Oành!
Một tiếng nổ lớn phát ra từ cơ thể Trần An Vĩ, Tử Lôi Nguyên Lực bao trùm lấy cơ thể hắn cấp tốc lóe sáng, rồi trong ánh mắt kinh ngạc tột độ của chính bản thân, hắn đã chạy quanh Trường Lãm mấy vòng liền nhưng thế công của tên này vẫn chưa chạm được vào hắn.
Bất chợt lúc này, thanh âm máy móc của Hệ Thống một lần nữa vang lên bên tai “Tinh! Chúc mừng ký chủ học được Ẩn Tàng Thân Pháp: Vô Thượng – Thiên Địa Dạ Hành.”
“Phần thưởng: 1 lần triệu hoán Tôn cấp Khí Văn!”
“Cái quỷ gì?” Trong lòng mộng bức cực độ khi nghe những âm thanh thông báo của Hệ Thống, Trần An Vĩ không nhịn được thắc mắc “Thiên Địa Dạ Hành là cái gì nha?”
Ảnh Nhi nghe câu hỏi của hắn, cố thu lại nét kinh ngạc khó tin trên gương mặt nhỏ nhắn, rung giọng nói “Đây là lần đầu tiên Ảnh Nhi chứng kiến có người kích hoạt Vô Thượng Thân Pháp nhanh như vậy!”
“Là thế nào?” Trần An Vĩ khó hiểu hỏi.
Ảnh Nhi cũng không thừa nước đục thả câu, miệng nhỏ hé mở nãi thanh nãi khí nói “Vô Thượng Thân Pháp là một loại Thân Pháp vốn có của Vô Thượng, trong trường hợp của công tử là Thiên Địa Dạ Hành vốn tồn tại bên trong Thiên Địa Quy Nhất Kinh.”
“Nhưng không giống như Hóa Long Kĩ được kích hoạt sẵn khi công tử tiếp nhận Vô Thượng, Thiên Địa Dạ Hành cần một số điều kiện cực kì khắc nghiệt mới có thể kích hoạt.”
“Ví dụ như thực lực phải đủ yêu cầu, kinh qua nhiều trận chiến đạt đến mức vào sinh ra tử, kinh nghiệm chiến đấu càng phải thuộc dạng cao cấp, hay tinh thông nhiều loại chức nghiệp, vân vân…”
“Tùy vào từng loại Vô Thượng mà Vô Thượng Thân Pháp sẽ thay đổi theo, điều kiện kích hoạt cũng khác!”
Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, tuy trong lòng còn nhiều thắc mắc, nhưng hắn biết hiện tại không phải lúc.
Bởi lẽ mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng Trường Lãm cũng không phải dạng vừa, được loại Dị Lôi kia bao bọc, cộng thêm tu vi hơn hắn hai đại cảnh giới. Trần An Vĩ muốn vượt mặt Trường Lãm ở khoản tốc độ chẳng khác nào đi lên trời.
Quả đúng như hắn nghĩ, Trường Lãm sau chút bất ngờ ban đầu, rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, một lần nữa kích hoạt khả năng của Dị Lôi, tốc độ một lần nữa được đẩy cao tới cực hạn.
“Tiểu tử, ngươi nghĩ có tốc độ là có thể chạy thoát sao?” Trường Lãm vừa cười gằn vừa nâng lên Triệu Lôi Chiến Phủ, muốn hướng vào đầu Trần An Vĩ mà bổ xuống.
Trần An Vĩ lười nói nhảm với tên này, hai tay cấp tốc kết ấn, năm loại Nguyên Lực Thuộc Tính cấp tốc ùa ra khỏi thân thể, lần này hắn trực tiếp điều động của các loại Dị Thuộc Tính của mình.
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm phá thể mà ra, không gian xung quanh Trần An Vĩ một nửa bị thiêu đốt, một nửa bị đóng băng. Kim Cương Cốt Thổ nhanh chóng bao trùm cơ thể hắn, huyễn hóa thành một bộ giáp kim cương trắng bóng.
Phục Mệnh Huyền Mộc đã được điều động từ trước, nhưng hắn không sử dụng cho bản thân mà để nó có lực lượng trị thương cho chúng nữ khi cần thiết.
Sát Chiến Thống Vạn Quân một lần nữa được kích hoạt, các loại Vực vẫn luôn được sử dụng gia tăng thực lực cho Trần An Vĩ và chúng nữ.
Các loại Nguyên Lực Thuộc Tính theo điều động của hắn mà huyễn hóa thành từng kiện binh khí trên tay, Trần An Vĩ thầm hô “Bách Khí Toàn Thân Thuật – Nhị Thập Ngũ Thức!”
25 đòn thế liên miên bất tuyệt được Trần An Vĩ dùng sức đánh ra, có sự gia trì của Thiên Địa Dạ Hành, tốc độ của hắn khi xuất đòn càng là không thể hình dùng.
Đùng! Đùng! Đùng!!!
Trong ánh mắt kinh hoàng của Trường Lãm, thế công của hắn vậy mà lại bị Trần An Vĩ tiếp tục ngăn cản. Những tưởng đó là tất cả thì bên tai hắn lại vang lên một loại âm thanh khiến hắn triệt để thất thố.
Răng rắc!!!
Tôn cấp Trung phẩm Pháp Bảo của hắn, vũ khí tiện tay của hắn, Triệu Lôi Chiến Phủ mạnh mẽ không gì sánh nổi tại nơi này vậy mà bị đòn tấn công tưởng chừng như vô hại của Trần An Vĩ làm cho tan vỡ, khí tức ảm đảm.
“Ngươi…” Vừa định nói gì đó, thì trong phút phân tâm ngắn ngủi kia, Trường Lãm đã bị Trần An Vĩ tung quyền trúng vào người, thân thể bay xa chục mét, xương cốt có dấu hiệu nứt vỡ.
Trần An Vĩ ngược lại không vui mừng, toàn thân hắn hiện tại đang đau nhức không kém. Cường độ cơ thể của một cường giả Nguyên Tôn cảnh không phải nói chơi, dù Trường Lãm bị Trần An Vĩ đánh bay là thế, nhưng phản phệ hắn nhận lại cũng không nhỏ.
Không nghĩ nhiều, Trần An Vĩ tiếp tục thế công, Tam Thức Thượng Thiên Cước nhanh chóng được hắn thi triển, nhân lúc Trường Lãm không phòng bị mà đá văng lên trời.
Chưa dừng lại ở đó, Vạn Tiễn Phá Quân Cơ lại được điều động, Sát Ý và Chiến Ý bao trùm quanh nó, biến nó trở thành Đế Vương Cơ.
Một mũi Ngũ Sắc Tiễn nhanh chóng được tụ lực, nhằm về phương hướng Trường Lãm đang bay đi mà bắn.
Trường Lãm nhìn thấy thế công của hắn, da đầu tê dại, ánh mắt bất chợt lóe lên một tia tàn ác.
“Bạo đi!”
Vung tay ném đi Triệu Lôi Chiến Phủ, lực lượng dồn nén bên trong nó cấp tốc lóe sáng, dường như có ý định phát nổ.
“Không ổn!” Trần An Vĩ kinh hô một tiếng, Thiên Địa Dạ Hành nhanh chóng được kích hoạt, ôm lấy từng người chúng nữ tiến vào Bát Diện Thạch, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất mà rời khỏi mật thất.
Oành!!!
Tôn cấp Pháp Bảo tự bảo, động phủ và mật thất liên tục rung lắc, lực lượng từ nó tỏa ra ma diệt mọi thứ trên đường đi, cả những tôn Khôi Lỗi xấu số của nam tử kia.
“Chúng ta sẽ còn gặp lại, Trần An Vĩ!” Một giây trước thảm họa, nam tử kia nhìn về phía Trần An Vĩ lẩm bẩm, rồi xé nát một tấm Dịch Chuyển Phù, thoát khỏi vụ nổ trong gang tấc.
Ở phía bên này, Trường Lãm không may mắn như vậy, hắn là người ra lệnh cho Pháp Bảo tự bạo, là kẻ hứng chịu vụ nổ ở khoảng cách gần nhất, vì vậy cùng là kẻ bị thương nhiều nhất.
Thân thể nứt vỡ gần như toàn bộ, xương cốt cũng bị ma diệt gần hết chỉ còn lại phần đầu rướm máu không nhìn ra hình dạng gì.
Phốc!
Mà Trần An Vĩ cũng chẳng khá hơn, dù đã sử dụng Thiên Địa Dạ Hành, nhưng hắn vẫn không thể nhanh bằng một vụ nổ do Tôn cấp Pháp Bảo gây ra. Vì vậy cũng bị dư ba quét trúng, bị thương không nhẹ.
Chật vật đứng dậy từ đống đổ nát, Trần An Vĩ tay cầm Đế Vương Kiếm, lững thững bước từng bước về phía Trường Lãm, nhàn nhạt nói “Ngươi thua rồi!”
Dứt lời, Đế Vương Kiếm nâng cao, định chém xuống một trảm. Thì đúng lúc này, dị biến phát sinh…
“Khặc khặc! Thua? Bổn tọa không thua!” Một tiếng cười man rợ phát ra từ phần đầu dị dạng của Trường Lãm, rồi bằng tốc độ khủng bố của mình, cái đầu đó vậy mà lại tiến vào cái hồ, cấp tốc hóa thành chất dinh dưỡng cho cỗ thân thể kia.
Ngay khi Trường Lãm lao xuống hồ, dị biến vẫn tiếp tục phát sinh…
Chỉ thấy cỗ thân thể dưới đáy hồ cấp tốc phát sáng, mặt nước rung động kịch liệt. Bằng mắt thường, nước hồ từ màu trong vắt cấp tốc chuyển sang đỏ ngầu như màu máu, rồi trong ánh mắt ngưng trọng của Trần An Vĩ, chúng nó vậy mà điên cuồng tiến vào cỗ thân thể kia.
Theo sau đó là từng dòng từng dòng thiên địa nguyên khí như được triệu hoán mà cấp tốc ùa về. Chẳng mấy chốc cỗ thân thể kia đã trở nên hoàn chỉnh, toàn thân nồng đậm mùi vị máu huyết.
Không gian cũng vì đó mà run rẩy không ngừng, gương mặt vốn vô hình của nó lúc này đã trở thành gương mặt của Trường Lãm, hắn dùng ánh mắt hờ hững mà nhìn lấy Trần An Vĩ, như thể chắc chắn mình có thể chiến thắng.
Trần An Vĩ hiện tại gương mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mặt, bất quá không phải vì dị biến này, mà là bởi vì…
“Tinh! Phát động nhiêm vụ Thượng phẩm Mục Tiêu: Tru Diệt Tà Thể! Phần thưởng: 2 phiếu Nguyệt Ảnh Hy Vọng, một lần triệu hoán Tôn cấp Thuật bất kỳ.”
Âm thanh Hệ Thống một lần nữa vang lên khiến Trần An Vĩ buộc phải chú ý tới nó. Hay đúng hơn là chú ý tới hai chữ “Tà Thể”.
“Cỗ thân thể dưới đáy hồ kia chính là một loại Thể Chất chí âm chí tà mà muốn đúc thành cần phải có một lượng sinh mệnh lực không nhỏ!” Ảnh Nhi như hiểu suy nghĩ của hắn, nãi thanh nãi khí nói.
“Hệ Thống cảm thấy đây là lần đầu tiên công tử đối chiến với người có Thể Chất đặc biệt, vì vậy phát động nhiệm vụ để khích lệ công tử. Bất quá, muốn hoàn thành cũng không dễ đâu nha!” Ảnh Nhi cười nói.
Nàng cười bởi vì tin rằng công tử nhà nàng chắc chắn sẽ tìm ra cách tiêu diệt loại Thể Chất này. Tiểu nha đầu cực kì có niềm tin vào hắn đó nha!
“Tà Thể này là gì?” Trần An Vĩ vừa quan sát tình hình trước mặt, vừa điều động Phục Mệnh Thiên Mộc chữa trị thân thể, vừa hướng Ảnh Nhi hỏi.
“Nó có công dụng điều khiến máu huyết của mọi cá thể sống trong một phạm vi, sử dụng nguồn Huyết Lực đó bổ sung lực lượng cho bản thân biến nó trở thành Huyết Vực Lực, và chủ nhân cũng trở thành một vị Huyết Vương, khiến mọi Huyết Tu trong khu vực ảnh hưởng đều vô thức mà phục tùng hắn.”
“Thể Chất này từng được Huyết Tu vô cùng ưa chuộng vì Huyết Vương Lực của nó, nhưng vì cách thức đúc thành quá mức cực đoan nên thường bị thế nhân tru diệt!”
“Tên gọi của nó chính là Huyết Vương Tà Thể!” Ảnh Nhi nhàn nhạt đưa ra kết luận.
“Nhưng Trường Lãm là Huyết Tu sao?” Trần An Vĩ bất ngờ hỏi, hắn không cảm nhận được Huyết Lực khi tiếp xúc với tên này kia mà?
Ảnh Nhi lắc đầu, nói “Không cần phải là Huyết Tu mới có thể đúc nên Huyết Vương Tà Thể, chỉ cần nắm giữ phương pháp của nó đều có thể thành công!”
Trần An Vĩ gật đầu, không tiếp tục hỏi nhiều, bởi vì lúc này đây, Trường Lãm đã xuất động thế công.
“Bổn tọa đã đúc thành Huyết Vương Tà Thể, ngày tàn của ngươi đã tới!” Thanh âm man rợ vang vọng không gian, Trường Lãm cấp tốc kết ấn.
Huyết Vương Lực phá thể mà ra, pha trộn cùng với Lôi Hệ Nguyên Lực vốn có của hắn tạo ra một loại Huyết Lôi màu đỏ thẫm mang nặng khí tức âm u của cõi Hoàng Tuyền.
“Huyết Vương Tà Chỉ!” Trường Lãm nở nụ cười oán độc, Huyết Lôi cấp tốc hội tụ nơi đầu ngón tay, không chút lưu tình mà bắn vào đầu Trần An Vĩ.
Huyết Vương Tà Chỉ được Lôi Hệ Nguyên Lực gia trì, tốc độ khủng bố không thể hình dung, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận Trần An Vĩ.
Thiên Địa Dạ Hành kích hoạt, Trần An Vĩ nhanh chóng dùng tốc độ của mình mà tránh né.
“Tốc độ nhanh hơn cũng không giúp ngươi thoát chết đâu!” Trường Lãm cười gằn từng chữ, Huyết Vương Tà Chỉ liên tục được bắn ra, chẳng mấy chốc đã có hơn mười chỉ bắn về phía Trần An Vĩ.
Oành! Oành! Oành!!!
Phốc!
Hàng loạt vụ nổ vang vọng trong không gian, Trần An Vĩ dù có nhanh cũng bị trúng hai cái Huyết Vương Tà Chỉ vào chân, khiến tốc độ hắn chậm lại không ít.
“Huyết Vương Tà Thể này quả thực rất mạnh a!” Trần An Vĩ trong lòng cảm thán, lần đầu đối chiến với người mang Thể Chất, hắn chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân sôi trào.
“Sao vậy, không chạy nữa sao?” Trường Lãm xuất hiện trước mặt, nở nụ cười lãnh khốc nhìn lấy Trần An Vĩ, một tay khẽ nâng lên, muốn điểm chỉ vào đầu hắn.
Bất chợt lúc này, Trần An Vĩ nở nụ cười quỷ dị, hô lên một tiếng “Bảo bối, tới lượt các nàng!”
Trường Lãm trong lòng rung lên một nhịp, cảm giác tử vong cận kề khiến động tác của hắn khựng lại một nhịp, ánh mắt trợn trừng nhìn về phía sau lưng, nơi có không ít những vị tuyệt sắc giai nhân đang dùng ánh mắt tràn ngập tức giận nhìn hắn.
Trên tay các nàng là từng môn Nguyên Thuật mạnh mẽ nhất, lúc này toàn lực đánh về phía Trường Lãm.
Trong lúc Trần An Vĩ và chúng nữ mải chiến đấu, thì một thân ảnh quen thuộc với nhiều người vô thanh vô tức xuất hiện gần đó, ánh mắt hứng thú quan sát tình cảnh trước mặt.
Cũng chẳng cần phải nói nhiều cũng biết đó chính là Lạc Nam, hắn vẫn luôn quan sát tiểu tử này từ thuở ban đầu. Hiện tại nhìn thấy Trần An Vĩ có thể đối chiến với cường giả hơn bản thân hai đại cảnh giới mà không khỏi cảm thán ánh mắt của người kia thực sự sáng như đuốc.
Mà chúng nữ thê tử của Trần An Vĩ cũng không phải dạng vừa, khi lúc này có thể đả thương tên Nguyên Tôn cảnh kia.
Bất quá lúc này, ánh mắt của Lạc Nam bất chợt co rút, bởi vì nhìn thấy tình cảnh xảy ra sau đó, hắn bất giác nhìn về phía thiếu niên, trong lòng tự hỏi “Trần An Vĩ, ngươi sẽ làm gì tiếp theo?”
Trở lại với tình cảnh chiến đấu lúc này…
Chúng nữ thi triển thế công, Trường Lãm không nghi ngờ là chẳng thể né tránh mà bị đánh văng chục mét.
“Á!” Bất chợt lúc này, một tiếng nấc nghẹn vang lên khiến chúng nữ hốt hoảng nhìn theo.
Chỉ thấy, Trường Lãm lúc này thân thể cũng không còn nguyên vẹn, đặc biệt là phần lưng đã bị phá hủy chỉ còn trơ trọi xương sườn. Hắn chật vật đứng dậy, khóe miệng nở nụ cười tàn độc, đưa tay nhấc lấy cần cổ của một nữ nhân.
“Nhu Nhi!” Trần An Vĩ và chúng nữ nhìn thấy tình cảnh này, trong mắt lộ rõ sự lo lắng cùng hoảng hốt, cố gắng giữ bình tĩnh hét lớn.
“Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh! Nhưng hiện tại nữ nhân của ngươi đang ở trong tay ta. Chỉ cần ngươi để ta rời đi, tiện nhân này sẽ không sao! Nếu không…” Trường Lãm cười lớn như thể mình là kẻ chiến thắng cuối cùng.
“Không… không được… chàng mau… tiêu diệt hắn…” Hàn Mộng Nhu đứt quãng nói, bị bóp cổ khiến hơi thở nàng không thông, nói năng cũng không thể liền mạch.
Bốp!
“Tiện nhân mau im miệng!” Trường Lãm tức giận vung tay một cái, gương mặt Hàn Mộng Nhu đã bị đánh lệch sang một bên, khóe môi tuyệt mĩ rỉ máu, trông thật đáng thương.
“Ngươi… thả nàng ra, ta sẽ để ngươi đi!” Trần An Vĩ ánh mắt lóe lên sát ý, hành động của tên này đã chọc vào nghịch lân của hắn nhưng vì an toàn của Hàn Mộng Nhu, hắn liền nói.
“Haha, bổn tọa đổi ý rồi, con mồi ngon như thế này, làm sao có thể từ bỏ?” Trường Lãm bất chợt bật cười, ngoan độc nói, trên tay ầm ầm luân chuyển lực lượng, muốn hút lấy máu huyết trong cơ thể Hàn Mộng Nhu.
“Dừng tay!” Chúng nữ tràn ngập tức giận, hai tay muốn thi triển Nguyên Thuật cứu tỷ muội của mình, nhưng Trường Lãm đã tính toán tất cả, Huyết Vương Lực trong cơ thể đánh ra, hất văng các nàng ra tứ phía.
“Đừng vội, các ngươi rồi cũng sẽ được đoàn tụ mà thôi!” Trường Lãm liếm liếm khóe môi nói, hấp lực càng trở nên mạnh mẽ hơn, máu huyết trong cơ thể Hàn Mộng Nhu đã bắt đầu có dấu hiệu bị hút đi.
Lạc Nam đứng một bên muốn ra tay cứu trợ, thì đúng lúc này, dị biến một lần nữa xảy ra…
“HAHAHAHA!” Một tiếng cười như điên dại đột nhiên vang vọng thương khung, khiến đám người vô thức nổi cả da gà…
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花