Chương 264: Nhân họa đắc phúc

Chìm trong vụ nổ do chính mình tạo ra, ý thức của Trần An Vĩ dần chìm vào hôn mê.

Băng Hỏa Luân Hồi Diễm bao trùm bên ngoài, ra sức bảo hộ chủ nhân trải qua nguyên lực bạo động trong không gian.

Bất chợt lúc này, hai loại Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực không biết từ nơi nào xuất hiện, đột nhiên bao trùm lấy nó, ngăn cản không cho Băng Hỏa Luân Hồi Diễm bảo hộ chủ nhân.

Rống!

Băng Hỏa Luân Hồi Diễm tức giận gầm rống, Xích Viêm và Lam Băng Nguyên Lực cấp tốc tiến ra ngoài, muốn phá vỡ chướng ngại vật.

Nhưng vì đã suy yếu trong trận chiến trước đó, mà Trần An Vĩ lại bị thương và dần hôn mê, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm không còn đủ sức đối kháng trước hai loại Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực bao quanh mình.

Tuyết Vũ Băng Phong nhẹ nhàng xuất hiện, dù không có hình dáng của nhân loại nhưng vẫn có thể cảm nhận được nó đang dùng ánh mắt hờ hững nhìn lấy Băng Hỏa Luân Hồi Diễm.

Tuy nó cũng đã suy yếu sau trận chiến, hiện tại còn ở trong vụ nổ do Ngũ Long tự bạo, nhưng với hoàn cảnh môi trường đặc biệt, Tuyết Vũ Băng Phong hoàn toàn có thể hấp thu Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực bổ sung lực lượng, nên hiện tại hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

Không chút chần chừ, Tuyết Vũ Băng Phong tiến lại gần, dùng hấp lực của mình muốn thôn phệ Băng Hỏa Luân Hồi Diễm.

Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cố gắng vùng vẫy muốn thoát khỏi hấp lực của Tuyết Vũ Băng Phong nhưng vô dụng, không có lực lượng từ chủ nhân khiến nó lâm vào trạng thái suy yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của Tuyết Vũ Băng Phong.

“Muốn thôn phệ Băng Hỏa Luân Hồi Diễm của ta? Ngươi cũng trở thành lực lượng của ta đi!” Bất chợt lúc này, một giọng nói yếu ớt nhưng đầy kiên quyết vang lên.

Không đợi Tuyết Vũ Băng Phong kịp phản ứng, một cánh tay rướm máu bất chợt bắt lấy bản thể của nó, cùng với đó là nụ cười kiên cường của Trần An Vĩ.

Mặc cho Tuyết Vũ Băng Phong bạo phát lực lượng, Trần An Vĩ vẫn luôn nắm chặt lấy nó, cánh tay đã bị Băng Phong và Tuyết Vũ cùng lúc tác động nhưng hắn tuyệt đối không buông tay.

Không để cho nó tiếp tục tác oai tác quái, Trần An Vĩ trong lòng nảy sinh một quyết định táo bạo.

Nhận ra ý định của hắn, Ảnh Nhi hoảng hốt lên tiếng “Mau dừng lại, công tử chưa có Bích Phong Nguyên Lực, luyện hóa Tuyết Vũ Băng Phong bây giờ chính là con đường chết!”

“Không thể lo nghĩ nhiều như vậy!” Trần An Vĩ dứt khoát trả lời một câu, rồi đem Tuyết Vũ Băng Phong nuốt vào.

Trong lúc dần chìm vào hôn mê, hắn đã cảm nhận được lực lượng của Băng Hỏa Luân Hồi Diễm đang dần bị rút khỏi cơ thể mình. Không cho phép điều đó xảy ra, Trần An Vĩ nhân cơ hội Tuyết Vũ Băng Phong không đề phòng mà nuốt lấy nó.

Rống!

Tuyết Vũ Băng Phong rống giận một tiếng, điên cuồng bạo phát lực lượng.

Cơ thể Trần An Vĩ cấp tốc bị Băng Phong, da thịt lại liên tục bị Tuyết Vũ cắt đứt, thậm chí xương cốt cũng đã bắt đầu bị ảnh hưởng, tình hình trước đó đã thê thảm nay còn thê thảm hơn nhiều lần.

Phốc!

Chịu cùng lúc hai tầng vết thương, Trần An Vĩ dù tâm cảnh kiên cường cũng không chịu nổi mà thổ huyết một ngụm rồi ngất đi.

“Công tử, công tử mau tỉnh lại, đừng làm Ảnh Nhi sợ!” Ảnh Nhi bay xung quanh hắn, vừa lên tiếng gọi vừa dùng tay nhỏ lắc lắc người hắn.

Nhưng Trần An Vĩ lúc này đã triệt để lâm vào hôn mê, Tuyết Vũ Băng Phong bên trong cơ thể không chịu sự khống chế của hắn mà càng ra sức tàn phá.

Nếu không phải nhờ có Băng Hỏa Luân Hồi Diễm liên tục tỏa ra lực lượng của mình giảm thiểu bớt tổn thương từ Tuyết Vũ Băng Phong, chỉ sợ sau đó Trần An Vĩ sẽ chỉ còn là cỗ thi thể.

Ảnh Nhi gọi mãi nhưng vẫn không thấy Trần An Vĩ có dấu hiệu tỉnh lại, ánh mắt nàng chợt trở nên kiên quyết, đôi tay nhỏ muốn vươn lên làm gì đó. Nhưng đúng lúc này, dị biến lại nảy sinh…

Bát Diện Thạch đột nhiên lóe sáng, thân ảnh của vị nữ nhân Băng Phượng Tộc Trưởng đột nhiên từ bên trong xuất hiện, trên tay lơ lửng một ngọn gió màu lục nhạt, nó mang đến mùi hương thanh mát của dược liệu khiến người ta không nhịn được mà cảm thấy thoải mái.

Nhìn thấy Trần An Vĩ bị Băng Phong bao phủ, tình cảnh thê thảm vô cùng, nữ nhân Tộc Trưởng cắn cắn đôi môi đỏ mọng, cuối cùng khẽ thở dài “Dù sao hắn cũng đã cứu mẫu nữ chúng ta, hiện tại giúp hắn coi như báo ân vậy!”

Dứt lời, nàng vung tay phá vỡ một lớp băng vừa đủ để kéo Trần An Vĩ ra bên ngoài, sau đó liền đem ngọn gió trên tay nuốt vào trong miệng, rồi lại nhanh chóng hôn lên môi hắn, giúp hắn luyện hóa nó.

Ngọn gió như được sự thôi thúc của thứ gì đó mà nhẹ nhàng len lỏi vào từng lỗ chân lông trên cơ thể Trần An Vĩ, vô thanh vô tức tiến về phía đan điền của hắn, nhẹ nhàng tiến đến Nguyên Hải.

Ảnh Nhi lúc này chợt nhìn thấy cái gì, chưa kịp vui mừng đã vội đỏ bừng mặt, gắt lên một tiếng “Lưu manh!” rồi biến mất.

Nữ nhân dường như cũng cảm nhận được, trong lòng khẽ gắt một tiếng, gò má ửng hồng, nhịp thở có chút dồn dập.

Lại nói về Nguyên Hải…

Bên trong đan điền của Trần An Vĩ, chính là nơi một quả cầu đang tồn tại, nó gần như đã vỡ nát, thiên địa nguyên khí tiến vào bao nhiêu đều thông qua những vết nứt mà tiêu tán đi hết.

Quả cầu này chính là Nguyên Hải, nơi quan trọng nhất của một tu sĩ.

Thông thường khi ngươi hấp thu thiên địa nguyên khí, Nguyên Hải sẽ thanh lọc chúng trở thành loại Nguyên Lực Thuộc Tính ứng với loại Nguyên Sắc ngươi đang sở hữu.

Kim Hệ Nguyên Sắc có thể hấp thu Kim Hệ Nguyên Lực, Mộc Hệ Nguyên Sắc có thể hấp thu Mộc Hệ Nguyên Lực, tương tự cho các loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác.

Kể cả Nguyên Lực Phi Thuộc Tính như Thời Gian và Không Gian Chi Lực cũng hoạt động tương tự, chỉ là thời gian sẽ lâu hơn nhiều lần.

Mà xung quanh Nguyên Hải đã vỡ nát của Trần An Vĩ, tồn tại năm loại Nguyên Lực Thuộc Tính cực kì cường đại.

Có hỏa diễm, có hàn băng, địa chấn, lôi đình và thảo mộc. Chúng là năm loại Nguyên Lực Thuộc Tính được Vô Thượng tạo ra, tên của chúng lần lượt là Xích Viêm, Lam Băng, Thiết Thổ, Tử Lôi và Huyền Mộc.

Bên trong chúng nó có thể nhìn thấy loáng thoáng từng cái bản thể của các loại Dị Thuộc Tính mà Trần An Vĩ đã luyện hóa trước đó, thậm chí cả bản thể của Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng tồn tại bên trong Xích Viêm và Lam Băng.

Như thể muốn nói rằng, trước mặt chúng nó dù là Hỗn Độn Thuộc Tính cũng không có cửa để so sánh.

Chỉ có điều hiện tại chúng nó dường như không nhận được lực lượng mà chủ nhân cung cấp nên đều lâm vào trạng thái ngủ say.

Minh chứng rõ nhất chính là Tuyết Vũ Băng Phong đang liên tục tàn phá cơ thể Trần An Vĩ nhưng chúng lại không hề đả động gì.

Kể cả hiện tại, một ngọn gió lục sắc cũng đã tiếp cận Nguyên Hải cũng không gặp quá nhiều khó khăn để tìm đến một loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác vì bị phong ấn mà trở nên ảm đạm không ánh sáng, đó chính là Bích Phong Nguyên Lực.

Không phải chỉ riêng Bích Phong Nguyên Lực, còn có rất nhiều loại lực lượng khác đều đang ảm đạm không ánh sáng, đều chờ đợi chủ nhân có đủ điều kiện giải phong ấn cho chúng nó.

Ngọn gió màu lục nhạt kia cảm nhận được đã tới nơi cần đến, nó nhẹ nhàng bao phủ lấy sợi xích đang phong ấn Bích Phong Nguyên Lực kia, từng đợt gió nhìn thì nhẹ nhàng thổi qua sợi xích nhưng lại khiến nó dần vỡ nát, minh chứng rõ nhất cho việc Trần An Vĩ hiện tại đã đủ điều kiện triệu hoán Bích Phong Nguyên Lực để sử dụng.

Cùng lúc đó, ngọn gió màu lục nhạt kia triển lộ bản thể của mình.

Nếu để Á Huyền Ngân nhìn thấy bản thể của nó, chắc chắn sẽ không nhịn được mà đỏ bừng hai gò má, ánh mắt vừa thẹn vừa giận liếc xéo tên nam nhân nào đó.

Bởi vì lần đó cũng nhờ ngọn gió này mà Trần An Vĩ chiếm được cơ thể nàng, rồi từng bước chiếm luôn trái tim của nàng. Hiện tại mỗi lần nghĩ tới đều khiến nàng cảm thấy vừa ngượng vừa vui.

Mà ngọn gió góp công lớn nhất trong sự kiện đó chính là một loại Dị Phong có tác dụng kích tình cực kì mạnh mẽ – Xuân Tình Bạo Phong Vũ.

Trở lại thời điểm khi Trần An Vĩ thu lấy mẫu nữ Băng Phượng Hoàng Tộc vào Bát Diện Thạch.

“Tiểu tử này…” Nữ nhân Tộc Trưởng nhìn lấy khung cảnh xung quanh, trong lòng dâng lên cảm giác phức tạp.

Với trí thông minh của nàng, chỉ cần một thoáng suy nghĩ là có thể nhận ra Trần An Vĩ muốn đưa hai người các nàng rời khỏi không gian phong ấn loại thuộc tính kia.

Nhưng khiến nàng không ngờ rằng hắn vậy mà lại đưa mẫu nữ hai nàng vào Không Gian Pháp Bảo của hắn, dù sao nơi này thông thường đều là nơi ẩn chứa bí mật tối kị của một người.

Đương nhiên nàng cũng chẳng lo lắng tới việc Trần An Vĩ sẽ giở trò với nàng. Một Quân cấp Pháp Bảo như Bát Diện Thạch này không đủ sức giam cầm nàng, thậm chí nếu muốn, nàng có thể dễ dàng phá hủy nó.

Bỏ qua những suy nghĩ mông lung đó, nữ nhân Tộc Trưởng tìm lấy một khu vực bằng phẳng êm ái, phất tay đặt một chiếc giường nệm và đặt nữ nhi của mình lên trên, hỗ trợ nàng trị thương.

Nhờ có lượng thiên địa nguyên khí nồng đậm và hương thơm của các loại Linh Thảo lan tỏa trong không gian mà những vết thương của Băng Phù Dung dần khép miệng, tình hình trở nên tốt hơn rõ rệt.

Nữ nhân Tộc Trưởng thầm thở phảo nhẹ nhõm, lúc này mới đánh giá vùng không gian xung quanh, cảm nhận được lượng thiên địa nguyên khi dồi dào trong không gian, nàng không nhịn được hít sâu một hơi.

Dù nàng là Tộc Trưởng của một tộc Thần Thú với một lãnh thổ rộng lớn riêng, nhưng nồng độ thiên địa nguyên khí cũng không đậm đặc và thanh khiết như bên trong không gian này.

Không chỉ có nồng độ nguyên khí dồi dào, tên này vậy mà sở hữu đủ các loại Pháp Bảo có công dụng phụ trợ tu luyện và cả một vườn, à nhầm phải gọi là một ruộng Linh Thảo với đa dạng các loại Linh Thảo.

Nhìn thấy Thập Sắc Thập Diệp Ly và Thất Thải Hồn Nguyên Thảo đang sinh trưởng, cùng vô số các loại Linh Thảo khác, khóe miệng nữ nhân Tộc trưởng liền giật giât mấy cái, tên này là đại gia ngầm sao?

“Kể cả Thiên Nhiên Tộc cũng ở đây?” Chú ý tới một thiếu nữ tầm mười sáu mười bảy luôn miệt mài chăm sóc Linh Thảo, nữ nhân Tộc Trưởng không nhịn được kinh ngạc.

Nàng cũng từng tiếp xúc qua một vài thông tin về Thiên Nhiên Tộc, đối với tình cảnh của các nàng cũng biết đôi chút.

Vậy nên hiện tại mới kinh ngạc khi nhìn thấy một tộc nhân của Thiên Nhiên Tộc lại đang ra sức bồi dưỡng Linh Thảo cho Trần An Vĩ.

Nếu để nàng biết được thiếu nữ mà nàng nhìn thấy thực chất lại không phải tộc nhân của Thiên Nhiên Tộc mà lại chính là Tiểu Thư của bọn hắn, không biết sẽ có biểu cảm đặc sắc như thế nào.

“Ngươi là ai?” Bất chợt lúc này có một giọng nói êm ái của nữ nhân vang lên bên tai khiến nữ nhân Tộc Trưởng ngước mắt nhìn.

Chỉ thấy trước mặt nàng là một linh hồn của một nữ nhân tuyệt đại phong hoa, tu vi lại càng là một vị Nguyên Thánh cảnh hàng thật giá thật, khí tức nhàn nhạt của Long Tộc tỏa ra khiến nàng vô cùng bất ngờ.

Chẳng phải Nhân Tộc vốn rất ghét Yêu Tộc sao? Vì sao tiểu tử này lại có một linh hồn Long Tộc trong Không Gian Pháp Bảo như vậy?

Đúng vậy, linh hồn đứng trước mặt nữ nhân Tộc Trưởng lúc này không ai khác chính là Long Nhược Thủy.

Nàng ở trong Bát Diện Thạch cũng không có chuyện gì làm nên thường xuyên đi dạo khắp nơi. Ngày hôm nay vô tình cảm nhận được có người tiến vào, khí tức lại mạnh mẽ không kém nàng, trong lòng nảy sinh tò mò mà tiến lại gần.

“Ngươi là tỷ muội mới của chúng ta sao?” Nhìn thấy nữ nhân mới xuất hiện, Long Nhược Thủy mỉm cười lên tiếng hỏi.

Theo sự hiểu biết của nàng về nam nhân kia, hắn sẽ chỉ cho phép nữ nhân của mình tiến vào Bát Diện Thạch, trong trường hợp các nàng không phải nữ nhân của hắn mà tiến vào nơi này, thì một thời gian sau đều sẽ cam nguyện ở bên hắn.

Ngay cả nàng lúc này cũng vậy, sau này dù có thân xác mới hay không, nàng vẫn quyết định ở bên nam nhân đó.

Nữ nhân Tộc Trưởng nghe vậy xém chút té ngửa, thầm nghĩ nữ nhân trước mặt mình liệu có bị làm sao không? Có người lạ tiến vào Không Gian Pháp Bảo mà ngươi chỉ nghĩ ra câu hỏi đó thôi sao?

Khẽ hắng giọng, nữ nhân Tộc Trưởng ngưng trọng lên tiếng “Nam nhân của ngươi vì muốn đưa mẫu nữ chúng ta rời đi mà bất chấp nguy hiểm chiến đấu với một loại thuộc tính cực kì mạnh mẽ, không rõ hiện tại thế nào!”

Long Nhược Thủy nghe vậy cũng lâm vào lo lắng, cũng không quên hỏi “Loại thuộc tính mà ngươi nói đó như thế nào?”

Nữ nhân Tộc Trưởng không hiểu nàng hỏi câu này để làm gì, bất quá vẫn trả lời “Một loại thuộc tính có thể chưởng khống cả Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực!”

“Chưởng khống cả hai loại thuộc tính sao?” Long Nhược Thủy trầm tư, rồi chợt nhớ lại Trần An Vĩ cũng sở hữu một loại thuộc tính có thể điểu khiển cả Băng Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực.

Nhớ lại hắn từng nói bản thân nhờ luyện hóa Băng Hỏa Luân Hồi Diễm mà có được Lam Băng Nguyên Lực, Long Nhược Thủy lại hỏi thêm vài điều nữa rồi lập tức kéo nữ nhân Tộc Trưởng đến một nơi.

“Cầm lấy thứ này!” Đặt vào tay nàng Xuân Tình Bạo Phong Vũ, Long Nhược Thủy cũng không quên phong ấn khí tức của nó, tránh để hai nữ bị ảnh hưởng, lại nói.

“Thứ này để làm gì?” Nữ nhân Tộc Trưởng trong lòng gắt một tiếng, bất quá khó hiểu hỏi.

“Thay hắn luyện hóa nó, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi!” Long Nhược Thủy mỉm cười, chút lo lắng ban nãy cũng hoàn toàn biến mất, bởi vì nàng tin tưởng nam nhân của mình.

Có thể nàng không biết sự lợi hại của loại thuộc tính kia, nhưng nàng tin tưởng Trần An Vĩ nếu đã sở hữu được một loại, thì thêm một loại cũng không phải vấn đề lớn.

“Ngươi có vẻ tự tin về hắn?” Nữ nhân Tộc Trưởng nhìn thấy biểu hiện của nàng liền nổi lên tò mò hỏi.

“Bởi vì, hắn chính là Trần An Vĩ!” Long Nhược Thủy mỉm cười, giọng điệu chắc nịch.

“Nhờ ngươi chăm sóc nữ nhi giúp ta!” Nữ nhân Tộc Trưởng nghe vậy cũng không tiếp tục hỏi nhiều, chỉ nhẹ lên tiếng rồi vươn tay rạch lấy một đường trên không gian, thân ảnh lập tức biến mất.

Long Nhược Thủy nhìn theo vết nứt không gian đang dần khép lại, khóe môi mỉm cười đầy ý vị.

Bên ngoài Bát Diện Thạch…

Hấp thu Xuân Tình Bạo Phong Vũ, Bích Phong Nguyên Lực được kích hoạt khiến tu vi của Trần An Vĩ tăng lên vùn vụt, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn kéo về vây quanh hắn.

Theo đó, mọi thương thế do nguyên lực bạo động và Tuyết Vũ Băng Phong gây ra dần được chữa trị, các loại Nguyên Lực Thuộc Tính cũng dần thức tỉnh…

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言