!”.

Giọng của thất thú chợt vang lên trong đầu Toàn, điều này làm cho mối lo ngại trong lòng hắn càng trở nên nặng nề hơn.

“Có gì không ổn ư?”.

Hít sâu một hơi, hắn trầm giọng hỏi.

Thất thú thoáng cái im lặng, một lúc sau chúng mới đồng thanh nói, âm thanh mang theo sự nghiêm túc và có chút mơ hồ.

“Nếu thính giác và khứu giác của chúng ta cảm nhận không lầm thì phía tây bắc bí cảnh có biến dị nguyên tố hoàn mỹ xuất hiện!”.

Lời này vừa ra, ngay cả Toàn cũng phải giật mình, hắn phân tâm, trạng thái cảnh giác cũng theo đó mà buông lỏng.

Phập!!!

Âm thanh của đồ vật sắc nhọn đâm xuyên qua da thịt.

Trong lúc vô ý, hắn đã bỏ qua sự hiện diện của tên ma thần kia. Từ phía sau lưng Toàn, một thanh ma đao màu đen kịt như dầu hắc, xỏ xuyên qua thân thể ốm tông teo, vị trí vết thương chính xác ngay quả tim, một nhát đâm chí mạng.

- Hắc hắc! Nói ngươi là một thằng nhóc, ngươi lại không tin! Thân thể khá cứng cáp có điều sơ ý quá...lấy cái chết để rút kinh nghiệm nha!

Tuy hơi bất ngờ vì ma đao do chính bản thân ngưng hình lại không thể một nhát xé rách thân thể của thanh niên trước mắt, nhưng chỉ là hơi bất ngờ mà thôi.

Lạnh lẽo phán quyết, ma thần trong thân xác của Đoạn Du Côn cười cợt, tay hắn nắm lấy chuôi đao, vặn xoáy vài vòng, ý định gia tăng thêm lực lượng để chẻ đôi thân thể Toàn.

- Aaaa!!!!

Đột nhiên, vô số biểu cảm sợ hãi chợt xuất hiện trên gương mặt tà ác, tên ma thần thét lên một tiếng đầy kinh hãi, vội buông chuôi đao ra, thân hình cấp tốc dịch chuyển ngược về phía sau một khoảng dài.

- Không! Không thể nào!

Sau khi lùi lại một khoảng, nó lắc đầu lia lịa, ánh mắt không dám tin nhìn vào vị trí sau lưng Toàn, nơi đó vẫn còn cắm một chuôi đao màu đen tuyền.

...

[Vài giây trước]

Với ý định một đao chém chết Toàn không thành, ma thần không ngần ngại mặt dày đi đánh lén, xong, hắn lặp lại hành động một lần nữa, nhưng ngay khi bàn tay chạm vào phần cán đao, một nỗi sợ hãi khủng khiếp bất chợt xuất hiện trong đầu, hắc ám đen thui đột ngột che kín đi tầm mắt hắn và trong vài giây ngắn ngủi đó, tên ma thần thấy được một thứ khiến cho hắn hoảng loạn cực đột, thất thố la hét mà không màng đến bản thân vốn là một tôn ma thần cao ngạo.

Trong hắc ám tối tăm, một bóng hình quái vật mờ nhạt xuất hiện, bản thể nó ngập tràn trong ma khí chí cao, chỉ để lộ ra phần đầu dữ tợn và bàn tay có ba ngón với móng vuốt sắc nhọn dài ngoằng, nó chộp lấy tên ma thần dễ ợt như bắt một con nhái, hơn nữa còn làm cho đối phương không chút phản kháng, cũng không dám chống cự.

Nhưng đây chưa phải là điều khiến cho tôn ma thần kia sợ hãi.

Thất thố...bởi vì hắn nhận ra được lai lịch của quái vật này!

Nó giống hệt với bức tượng của Tiên Thiên Ma Tổ đời thứ mười, được thờ phụng uy nghiêm ở ma giới.

- Hừ! Hổ không gầm chó tưởng rừng xanh không chủ! Đao đến!!!

Quát một tiếng lớn, hai tay vỗ mạnh vào không khí, Toàn khom người, thanh ma đao đen kịt từ sau lưng bị nội lực chấn bay ra khỏi cơ thể hắn, xoay một vòng rồi lọt vào lòng bàn tay, được Toàn nắm chặt.

Đao như có trí tuệ độc lập, nó giãy giụa liên tục, uốn nắn như một thanh kim loại ở trạng thái dẻo, muốn chạy khỏi cánh tay hữu lực nhưng vô dụng.

Bang...ông...ông...ông...

- Dám dùng ma khí và tinh huyết để ngưng luyện Diệt Thế Ma Đao, ngươi...ngu dốt!

Vuốt ve sóng đao, chợt bàn tay hắn khẽ vỗ nhẹ vào mặt bên của lưỡi đao, bản đao rộng tức thì trở nên run rẫy, phát ra tiếng kêu ông ông, sợ hãi muốn chạy thoát khỏi tay Toàn.

- Ta đang gấp, không có thời gian để chơi đùa cùng ngươi đâu?

Trước ngực là vết thương dài hơn gang tay, nối liền giữa lưng và ngực. Mặc dù bị đâm xuyên tim, tuy nhiên không vì vậy mà Toàn sẽ chết đi như những người bình thường khác, hắn thần bí dùng bàn tay quệt lấy máu tươi đang chảy ròng rã ở miệng vết thương, máu tươi nhuộm đỏ hết năm ngón tay, đoạn hắn dùng máu bôi lên thân đao.

Cảnh tượng hết sức rùng rợn và tàn khốc diễn ra một cách chậm chạp, có điều Toàn ngay cả một cái nhíu mày cũng không có, không đau, không sợ hãi, hời hợt lấy máu trét lên ma đao.

Xèo xèo!!!

Sinh mệnh khí cấp tốc từ trong cơ thể ùa ra, vây quanh miệng vết thương, nhanh chóng chữa trị cho Toàn. Tích tắc vài giây ngắn ngủi, máu liền ngừng chảy, miệng vết thương khô đi, bắt đầu đóng vảy.

Ngay khí máu trên tay hắn vừa tiếp xúc vào bản đao, Diệt Thế Ma Đao sợ hãi giãy giụa, phát ra tiếng kêu ông ông, cuối cùng vẫn bị Toàn dùng máu vẽ lên một ít hoa văn thần bí.

Cây đao rên rỉ thống khổ, tinh huyết đỏ tươi lấy một loại tốc độ chậm chạp thấm vào thân đao, một lúc sau, rốt cuộc nó cũng chịu yên tĩnh, ngoan ngoãn để cho Toàn cầm nắm.

- Ngươi...di? Ngươi hủy được ma ấn của ta? Khốn kiếp!!!! Trả đao lại cho ta!!!

Vẻ sợ hãi hiện ra trên nét mặt của ma thần càng rõ ràng hơn khi nhìn thấy cảnh tượng rùng rợn kia, gương mặt trắng bệch chuyển thành tái xanh, vội vàng phi thân, song thủ huy động ầm ầm trong không khí, nhắm vào đầu của Toàn mà tung chiêu.

Bởi nếu mất đao, hắn sẽ không thể nào trở về được được vùng không gian đặc thù kia, Ảo Mộng Giới - một nơi dành cho những tồn tại từ thần cấp trở lên trú ẩn dưới dạng linh hồn thể, chờ đợi cơ hội để tái sinh!