Chương 193: Ánh mắt kì bí

Trần An Vĩ mặc dù cảm nhận được Vô Thượng đang phát sinh dị tượng, trong long vui mừng như điên, động tác dưới hạ thân cũng trở nên dồn dập hơn.

Đã từ rất lâu rồi, khi hắn nhận được Vô Thượng, lợi ích của nó đem lại hắn không có gì phải bàn cãi, chỉ tính riêng Dị Năng đầu tiên của nó – Quy Nhất, Vô Thượng đã giúp hắn sở hữu lực lượng cực kì hùng mạnh.

Lại thêm Dị Năng thứ hai – Tâm Ý Tương Liên khiến hắn và nữ nhân của hắn có thể cùng sở hữu Thiên Địa Dị Vật, đem thực lực các nàng nâng lên tầm cao mới.

Không chỉ như vậy, Tâm Ý Tương Liên còn giúp tạo ra một sợi dây liên kết vô hình, thứ giúp Trần An Vĩ và chúng nữ có thể cảm ứng được nhau, đồng thời gia tăng chiến lực khi hai bên ở gần.

Và hiện tại, Dị Năng đó của Vô Thượng đang được phát huy tác dụng…

“Phu quân... ưm... Công Pháp chàng tu luyện thần kỳ quá...” Hàn Mộng Nhu vừa rên rỉ yêu kiều vừa cảm nhận tình huống trong cơ thể mình mà không khỏi kinh ngạc.

Không chỉ nhận được Dị Thổ, nàng còn cảm nhận được trong cơ thể mình đang dần hình thành một mối liên kết vô hình với nam nhân này.

Chính mối liên kết vô hình này khiến nàng có thể cảm nhận được chiến lực của bản thân đang không ngừng tăng lên theo từng nhịp ra vào dũng mãnh của hắn.

Long Nhược Thủy ở trong cơ thể nàng cũng không khỏi bất ngờ, dù là với kiến thức Nguyên Thánh cảnh cường giả của mình, nàng cũng vô pháp tưởng tượng ra một loại Công Pháp thần kì tới nỗi chia sẻ được Thiên Địa Dị Vật như vậy.

Vốn nàng cũng có thắc mắc giống như Tiểu Kim, nhưng bây giờ lại tận mắt chứng kiến quá trình này, rốt cuộc thắc mắc kia cũng đã được giải đáp.

Lại thêm sợi dây liên kết vô hình kia, mặc dù nàng không phải người trực tiếp liên kết với hắn, nhưng nàng vẫn có thể cảm thận được công dụng nghịch thiên mà nó đem lại.

Theo như nàng suy đoán, khi tình cảm hai người càng thắm thiết, mối liên kết này sẽ càng bền chặt và giúp tăng tiến thực lực dễ dàng hơn, đồng thời cũng giúp hai người dễ dàng hiểu thấu suy nghĩ nhau hơn.

Đó là điều mà bất cứ ai cũng mong muốn, thử nghĩ nếu ngươi có thể tạo ra mối liên kết như vậy với hàng trăm người, vâỵ chẳng phải những môn Nguyên Thuật dạng tổ đội sẽ trở nên cực kì mạnh mẽ sao?

Phải biết rằng Nguyên Thuật dạng này đòi hỏi những thành viên thi triển phải cực kì hiểu ý nhau, phải tiêu tốn không ít thời gian luyện tập cùng nhau mới có thể sử dụng.

Trong lúc hai nữ mải suy nghĩ, Trần An Vĩ phía dưới vẫn không ngừng ra vào bên trong nàng, đem lực lượng Dị Thổ của Tiểu Kim truyền qua, biến Thổ Hệ Nguyên Lực của nàng trở thành Dị Thổ.

Sở dĩ hắn lựa chọn Hàn Mộng Nhu là bởi vì nàng là nữ nhân duy nhất của hắn sở hữu Thổ Hệ Nguyên Sắc, lại cũng là nữ nhân chuyên sử dụng các loại Nguyên Thuật có khả năng khống chế cực tốt, như Băng Ngục các loại.

Có thêm Kim Cương Cốt Thổ, khả năng khống chế của nàng sẽ được nâng lên tầm cao mới. Mà đi kèm với đó là khả năng bảo vệ bản thân tốt hơn.

Không biết qua bao lâu sau, khi quá trình chia sẻ Dị Thuộc Tính hoàn thành, cũng là lúc Trần An Vĩ lại dồn lực chạy nước rút, bắn thẳng từng đợt sinh mệnh vào tận cùng hoa tâm của thê tử bảo bối.

Cảm nhận mối liên kết đã được hoàn thiện bên trong cơ thể, Hàn Mộng Nhu không khỏi thắc mắc nhìn hắn, dù biết nó rất thần kì nhưng sự tò mò của nữ nhân là không thể ngăn cản nha.

Trần An Vĩ dường như hiểu suy nghĩ của nàng, hắn cũng không giấu giếm liền nói “Mối liên kết vô hình mà nàng cảm nhận được trong cơ thể chính là do Dị Năng thứ hai – Tâm Ý Tương Liên của công pháp mà ta tu luyện tạo ra!”

“Dị Năng?” Tiểu Kim và Hàn Mộng Nhu dường như đồng loạt hỏi, các nàng chưa từng nghe tới danh tự này bao giờ, vì vậy đồng loạt nhìn về phía hắn thắc mắc.

“Ách… các nàng cứ xem như đó là khả năng đặc biệt của nó đi!” Trần An Vĩ vỗ trán, chợt nhớ ra hai nữ chưa từng tiếp xúc với hai chữ Dị Năng bao giờ.

Tiểu Kim và Hàn Mộng Nhu nghe vậy gật đầu, lại nhìn hắn chớp chớp mắt mong chờ.

Trần An Vĩ thấy biểu hiện của hai nữ liền không nhịn được hôn lên bờ một kiều nộn ấy khiến hai nữ đồng loạt rên nhẹ một tiếng, bất quá cũng không ngăn cản hắn muốn làm gì thì làm.

Sau một lúc, Trần An Vĩ mới chịu buông tha cho hai nữ, sau đó liền nói “Tâm Ý Tương Liên không chỉ giúp các nàng và ta có thể chia sẻ Dị Thuộc Tính, mà còn thông qua đó tạo ra một mối liên kết giữa hai bên.”

“Nhờ mối liên kết vô hình này, ta và các nàng có thể cảm ứng được nhau nếu chẳng may bị lạc. Đồng thời khi cùng nhau chiến đấu, thực lực của hai người sẽ được tăng lên.”

Tiểu Kim và Hàn Mộng Nhu nghe vậy hai mắt sáng rực, hiển nhiên là cực kì hài lòng, đặc biệt là Hàn Mộng Nhu. Tiểu Kim thì không nói, nàng có thể trở về Nguyên Hải hắn bất cứ lúc nào nên chẳng sợ lạc mất hắn.

Nhưng Hàn Mộng Nhu thì khác, nàng có thể dùng Tâm Ý Tương Liên để cảm ứng được vị trí của hắn, vì thế cũng đỡ lo lắng hơn.

Trần An Vĩ lại nói thêm “Chưa hết đâu, ngoài cảm ứng được vị trí của ta, các nàng còn có thể cảm ứng được nhau. Bảo bối làm thử xem?”

Hàn Mộng Nhu nghe vậy, cũng nhu thuận làm theo lời hắn, tập trung tinh thần vào mối liên kết kia, rất nhanh sau đó nàng đã cảm nhận được hai cỗ khí tức quen thuộc.

Một trong số đó đương nhiên là của nam nhân đang nằm bên cạnh nàng, một cái còn lại hiện tại đang ở Nhật Nguyệt Đại Lục. Hàn Mộng Nhu không khó để nhận ra đó chính là Lục Thanh Vân.

Bởi lẽ nàng cũng sở hữu Băng Hỏa Luân Hồi Diễm giống như Trần An Vĩ nên đương nhiên Lục Thanh Vân cũng sở hữu Tâm Ý Tương Liên.

Hàn Mộng Nhu sau khi cảm nhận được thì liền mừng rỡ, như vậy thì các nàng có thể hỗ trợ lẫn nhau mà không cần lo lắng tỷ muội khác gặp nạn.

Hiển nhiên chúng nữ cũng không hề muốn ai trong số các nàng bị thương hay rơi vào thảm cảnh, bởi vì các nàng biết nam nhân này rất yêu thương mình, hắn sẽ rất đau lòng khi các nàng bị thương.

Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của nàng, hài lòng gật đầu. Hắn vừa mới hỏi Ảnh Nhi và được nàng cho hay rằng ngoài hắn ra, chúng nữ cũng có thể cảm ứng lẫn nhau thông qua Tâm Ý Tương Liên.

Điều này khiến hắn vô thức nhớ lại hệ thống vệ tinh hiện đại của kiếp trước, thứ mà hắn cùng các đồng đội sử dụng rất nhiều trong những lần đi thực hiện nhiệm vụ.

Hiện tại tuy không tới mức phủ sóng toàn cầu, nhưng như thế này đã là quá tốt, Trần An Vĩ cũng chỉ cần biết an nguy của chúng nữ là đủ.

“Nếu thiếp đoán không nhầm, chàng hẳn đã tiến vào Địa Hoàng Mật Tịch? Ở trong này lâu như vậy, sẽ không ảnh hưởng gì chứ?” Hàn Mộng Nhu chợt nhận ra điều gì, liền lên tiếng nói.

Trần An Vĩ lắc đầu mỉm cười nói “Ta đã hoàn thành mục tiêu chính của chuyến đi lần này, nên việc tiếp tục cũng không quá quan trọng. Hơn nữa, bổn phu quân muốn dành thời gian cho các vị kiều thê hơn!”

Dứt lời, hắn lại một lần nữa lao vào hai nữ mà ngấu nghiến.

“Xì!” Tiểu Kim và Hàn Mộng Nhu đồng loạt bĩu môi hờn dỗi, nhưng cũng chiều theo ý muốn của nam nhân…

Không biết bao lâu sau, khi hai nữ chính thức bị hắn dày vò thành một đống bùn nhão, Trần An Vĩ mới hào hứng bước ra khỏi Gia Tốc Cung trong ánh mắt hờn dỗi của hai nữ.

Đưa mắt nhìn đến một vùng không gian nồng đậm mùi hương thanh mát dịu ngọt của Linh Thảo, hắn liền động lấy ý niệm, Bát Diện Thạch đã đem hắn dịch chuyển tới Linh Thảo Điền.

“Nàng là Thiên Nhiên Tuệ Nghi?” Nhìn thấy một thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi đang cần mẫn chăm sóc cho từng loại Linh Thảo, Trần An Vĩ thoáng kinh ngạc thốt lên.

Thiếu nữ vốn đang chăm chỉ làm việc, chợt nghe tiếng nói của nam nhân liền đưa mắt tới nhìn, nhất thời không kiềm được mà đỏ mặt thầm mắng một tiếng “Dâm tặc!”

Nhìn thấy tên nam nhân này bước vào Gia Tốc Cung, bên trong lại truyền ra tiếng rên rỉ nỉ non của nữ nhân, nàng cũng biết rõ hắn đang làm chuyện kia với nữ nhân, nên đã chủ động phong bế thính giác.

Chỉ là nàng vô pháp tưởng tượng được hắn lại khỏe tới như vậy, mãi tới bây giờ mới trở ra.

“Ách…” Bị cái nhìn quái dị của nàng nhìn trúng, Trần An Vĩ khóe miệng không khỏi giật giật liên hồi, hắn đã làm gì nàng nha?

Bất quá Trần An Vĩ cũng không mấy quan tâm, lại lên tiếng hỏi “Nàng thực sự là Thiên Nhiên Tuệ Nghi sao?”

“Không là ta thì còn ai vào đây? Không thấy ta đang làm việc sao, mau đi đi chỗ khác!” Thiếu nữ nhìn thấy hắn cứ đứng nơi này, lại hỏi ra những câu cực kì hiển nhiên, nhất thời trừng mắt nói. Nàng đương nhiên là Thiên Nhiên Tuệ Nghi có được không?

Thiên Nhiên Tuệ Nghi đâu hề biết rằng, hiện tại nàng không còn ở trong hình dạng tiểu loli dễ thương đáng yêu kia nữa, mà lúc này đã biến thành thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi rồi.

Trần An Vĩ ban đầu còn định nói cho nàng biết, nhưng bất chợt sau đó lại cười tà, dường như nảy sinh ý định nào đó mà liền im lặng, cái gì cũng không biết mà rời khỏi Linh Thảo Điền.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi thấy hắn rời đi, cũng không để ý quá nhiều mà tiếp tục dùng lực lượng của bản thân bồi dưỡng Linh Thảo.

Trong khoảng thời gian qua, nàng cũng bố trí không ít Thiên Nhiên Trận Pháp, phụ trợ cho quá trình sinh trưởng của các loại Linh Thảo hiện có. Cũng may những loại Linh Thảo có trong Linh Thảo Điền đều là những thứ dễ kiếm, lại thuộc hàng cơ bản, nên Thiên Nhiên Trận Pháp không cần quá cao cấp cũng đã đủ dùng cho cả một vùng lớn.

Về cơ bản, Thiên Nhiên Trận Pháp nếu như không được bố trí theo vị trí cố định cho mục đích nhất định, thì công dụng của nó không khác Gia Tộc Trận là bao nhiêu.

Nếu như Gia Tốc Trận sử dụng gia tốc thời gian để thúc đẩy mọi thứ diễn ra nhanh chóng hơn, thì Thiên Nhiên Trận Pháp lại dùng chính lượng Mộc Hệ Nguyên Lực được cung cấp ban đầu mà thúc đẩy sự phát triển của Linh Thảo.

Mà bởi vì bản thân Thiên Nhiên Trận Pháp không hề sở hữu Thời Gian Chi Lực, nên khi sử dụng chung với Gia Tốc Trận cũng chẳng cần sợ hai dòng quỹ tĩch thời gian sẽ bài xích nhau.

Lại nhìn đến hạt giống Thần Thụ mà nàng đã gieo trồng cách đây ít lâu, vì hiện tại không có đủ nguyên liệu kết trận phù hợp với nó nên nàng đành sử dụng Thiên Nhiên Trận Pháp thông thường giúp nó dễ dàng nảy mầm hơn.

Tuy nhiên tốc độ này không mấy khả quan lắm, nàng chỉ đang lo lắng mình sẽ không có đủ thời gian mà thôi.

Càng nghĩ như vậy, trong lòng càng hạ quyết tâm, Thiên Nhiên Tuệ Nghi lại càng ra sức bồi dưỡng nó, mong nó sớm ngày nảy mầm.

Mà theo từng dòng Mộc Hệ Thuộc Tính nàng điều động, cơ thể nàng lại dần có sự biến đổi…

Trở lại với Trần An Vĩ…

Sau khi rời khỏi Bát Diện Thạch, Trần An Vĩ lập tức sắp xếp lại những thông tin mà bản thân vừa nhận được từ việc sử dụng Chiêm Tinh Thuật.

Bởi vì hắn chỉ muốn biết thông tin về các tòa tháp còn lại, nên Chiêm Tinh Thuật của hắn không mất quá nhiều thời gian để hoàn thành.

Hiện tại vị trí hắn đang đứng nằm ở phía Tây Nội Điện, vì vậy chỉ cần đi ba hướng Đông Năm Bắc tìm ba tòa tháp còn lại nữa là hắn có thể đạt được phương pháp luyện chế Bán Nhân Khôi hoàn chỉnh.

Tốc Văn kích hoạt, thân ảnh Trần An Vĩ nhanh chóng biến mất…

Không mất quá nhiều thời gian để hắn tiến đến tòa tháp nằm ở phía Nam và phía Đông của Nội Điện, cũng chẳng mất bao lâu để hắn tiêu diệt những tôn Địa Hoàng Thủ Vệ và Địa Hoàng Đại Tướng canh giữ nơi đó.

Trước đó khi còn chưa đột phá Nguyên Hoàng cảnh, hắn đã không quá khó khăn khi tiêu diệt ba con Sa Ngưu ở Sa Ngưu Tháp hay tên gọi đúng của nó phải là Tây Thủ Vệ Tháp.

Vì thế lúc này hắn cũng chẳng gặp trở ngại nào khi đến Đông Thủ Vệ Tháp và Nam Thủ Vệ Tháp, nếu không muốn nói là quá dễ dàng.

Trong suốt quá trình này, Tiểu Kim cũng luôn chiến đấu bên cạnh hắn, nàng đã trở thành một phần lực lượng của Trần An Vĩ nên những mệt mỏi của cuộc mây mưa kia rất nhanh đã được tiêu trừ.

Miễn là Trần An Vĩ vẫn còn hấp thu lực lượng từ thiên địa, thì nàng và các loại Dị Thuộc Tính khác sẽ không bao giờ cạn kiệt lực lượng.

“Đi tiếp thôi!” Trần An Vĩ sau khi nhận được mảnh ghép thứ ba, đang định tiếp tục lên đường tiến đến Bắc Thủ Vệ Tháp, thì đúng lúc này, dường như cảm nhận được có ánh mắt luôn theo dõi mình, Trần An Vĩ không khỏi thắc mắc.

Hắn nhanh chóng tập trung tinh thần, vận dụng cả Hồn Lực hòa vào trong thần thức, Minh Văn được kích hoạt, khiến hắn có thể dễ dàng cảm nhận được dao động của linh hồn.

“Đây rồi!” Trần An Vĩ rất nhanh đã phát hiện nguồn gốc của ánh nhìn kia, hắn lập tức động lấy ý niệm, thân ảnh đã lập tức biến mất.

Ở một vùng không gian lân cận, nơi có một vị nữ nhân đang liên tục quan sát xung quanh bằng ánh mắt cẩn trọng và lo lắng, nàng mang dáng vẻ khuynh nước khuynh thành, thân thể thon thả dụ nhân đến cực điểm.

Bất quá hiện tại không hiểu vì lý do gì, nàng chỉ còn là một luồng tàn hồn mờ ảo vô cùng, bên cạnh nàng còn nằm lấy một thiếu nữ toàn thân đẫm máu, loáng thoáng còn nhìn thấy độc khí vờn quanh, sinh cơ dần ảm đạm, đủ thấy thảm trạng của hai nữ bây giờ.

“Nguy rồi!” Cảm nhận được một cỗ khí tức mạnh mẽ đang tiến tới gần, tàn hồn nữ nhân sắc mặt đại biến. Hiển nhiên, nàng không hề nghĩ tới trực giác của nam nhân này lại mạnh mẽ đến như vậy.

Khi vừa mới được Dịch Chuyển Phù truyền tống tới nơi này, tàn hồn nữ nhân đã dùng Hồn Lực quan sát khắp nơi trong không gian, phát hiện được nơi này vậy mà lại gần một tòa tháp gần giống tòa tháp mà nữ nhi của nàng vừa tới, vì vậy tâm trạng cũng buông lỏng đôi chút.

Bởi lẽ có rất ít người biết tới những tòa tháp như thế này, ngay cả bản thân tàn hồn nữ nhân này cũng vô tình phát hiện nó khi còn sống, vì vậy mới hướng nữ nhi mình tiến tới nơi này.

Nhưng nàng chưa yên tâm được bao lâu, thì đột nhiên một nam nhân xuất hiện, hắn dễ dàng nghiền nát tất cả Địa Hoàng Thủ Vệ, dễ dàng đạt được một phần của phương pháp đúc Bán Nhân Khôi.

Điều này khiến nàng không khỏi đề phòng mà quan sát hắn kĩ hơn một chút, nào ngờ trực giác tên này nhạy bén tới cùng cực. Nàng chỉ để lộ một tia Hồn Lực, vậy mà hắn lại có thể dễ dàng tìm tới vị trí của nàng.

Kinh ngạc là vậy, nhưng nàng cũng không thể để mặc nữ nhi nàng chết, vì vậy bất chợt nảy sinh suy nghĩ điên cuồng, nàng sẽ dùng toàn bộ lượng lực lượng hiện có, liều mạng với hắn một phen.

Nghĩ là làm, ánh mắt nàng trở nên quyết tuyệt, hai tay cấp tộc hội tụ lực lượng mặc cho tàn hồn đã ảm đạm đi rất nhiều.

Đúng lúc này, sau lưng nàng lại vang lên một giọng nói cùng câu nói khó quên…

“Đã là luồng tàn hồn còn muốn sử dụng Hồn Lực, nàng là muốn tiêu tán sớm hơn sao?”

-------------------

Xin lỗi cả nhà, tác post chương hơi trễ, nay bận quá. Mong anh em thông cảm!

-------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花