“Hàn Băng Diệt, hãy đền mạng cho tội lỗi mà ngươi đã gây ra!”
Nghe câu nói cùng sát ý tỏa ra từ người Du Cương, Hàn Băng Diệt giận quá hóa cười nói “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn giết bổn Quốc Chủ?”
Du Cương cười lạnh nói “Dù ta có chết cũng kéo theo ngươi!”
Dứt lời, tu vi toàn thân bùng nổ, vốn chỉ là Tứ Tinh Nguyên Tông cảnh, nhờ có được lực lượng kia mà Du Cương một mạch thăng lên thêm hai tinh, trở thành Lục Tinh Nguyên Tông cảnh.
Hai tay cấp tốc kết ấn, lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một kiện pháp bảo dạng trường thương. Đó là vũ khí tiện tay của hắn, đẳng cấp Tông cấp Hạ phẩm, gọi là Thiên Phá Băng Thương.
Không nhiều lời, Du Cương tay cầm Thiên Phá Băng Thương, Băng Hệ Nguyên Lực gia trì toàn thân, lập tức lao về phía Hàn Băng Diệt.
Dù không có ưu thế hai loại Nguyên Sắc như Hàn Băng Diệt nhưng Du Cương cũng từng là một thiên tài chuyên vượt cấp chiến đấu, chẳng thế mà hắn có thể trở thành Đại Thống Lĩnh của một Tông cấp Thế Lực như Hàn Băng Đế Quốc.
“Hừ, chỉ mới Lục Tinh Nguyên Tông cảnh mà muốn đánh với ta?” Hàn Băng Diệt tức giận gầm lên.
Hai tay lại cấp tốc điều động Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực, muốn điều động Băng Vũ Kiếm. Nhưng tình cảnh ngay sau đó khiến hắn phải trợn tròn mắt khó tin.
Chỉ thấy Băng Hệ Nguyên Lực mà hắn tốn công điều động vừa ra đã lập tức thoát khỏi quyền khống chế của hắn, chúng nó không tự chủ mà đi đến bên cạnh Du Cương như sủng nịnh.
Rồi trong ánh mắt muốn lòi ra của Hàn Băng Diệt, lượng Băng Hệ Nguyên Lực kia vô thanh vô tức tiến vào cơ thể Du Cương, làm cho khí thế của hắn tăng lên một bậc.
“Làm sao có thể?” Hàn Băng Diệt khó tin gầm lên, hắn đã biết mình vẫn ở trong vùng ảnh hưởng của cỗ lực lượng kì lạ có thể tác động lên Băng Hệ Nguyên Lực kia, nhưng lại không hề nghĩ tới nó còn có tác dụng đem Băng Hệ Nguyên Lực truyền vào cơ thể người khác.
Du Cương kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mặt, dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng tâm cảnh của một đại tướng có khác, rất nhanh đã bình tĩnh mà tận dụng tốt cơ hội kẻ thù phân tâm.
Thiên Phá Băng Thương không chút cảm tình mà đâm tới, cắm thẳng vào bả vai đã bị thương trước đó của Hàn Băng Diệt, Du Cương thậm chí còn bồi thêm một chưởng vào nó.
Hàn Băng Diệt đau không chịu nổi, ánh mắt như lệ quỷ nhìn đại tướng trước mặt, Phong Hệ Nguyên Lực gia trì quanh Băng Vũ Kiếm, muốn chém lên một nhát.
Nhưng Du Cương cũng chẳng phải dạng vừa, ngay khi cảm nhận được Băng Vũ Kiếm có dị động, hắn đã lập tức thu lại Thiên Phá Băng Thương, nhanh chóng điều động Băng Hệ Nguyên Lực hình thành băng thuẫn chắn trước lưỡi kiếm kia.
Keng!
Nhờ hành động nhanh chóng mà Băng Vũ Kiếm đã bị cản lại kịp lúc, bất quá thực lực giữa đôi bên vẫn chênh lệch nhau không ít, vì thế Băng Vũ Kiếm vẫn tiếp tục tiến tới mặc cho có băng thuẫn ngăn cản.
Du Cương biết hiện tại mình vẫn chưa thể ngạnh kháng chính diện với tên này, nhân cơ hội Băng Vũ Kiếm còn bị ngăn cản mà thi triển thân pháp về vị trí an toàn.
Hàn Băng Diệt thấy vậy cũng thu lại thế công, vết thương bị chạm khiến hắn càng trở nên mất sức, ánh mắt trợn trừng nhìn về phía nữ nhân vẫn chìm trong vụ nổ kia.
Nếu không phải vì nữ nhân kia, cỗ lực lượng chết tiệt này sẽ không tác động lên bọn hắn, Du Cương tên này cũng không có can đảm phản kháng lời nói của hắn, hắn càng không rơi vào tình cảnh khốn khổ như thế này. Tất cả… đều là do nữ nhân kia!
Du Cương lúc này mới thực sự kinh ngạc, trước đó ở ngoài cuộc chiến nên hắn không cảm nhận được uy áp thực sự của cỗ lực lượng này, hiện tại là người trải nghiệm mới biết rằng, nếu được nó hỗ trợ thì rất tốt, nhưng đối nghịch với nó chỉ có ăn thiệt thòi.
Thử nghĩ một loại lực lượng gần giống như Ý nhưng lại có khả năng khống chế Băng Hệ Nguyên Lực, truyền vào cơ thể người khác, tăng tiến tu vi của hắn, ngươi sẽ muốn đối nghịch với nó sao?
Trong lúc nhất thời, Du Cương không khỏi tò mò thân phận của người vừa lên tiếng nói chuyện với mình cách đây ít lâu.
Tuyết An và chúng nữ Tuyết Vực Cung đứng xa chứng kiến tình cảnh trước mặt, không thể không cảm thấy bất ngờ.
Các nàng vốn đang lo lắng cho nam nhân kia, thì đột nhiên lại nhìn thấy Du Cương quay sang tấn công Hàn Băng Diệt, hơn nữa tu vi còn tăng lên mỗi lần Hàn Băng Diệt sử dụng Băng Hệ Nguyên Lực.
Ngoài ra các nàng còn cảm nhận được nhiều cỗ lực lượng kì lạ tỏa ra từ cơ thể nam nhân kia, chính nó là thứ liên tục hấp thu các loại Nguyên Lực Thuộc Tính trong không gian, liên tục cung cấp cho Du Cương và các hư ảnh Chân Long kia.
Nhất thời bản tính nữ nhân nổi lên, trong đầu chúng nữ không khỏi thắc mắc, cỗ lực lượng mà hắn sử dụng là gì mà có công dụng kinh khủng như vậy?
Dĩ nhiên là chúng nữ không biết, bởi vì đó là công dụng đặc biệt mà chỉ Vô Thượng mới có. Các loại Vực được nó tạo ra hầu hết không có tác dụng chiến đấu như Kiếm Vực hay các loại Vực khác.
Xích Viêm Vực, Lam Băng Vực và Thiết Thổ Vực và các loại Vực khác có hai công dụng chính là cường hóa các đòn tấn công Nguyên Lực có thuộc tính tương ứng, khống chế và hấp thụ Nguyên Lực Thuộc Tính trong không gian, biến chúng thành lực lượng của mình.
Cái gọi là tác dụng chiến đấu chẳng qua chỉ là một số ảnh hưởng nhỏ tới không gian mà các loại Vực của Vô Thượng có thể làm.
Ví dụ như Xích Viêm Vực có khả năng khắc chế Băng Hệ Nguyên Lực và tương tự Lam Băng Vực cũng có khả năng khắc chế Hỏa Hệ Nguyên Lực, Thiết Thổ Vực khiến nền đất trong vùng ảnh hưởng biến thành sình lầy, tạo ra cạm bẫy chết người.
Trần An Vĩ thân là người sử dụng cũng không biết công dụng của chúng cho tới khi tự thân trải nghiệm.
Cũng chính hắn là người đã sử dụng Lam Băng Vực truyền lực lượng cho Du Cương, đem tu vi hắn tạm thời đề thăng thêm hai tinh nữa.
Đó cũng chính là lý do mà hắn luyện ra Lam Băng Vực, ngoài tác dụng không để chúng nữ bị ảnh hưởng bởi Xích Viêm Vực, hắn còn muốn các nàng có lực lượng dự trữ trong quá trình chiến đấu.
Nếu như tính toán của Trần An Vĩ không sai lầm, thì khi các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của hắn đều có Thiên Địa Dị Vật và đều hóa Vực chân chính, hắn sẽ như một cỗ máy buff sát thương chính hiệu.
Vực vừa ra, chúng nữ được cường hóa đủ kiểu, chiến đấu thoải mái không sợ tiêu hao sạch lực lượng.
Trở lại với tình hình chiến đấu hiện tại…
Những vụ nổ tự bạo liên tục xảy ra, khói bụi mịt mù bao trùm cả một vùng không gian, không ai biết nữ nhân kia sau khi hứng chịu gần nửa vạn người tự bạo liệu có sao không?
Nhưng nếu có người đứng bên trong khói bụi, bọn hắn sẽ phát hiện ra nữ nhân mà bọn hắn nghĩ sẽ trọng thương kia lại hoàn toàn không hề hấn gì, ngược lại còn đang cầm trên tay một thanh trường cung nồng đậm Sát Ý cùng Chiến Ý.
Toàn thân “nàng” được bao trùm trong một loại cổ tự kì lạ màu vàng kim, khi dư ba của vụ nổ quét tới nó lập tức bị cổ tự này phản lại, không thể gây ra một tí tác động nào cho “nàng”.
Phải nói rằng, những vụ nổ tự bạo kia mạnh thì có mạnh thật đấy, không mạnh về chất lượng thì cũng mạnh về số lượng, thậm chí còn có yếu tố bất ngờ nên cũng khiến Trần An Vĩ phải ăn quả đắng.
Nhưng đừng quên rằng Trần An Vĩ sở hữu thứ gì.
Hộ Văn, một loại Khí Văn mà hắn vẫn luôn sử dụng bảo hộ chúng nữ trong tình huống nguy cấp. Với Cổ Tự Đế Văn mà hắn nắm giữ, thi triển Hộ Văn hay các loại Khí Văn cơ bản là điều rất dễ dàng.
Hiện tại nhờ có nó mà Trần An Vĩ có thể vững vàng tụ lượng cho Đế Vương Cung.
Nhìn thấy Hàn Băng Diệt sau khi bị Du Cương quấn lấy, Trần An Vĩ cũng không nhàn rỗi mà xuất lấy Đế Vương Cung, bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính trong thiên địa theo điều động của hắn mà hội tụ thành một khỏa tứ sắc đại tiễn.
Hồn Lực từ cơ thể hắn cũng tiến ra hòa vào đại tiễn kia biến nó từ tứ sắc thành ngũ sắc. Sát Ý và Chiến Ý hòa cùng vào nó như muốn gia tăng sức mạnh cho đại tiễn.
Đây chỉ là một mũi tên bình thường mà Trần An Vĩ dựa vào kinh nghiệm điều động Nguyên Lực Thuộc Tính và khả năng bắn cung ở kiếp trước tạo ra, hoàn toàn không phải một loại Nguyên Thuật nào.
Lúc này đây, Trần An Vĩ hướng mũi tên mà hắn đã tạo ra về phía Hàn Băng Diệt, im lặng chờ thời cơ.
Ở phía bên này, Du Cương dường như cảm nhận được điều gì, hắn ngoảnh mặt về một phía, nhìn thấy thân ảnh nữ nhân kia đã thoát khỏi vụ nổ từ bao giờ, hiện tại lại đang giương cung về phía này.
“Tông cấp Trung phẩm Nguyên Thuật – Bạo Loạn Băng Vũ!”
Như đạt được sự ăn ý nào đó, Du Cương lại lấy ra Thiên Phá Băng Thương, một lần nữa tụ lực, miệng gầm lên một tiếng rồi không chút do dự lao về phía Hàn Băng Diệt.
Bạo Loạn Băng Vũ hóa thành đôi cánh sau lưng hắn, theo từng động tác của Du Cương mà từng khỏa Băng Vũ lao tới kẻ thù.
Hàn Băng Diệt nhìn thấy Du Cương lại lao về phía mình, còn dùng chính loại Nguyên Thuật Trấn Quốc để đối phó với mình, nhất thời tức giận mà cười “Haha, ngươi dám dùng Bạo Loạn Băng Vũ để đối phó với bổn Quốc Chủ?”
“Haha, để bổn Quốc Chủ cho ngươi thấy, thế nào là Bạo Loạn Băng Vũ chân chính!”
Hàn Băng Diệt cười lạnh, hai tay cấp tốc kết ấn, không thể điều động Băng Hệ Nguyên Lực nên hắn chỉ đành sử dụng Phong Hệ Nguyên Lực, theo điều động của hắn mà hóa thành một đôi cánh thanh sắc sau lưng.
Dù chỉ sử dụng một loại Nguyên Lực Thuộc Tính, nhưng với tu vi và thực lực của một Quốc Chủ, Hàn Băng Diệt vẫn mạnh mẽ hơn một Lục Tinh Nguyên Tông cảnh như Du Cương quá nhiều.
Đôi cánh sau lưng Hàn Băng Diệt vỗ mạnh, thay vì tạo ra Băng Vũ, chúng lại tạo ra Phong Vũ, từng đợt cuồng phòng lấy thế công không thể cản đối kháng trực diện với Băng Vũ.
Du Cương mặt không biểu tình lao đến đối kháng trực diện với Hàn Băng Diệt, dù tu vi có phần chênh lệch nhưng hắn cũng không phải quả hồng mềm.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Phong Vũ đối kháng Băng Vũ, Du Cương đối chọi Hàn Băng Diệt, tình thế nhìn thì có vẻ cân bằng nhưng ai quan chiến cũng biết Du Cương sẽ không chống được quá lâu.
Du Cương cũng biết điều đó, vì thế hắn cố gắng cầm chân Hàn Băng Diệt nhằm tạo cơ hội cho nữ nhân kia bắn tới.
“Chết đi!” Trong khoảng phân tâm ngắn ngủi của Du Cương, Hàn Băng Diệt đã nhân cơ hội đánh trúng một chiêu khiến hắn thổ huyết bay ngược.
Hàng Băng Diệt không buông tha mà cấp tốc đổi theo. Đứng trước thân thể chật vật của Du Cương, hắn nở nụ cười dữ tợn đá mạnh.
“Phản bội này! Ngông cuồng này!” Hàn Băng Diệt vừa đá vừa mắng chửi, dường như cực kì tức giận. “Sâu kiến như ngươi mà cũng muốn giết bổn Quốc Chủ?”
Dứt lời, bàn tay bao trùm trong Phong Hệ Nguyên Lực, Hàn Băng Diệt muốn kết liễu mạng sống của Du Cương.
“Mắng đủ chưa?” Du Cương khóe miệng khẽ nhếch, tay hắn đồng dạng bao trùm trong Băng Hệ Thuộc Tính, chuẩn xác mà bắt lấy tay của Hàn Băng Diệt.
Hàn Băng Diệt nhìn thấy điệu cười của Du Cương, không hiểu sao lại dấy lên cảm giác bất an, vì vậy điên cuồng dùng lực sút vào cơ thể nằm dưới nền đất của Du Cương, muốn hắn buông tay mình ra.
Vút!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng động thanh thúy vang lên, cùng với đó là ánh mắt trợn tròn của Hàn Băng Diệt.
“Ngươi… các ngươi… từ khi nào…” Hàn Băng Diệt nhìn lấy Du Cương, chưa kịp dứt câu đã ngã xuống, ngay cả khi chết hắn vẫn không hiểu mình vì sao lại có một lỗ hổng trên đầu.
Du Cương buông tay khỏi thân thể Hàn Băng Diệt, khẽ thở dài, một phần là nhẹ nhõm, một phần là thương tiếc.
Một lúc sau, Du Cương nhìn về phía nữ nhân vừa bắn ra mũi tên kia, chào kiểu nhà binh như một sự tôn trọng rồi lên đường đi khắp chiến trường, thu lại những quân sĩ đã hi sinh nhưng vẫn còn xác và những quân sĩ đã trọng thương.
Sau đó liền hướng về phía chúng nữ Tuyết Vực Cung chào một lần nữa rồi rời đi.
Trần An Vĩ không để ý tới tên này, hắn một lần nữa cầm lấy Đế Vương Cung, bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính và Hồn Lực cấp tốc được hắn điều động, một lần nữa nhắm vào đầu tên Hắc Bằng vẫn bị Tứ Long quấn lấy.
Hắc Bằng lúc này nhìn thấy đồng bọn mình bị diệt sát mà không thể kháng cự, trong đầu đã nảy sinh ý định rút lui.
Nhưng Tứ Long làm sao có thể để hắn có cơ hội, lần lượt từng tôn Chân Long hội tụ Long Pháo, bắn về phía hắn sau đó lại dùng Long Trảo đánh tới, liên tục mà luân phiên, khiến Hắc Bằng khổ không thể tả.
“Chết tiệt, đây là Nguyên Thuật gì?” Hắc Bằng trong đầu tự hỏi, hắn giao chiến… à nhầm đúng hơn là bị bốn con rồng này quấn lấy cũng đã lâu, tại sao không có dấu hiệu chúng tiêu hao lực lượng?
Trần An Vĩ mà biết suy nghĩ của hắn chắc chắn sẽ cười như một kẻ điên, Tứ Long được Vô Thượng tạo ra, lực lượng mà nó sử dụng là trực tiếp lấy từ thiên địa, chừng nào thiên địa còn thì Tứ Long sẽ tồn tại, chừng nào thiên địa mất, Tứ Long sẽ tự tan biến. Bất quá vấn đề là, thiên địa này biến mất được sao?
Trong lúc Hắc Bằng phân tâm, Tứ Long nhân cơ hội đó hội tụ Long Pháo, đồng loạt bắn về phía hắn.
“Khốn nạn!” Hắc Bằng gầm lên một tiếng, biết mình không còn đủ sức đối kháng liền dùng thân pháp hóa thành một đạo Ám Hệ Nguyên Lực mà rời khỏi quỹ đạo thế công.
Vút!
Đúng lúc hắn vừa xuất hiện trở lại, một tiếng xé gió thanh thúy vang lên, một mũi tên gần như vô thanh vô tức cắm vào lồng ngực hắn.
“Aaaaaa…” Các loại Nguyên Lực Thuộc Tính có cơ hội lập tức tàn phá cơ thể Hắc Bằng. Máu huyết, xương cốt có chỗ bị hỏa diễm thiêu đốt, có chỗ lại bị đóng thành băng khối.
Tưởng chừng như đau đớn như thế là đã chấm dứt, thì đột nhiên linh hồn hắn truyền đến cảm giác đau nhói.
Rất nhanh sau đó, linh hồn Hắc Bằng đã bị Hồn Lực của Trần An Vĩ triệt để ma diệt, chính thức xóa tên khỏi thế giới.
Hít!
“Mạnh… mạnh như vậy?” Chúng nữ Tuyết Vực Cung nhìn thấy hai vị cường giả Bát Tinh Nguyên Tông cảnh lần lượt ngã xuống dưới mũi tiễn của nam nhân kia mà hít một hơn lạnh.
Trần An Vĩ lúc này mới lững thững bước ra khỏi khói bụi, Đế Vương Cung trên tay ảm đạm biến mất, các loại Vực cũng dần thu hồi, khí tức Nguyên Tôn cảnh mà Long Nhược Thủy tỏa ra cho hắn cũng dần biến mất.
Dù hiện tại Trần An Vĩ không tỏa ra bất kì khí tức nào, nhưng trận chiến vừa rồi để lạnh ảnh hưởng quá lớn trong ký ức của đám người, kể cả chúng nữ Tuyết Vực Cung đã từng nhìn thấy hắn chiến đấu cũng không khỏi động dung.
Các nàng thật sâu ấn tượng hình ảnh một nam nhân lấy sức một mình đại chiến hơn 5000 người, sau cùng lại là toàn thắng, một cảnh tượng mà các nàng cả đời cũng không bao giờ quên…
------------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花