Chương 265: "Muỗi đốt"

Rống!

Xích Viêm, Lam Băng, Tử Lôi, Thiết Thổ, Huyền Mộc và cả Bích Phong Nguyên Lực có được lực lượng từ thiên địa, chúng nó đồng loạt gầm rống một tiếng kiệt ngạo rồi lần lượt hóa thành từng tôn Long Tộc giương nanh múa vuốt bên trong thể nội của Trần An Vĩ.

Sáu hư ảnh Long Tộc với sáu loại Nguyên Lực Thuộc Tính cấp tốc hình thành, đem tu vi của Trần An Vĩ nâng lên cảnh giới Nguyên Tông cảnh.

Lục Long giương ánh mắt hờ hững nhìn lấy loại Hỗn Độn Thuộc Tính đang tác oai tác quái trong cơ thể của chủ nhân kia, chúng nó đồng loạt há to miệng rộng, hấp thu vô tận lực lượng rồi ngưng tụ ra từng khỏa Long Pháo cực kì mạnh mẽ.

Sáu khỏa Long Pháo đồng loạt nhắm thẳng về phía Tuyết Vũ Băng Phong, thế công dường như muốn trực tiếp phá hủy nó vậy.

Tuyết Vũ Băng Phong ngay lập tức triệu hồi ra Băng Thuẫn tiến hành phòng ngự từng đòn tấn công của Lục Long.

Oành! Oành! Oành! Oành! Oành! Oành!!!

Phốc!

Sáu tiếng nổ lớn vang lên trong cơ thể, lực lượng bạo tạc khiến Trần An Vĩ không chịu nổi mà phun ra một ngụm máu.

Nữ nhân Tộc Trưởng sau khi giúp hắn luyện hóa Xuân Tình Bạo Phong Vũ xong cũng không tiếp tục hôn Trần An Vĩ, mặc dù vậy gương mặt vẫn luôn ửng hồng không biết là vì lý do gì.

Nhìn thấy nam nhân này cứ liên tục hấp thu thiên địa nguyên khí, chốc chốc lại phình lên như sắp bạo thể, rồi lại cấp tốc trở lại bình thường.

Cở thể lúc lại nóng hổi như lửa thiêu, lúc thì lạnh ngắt như băng hàn, da thịt đôi lúc lại bị cắt đứt đoạn, lúc thì bị lôi đình nướng chín sau đó lại tự động nối liền và khôi phục.

Hiện tại còn nhìn thấy hắn thổ huyết, nàng lập tức cảm thấy lo lắng. Dù sao cũng nhận ủy thác của nữ nhân kia, nếu tên này xảy ra chuyện gì, làm sao nàng có thể đối mặt với nàng ấy?

Nghĩ vậy, nàng khẽ cắn môi, sau đó liền áp đôi môi kiều diễm không son tự đỏ của mình vào môi hắn, trong lòng điều động Băng Hệ Nguyên Lực truyền sang cho Trần An Vĩ.

Nàng vốn là Băng Phượng Hoàng nên không sở hữu lực lượng khác ngoài Băng Hệ Nguyên Lực, lại nhìn thấy hắn từng sử dụng một loại thuộc tính khác sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực, nên mới nghĩ ra cách thay hắn cung cấp lực lượng cho nó.

Nàng đương nhiên cũng không quên dùng ý niệm để khống chế lực lượng của mình, tránh để nó tác động lên kinh mạch của hắn.

Băng Hệ Nguyên Lực thuần khiết từ một vị nữ Nguyên Thánh cảnh cường giả truyền vào người Trần An Vĩ khiến toàn thân hắn phình lên một chút do lực lượng bên trong nó, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.

“Nhanh như vậy?” Nữ nhân Tộc Trưởng nhìn thấy một màn này trong lòng liền cảm thấy kinh ngạc.

Lực lượng của một Nguyên Thánh cảnh cuồng bạo biết bao nhiêu chắc không cần phải nói, ngay cả Nguyên Quân cảnh Đỉnh Phong cũng chưa chắc tiếp nhận được một tia lực lượng của Nguyên Thánh, càng đừng nói tới một Nguyên Tông vừa đột phá như Trần An Vĩ.

Ấy vậy mà hiện tại lại nhìn thấy tên này dễ dàng hấp thu lực lượng của mình, nàng cũng rất bất ngờ.

Bên trong thể nội Trần An Vĩ lúc này…

Vì đã đột phá Nguyên Tông cảnh nên lực lượng trong cơ thể cũng dần hồi phục, ý thức cũng đã xuất hiện bên trong đan điền, chứng kiến toàn bộ sự việc diễn ra bên trong cơ thể mình.

Chỉ thấy Lục Long liên tục bắn Long Pháo về phía Tuyết Vũ Băng Phong, nhưng do vừa mới khôi phục và đột phá, nên sức mạnh của chúng vẫn chưa hoàn toàn ổn định.

Tuyết Vũ Băng Phong nhờ thế mà có thể miễn cưỡng phòng thủ trước sự tấn công liên miên bất tuyệt của Lục Long.

Rống!

Tuyết Vũ Băng Phong gầm rống tức giận, dường như bị cùng lúc sáu con rồng nhắm vào khiến nó cảm thấy tức giận, điên cuồng hấp thu lực lượng, dồn nén chúng nó tới cực hạn.

“Không ổn!” Dường như biết ý định của nó, Trần An Vĩ sắc mặt đại biến, ngay lập tức điều động Lục Long mau chóng bao trùm lấy Tuyết Vũ Băng Phong, ngăn cản lực lượng của nó bạo tạc.

Grao!

Lục Long gầm lên một tiếng kiệt ngạo, đồng loạt biến trở về thành dạng Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường rồi nhanh chóng dùng lực lượng của mình phong tỏa Tuyết Vũ Băng Phong.

Nhưng dường như đã quá muộn, Tuyết Vũ Băng Phong vừa kịp dồn nén lực lượng, hiện tại toàn lực bạo phát.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Thể nội Trần An Vĩ bị tàn phá nghiêm trọng, nội thương không sao kể hết, ý thức của hắn cũng bị ảnh hưởng không nhẹ, Lục Long sáu loại Nguyên Lực Thuộc Tính cũng bị lực lượng bạo tạc của Tuyết Vũ Băng Phong đánh bay, gầm rống một tiếng đầy không cam lòng rồi lập tức tan biến.

Tuyết Vũ Băng Phong sau khi bạo phát lực lượng cũng lâm vào suy yếu, nhưng nó biết rằng muốn thoát khỏi cơ thể hắn cần nhiều lực lượng hơn, vì vậy lại tiếp tục xoay tròn muốn thu nạp hết tất cả lực lượng trong người Trần An Vĩ.

Phốc!

Sự chống trả có Tuyết Vũ Băng Phong khiến cơ thể Trần An Vĩ dần vỡ nát, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng y phục, toàn thân bị Băng Phong phong ấn, bên trong lại bị Tuyết Vũ tàn phá.

Ngay thời khắc tưởng chừng như thể nội của Trần An Vĩ đã bị Tuyết Vũ Băng Phong tàn phá triệt để, dị biến đã nảy sinh…

“Cảm giác này…” Ý thức vốn sắp chìm vào hôn mê, Trần An Vĩ lại cảm nhận được một cảm giác ấm ấp mềm mại nơi bờ môi, nó giống những lần chúng nữ hôn hắn, lại có cảm giác đầy mới lạ.

Cùng lúc đó, một luồng Băng Hệ Nguyên Lực cực kì mạnh mẽ tiến vào thể nội của hắn, như được điều gì thôi thúc mà tự động tiến vào cung cấp lực lượng cho Lam Băng Nguyên Lực.

“Đây là…” Trần An Vĩ cảm nhận khí tức từ luồng Băng Hệ Nguyên Lực kia mà âm thầm kinh ngạc, trong lòng tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng tình cảnh tiếp theo lại khiến hắn dẹp bỏ kinh ngạc mà cực kì vui sướng, xém chút không nhịn được mà hét lên, mặc dù khi đang ở trong thể nội thì chẳng có ai có thể nghe thấy hắn.

Grao!

Lam Băng Nguyên Lực dường như rất thoải mái, nó gầm to một tiếng vui sướng rồi nhanh chóng hóa thành Lam Băng Long, tự thân còn phát ra Cửu Thành Lam Băng Vực.

Cửu Thành Lam Băng Vực lan tràn khắp cơ thể Trần An Vĩ, khống chế Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể hắn, ngay cả Tuyết Vũ Băng Phong cũng bị ảnh hưởng mà đình trụ một chút.

Chỉ cần như thế, Lam Băng Long đã giương nanh múa vuốt bay đến ngoạm lấy bản lấy bản thể của Tuyết Vũ Băng Phong đang suy yếu, không quá khó khăn để nuốt vào bụng.

Ngay sau đó, nó liền trở lại trạng thái Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường, bắt đầu luyện hóa Tuyết Vũ Băng Phong thay chủ nhân.

Cảm nhận được Tuyết Vũ Băng Phong đã được khống chế, Trần An Vĩ thờ phào nhẹ nhõm, âm thầm cảm kích cỗ Băng Hệ Nguyên Lực thần bí kia. Nếu không nhờ có nó, hắn không biết sẽ phải khó khăn như thế nào.

“Lần này nhân họa đắc phúc, lần sau tuyệt đối không được liều lĩnh!” Không để hắn kịp vui mừng, một tiếng nói hờn dỗi phát ra bên tai khiến Trần An Vĩ chột dạ.

“Ách… ta chỉ không muốn từ bỏ cơ hội tốt để luyện hóa Tuyết Vũ Băng Phong mà thôi, nàng đừng giận mà!” Biết Ảnh Nhi lo lắng, Trần An Vĩ lập tức cười cười làm lạnh.

“Hứ!” Ảnh Nhi dù còn hờn giận, nhưng nhìn thấy hắn không sao trong lòng cũng vui mừng, nãi thanh nãi khí nói “Lần này nhờ có lực lượng của nữ nhân Tộc Trưởng kia nên công tử mới có thể thuận lợi luyện hóa Tuyết Vũ Băng Phong.”

“Mà cũng vì giúp công tử, nữ nhân kia đã luyện hóa Xuân Tình Bạo Phong Vũ, hiện tại vẫn còn bị ảnh hưởng kia kìa, mau giúp người ta đi a!” Ảnh Nhi không nhịn được liền buông một câu trêu chọc.

“Ách…” Trần An Vĩ vỗ trán, trong lòng tự hỏi vì sao nàng lại dại dột như vậy.

Bất quá hiện tại cũng không phải lúc lo lắng vấn đề này, người ta đã vì hắn mà lâm vào tình trạng này, hắn cũng không thể ngó lơ.

Trần An Vĩ gắng gượng mở to đôi mắt, đập vào mắt hắn là một khung cảnh đầy kinh ngạc nhưng cũng không kém phần dâm mị.

Nữ nhân Tộc Trưởng, mẫu thân của Băng Phù Dung hiện tại đang ôm chặt lấy hắn, toàn thân dù bị ảnh hưởng bởi Tuyết Vũ Băng Phong cũng không buông, đôi môi lại luôn áp vào môi hắn, cái lưỡi nhỏ nhắn thỉnh thoảng vươn ra ngoài liếm láp, gương mặt lại ửng hồng cùng đôi mắt long lanh ngập nước đôi lúc lại liếc nhìn hắn.

Khung cảnh thật là không kém phần xuân sắc!

“Tộc Trưởng, nàng…” Trần An Vĩ vươn tay đỡ cơ thể nàng, cảm nhận được nhiệt độ nóng rực tỏa ra từ người nàng, hắn vô thức nhíu mày.

“Nàng không còn nghe được nữa đâu, Xuân Tình Bạo Phong Vũ hiệu quả như thế nào công tử không phải không biết, lúc này chỉ còn nhanh chóng giao hoan mà thôi!” Ảnh Nhi nhàn nhạt nói, tròng mắt lại tràn ngập ý vị.

Kể ra thì nữ nhân này cũng thật sự táo bạo, lại dám ngậm lấy Xuân Tình Bạo Phong Vũ mà hôn nam nhân này, đây chẳng phải hành động kích tình sao?

Xuân Tình Bạo Phong Vũ vốn đã có khả năng thao túng bản năng của sinh vật khác, kích thích thú tính trong người đến cực hạn, hiện tại vừa luyện hóa nó vừa thân mật như vậy chính là hành vi tự dâng hiến a…

Nữ nhân Tộc Trưởng dù sao cũng là Nguyên Thánh cảnh, nàng dù bị ảnh hưởng bởi Xuân Tình Bạo Phong Vũ nhưng cùng còn giữ được một tia lý trí, nhận ra Trần An Vĩ đã tỉnh lại, cơ thể cũng bình thường trở lại, nàng nhanh chóng đẩy hắn ra, muốn nhanh chóng bình ổn lại tâm trạng.

Nhưng vừa mới quay đi, cánh tay đã lập tức truyền tới cảm giác bị nắm chặt, khi nàng nhận ra thì đã bị nam nhân ôm vào lòng.

“Đa tạ nàng đã quan tâm ta, hiện tại hãy để ta quan tâm nàng, có được không?” Hơi ấm tràn đầy khí tức cương dương của Trần An Vĩ phả vào tai cùng lời nói dịu dàng khiến nàng không nhịn được mà rung động.

Không biết do ảnh hưởng của Xuân Tình Bạo Phong Vũ, hay do bản thân mong muốn, mà nàng vô thức hôn lên môi hắn thêm một lần.

Cảm nhận được phía dưới dường như có dị tượng, nàng vậy mà vươn tay luồn vào trong quần của nam nhân, bắt lấy cái thứ hung khí nóng hồi đang ngẩng cao đầu kia, nhẹ nhàng vuốt ve.

Hít!

Trần An Vĩ bị hành động của nàng làm cho rùng mình, tay nàng mềm quá, khiến tiểu huynh đệ của hắn có cảm giác thư sướng thật kì lạ.

Hắn cũng không thể giai nhân chủ động hoài mà ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn không xương của nàng, một tay giữ cần cổ trắng ngần mà bắt đầu nhấm mút đôi môi kiều diễm đó.

Hắn hôn môi nàng, hôn lên cái mũi quỳnh nhỏ nhắn của nàng, hôn sang hai bên khóe mắt, hôn tiếp lên vầng trán nhỏ xinh, sau đó lại tiếp tục tấn công hai bên tai mềm của giai nhân, đưa nàng đến từng cảm xúc phiêu nhiên khác nhau.

“Ưm…” Cảm nhận được chỉ hôn là không đủ, giai nhân vô thức rên rỉ đòi hỏi.

Trần An Vĩ phì cười, nhẹ giọng thủ thỉ “Đừng vội, tất cả đều là của nàng!”

Nói rồi liền vươn tay tháo lấy từng nút thắt trên y phục của nàng, thành thục gỡ lấy từng mảnh y phục trên người, ngay cả tiểu nội khố của nàng cũng không tha.

Rất nhanh một cỗ ngọc thể trắng muốt như tuyết đã xuất hiện trước mặt Trần An Vĩ, cơ thể nàng quá đẹp khiến hắn phải nhìn đến mê mẩn.

Làn da trắng như tuyết hiện tại lại không biết vì ảnh hưởng của Xuân Tình Bạo Phong Vũ hay do ánh mắt nóng rực của Trần An Vĩ mà trở nên đỏ hồng, càng lúc càng trở nên dâm mị.

Bầu ngực sữa to tròn quy mô phập phồng theo từng nhịp thở của giai nhân, phía dưới là vòng eo thon mảnh mai không xương được tô điểm bởi lỗ rốn nhỏ xinh.

Phía dưới là u cốc thần thánh được che phủ bởi một thảm cỏ trắng tinh được cắt tỉa gọn gàn che lấy hạt lệ đỏ hồng lấp ló mời gọi.

Trần An Vĩ rốt cuộc không nhịn nổi, hướng về một bên bầu ngực sữa to tròn của nàng mà vùi mặt vào liếm láp, bên còn lại cũng không thể thoát liền bị hắn dùng tay xoa nắn thành uôn hình vạn trạng.

Tay còn lại thì lướt trên làn da trắng muốt của nàng, thỉnh thoảng lại trêu chọc cái rốn nhỏ xinh của nàng, sau đó mới tiến xuống u cốc thần thánh kia mà nhẹ nhàng vuốt ve.

“Ưm… đừng…” Giai nhân bị động tác của Trần An Vĩ làm cho rùng mình, rên rỉ một tiếng, miệng thì kêu đừng như cơ thể lại vô thức uốn eo theo từng nhịp vuốt ve của hắn.

“Ngoan, có ta đây rồi!” Trần An Vĩ nhẹ nhàng lên tiếng trấn an, giọng điệu tràn ngập dịu dàng cùng ân cần.

Lời muốn nói còn rất nhiều, nhưng hiện tại không phải lúc để nói chuyện, hắn cần giúp nàng hóa giải ảnh hưởng của Xuân Tình Bạo Phong Vũ trước, nếu không sẽ không thể tránh được kết cục bạo thể.

“Chuyện đã đến nước này, thôi thì đành vậy!” Nữ nhân Tộc Trưởng nghe qua mà rung động, lý trí cuối cùng cũng bị thiêu sạch mà bắt đầu hòa cùng với động tác của nam nhân.

Trần An Vĩ vừa xoa nắn một bên bầu ngực của giai nhân, vừa hôn xuống cần cổ thiên nga của nàng, lại hôn xuống xương quai xanh, hôn lên từng bên bầu ngực sữa, để lại từng dấu “muối đốt” đỏ hỏn chói mắt.

Hắn trân trọng hôn lên từng tấc da thịt của vị giai nhân đã vì hắn mà luyện hóa loại Dị Thuộc Tính nguy hiểm như Xuân Tình Bạo Phong Vũ.

“Ưm… a…” Nữ nhân Tộc Trưởng bị hắn hôn khắp nơi trên cơ thể, một tay đặt lên mái tóc của hắn, một tay vô thức che miệng rên khẽ.

Trần An Vĩ vẫn tiếp tục hôn khắp cơ thể nàng, từ vòng eo mảnh khảnh không xương, đến cái rốn nơi trung tâm, hai bên bắp đùi non và từng ngón chân cũng không tha.

Đến khi tiến xuống thảm cỏ trắng tinh, nụ hôn của hắn cũng dừng lại. Trần An Vĩ đưa mắt ngắm nhìn u cốc thần thánh của nàng, hai mép môi liền tục mở ra đóng lại như mời gọi khiến hắn không nhịn được hôn lên nơi đó.

“A… đừng mà…” Nữ nhân Tộc Trưởng rùng mình liên tục, đùi thon vô thức khép lại kẹp chặt đầu hắn, như muốn hắn vùi vào nơi đó mãi mãi.

Trần An Vĩ vươn lưỡi liếm nhẹ một đường, đã khiến giai nhân giật giật người, thánh thủy từ u cốc bắn ra khắp mặt hắn.

Phì cười một tiếng, hắn tham lam hút lấy thánh thủy của nàng, không để lãng phí bất kì giọt nào, sau đó còn đưa lưỡi vào bên trong mà trêu chọc, tận lực giúp nàng lên đỉnh.

Cảm thấy u cốc của nàng đã đủ ướt, Trần An Vĩ vươn người đứng dậy, đặt tiểu huynh đệ trước địa phương thần thánh đó mà cọ xát.

“Ưm…” Giai nhân vô thức uốn éo theo từng động tác của Trần An Vĩ, miệng rên khẽ như mời gọi.

Trần An Vĩ làm sao có thể nhịn được, áp đôi môi và cơ thể săn chắc của mình lên cơ thể nóng rực của giai nhân, tiểu huynh đệ một đường thẳng tiến.

“Á…” Giai nhân cảm nhận được đau đớn mà rên rỉ đến mức rơi nước mắt, máu đào cũng tí tách rơi.

Trần An Vĩ yêu thương hôn lên từng giọt nước mắt của nàng, lại hôn lên môi nàng giúp giai nhân xoa bớt đau đớn, lại vừa lên tiếng dỗ dành “Ngoan ngoan, một lúc nữa sẽ không đau!”

Giai nhân dù vẫn bị ảnh hưởng bởi Xuân Tình Bạo Phong Vũ nhưng vẫn cảm nhận được sự quan tâm của nam nhân, vậy nên cũng hòa nhập với nụ hôn của hắn, hạ thân vô thức uốn éo.

Một lúc sau, tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân cùng với tiếng va cham da thịt đầu ái muội vang lên khắp không gian, biến bầu không khí trắng xóa nơi này thành màu hồng ngập tràn xuân sắc…

-------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言