Chương 223: Xém chút phản sát

Nhìn thấy tình cảnh xảy ra trong tầng 45 của Nguyên Tố Tháp, Lạc Nam và chúng nữ, kể cả nữ nhân kia cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Bất quá, tình cảnh đó là gì, liệu có thực sự đáng kinh ngạc đến như vậy?

Chính là bọn hắn đã nhìn thấy Trần An Vĩ vậy mà không dùng bất cứ thủ đoạn phòng ngự nào của bản thân để chống đỡ lại biển Lôi Kiếp kia, tất cả những gì hắn làm là bước đi thật nhẹ nhàng giữa không trung.

Đúng vậy, là bước đi cực kì nhẹ nhàng và thoải mái giữa không trung.

Dường như trong quá trình cảm ngộ đã học được điều gì đó, Trần An Vĩ lúc này vậy mà có thể dễ dàng tìm ra khe hở giữa biển Lôi Kiếp mà nhẹ nhàng đặt chân vào đó, từ đó dễ dàng tránh né được hàng nghìn đạo Tam Sắc Lôi Kiếp mà tôn Thiên Viên Lôi đã tạo ra kia.

Nó mà biết tới tình cảnh này chắc cũng dùng đủ mọi cách để hư huyễn trở lại.

Bất quá, dù là nói nhẹ nhàng như vậy nhưng hiện tại vì toàn thân hắn đang được bao phủ trong Tử Lôi Nguyên Lực, lại ở trong biển Lôi Kiếp, nên nếu có người khác nhìn vào, thứ hắn nhìn thấy sẽ chỉ là từng đạo tử sắc tàn ảnh liên tục tiềm hành trong không gian.

Tốc độ nhanh tới nỗi nữ nhân kia đã phải cố gắng hết sức cũng vẫn chậm hơn Trần An Vĩ một nhịp. Chỉ có Lạc Nam và chúng nữ do thực lực cực kì cao cấp, nên mới có thể nhìn rõ từng bước chân của hắn.

Nhưng cũng chính vì vậy mới khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, bởi vì động tác của Trần An Vĩ khiến hắn liên tưởng tới một loại Thân Pháp đã thất truyền từ rất lâu trong Thái Dương Vũ này.

Đó là một bộ Thân Pháp dành cho những Lôi Hệ Tu Sĩ, chỉ có thể học được khi ngươi đã nắm rõ quỹ tích của những đạo lôi đình, vận dụng Lôi Hệ Nguyên Lực theo nguyên lý đó mà đẩy nhanh tốc độ của bản thân.

“Thiên phú thế này…” Chúng nữ nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán một câu, ánh mắt như có như không liếc về phía Lạc Nam, trong đầu vô thức nảy sinh ý nghĩ “Liệu tiểu tử này có phải chuyển thế của hắn hay không?”

Nếu không phải nam nhân này vẫn đứng trước mặt các nàng, không chừng các nàng đã tin vào điều đó. Thiên phú không kém phu quân của các nàng, khắc tinh đối với nữ nhân càng là không chút thua kém.

Lạc Nam như biết suy nghĩ của chúng nữ, bất quá lại chỉ có thể cười trừ không nói gì. Ai bảo hắn cũng là người xuyên không giống ta làm gì, ta làm sao có thể nói điều này cho các nàng?

Mà bản thân hắn hiện tại cũng đang khá bất ngờ với thiên phú của Trần An Vĩ. Bởi vì muốn học được Tam Thiên Lôi Động, như đã nói ở trên, ngươi phải nắm rõ quỹ tích của từng đạo lôi đình, từ đó điều khiển Lôi Hệ Nguyên Lực của mình theo nguyên lý tương tự, cuối cùng là đưa bản thân vào trạng thái y hệt.

Nhưng tiểu tử này không cần như vậy, hắn trực tiếp bỏ qua công đoạn mất thời gian nhất, mà bước vào dịch chuyển bản thân theo quỹ tích của lôi đình. Điều này nghĩ thì rất dễ, nhưng tới khi thực hiện mới biết đó là điều không tưởng.

Hiểu được thứ người khác làm đã là một chuyện khó, làm được càng khó hơn, muốn cải tiến nó càng là cực khó. Tu luyện Tam Thiên Lôi Động cũng giống như vậy.

Trần An Vĩ lại không hề hay biết chính mình vừa học được một bộ Thân Pháp đã thất truyền, hắn lúc này chỉ đang hành động theo bản năng, dựa theo những gì đã học được trong quá trình cảm ngộ mà bước đi.

Hơn nữa dường như hắn đã học được điều gì, tốc độ hiện tại của Trần An Vĩ thậm chí còn nhanh hơn khi hắn sử dụng Tốc Văn, có xu hướng xé rách không gian những nơi hắn đi qua.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Không quá lâu sau, Trần An Vĩ đã nhẹ nhàng vượt qua tất cả, mà những đạo Lôi Kiếp kia vì đánh trượt mục tiêu nên lao thẳng xuống nền đất phát ra hàng loạt tiếng nổ chấn động cả Nguyên Tố Tháp.

“Chuyện gì xảy ra?” Chấn động bất chợt khiến đám người từ học viên tới các Lão Sư gần đó thắc mắc không thôi, từng đôi mắt nhìn nhau chứng kiến sự kinh ngạc cùng lo lắng.

“Nhìn kìa!” Không biết ai đó đã nhìn thấy điều gì, bất chợt hét toáng lên một tiếng, không khó để có thể nhận ra sự kinh ngạc tột độ trong lời nói của hắn.

Lời nói đương nhiên thu hút sự chú ý của nhiều người, bọn hắn đồng loạt nhìn về phía tay chỉ của người kia, rồi chợt há hốc mồm vì điều mình vừa nhìn thấy.

Chỉ thấy trên tấm bia bên cạnh Nguyên Tố Tháp, mọi thứ dần chuyển biến với tốc độ chóng mặt. Cụ thể phải nói tới khu vực ghi danh của Lão Sư, phần Lôi Hệ Nguyên Lực tầng 45.

Những danh ngạch ghi trên đó vốn tưởng chừng như cố định từ rất lâu, thì bây giờ lại đột nhiên thay đổi, một cái tên hoàn toàn xa lạ với nhận thức của đám người lúc này lại xuất hiện, từ những vị trí cuối cùng lấy tốc độ chóng mặt mà đặt chân tới vị trí đầu tiên.

Điều đáng nói là điểm số của hắn, vậy mà lại là tối đa! Với con số 100 điểm, hơn người vốn đứng ở vị trí thứ nhất trước đó duy nhất một điểm, tên của hắn nhanh chóng được đám người ghi nhớ, Trần An Vĩ!

Nếu Trần An Vĩ kiểm tra Nguyệt Ảnh Quầy lúc này sẽ cực kì vui vẻ khi phát hiện ra số Nguyệt Anh Tệ của hắn vốn chỉ còn dưới 10 vạn thì bây giờ đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Đám người ghi nhớ tên của hắn, đương nhiên một người khác cũng không ngoại lệ.

“Thư Sinh, tên đó vậy mà lại dám hơn điểm ngươi, như vậy là không nể mặt ngươi rồi! Để ta đi xử hắn!” Tại một căn nhà nhỏ nằm một góc nào đó trong Nhật Nguyệt Học Viện, một giọng nói tràn ngập giận dữ vang lên, cái bàn trước mặt hắn đã nứt đôi từ bao giờ.

Đối diện hắn là một nam tử diện mạo nho nhã, toàn thân mặc bạch sắc y sam tô điểm một chút viền lục sắc bên ngoài, một tay cầm quạt giấy nhẹ nhàng phe phẩy, tay còn lại cầm một tách trà nhàn nhã uống. Một bộ thư sinh chân chính!

Nam tử thư sinh đối mặt với xúc cảm giận dữ của nam tử cao to lực lưỡng đang giận dữ trước mặt, nhàn nhã mỉm cười nói “Chỉ là chút tài vặt mà thôi, không đáng nói tới!”

Nam tử lực lưỡng nghe vậy lập tức nổi cáu “Cái gì mà không đáng nói tới, ngươi chịu được nhưng ta không chịu được!”

Dứt lời liền dùng Thân Pháp biến đi mất, mà không hề nhận ra nam tử thư sinh kia sắc mặt đã thay đổi.

Vẫn là nụ cười kia, nhưng lúc này không phải là nụ cười thư giãn hay nhàn nhã, mà lại chính là một nụ cười tà ác, nham hiểm.

Hắn là Hạ Thư Sinh, là một trong những vị Lão Sư mạnh mẽ nhất của Nhật Nguyệt Học Viện, thiên tài chủ tu Lôi Hệ Nguyên Lực, chính hắn là người đã vượt qua 99 đợt tấn công của Thiên Viên Lôi ở tầng 45 kia.

Hắn nhiều lần cũng muốn vượt qua lượt thứ 100 nhưng Tam Sắc Lôi Kiếp thực sự quá mạnh mẽ, dù chỉ là hư ảnh được Nguyên Tố Tháp tạo ra nhưng vẫn có sức tàn phá mạnh mẽ hơn Lôi Hệ Nguyên Lực bình thường quá nhiều.

Bất quá như vậy cũng đã đủ khiến hắn có được sự tung hô và kính ngưỡng của học viên và Lão Sư trong Học Viện. Điều đó khiến Hạ Thư Sinh vô thức nghĩ rằng không ai có đủ tư cách vượt qua mình.

Nhưng ngày hôm nay đột nhiên nhìn thấy một cái tên xa lạ hiển hiện trên Định Hạng Bia, thứ hạng thậm chí còn vượt qua mình, Hạ Thư Sinh không khỏi cảm thấy đố kị.

Nhìn thấy một tên tiểu tử tu vi thua kém mình nhưng lại có thể vượt qua Tam Sắc Lôi Kiếp, Hạ Thư Sinh trong lòng cực kì khó chịu cùng tức giận, nhưng ngoài mặt vẫn phải tỏ ra nhàn nhã thư sinh. Không ai biết hắn đã khó chịu tới mức nào!

Nghĩ đến cảnh niềm vinh quang được mọi người tung hô kia không thuộc về mình, Hạ Thư Sinh quyết tâm phải diệt trừ tên này tận gốc. Mà rất may mắn, hắn không cần đích thân ra tay, đã có một tên khác làm thay hắn.

Nam tử lực lưỡng vừa nãy, chính là người sẽ thay hắn loại bỏ Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ lúc này đã vượt qua đợt thứ 100 của tầng 45, trong lòng cảm thán Nguyên Tố Tháp quả thực là một nơi tu luyện dành riêng cho kẻ thân mang Vô Thượng – Thiên Địa Quy Nhất Kinh như hắn.

Vốn hắn phải liên tục chiến đầu, điều động các loại Nguyên Lực Thuộc Tính nhằm nâng cao khả năng chưởng khống của bản thân từ đó tu vi sẽ tăng lên.

Nhưng quá trình đó cần rất nhiều thời gian, từ việc phải liên tục đi qua nhiều nơi cho tới việc phải liên tục chiến đấu. Mà trong quá trình đó, không phải lúc nào trận chiến hắn tham gia đều sẽ là trận chiến đúng nghĩa.

Thời gian trước, Trần An Vĩ gặp không ít trận chiến mà chỉ cần hắn dùng một chiêu Hóa Long Kĩ, kẻ thù đã chật vật không thể tả. Vậy thì còn tu luyện bằng cách nào?

Hiện tại có thể tiến vào Nguyên Tố Tháp, không chỉ có thể có thêm kinh nghiệm thực chiến, mà còn có thể tiếp nhận được những kiến thức mới. Một nơi tuyệt vời như vậy ai lại không muốn?

Thoáng cảm nhận lại thực lực của bản thân, Trần An Vĩ mỉm cười hài lòng. Một lần tiến vào Nguyên Tố Tháp này thực sự đáng giá, sau này nhất định phải báo đáp cho Dương Lệ một phen.

Bất chợt lúc này, không gian xung quanh hắn cấp tốc thay đổi, hai thông đạo hư không bắt đầu mở ra trước mắt hắn.

Dựa theo những gì học được từ những lần cảm ngộ kia, Trần An Vĩ có thể xác định được loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà hắn sẽ đối mặt ở tầng tiếp theo sẽ là Thủy Hệ Nguyên Lực.

Hắn rất muốn đi tiếp những lại nghĩ tới hiện tại bản thân vừa tiếp nhận những kiến thức cao thâm bậc nhất về lôi đình, đại não có chút quá tải, vì vậy chỉ có thể nuối tiếc bước vào thông đạo dẫn ra ngoài.

Chiến đầu còn biết mệt, huống hồ vì không có sự hỗ trợ từ Minh Văn, nên Trần An Vĩ đã liên tục sử dụng Hồn Lực để giữ đầu óc thanh tịnh trong suốt quá trình cảm ngộ, tình thần có chút mệt mỏi rồi.

“Tiểu tử chịu chết!” Vừa bước ra ngoài, một giọng nói tràn đầy giận dữ vang lên bên tai cùng với thế công tới nơi trước khiến Trần An Vĩ không khỏi đề phòng.

Chỉ thấy không biết từ bao giờ, một cánh tay lực lưỡng hội tụ Nguyên Lực xuất hiện sau lưng hắn, quyền kình đỏ rực đã hội tụ từ bao giờ, ý đồ muốn đánh lén Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ khẽ nhếch miệng vận dụng những gì đã học, toàn thân liền bao trùm trong Tử Lôi Nguyên Lực, một lần nữa lại dễ dàng lách người khỏi đường tấn công của quyền kình kia.

“Làm sao có thể?” Đám người nhìn thấy Trần An Vĩ dễ dàng né tránh đòn tấn công bất chợt mà há hốc mồm kinh ngạc, hiển nhiên là không hề tin tưởng được điều này.

Nam tử lực lưỡng lúc này cũng từ chỗ ẩn nấp trong không gian bước ra, ánh mắt trợn tròn đầy kinh ngạc nhìn một màn này, không nghĩ rằng tốc độ của tiểu tử này lại nhanh tới như vậy.

Nhưng trong lúc hắn đang mải suy nghĩ, Trần An Vĩ ở phía bên này đã lập tức phát động thế công. Hắn và kẻ vừa tới này không quen không biết, càng không có thù oán, vậy mà tên này dám đánh lén hắn, còn muốn hắn đi chết, điều này khiến Trần An Vĩ cực kì tức giận.

Vạn Tiễn Phá Quân Cơ trực tiếp được điều động, Tử Lôi Nguyên Lực cấp tốc hội tụ thành Tiễn, không chút do dự liền bắn về phía nam tử lực lưỡng kia.

Ngay khi nó vừa xuất hiện, khí lãng của một kiện Tông cấp Trung phẩm Pháp Bảo quét ngang không gian khiến đám người từ học viên tới Lão Sư trong mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, một tia đố kị và một tia tham lam.

Bất quá lại chẳng ai đủ dũng khí để bước lên nhắm vào nam nhân này. Bởi vì bọn hắn còn đang mải kinh ngạc vì thế công tiếp theo của Trần An Vĩ.

Chỉ thấy nhất tiễn vừa bắn ra, trong ánh mắt trợn tròn của đám người, nó vậy mà phân tách ra hàng nghìn Lỗi Tiễn giống hệt nhau, tất cả đều nhắm tới nam tử lực lưỡng vừa xuất hiện

Chưa hết, Đế Vương Kích một lần nữa xuất hiện trên tay, nhưng lần này Trần An Vĩ lại không dùng tới Tử Lôi Nguyên Lực, mà thứ hắn dùng là Xích Viêm Nguyên Lực, miệng khẽ quát “Viêm Kích Phá Thương Khung!”

Đế Vương Kích hội tụ lực lượng, nhanh chóng được hắn ném đi. Lôi và Hỏa gặp nhau, chúng như phản ứng kịch liệt mà liên tục phát nổ trên đường bay, bất quá lại không hề triệt tiêu nhau mà càng khiến chúng trở nên nguy hiểm hơn.

Nam tử lực lưỡng nhìn thấy cảnh này mà tê dại da đầu, hắn nào biết tiểu tử này có thực lực mãnh mẽ như vậy chứ? Cứ nghĩ đơn giản rằng tên Trần An Vĩ này tu vi chỉ mới đạt Nguyên Hoàng cảnh mà có thể trở thành Lão Sư thì chắc hẳn là do gia tộc tác động.

Đáng thương cho kiến thức nông cạn của nam tử lực lưỡng này, hắn ở trong Nhật Nguyệt Học Viện quá lâu năm, mắt cao hơn đầu, tin tức xảy ra trên đại lục vậy mà không hề nắm bắt.

Nếu không cũng sẽ không ngu ngốc đi chọc vào Trần An Vĩ làm gì. Bất quá thế gian này không có chữ nếu, mọi sự sai lầm đều phải trả giá.

Viêm Kích Phá Thương Khung cùng Vạn Tiễn bắn ra từ Vạn Tiễn Phá Quân Cơ che phủ cả một vùng không gian rộng lớn, nhưng tất cả vậy mà có cùng một mục tiêu. Tình cảnh khiến ai cũng phải rùng mình.

Mắt thấy chúng nó sắp lao tới mình, nam tử lực lưỡng không hổ là cường giả Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh, trong tình huống nguy cấp vẫn không nao núng xuất ra một kiện pháp bảo dạng phòng ngự chắn trước mặt.

Nó là một chiếc khiên với từng lớp đất đá và dung nham hòa quyện vào nhau một cách hoàn hảo. Khí tức nó tỏa ra là một kiện Tông cấp Thượng phẩm Pháp Bảo, mang tên là Nham Viêm Thuẫn.

Nham Viêm Thuẫn được chủ nhân xuất ra, nó liên tục hấp thu Thổ Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực trong cơ thể hắn, ý đồ muốn thay hắn chống đỡ thế công của Trần An Vĩ.

Oành! Bùm! Ầm!!!

Rắc!

Hàng loạt âm thanh tiếng nổ kèm theo một tiếng nứt vỡ rất nhỏ vang lên khiến đám người phải nhanh chóng sửa lại nhận thức của bản thân về nam nhân tên Trần An Vĩ này.

Chỉ với một loại Nguyên Thuật bình thường và một đòn tấn công cũng bình thường không kém, hắn vậy mà có thể khiến Viêm Nham Thuẫn của nam tử lực lưỡng này rạn nứt. Bất quá tình cảnh ngay sau đó lại khiến đám người phải rửa mắt mà nhìn.

Răng rắc!

Viêm Nham Thuẫn chống đỡ được một lúc, cuối cùng vượt quá sức chịu đựng mà nứt tan tành trong ánh mắt trợn trừng của nam tử lực lưỡng.

Mất đi kiện Pháp Bảo quý gia, nam tử lực lưỡng vừa định tức giận thì lại kinh hãi nhận ra lượng Lôi Tiễn và Lôi Kích lao tới vẫn còn rất nhiều, như thể vô tận vậy.

Phốc! Phốc! Phốc!!!

Không kịp phản ứng khiến hắn liên tục bị Kích và Tiễn cắm vào người, Lôi Hỏa liên tục tàn phá cơ thể khiến nam tử lực lưỡng liên tục thổ huyết bay ngược.

Trong tình thế nguy cấp, một thân ảnh xuất hiện, đem hắn ra khỏi quỹ đạo của Viêm Kích Phá Thương Khung và Vạn Tiễn, cứu hắn một mạng.

Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe nhìn về thân ảnh vừa mới xuất hiện, hai tay lại muốn kết ấn thì bên tai đã vang lên giọng nói nhàn nhạt của thân ảnh kia.

Hắn đã nói…

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花