Nhìn thấy từng nhịp nhấp dũng mãnh của hắn, mà Tiểu Kim ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, Hàn Mộng Nhu và Long Nhược Thủy không nhịn được tự hỏi “Công pháp hắn tu luyện thần kì đến như vậy sao?”
Thông thường khi một tu sĩ luyện hóa Dị Thuộc Tính, nó sẽ cung cấp lực lượng cho tu sĩ đó đột phá một cảnh giới nhất định, đồng thời khiến loại Nguyên Lực Thuộc Tính tương ứng trở nên mạnh mẽ hơn.
Còn bản thân loại Dị Thuộc Tính kia sẽ tùy thuộc vào tu vi của vị tu sĩ đó mà mạnh hay yếu. Về cơ bản, khi luyện hóa Dị Thuộc Tính, người được lợi nhiều nhất chính là tu sĩ kia mà không phải là loại Dị Thuộc Tính được luyện hóa.
Nhưng Trần An Vĩ lại khác, hắn luyện hóa Dị Thuộc Tính, ngoài việc tăng tiến về mặt tu vi và nhận được lực lượng của Tiểu Kim thì không nói làm gì, nhưng Tiểu Kim ở chiều hướng ngược lại cũng nhận được lực lượng của hắn.
Bằng chứng chính là bản thể của Tiểu Kim ẩn ẩn hiện hiện trong lúc hai người ân ái, chỉ thấy hiện tại nó đã khác hoàn toàn so với lúc ban đầu Trần An Vĩ gặp được nàng.
Không còn là một bộ xương cốt bằng kim cương trắng sáng đơn thuần, mà nó còn được một bộ chiến giáp đen kịch bao phủ xung quanh, không cần nói cũng biết thực lực hiện tại của nàng đã tăng lên một tầm cao mới.
Dù bình thường, Tiểu Kim ưa thích chiến đấu trong hình thái hư ảnh của một vị tiên tử trong suốt bằng kim cương, nhưng không thể phủ nhận rằng bản thể của nàng vẫn là Kim Cương Cốt Thổ.
Mà việc bản thể của nàng thay đổi cũng chẳng có gì kì lạ. Đừng quên hiện tại Trần An Vĩ đang kích hoạt Dị Năng thứ nhất của Vô Thượng – Quy Nhất.
Quy Nhất không chỉ đem lại cho hắn khả năng sử dụng mọi loại lực lượng trong vũ trụ, mà còn giúp các loại Dị Thuộc Tính hay thậm chí cả Hỗn Độn Thuộc Tính cũng có thể sở hữu lực lượng cho Vô Thượng tạo ra.
Không nhìn thấy Băng Hỏa Luân Hồi Diễm vốn chỉ sở hữu Băng Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực thông thường mà khi được Trần An Vĩ luyện hóa, lực lượng của nó lập tức trở thành Hồng Hỏa và Lam Băng Nguyên Lực đó sao?
Lại như Phục Mệnh Thiên Mộc cũng y hệt, sở hữu Huyền Mộc Nguyên Lực. Nên hiện tại Tiểu Kim cũng đã sở hữu Thiết Thổ Nguyên Lực.
Mà lẽ đương nhiên, Tiểu Kim hiện tại đã là một phần lực lượng của hắn, nên nàng có thể tiến vào Nguyên Hải của hắn nếu muốn, không cần thiết phải ở Bát Diện Thạch chờ hắn trở về nữa.
Không nói về vấn đề này nữa, chúng ta tiếp tục… Nhẩy? cười tà
Theo từng nhịp nhấp dũng mãnh của Trần An Vĩ, lực lượng của Tiểu Kim thông qua nơi tư mật đang gắn kết của hai người mà truyền vào cơ thể hắn, Thiết Thổ Nguyên Lực cũng đồng dạng hòa cùng với lực lượng của nàng.
Cảm nhận được u cốc chật ních của giai nhân đang liên tục co giật, Trần An Vĩ cũng không kiềm chế nổi nữa, hắn điên cuồng ra vào dưới hạ thân của nàng.
Phạch… Phạch… Phạch…
“Bảo bối, nàng tuyệt vời quá! Ta thích lắm!” Trần An Vĩ vừa ra vào dưới hạ thân giai nhân, vừa nhẹ giọng thủ thỉ truyền âm vào tai nàng, môi lại tìm tới đôi môi kiều nộn của Tiểu Kim mà nhấm mút.
“Phu quân… thiếp… thiếp sắp… mau ra cùng thiếp…” Tiểu Kim đầu óc trống rỗng, hạ thần lại bị hắn liên tục trùng kích, cuối cùng không chịu nổi rên lên từng đợt đứt quãng.
Tay nàng ôm lấy lưng hắn mà vô thức cào cấu, đôi chân thon thả lại quặp lấy eo hắn như muốn hắn mãi hòa làm một với mình.
Trần An Vĩ bị hành động của nàng làm cho điên cuồng, hắn dồn sức thúc từng cú chất lượng vừa nhanh vừa mạnh vào u cốc mềm mại của giai nhân, khiến Tiểu Kim cảm tưởng như linh hồn muốn bay lên mây.
“Bảo bối, ta ra đây!!!”
“Á… Thiếp cũng ra…”
Không quá lâu sau, tiếng gầm nhẹ của nam nhân và tiếng rên rỉ sướng khoái của nữ nhân cùng lúc vang lên, cũng là lúc Trần An Vĩ bắn thẳng từng đợt sinh mệnh nóng hổi vào tận cùng hoa tâm của thê tử.
Trần An Vĩ nhẹ rút tiểu huynh đệ ra khỏi u cốc của nàng, yêu thương hôn lên môi nàng một cái, vuốt ve tấm lưng trần của giai nhân khiến Tiểu Kim cảm thấy vui vẻ.
“Chàng để Mộng Nhu chờ lâu rồi kìa!” Nhẹ giọng thủ thỉ một tiếng, nàng liền chỉ về phía Hàn Mộng Nhu đang nằm bên cạnh.
Trần An Vĩ mỉm cười gật đầu, hắn cũng không bỏ qua cho nữ nhân vẫn đang nằm bên cạnh ngắm nhìn hắn và Tiểu Kim ân ái kia. Nhẹ vươn tay một cái, thân thể thon thả dụ nhân của Hàn Mộng Nhu đã được hắn kéo lại gần.
“Bảo bối…” Trần An Vĩ nhẹ giọng cất tiếng gọi.
Cảm nhận hơi thở nóng ấm của nam nhân ở khoảng cách gần, dương khí nồng đậm khiến cơ thể nàng càng trở nên rạo rực, Hàn Mộng Nhu nhìn hắn nhu thuận gật đầu.
Long Nhược Thủy ở trong cơ thể nàng, muốn lên tiếng phản đối, nhưng phát hiện ra lúc này phản đối cũng đã muộn, bị hắn cởi hết thế này có lên tiếng cũng vô dụng.
Vì vậy chỉ đành trốn thật sâu trong cơ thể Hàn Mộng Nhu, tuyệt đối không bước ra.
Nàng vẫn còn chưa hết bối rối khi gặp hắn, lời nói muốn đúc lại cơ thể cho nàng của hắn khiến Long Nhược Thủy không thể không nghĩ rằng mình đang nằm mơ. Bất quá, không hiểu sao nàng lại vô thức tin tưởng hắn hơn một bậc.
Trần An Vĩ được giai nhân cho phép, tiểu huynh đệ đã đặt sát cửa mình nàng, cọ cọ đầu nấm vào u cốc mềm mại ướt đẫm nước kia.
“Ưm… Đừng mà…” Hàn Mộng Nhu vốn đã động tình từ trước, bị hắn trêu chọc liền yêu kiều rên rỉ, hạ thân càng là uốn éo mời gọi.
Ót!
Trần An Vĩ làm sao có thể chối từ, hắn gồng mình đẩy mạnh, tiểu huynh đệ như ngựa quen đường cũ mà dễ dàng xâm nhập vào bên trong. Bản thân lại tìm đến môi nàng quấn quýt, hạ thân chậm rãi chuyển động…
…
Ở bên ngoài Địa Hoàng Mật Tịch…
Ngũ Đại Anh Kiệt vẫn luôn quan sát tình hình bên trong, muốn xem thử tiểu tử này đã trải qua những gì.
Nhìn thấy những trận chiến mà hắn trải qua, năm người càng lúc càng cảm thấy kinh ngạc.
Địa Hoàng Đại Tướng đạt tới tu vi Nguyên Tông cảnh đã là một thử thách khó khăn đối với không ít người tiến vào Địa Hoàng Mật Tịch, thậm chí không ít tổ đội gồm toàn Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cũng chưa chắc có thể giành chiến thắng.
Vậy mà hiện tại bọn hắn một lần nữa được một phen bất ngờ khi nhìn thấy Trần An Vĩ không chỉ chiến đấu với một tôn Địa Hoàng Đại Tướng, mà là tận hai vị cộng thêm một vị Địa Hoàng Thủ Vệ, hơn nữa còn là toàn thắng.
Hiển nhiên với kiến thức của năm người, không khó để nhận ra lai lịch của những tôn khôi lỗi bên trong Địa Hoàng Mật Tịch này. Vì thế cũng biết rất rõ thực lực của chúng.
Nhưng chính vì thế nên bọn hắn mới liên tục kinh ngạc vì biểu hiện kinh người của Trần An Vĩ. Lấy tu vi Nguyên Vương cảnh chiến bại ba tôn khôi lỗi có tu vi cao hơn bản thân hai đại cảnh giới.
Từ cổ chí kim, thiên tài nổi lên như nấm sau mưa, bản thân năm người bọn hắn cũng được xem là thiên tài chuyên vượt cấp nhưng cũng chưa từng một lần chiến đấu với cường giả mạnh hơn hai đại cảnh giới như vậy.
“Tiểu tử này thực sự mạnh!” Thủy Khôi Thương Vương ngưng giọng nói, với kiến thức của mình, ông nhận ra tiểu tử này cũng có thực lực.
Bản thân ông là một vị Khôi Lỗi Sư, cũng từng vào Địa Hoàng Mật Tịch một lần để tìm hiểu những kiện khôi lỗi bên trong, nên biết rất rõ những kiện khôi lỗi này mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với khôi lôi thông thường.
Cũng nhờ quá trình nghiên cứu kia, mà kiện khôi lỗi do ông luyện chế đã mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Bất quá dù làm cách nào thì ông cũng vô pháp khiến nó hành động tự do như đám khôi lỗi ở trong Địa Hoàng Mật Tịch này.
Nhìn thấy Trần An Vĩ dễ dàng chiến thắng được ba tôn khôi lỗi kia, Thương Kiêu Hùng không thể không kinh ngạc.
“Đúng vậy, không thể tin được hắn vậy mà đánh hòa được với tiểu tử kia của Kim Giác Đại Địa Ngưu Tộc!” Dược Chương gật đầu đồng ý với cách nói của lão bằng hữu.
“Haha, khi nào tiểu tử kia trở ra, bổn đại gia nhất định phải trải nghiệm qua lực lượng kì lạ kia một trận!” Địa Thể Đao Vương cười sảng khoái nói.
Câu nói của hắn lập tức đưa đến ánh nhìn quái dị của bốn người, thầm nghĩ ngươi là Nguyên Tôn cảnh rồi còn đi thách đấu một tên tiểu bối để làm gì?
Bất quá lời ra tới miệng lại không thể thốt lên, bởi vì chính bản thân bọn hắn cũng có chút hứng thú với lực lượng mà hắn sử dụng.
Nó có bản chất không khác gì lực lượng thông thường, nhưng lại có sức mạnh vượt xa hơn một bậc. Thậm chí dù chỉ là quan sát hắn thông qua Địa Tâm Nhãn, nhưng uy áp của loại lực lượng kia khiến lực lượng trong cơ thể năm người bọn hắn không nhịn được mà nảy sinh cảm giác muốn quy phục.
Phải biết rằng bọn hắn đang ở thế giới bên ngoài đấy, bản thân lại là cường giả Nguyên Tôn cảnh, tầng thứ cao cấp nhất tại tinh cầu, vậy mà vẫn bị lực lượng kia ảnh hưởng.
Kim Hồn Tiêu Vương không mấy chú ý tới những điều này, nàng dường như đang mải suy nghĩ điều gì đó mà lâm vào trầm tư.
“Tỷ có chuyện gì sao?” Mộc Nhẫn Tiễn Vương luôn chú ý tới biểu hiện của bốn người, nhận ra đại tỷ có điều gì suy nghĩ, ông liền lên tiếng hỏi.
“Đệ có cảm thấy điều gì kì lạ không?” Kim Hồn Tiêu Vương cũng không giấu giếm mà lên tiếng.
Câu nói của nàng khiến bốn người đồng loạt chú ý, bầu không khí bất chợt im lặng hẳn. Đại tỷ nói khiến bọn hắn không thể không suy nghĩ, dường như đúng là có điều gì đó rất kì lạ đang diễn ra ở đây.
“Ý tỷ là Thập Nhị Hoàng Đạo Cung xuất thế?” Cuối cùng, vẫn là Mộc Nhẫn Tiễn Vương nghĩ ra điều gì đầu tiên, ông lại cất tiếng.
Kim Hồn Tiêu Vương gật đầu nói “Ta cũng nghĩ như vậy! Bất quá cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi!”
Ba người kia nghe vậy lập tức bừng tỉnh, phải nha. Trước đó bọn hắn cũng từng nhìn thấy dị tượng trên bầu trời ban đêm. Từng vì tinh tú trên bầu trời bỗng dưng hội tụ chiếu rọi về một phía.
Đó chính là dị tượng khi có một ai đó trong số Thập Nhị Hoàng Đạo Cung xuất thế. Cũng giống như Kim Ngưu Cung năm xưa cũng như vậy.
Bất quá, dị tượng này sẽ chỉ xuất hiện khi có một vị Hoàng Đạo Cung tiền nhiệm mất, và khi có người kế nhiệm.
Ngay sau đó, sẽ chẳng ai biết bọn hắn đã đi đâu làm gì, có quan hệ sâu rộng với ai, chỉ biết rằng sau khi được Hoàng Đạo Cung chiếu rọi bọn hắn cứ như thể biến mất khỏi tinh cầu vậy.
Chính vì vậy, mà khi lúc này nhìn thấy không chỉ một mà còn tận hai thành viên thuộc Thập Nhị Hoàng Đạo Cung liên tục xuất hiện, Ngũ Đại Anh Kiệt không khỏi rơi vào suy nghĩ.
Vì từng giao chiến trên chiến trường quy mô liên hành tinh, nên năm người bọn hắn đương nhiên đã từng nghe các vị tiền bối Chiến gia nói qua về danh tự của Thập Nhị Hoàng Đạo Cung.
Dựa theo những thông tin đã được ghi nhận từ lịch sử, Thập Nhị Hoàng Đạo Cung cực kì mạnh mẽ, mỗi người một sở trường. Một khi tập hợp đủ mười hai người, sức mạnh của họ mới thực sự được phát huy.
Nghe nói trong quá khứ chỉ có một lần duy nhất mà Thập Nhị Hoàng Đạo Cung được tập hợp đầy đủ cho một sự kiện nào đó, nhưng lịch sử lại không hề ghi nhận được bất kì thông tin nào.
Chiến gia từng mạnh dạn suy đoán rằng, có kẻ đã nhúng tay vào dòng thời gian, đem đoạn lịch sử kia xóa bỏ, khiến những hậu nhân sau này dù tìm hiểu bằng cách nào cũng không thể biết được sự kiện kia là gì.
Kim Hồn Tiêu Vương dường như nhớ tới sự kiện kì lạ kia, nên lúc này âm thầm cảm thấy bất an.
“Tỷ đừng quá lo lắng, có khi đó lại là chuyện tốt thì sao?” Dược Chương thấy nàng như vậy, liền lên tiếng trấn an.
“Phải đó!” Ba người còn lại cùng đồng dạng gật đầu.
“Được rồi!” Kim Hồn Tiêu Vương nghe vậy cũng gật đầu, tuy vậy sự bất an trong ánh mắt lại không hề thuyên giảm.
Mà dường như có điều gì đó thôi thúc, nàng nhìn về phía thân ảnh thiếu niên đang ở trong Địa Hoàng Mật Tịch kia, thầm nghĩ “Liệu… sự xuất hiện của thiếu niên này có đơn giản như vẻ bề ngoài?”
…
Trong Bát Diện Thạch…
Trần An Vĩ mỉm cười nhìn lấy hai cỗ ngọc thể đang mệt nhoài như đống bùn nhão nằm trên giường, trong lòng không khỏi cảm thấy tự hào. Có thể khiến nữ nhân của mình tận hứng là mong muốn của không biết bao nhiêu nam nhân, mà hắn có thể làm được, không phải rất tự hào sao?
Vuốt ve tấm lưng trần của hai nữ một lúc, Trần An Vĩ lại đặt tiểu huynh đệ trước cửa mình của Hàn Mộng Nhu, đầu nấm cọ cọ vào cửa u cốc như muốn kích thích nàng.
“Ưm… Thiếp còn đau…” Hàn Mộng Nhu giật mình nhìn thấy hành động của hắn, nàng nũng nịu một tiếng.
Hắn đã làm nàng lên đỉnh liên tục sáu lần, nơi đó hiện tại đã sưng đỏ vì ma sát quá nhiều, nếu hắn còn tiếp tục nàng sợ rằng không chịu nổi mất.
Tiểu Kim ở bên cạnh cũng giật mình, thầm nghĩ tên này là trâu sau, làm sao có thể khỏe được như vậy chứ?
“Ngoan, chúng ta làm chính sự!” Trần An Vĩ mỉm cười hôn lên trán nàng một cái trấn an.
Rồi lại hướng Tiểu Kim nói “Nàng giúp ta nhé?”
Tiểu Kim không biết hắn muốn nàng giúp chuyện gì, nhưng cũng nhu thuận gật đầu.
Nhìn thấy biểu hiện nghiêm túc của nam nhân, Hàn Mộng Nhu lúc này cũng không còn lo lắng nữa, nàng nhẹ gật đầu.
Trần An Vĩ được giai nhân cho phép, hắn liền thúc người một lần nữa, tiểu huynh đệ lại tiến vào nơi u cốc quen thuộc.
“Ưm…” Hàn Mộng Nhu rên lên một tiếng vì động tác bất chợt của hắn, cảm giác thư sướng khiến linh hồn nàng như bay lên mây.
Trần An Vĩ cưỡng ép dục hỏa và cảm giác sướng khoái từ u cốc mềm mại của thê tử mang lại, hắn động lấy ý niệm.
Từ trong cơ thể hắn, Vô Thượng bất chợt tỏa sáng, một tiếng ngâm tụng thần thánh uy nghiêm mà chỉ Trần An Vĩ có thể nghe được vang lên, ngay sau đó là Dị Năng thứ hai – Tâm Ý Tương Liên được kích hoạt.
Từ trong cơ thể, lực lượng Dị Thổ của Tiểu Kim nhanh chóng theo sự điều động của hắn mà thông qua nơi tư mật đang gắn kết giữa hai người mà tiến vào cơ thể Hàn Mộng Nhu.
Tiểu Kim lúc này hiểu ý hắn, nàng liền hòa cùng lực lượng của nam nhân, thúc đẩy quá trình chia sẻ Thiên Địa Dị Vật được nhanh hơn.
Nàng từng nhìn thấy Lục Thanh Vân cũng sở hữu Băng Hỏa Luân Hồi Diễm, trong lòng luôn thắc mắc vì sao nàng ấy có được nó. Lúc này nhìn thấy hành động của nam nhân lập tức hiểu ra vấn đề.
Công pháp của nam nhân này vậy mà còn cho phép khả năng chia sẻ các loại Dị Thuộc Tính và cao hơn.
Dưới sự hợp sức của Tiểu Kim và Trần An Vĩ, Hàn Mộng Nhu nhanh chóng sở hữu lực lượng Dị Thổ của Kim Cương Cốt Thổ đem thực lực và tu vi tăng mạnh thành Tam Tinh Nguyên Tông cảnh.
Đúng lúc này, Trần An Vĩ cảm nhận được Vô Thượng trong người xuất hiện dị tượng, hắn vui mừng lẩm bẩm “Thăng cấp rồi?”
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花