“Chúc mừng, ngươi chính thức quay vào cửa tử!” Giọng nói lạnh lẽo như tử thần đòi mạng vang lên bên tai khiến Bạch Xiên trong mắt có rút, điên cuồng thi triển thân pháp muốn chạy trốn.
Nhưng Trần An Vĩ làm sao có thể để điều đó xảy ra, hắn ngược lại cũng không đuổi theo mà lại lấy ra Vạn Tiễn Phá Quân Cơ, tùy ý nhắm về phương hướng Bạch Xiên đang đào tẩu. Mà hắn cũng tùy ý gài tiễn, tụ lực rồi bắn, chẳng hề có chút ngắm bắn nào.
Bạch Xiên đang vội đào tẩu, làm sao có thể để ý tới những mũi tên do Trần An Vĩ bắn ra, hắn chỉ biết rằng chính những mũi tên tùy ý kia lại tạo thành một ma trận chết người.
Chỉ cần hắn bước lệch một bước là lập tức sẽ có một mũi tên lao tới cắm thẳng vào đầu hắn.
“Khốn nạn!” Nhận ra mình đang bị thiếu niên đùa giỡn như chuột trong lồng, Bạch Xiên không nhịn được mắng to. Hắn lúc này đang bị Trần An Vĩ trêu đùa cho chạy theo đủ mọi loại hình dạng.
Tròn, vuông, tam giác, con heo, con gà, các loại hình học, chỉ cần tên này sở sẩy một giây, lập tức sẽ bị mũi tên từ Vạn Tiễn Phá Quân Cơ bắn ra ghim trúng, sống chết khó mà nói trước a…
“Nam nhân này…” Bạch Băng Thanh nhìn thấy nam nhân trước mặt không vội giết Bạch Xiên mà lại trêu đùa hắn, nàng bất giác cảm thấy hắn dường như đang trút giận cho nàng và nữ nhi.
Bất quá chính điều đó khiến nàng cảm thấy khó hiểu, vì sao hắn bỗng nhiên xuất hiện muốn giúp mẫu nữ hai nàng, tại sao hắn lại trút giận cho mẫu nữ hai nàng?
Bạch Băng Thanh không biết, nàng cũng không biết khóe môi tuyệt mĩ của mình bất giác cong lên một chút.
“Vui không?” Bất chợt lúc này, giọng nói dịu dàng trầm ấp của nam nhân vang lên khiến Bạch Băng Thanh hoàn hồn.
“Vui… vui gì chứ? Có gì phải vui?” Bị hắn hỏi bất ngờ, Bạch Băng Thanh lắp bắp nói.
“Hắc hắc!” Trần An Vĩ thấy giai nhân phản ứng như vậy liền bật cười, nàng tuy nói như vậy, nhưng linh hồn nàng đang rung động mãnh liệt đã bán đứng nội tâm của nàng.
Trần An Vĩ đúng là có ý trút giận cho mẫu nữ hai nàng, bất quá đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, còn tên Bạch Tiện hiện đang là gia chủ của Bạch gia nữa, nếu hắn không chủ động tìm tới thì thôi, nếu dám động vào mẫu nữ hai người các nàng, Trần An Vĩ sẽ tự tay tiêu diệt hắn.
Nhờ có Chiêm Tinh Thuật, Trần An Vĩ biết được một phần về quá khứ của mẫu nữ hai nàng, trong đó có đoạn thời gian các nàng bị hai phụ tử Bạch Tiện – Bạch Xiên này ức hiếp.
Nếu không phải vì Bạch Băng Thanh tu vi cao cường, đạt Nhị Tinh Nguyên Tôn cảnh lại còn là một vị Khôi Lỗi Sư, thì số phận của hai nữ không chừng đã thê thảm hơn rất nhiều so với hiện tại.
Mặc dù vậy, các nàng vẫn không thể thoát khỏi âm mưu quỷ kế của bọn hắn, nên trong một lần sơ sẩy, Bạch Băng Thanh và phu quân đã bị chính đồng tộc của mình hại chết.
Trước khi chết, một tia tàn hồn của nàng đã kịp tìm về tới Bạch Phi Linh, nữ nhi của nàng, nhờ đó mới có thể tồn tại tới ngày hôm nay.
Bạch Phi Linh từ sau khi phụ mẫu mất đi cũng chịu không ít uất hận, đỉnh điểm là việc bị ép gả cho Bạch Xiên. Nàng vì không muốn chấp nhận số phận nên đã liều mình đem tàn hồn của mẫu thân trốn thoát.
Trần An Vĩ sau khi biết được quá khứu của hai nữ, trong lòng nổi lên sự thương tiếc, thầm quyết định sẽ giúp đỡ hai nữ. Hắn cũng không phải tốt lành quân tử gì, chỉ đơn giản là hắn không muốn nữ nhân nào lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục mà thôi.
“Nàng không vui, vậy ngươi có thể chết!” Chơi đùa với Bạch Xiên chán chê, Trần An Vĩ lạnh lùng buông xuống một câu, Vạn Tiễn Phá Quân Cơ nhắm chuẩn xác lấy thân ảnh đang chạy lòng vòng của hắn.
Một mũi tên hội tụ hai loại Vực, bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính hùng mạnh cấp tốc hình thành, lấy thế không thể cản lao về Bạch Xiên.
Nhìn thấy mũi tên khủng bố kia đang lao về phía mình, Bạch Xiên sợ muốn vãi cả ra quần, hốt hoảng hét về phía không gian “Phụ thân, mau cứu ta!”
Vừa dứt lời, một cỗ khí tức hùng mạnh bất chợt phủ xuống Trần An Vĩ, khiến động tác của hắn chậm lại không ít, cùng lúc đó một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo vang lên khiến bất kì ai trong Nội Điện đều có thể nghe thấy mà run sợ.
“Muốn giết nhi tử của bổn tọa? Nằm mơ!”
Tiếng nói vừa dứt, một tôn Chương Ngư bất chợt hội tụ trong không gian, vô tận Thủy Hệ Thuộc Tính bị nó hút về hội tụ thành một khỏa đại pháo nhắm thẳng về phía Trần An Vĩ.
“Không ổn, tiểu tử mau đem Linh Nhi chạy đi! Kẻ đến là Nguyên Tôn cảnh!” Bạch Băng Thanh nghe ra thanh âm quen thuộc của kẻ thù, nàng gấp rút lên tiếng nói, hai tay cấp tốc hội tụ lực lượng muốn thay hắn chống đỡ đòn tấn công này.
Kẻ vừa đến chính là phụ thân của Bạch Xiên – Bạch Tiện, cũng là gia chủ Bạch gia, một vị Nhị Tinh Nguyên Tôn cảnh.
Năm xưa nếu không phải có tên này ra tay, nàng đã có cơ hội trốn thoát, dù sao nàng cũng là Nhị Tinh Nguyên Tôn, không thể giết chết hắn nhưng muốn trốn thoát là điều đơn giản.
“Nguyên Tôn cảnh…” Trần An Vĩ nghe vậy liền lẩm bẩm, thầm tính toán thực lực hiện tại của mình.
Nhớ khi trước hắn có thể lấy tu vi Nguyên Sư cảnh vượt hơn hai đại cảnh giới mà đánh ngang tay với Bán Bộ Nguyên Tông cảnh, thì liệu rằng hiện tại hắn có thể làm điều đó hay không?
“Thử mới biết được!” Trần An Vĩ quyết định không nghĩ nhiều, Chiến Ý trong mắt lại bùng nổ, Sát Chiến Thống Vạn Quân toàn diện được kích hoạt, đem tu vi của hắn đề thăng tới Ngũ Tinh Nguyên Hoàng cảnh.
Đế Vương Chi Binh bao phủ toàn bộ Vạn Tiễn Phá Quân Cơ, biến nó trở thành Đế Vương Cơ, mũi tên đang hội tụ cũng vì vậy được gia trì thêm Sát Ý và Chiến Ý.
Nhắm lấy khỏa đại pháo mà con Chương Ngư kia đang hội tụ, Đế Vương Cơ không chút do dự mà bắn ra.
“Hừ, châu chấu đá xe!” Giọng điệu trầm thấp lạnh lùng kia một lần nữa vang lên, Chương Ngư đồng dạng bắn ra khỏa đại pháo đã hội tụ xong rồi nhanh chóng tiêu thất.
Oành! Oành! Oành!!!
Mũi tên do Trần An Vĩ bắn ra nhanh chóng tiếp cận luồng lực lượng khủng bố kia, điên cuồng ma sát lấy nó muốn dùng chính lực lượng của mình mà triệt tiêu đi lực lượng kia.
Không gian nơi tiếp xúc nhanh chóng bị chia đôi, Hư Không Loạn Lưu thậm chí đã có xu hướng hình thành.
Mà Trần An Vĩ cũng không rảnh rỗi, hắn không buồn chú ý tới mũi tên kia, mà lúc này lại kích hoạt Tốc Văn, đem tốc độ của bản thân gia tăng cực hạn, Vạn Tiễn Phá Quân Cơ sau khi bắn xong cũng được hắn cất đi, Đế Vương Cơ nhanh chóng chuyển hóa thành Đế Vương Kiếm. Hắn như tử thần đòi mạng tiến sát tới Bạch Xiên.
“Phụ thân, cứu mạng!” Bạch Xiên nhìn thấy tên này vậy mà có thể chống đỡ được đòn tấn công của phụ thân mình, triệt để mất đi chiến ý chỉ có thể vừa dùng thân pháp bỏ chạy vừa kêu cứu.
“Hôm nay, dù thiên vương lão tử xuống cũng không cứu được ngươi!” Trần An Vĩ hừ lạnh một tiếng, thân ảnh đã tiếp cận Bạch Xiên, Đế Vương Kiếm vung tay chém ngang.
“KHÔN…” Bạch Xiên không thể chống đỡ chiến lực của Trần An Vĩ, bị Đế Vương Kiếm chém trúng đã nhanh chóng bị các loại Nguyên Lực Thuộc Tính tàn phá cơ thể, chính thức xóa tên khỏi thế gian.
“Xiên Nhi!!!” Dường như biết được nhi tử của mình bị giết, thanh âm kia gầm rống như lệ quỷ, dù không nhìn thấy được gương mặt hắn lúc này nhưng cũng đủ biết đang tức giận khó coi.
“Tiểu tử, Bạch gia cùng ngươi không đội trời chung!” Dứt lời một tôn Chương Ngư khác lại được hội tụ, muốn sử dụng đại pháo một lần nữa.
Phốc!
Trần An Vĩ bỗng thổ huyết một ngụm, chợt nhận ra mũi tên mình bắn ra khi trước không đủ sức chống đỡ đại pháo của kẻ kia, nó vẫn đang lấy tốc độ nhanh nhất bắn về phía hắn.
Trong lúc nhất thời ánh mắt Trần An Vĩ lập tức trở nên ngưng trọng nhìn lấy hai khỏa đại pháo đang lao tới trước mặt.
“Tự ý xông vào Địa Hoàng Mật Tịch, làm rối loạn khảo nghiệm, Bạch Tiện ngươi cũng thật giỏi a!” Bất chợt lúc này, một giọng nói tràn đầy uy nghiêm bất chợt vang lên.
Nếu như Kim Thần Nghiên có mặt tại nơi này, nghe được thanh âm vừa lên tiếng kia, chắc chắn sẽ biết được đây chính là giọng nói của hai vị Địa Hoàng tại Chủ Điện.
Bọn hắn vì được thừa hưởng ý chí mạnh mẽ nhất của chủ nhân nơi này, nên Sinh Niệm Thạch đã tạo ra cho bọn hắn linh hồn gần như giống hệt chủ nhân của mình, vì thế gọi bọn hắn là chủ nhân nơi này cũng không có gì quá đáng.
Bọn hắn vẫn luôn quan sát mọi động tĩnh bên trong Địa Hoàng Mật Tịch, trước đó không ra tay là bởi muốn xem thử giới hạn của thiếu niên tâm điểm này. Mà hiện tại, sau khi biết điều muốn biết, uy nghiêm của hai người bọn hắn phải được thực thi.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Cùng với đó, từ dưới lòng đất, bốn pho tượng bất chợt trồi lên, không khó để nhận ra bọn chúng chính là Tứ Linh gồm có Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ.
Vừa trồi lên khỏi mặt đất, Tứ Linh đã cấp tộc hội tụ lực lượng, bốn khỏa đại pháo đồng loạt hướng tới lực lượng phía đối diện mà bắn đi.
Hai khỏa đại pháo từ những tôn Chương Ngư được bắn ra dễ dàng bị triệt tiêu bớt năng lượng đến từ bốn khỏa đại pháo của Tứ Linh.
“Hừ!” Bạch Tiện biết mình đã không thể làm gì được tiểu tử này khi có sự xuất hiện của hai tên kia, vì vậy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi liền biến mất.
Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng âm thầm thở phào, cưỡng ép trọng thương vừa nhận phải, hắn chắp tay hành lễ “Đa tạ hai vị Địa Hoàng đã ra tay tương trợ!”
“Đừng khách sao, ngươi là một hạt giống tốt, bổn tọa chỉ hỗ trợ bồi dưỡng ngươi mà thôi!” Giọng nói kia lại vang lên một câu rồi im bặt.
Trần An Vĩ cũng chẳng nghĩ nhiều về lời Địa Hoàng nói, lúc này hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Nhanh bước đến nơi mà Bạch Phi Linh đang nằm hôn mê, nhanh chóng lấy ra một viên Đan Dược màu xanh lục, rồi cấp tốc bao trùm nó trong Hồng Hỏa Nguyên Lực rồi dùng ý niệm đem nó vào cơ thể nàng.
Việc làm này tuy không giúp loại trừ độc tố trong cơ thể thiếu nữ kia, nhưng lại giúp hắn tạo ra môi trường hoàn hảo để viên Đan Dược kia phát huy tối đa công dụng của nó.
Viên Đan Dược này có tên là Di Hỏa Bài Độc Đan, là một loại Đan Dược đạt tới đẳng cấp Tông cấp Cực phẩm, chuyên dùng để trị độc theo phương pháp dĩ độc trị độc.
Ngay khi Di Hỏa Bài Độc Đan được đưa vào cơ thể, nó sẽ sinh ra một loại độc dược gọi là Hỏa Độc. Hỏa Độc này sẽ tự tìm đến nguồn cội của loại độc dương hiện có.
Mặc dù phương pháp này cực kì nguy hiểm, đòi hỏi khả năng chưởng khống lực lượng đạt tới đỉnh cao của Luyện Đan Sư, nhưng bù lại nó chính là phương pháp trị độc hiệu quả nhất.
Thực ra Trần An Vĩ có thể lựa chọn sử dụng những phương pháp bài trừ độc tố khác, cũng đạt được hiệu quả tương tự, chỉ là mất thời gian hơn mà thôi. Nhưng vấn đề là những phương pháp kia không hiệu quả với loại độc tố mà Bạch Phi Linh đang nhiễm phải.
Dựa theo những ghi chép có trong Đan Đế Chân Giải mà hắn nhận được từ sư phụ của Âu Dương Kỳ Hân, loại độc tố trong cơ thể nàng tên là Phệ Cốt Độc.
Là một loại độc dược nhắm vào xương cốt của nạn nhân, Phệ Cốt Độc không trực tiếp làm nạn nhân chết vì ăn mòn da thịt, mà ngược lại nó khiến nạn nhân dần mất đi toàn bộ xương cốt, cuối cùng khiến cơ thể chẳng khác nào một đống thịt nhão mặc người chém giết.
Đó là lý thuyết, trên thực tế, tình trạng của Bạch Phi Linh hiện tại còn nghiêm trọng hơn rất nhiều, mà một phần nguyên do là những tổn thương trong quá trình chiến đấu của nàng.
Không có bộ xương cốt chống đỡ cơ thể, lục phủ ngũ tạng của nàng chẳng khác nào phơi bày trước thế gian, những đòn tấn công của kẻ thù đánh trúng vào sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều.
Chính vì thế, Trần An Vĩ quyết định sử dụng Di Hỏa Bài Độc Đan, nhằm nhanh chóng tiêu trừ Phệ Cốt Độc, gia tăng cơ hội sống sót cho nàng.
Bạch Băng Thanh khẽ thở phào vì mọi chuyện đã qua, lại nhìn thấy hành động bất ngờ của nam nhân trong lòng không khỏi nhen nhóm một tia hy vọng, không nhịn được ngập ngừng hỏi. “Ngươi… ngươi biết chữa trị sao?”
Nàng đang lo lắng vì không thể tìm được thuốc giải và Đan Dược trị thương cho nữ nhi, hiện tại nhìn thấy viên Đan Dược kia, nàng làm sao có thể không hy vọng. Bất quá nàng cũng đề phòng mà kịp thời ngăn cản hành động của hắn.
Trần An Vĩ thấy nàng ngăn cản mình cũng không tức giận mà phì cười, nhàn nhạt nói “Ừm, vừa hay ta cũng là một vị Tôn Sư cấp bậc Luyện Đan Sư!”
Xèo! Xèo!
“Ưm…” Tiếng hỏa diễm thiêu rụi y phục vang lên cùng lúc với tiếng rên rỉ đau đớn của thiếu nữ cho thấy Di Hỏa Bài Độc Đan đã tiế nhập cơ thể nàng.
“Ngươi…” Nhìn thấy y phục của nữ nhi bị thiêu rụi, cơ thể ngọc ngà lộ ra trước mặt nam nhân, Bạch Băng Thanh lập tức nghĩ rằng tên này muốn lợi dụng cơ hội làm điều bất chính.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của nam nhân, lời muốn nói lại không thể nói ra, hay đúng hơn là nàng không nghĩ rằng một nam nhân trẻ tuổi như vậy lại có thể tự mình kháng cự mĩ nhân như vậy.
Phải biết rằng tại thế giới này, nữ nhân sinh ra đã rất xinh đẹp, nên những tình trạng lợi dụng là không hiếm, chỉ cần có nhan sắc một chút, các nàng sẽ lập tức bị nhắm tới.
Nên không muốn lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, các nàng chỉ còn cách tu luyện bất chấp để bảo vệ chính mình mà thôi.
Ở bên này, Trần An Vĩ mặc dù ngoài mặt biểu lộ nghiêm túc, nhưng trong lòng lại điên cuồng dùng Hồn Lực và Minh Văn để kiềm chế dục hỏa, thanh tẩy suy nghĩ.
Hắn dù sao vẫn là một thanh niên tuổi đôi mươi, tinh lực còn tràn trề làm sao đứng vững trước sức hút từ mĩ nhân. Bất quá biết tình hình hiện tại nghiêm trọng, hắn càng ra sức giải độc cho Bạch Phi Linh.
Không biết qua bao lâu sau, theo sự điều động của Trần An Vĩ, Di Hỏa Bài Độc Đan đã tìm được ngọn nguồn của Phệ Cốt Độc. Ngay lập tức, nó phối hợp cùng Hồng Hỏa Nguyên Lực ầm ầm lan tỏa bao trùm lấy Phệ Cốt Độc.
Phệ Cốt Độc như có được linh trí, nó rít lên một tiếng rồi điên cuồng phản kháng, nhưng sức mạnh từ Hồng Hỏa Nguyên Lực được tạo ra từ Vô Thượng không phải nói chơi. Cộng thêm Hỏa Độc từ Di Hỏa Bài Độc Đan, rất nhanh Phệ Cốt Độc đã được tiêu trừ.
Ngay sau đó, Trần An Vĩ lại xuất ra Phục Mệnh Thiên Mộc bao trùm lấy ngọc thể của Bạch Phi Linh, bắt đầu khôi phục thương tổn cho nàng.
Quá trình này tiêu tốn kha khá thời gian, nên sau khi trị khỏi những vết thương bên ngoài cho thiếu nữ, Trần An Vĩ bất chợt thu hồi Phục Mệnh Thiên Mộc.
“Có chuyện gì sao?” Bạch Băng Thanh nhìn thấy nam nhân bất chợt ngừng lại, nàng lo lắng hỏi.
Trần An Vĩ nhìn nàng, Hồn Lực bao trùm bàn tay, vô thức xoa đầu nàng an ủi “Đừng lo lắng, môi trường nơi này không phù hợp cho việc trị thương, ta sẽ đưa các nàng đến nơi khác tốt hơn!”
Bạch Băng Thanh lần đầu được nam nhân an ủi, trong lòng bất giác cảm thấy an tâm. Bất quá nghe thấy hắn nói muốn đưa các nàng đến nơi khác phù hợp hơn, nàng không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Không để nàng kịp phản ứng, Trần An Vĩ đã phất tay đem cả nàng lẫn thiếu nữ tiến vào Bát Diện Thạch.
Vừa tiến vào Bát Diện Thạch, Phục Mệnh Thiên Mộc đã lập tức tiến ra, bao trùm lấy thân thể thiếu nữ, cấp tốc phục hồi từng tế bào xương cốt đã bị Phệ Cốt Độc ăn mòn.
Rất may cho Bạch Phi Linh là nàng nhiễm độc chưa bao lâu, tu vi cũng không phải tầm thường nên mới miễn cuỗng bảo tồn được một phần xương cốt, nếu để lâu thêm chút nữa, chỉ sợ xương cốt của nàng sẽ bị Phệ Cốt Độc ăn mòn toàn bộ. Khi đó dù Trần An Vĩ có đến, hắn cũng vô pháp cứu sống nàng.
Bạch Băng Thanh kinh ngạc nhìn lấy hoàn cảnh bên trong Bát Diện Thạch, lại nghĩ tới những việc mà nam nhân này làm cho mình và Linh Nhi, ánh mắt nhìn hắn có chút phức tạp, bất giác hỏi.
“Vì sao ngươi lại đối tốt với chúng ta như vậy?”
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, có một ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花