Nhưng mà nói thế nào thì cô đang muốn thể hiện khả năng trinh thám của mình, kết quả bị Hiromitsu dành trước nói ra kết quả.
Tiếp nhận ánh mắt lên án của cô, không thể lí giải được Hiromitsu chỉ có thể kiêm tốn cười cười: “Lúc ấy tôi ở gần, nên vừa khéo ngửi thấy mùi này.”
Saori: “…” Tôi không có khen ông!
Cô ngay từ đầu cũng có thể ngửi được mùi hương nhạt nhẽo kia, liền tưởng đó là mùi nước hoa của nhân viên bảo vệ, tuy đây có thể là hành vi không được vi phạm trong nghề cảnh sát nhưng chuyện không quá nghiêm trọng nên cô cũng không để ý, thậm chí còn không nghĩ đến nó có thể liên quan đến tình tiết vụ án.
Hiện tại ngẫm lại, cô liền đã trách oan vị bảo vệ xinh đẹp kia.
Chiyoya Saori liền ở trong lòng xin lỗi chị cảnh sát xinh đẹp đó, cầm lấy điện thoại của Takada: “Tư liệu về Munemura Masato có cái gì?”
“Lúc trước chỉ đơn giản tra khảo mà thôi, Munemura Masato, 42 tuổi, nhà ở tại phố Beika kế bên nghĩa trang Akitori, là một bác sĩ tâm lý có tiếng với các khu vực xung quanh,” Takada vừa nói vừa bắt đầu mở ra máy tính của mình tra tư liệu, “Mỗi tháng ông ta chỉ tiếp ba khách hàng, giá tư vấn tâm lý rất cao.”
Chiyoya Saori cùng Morofushi Hiromitsu mỗi người đứng một bên của Takada, cũng nhau nhìn vào màn hình máy tính.
Trên màn hình, một người mang kính đen, cười rộ lên toả ra một cảm giác là một người ôn nhu đang giơ giấy chứng nhận bác sĩ trên tay, nhìn qua có thể thấy là một người ưu nhã đáng tin.
Là một người mang ngoại hình hoàn mỹ về bác sĩ tâm lý trong tâm thức của mỗi người.
Saori nhíu nhíu mày, cô bởi vì ở bên những người có kỹ thuật diễn trong thời gian dài nên có thể nhìn ra được một ít vấn đề, một cái liếc mắt nhìn qua tấm hình là có thể nhìn ra được vị bác sĩ này rất giả dối.
Cho nên ….. Trong này nhất định có vấn đề!
Hơn nữa… Cô không thể đảm bảo không xuất hiện thêm nạn nhân khác trong thời gian tới.
“Honde Taichi tiến hành phúc khảo lần cuối là ở ngày 27 tháng 2, nhưng ngày 6 tháng 4 lại có người nhìn thấy hắn xuất hiện tại khu vực phụ cận Akitori; Nakano Mina có lịch hẹn kiểm tra vào ngày 9 tháng 4, một tuần sau cũng chính là ngày 16 tháng 4 cô ta đã tự sát vì bệnh trầm cảm.”
Takada nhíu mày: “Có nội dung nhưng báo cáo lại không được sửa sang, mơ mơ hồ hồ, rốt cuộc ai là người viết bản hồ sơ này?”
Saori sắp xếp lại trình tự thời gian, bỏ qua thời gian Honde Taichi bị phúc khảo, thời gian còn lại đều tập trung vào tháng tư, hơn nữa vấn đề rõ ràng bắt đầu từ vụ của Honde Taichi.
Ngày mộng 6, Honde Taichi giết con gái, một tuần sau, ở trung tâm thương mại bị bắt; ngày mộng 9, Nakano Mina kiểm tra sức khoẻ, một tuần sau, tự sát.
Người chết đều là thiếu nữ ở độ tuổi 16, tóc đen dài, bên người đều có người thân bị bệnh hoặc là chính bản thân mình bị bệnh.
Mà thời điểm xảy ra chuyện, đều cách nhau 1 tuần.
Tuy rằng không biết vì cái gì Honde Taichi bỏ trốn một tuần mới bị bắt, nhưng có thể khẳng định một điều việc này cùng việc ngày mộng 6 hắn đi tìm gặp Munemura Masato chắc chắn có liên hệ.
Nếu cứ thế nào mà tính thời gian thì….
“Ngày 12…” Morofushi Hiromitsu lẩm bẩm nói, “Nếu cứ dựa theo quy luật này, như vậy một tuần sau, tức là ngày 19 có phải hay không cũng sẽ phát sinh thêm một vụ án?”
Saori: “!”
Khoan
Cô dịch ngón tay khỏi bàn phím điện thoại, nhìn vào con số 19 mới được đánh ra….
Không thể nói chuyện đúng là phiền toái!
Hiromitsu, người đã cướp lời đang không hiểu chuyện gì nhìn cô!
Saori ở trong lòng đấm Hiromitsu mấy đấm, nhưng vẫn nhanh chóng quay trở lại vấn đề chính, so sánh với những chi tiết không quan trọng thì khả năng xuất hiện vụ án thứ hai càng quan trọng hơn.
16 tuổi, thiếu nữ tóc đen, nếu bởi vì bọn họ hành động quá chậm mà chết ở một góc nào đó không biết tên, thì đó mới là việc mà cô không thể chịu đựng nổi.
“Hôm nay là ngày 18, hiện tại đã là 11 giờ đêm, thời gian của chúng ta không còn nhiều.” Saori nói, “Trước phải tra xét xem ông ta có cuộc gặp hẹn trước nào không!”
Chỉ là âm thanh rõ ràng từ chiếc điện thoại nhưng nhìn vào khuôn mặt của Saori, Takada vẫn làm theo bản năng của mình, trả lời một cách vang dội: “Được!”
Saori: “….”
Hiromitsu: “….”
Không khí lúc này bỗng trở nên xấu hổ vô cùng.
-------------------------------------------------
[trời ơi, vậy mà là vụ án giết người liên hoàn, còn là cùng người có tâm lý vấn đề, sao tôi có cảm giác Toru thật xui xẻo?]
[đứa trẻ này cứ ba ngày là hai vụ giết người một vụ bắt cóc, Toru hay là con đi bái phật xem? Quá thảm rồi]
[Toru đúng là có phản ứng nhanh nhạy, trực tiếp chỉ ra được hai vụ án có liên quan không nhỏ tới nhau, nếu không có thể phía cảnh sát sẽ trực tiếp tách hai vụ án ra thành hai vụ án kiện riêng lẽ.]
[Hiromitsu cũng có cảm giác nhạy cảm nhỉ, còn siêu tinh tế khoác áo cho bạn học, còn Toru nhìn thấy hắn sợ hãi máu liền lấy người che ở hắn phía trước, đúng là điên luon rồi.]
-----------------------------------------------