“Ồ? Nàng định trả công ta thế nào?” Trần An Vĩ hứng thú nhìn nàng, tự tiếu phi tiếu nói.
“Ta… ta…” Tuyết An bất ngờ trước phản ứng của hắn, nhưng lại nhớ ra mình cũng đã từng hứa sẽ trả công cho hắn, vì vậy lúc này có chút lúng túng nói.
“Haha, coi nàng kìa, ta chỉ đùa một chút mà thôi!” Trần An Vĩ bật cười nhìn phản ứng của Tuyết An, tay lại vô thức xoa đầu nàng như an ủi.
Lát sau, hắn thu lại nụ cười, nghiêm túc hỏi “Nàng muốn ta giúp nàng trả thù Tuyết Vực Cổ Tộc, tìm lại tiểu di của nàng?”
Tuyết An ánh mắt co rút nhìn nam nhân trước mặt, trong ánh mắt hằn rõ vẻ kinh ngạc cùng khó tin, hiển nhiên là không hề nghĩ hắn lại có thể dễ dàng đoán ra điều nàng muốn.
Dù ngoài mặt nàng không thể hiện, nhưng nếu nói nàng không hận Tuyết Vực Cổ Tộc chính là nói dối. Vì sao? Cớ gì các ngươi lại vì hai chữ song sinh mà hủy hoại gia đình ta, giết chết phụ mẫu ta? Hại tiểu di của ta cũng bị liên lụy?
Thù hận là thế nhưng nàng có thể làm gì được đây, trong khi bọn hắn là Thánh cấp gia tộc truyền thừa lâu đời, nàng và tỷ tỷ lại chỉ là hai Nguyên Tông cảnh nhỏ bé. Phải, là rất nhỏ bé.
Dù nàng có Tuyết Vực Cung thì đã sao? Nàng cũng không thể kéo đệ tử trong cung vào thù hận của bản thân. Nếu có thể nàng muốn tự mình báo thù cho phụ mẫu.
Bất quá, sau khi nhìn thấy tiềm lực của Trần An Vĩ, nàng quyết định đánh cược một lần, đánh cược hắn đủ thực lực giúp nàng, dù biết rằng điều đó là ích kỉ.
Từng dòng suy nghĩ cứ luôn hiện lên trong đầu Tuyết An, khiến nàng có chút bối rối và khó xử, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng hắn nữa.
Mà vì lúng túng, nên nàng không hề biết nam nhân trước mặt lại giở thói lưu manh mà vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn không xương của mình vào lòng, nhẹ giọng thủ thỉ “Đừng nghĩ nhiều, ta giúp nàng!”
Một câu nói tưởng chừng như đơn giản của nam nhân vang lên, lại khiến tâm tình tĩnh lặng lâu năm của một cường giả Nguyên Tông cảnh như nàng thật sâu rung động.
Hai tay cũng vì vậy mà vô thức vòng qua ôm lấy thân thể nam nhân, cái đầu nhỏ vùi vào lồng ngực săn chắc của hắn, khóe miệng vô thức cong lên biểu thị nàng đang rất vui vẻ.
“Bất quá hiện tại, thực lực ta vẫn chưa đủ, trong thời gian tới vẫn cần phải lịch luyện chiến đấu một thời gian!” Trần An Vĩ ôm lấy giai nhân trong lòng, nhẹ nhàng thủ thỉ.
“Ta sẽ chờ!” Tuyết An mỉm cười đáp lại.
Rồi như nhớ ra điều gì, nàng lại nói “Nếu ngươi muốn đi lịch luyện, thì ở phía Tây Nam của Hành Thiên Đại Lục, cách hai ngày đi đường có một nơi gọi là Địa Hoàng Mật Tịch, là nơi ẩn chứa truyền thừa của một Thế lực chuyên sử dụng Thổ Hệ Nguyên Lực, chắc hẳn ngươi sẽ cần!”
Trần An Vĩ âm thầm cảm động, Tuyết An vốn lạnh nhạt vô tình, nhưng lúc này lại đang lo lắng cho hắn. Nàng biết Thiết Thổ Nguyên Lực của hắn hiện đang là thuộc tính yếu nhất trong bốn loại thuộc tính hắn thường sử dụng, vì vậy mới đề nghị một nơi ẩn chứa Thổ Hệ Nguyên Lực nồng đậm.
“Được, đợi sau khi Tuyết Yên tỉnh lại ta sẽ lập tức đến Địa Hoàng Mật Tịch!” Trần An Vĩ nhẹ nhàng hôn lên trán giai nhân một cái rồi nói.
Tuyết An nhìn thấy hắn cứ liên tục chiếm tiện nghi của mình, trong lòng nhất thời có cảm giác quái dị, dù biết hắn là nam nhân, nhưng dù sao Trần An Vĩ vẫn đang ở trong hình hài một nữ tử, được hắn ôm hôn cũng có chút… cổ quái.
Nhưng dù vậy ẩn sâu trong nội tâm Tuyết An bây giờ vẫn còn rung động mãnh liệt, nhưng nàng vẫn nghĩ là do Tuyết Vực Chung Tình Công ảnh hưởng, vì lẽ đó không nghĩ quá nhiều mà nhẹ giọng nhắc nhở “Ngươi đi đâu cũng chiếm tiện nghi nữ nhân khác như vậy, không cảm thấy có lỗi với những nữ nhân của mình sao?”
Trần An Vĩ mỉm cười “Nếu ta nói các nàng còn tận lực giúp ta thu nữ nhân, nàng sẽ tin sao?”
Tuyết An nhẹ lắc đầu, hiển nhiên là không tin, đổi lại là nàng cũng không muốn nam nhân mình có nữ nhân khác. Nhưng đó là với điều kiện nàng có nam nhân a…
Trần An Vĩ nhìn biểu hiện của nàng cũng không tiếp tục nói vấn đề này nữa, trong lòng thầm nghĩ để xem khi ta thu được nàng, nàng có tin hay không?
“Được rồi, trở về thôi!” Tán gẫu thêm một chút tại nơi Tinh Không Song Linh Ngư xuất hiện, Tuyết An liền lên tiếng nói, rồi hai người nhanh chóng lên đường trở về Tuyết Vực Cung.
Tại Tuyết Vực Chủ Điện…
Tuyết Yên sau khi được Trần An Vĩ cứu thoát khỏi Thiên Sát Bát Quái Trận, nàng đã luôn được chúng nữ Tuyết Vực Cung chăm sóc, đặc biệt là Tuyết Ca và Tuyết Nhược vẫn luôn túc trực bên cạnh, sẵn sàng cung cấp thêm lực lượng cho nàng hồi phục.
Bất chợt nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của Nhị Cung Chủ và Trần An Vĩ trong hình dạng nữ nhân bước vào, hai nữ ánh mắt có chút khác thường nhìn nhau, dường như phát hiện ra điều mới lạ gì.
Ánh mắt của hai nữ lập tức rơi vào mắt của Tuyết An khiến nàng có chút mất tự nhiên, bất quá gương mặt lãnh đạm vốn có của nàng lại không thể hiện ra quá nhiều cảm xúc.
“Nhị Cung Chủ!” Nhìn thấy nàng đến gần, hai nữ nhanh chóng hành lễ, rồi lại như có như không nhìn qua nam nhân bên cạnh, nhẹ gật đầu.
“Đại Cung Chủ thế nào rồi?” Tuyết An cũng gật đầu đáp lại, không chút chần chừ liền hỏi thăm tình hình tỷ tỷ của mình.
“Chuyện này…” Hai nữ đưa mắt nhìn nhau, nhất thời ngập ngừng không biết phải trả lời câu hỏi của nàng như thế nào.
Tuyết An nhìn vẻ mặt của hai nữ, nhất thời trong lòng chợt hoảng hốt, nhưng rất nhanh một bàn tay ấm áp cứng rắn đã nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, khiến nàng yên tâm tới lạ, mà tâm trạng cũng bình tĩnh lại nhanh chóng.
Tuyết Ca hít sâu một hơi, cuối cùng đành nói “Đại Cung Chủ do bị giam cầm trong trận pháp quá lâu, liên tục bị nó bào mòn sinh mệnh, vì lẽ đó căn cơ bị ảnh hưởng nghiêm trọng!”
“Đệ tử đã cố gắng hết sức, nhưng cũng chỉ có thể chữa trị vết thương ngoài da, còn căn cơ thì…”
Tuyết An nghe vậy gật đầu, dù đã bình tĩnh lại, nhưng nghe thấy tỷ tỷ mình bị thương, nàng cũng không khỏi cảm thấy xót xa.
Trong lúc nhất thời, nàng không biết bản thân bị gì, mà lại vô thức nhìn sang nam nhân bên cạnh mình. Dù nàng không nhìn thấy ánh mắt của mình bây giờ, nhưng Tuyết An thừa nhận, mình vô thức ỷ lại vào nam nhân này.
Từ việc giải cứu tỷ tỷ, tới việc trả thù gia tộc năm xưa, hiện tại lại tới việc trị thương cho tỷ tỷ, thậm chỉ cả phản phệ của bản thân, nàng đều không tự chủ được mà tìm tới hắn, cứ như thể số phận đã sắp đặt từ trước vậy.
Lại thêm Tuyết Vực Chung Tình Công vẫn luôn dao động khi hắn ở gần nàng, khiến nàng không thể không cảm thấy mình nợ hắn.
Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của chúng nữ, đặc biệt là ánh mắt long lanh ngập nước của Tuyết An nhìn lấy mình, sự ỷ lại hằn rõ trong mắt nàng khiến hắn chỉ muốn ôm lấy nàng mà an ủi.
Bất quá Trần An Vĩ biết tình hình nghiêm trọng vì thế liền tiến tới theo dõi tình hình của Tuyết Yên. Dựa theo kiến thức Luyện Đan Sư của hắn, nàng quả thực bị tổn hại căn cơ rất nghiêm trọng.
Nghĩ rồi hắn nhìn sang Tuyết Nhược, vị Luyện Đan Sư duy nhất của Tuyết Vực Cung, lên tiếng hỏi “Nàng biết Hồi Căn Đan chứ?”
Tuyết Nhược nhẹ gật đầu, nhưng rồi lại lắc đầu nói “Hồi Căn Đan là Tông cấp Cực phẩm Đan Dược, tuy bản thân ta có thể luyện chế nó, nhưng vì nguyên liệu không đủ nên chắc phải mất một khoảng thời gian tìm kiếm nguyên liệu.”
“Còn thiếu loại nào?” Trần An Vĩ không quá bất ngờ.
Dù sao để luyện chế ra Hồi Căn Đan cũng cần một số Linh Thảo quý hiếm, điển hình như loại Phục Căn Điệp phải lấy từ một loài cây cùng tên chỉ sống trên Huyền Mộc Sơn thuộc Bát Sơn Sâm Lâm của Nhật Nguyệt Đại Lục. Hay như loại Định Tâm Thảo cũng chỉ có thể tìm thấy ở Bát Sơn Sâm Lâm.
Chưa kể, muốn đạt được chúng cũng phải trải qua khó khăn không ít.
Phục Căn Điệp bắt buộc phải lấy vào lúc trời vừa hửng sáng, vì Phục Căn Thụ thay lá rất nhanh, chậm trễ một chút và tất cả lá của nó sẽ héo khô. Định Tâm Thảo bắt buộc phải là loại đã sống trên trăm năm, và bắt buộc chỉ được lấy phần ngọn của nó.
Tuyết Nhược thoáng kiểm trả lại lượng Linh Thảo mà bảo khố Tuyết Vực Cung đang có, rồi nhìn hắn nói “Thiếu hai lá Phục Căn Điệp và một ngọn Định Tâm Thảo!”
“Được, ta sẽ lưu ý giúp các nàng!” Trần An Vĩ gật đầu, trong lòng đang điên cuồng đổi mới Nguyệt Ảnh Quầy, mong rằng hai loại Linh Thảo kia sẽ sớm xuất hiện.
Nhìn thấy biểu hiện của hắn, Tuyết An và hai nữ không khỏi có chút xao động, ánh mắt nhìn hắn cũng nhu hòa hơn không ít.
Nhưng xao động không có nghĩa các nàng sẽ chấp nhận ý tốt của Trần An Vĩ, đơn giản vì hắn đã giúp các nàng quá nhiều, chỉ riêng việc cứu hai vị Cung Chủ đã khiến chúng nữ rất biết ơn hắn, nếu còn tiếp tục làm phiền hắn, các nàng cũng cảm thấy khó xử.
“Ngươi không cần phải làm vậy…” Tuyết An liền lên tiếng, nhưng sau đó lại nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ hớn hở như trẻ con của hắn khiến nàng bất giác hỏi “Ngươi có chuyện gì vui sao?”
Trần An Vĩ vẫn giữ nguyên nụ cười nhìn nàng và hai nữ, sau đó thần thần bí bí lấy ra Phục Căn Điệp và Định Tâm Thảo, thứ mà Tuyết Nhược cần để luyện chế Hồi Căn Đan.
“Ngươi…” Ba nữ nhìn lấy hai vật phẩm trên tay hắn, ánh mắt kinh hãi cùng bất ngờ nhìn nhau, thật không hiểu vì sao một giây trước hắn vừa nói sẽ tìm giúp các nàng, một giây sau lại lập tức có được.
Không lẽ nhẫn trữ vật của tên này là một cái kho hả? Rộng lớn quá nên phải lục tìm hay sao nha?
Trong lúc ba nữ còn chưa hoàn hồn, Trần An Vĩ đã tiến lại gần, đem Định Tâm Thảo và Phục Căn Điệp đặt vào bàn tay trắng nõn nà thơm ngát mùi Đan Dược của Tuyết Nhược.
Thậm chí còn vô sỉ tới mức vuốt ve lòng bàn tay khiến giai nhân trừng mắt nhìn hắn, không nhịn được thầm mắng “Lưu manh!”
“Hắc hắc!” Trần An Vĩ thầm cười trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nguyên cảm xúc bình thản mà hướng Tuyết Ca nói “Vạn Mộc Lãnh Địa lần trước ta giao cho nàng hữu ích chứ?”
Tuyết Ca hơi bất ngờ nhìn nam nhân, hiển nhiên không nghĩ tới hắn lại đột nhiên hỏi tới chuyện này, nhưng cũng nhanh chóng trả lời “Vạn Mộc Lãnh Địa mà công tử giao ta quả thực rất hữu dụng!”
Tuyết An và Tuyết Nhược nghe vậy thầm ồ lên một tiếng. Nhớ lại kể từ sau lần Tuyết Ca được giao nhiệm vụ trợ giúp chúng nữ chữa trị cho Trần An Vĩ vì sử dụng Bí Thuật quá sức.
Nàng đột nhiên lại có thêm một loại Nguyên Thuật tuy chỉ đạt Thiên cấp Hạ phẩm, nhưng lại có thể giúp Mộc Hệ Nguyên Lực trở nên mạnh mẽ hơn, khiến khả năng hồi phục của nàng đạt đến một tầm cao mới.
Hóa ra là nàng nhận được từ tên này, mà có vẻ như bộ y phục mà Tuyết Ca đang mặc trên người cũng là của hắn tặng.
Trần An Vĩ nhẹ gật đầu, rồi nhẹ nhàng đứng dậy, hướng Tuyết An nói “Ta còn có việc phải làm, nếu có chuyện gì xảy ra hãy bóp nát nó!”
Nói rồi, hắn lại đem một tấm lệnh bài đặt vào tay Tuyết An, cũng đồng dạng miết nhẹ một cái khiến nàng bất giác đỏ mặt mà trừng mắt nhìn hắn.
“Nếu nàng nhớ ta, cũng có thể bóp nát nó!” Trần An Vĩ không buông tha nàng như đã làm với Tuyết Nhược, hắn vô sỉ truyền âm thêm một câu.
“Phi!” Tuyết An nghe câu nói của hắn, không nhịn được mà phi một tiếng, ánh mắt trợn trừng nhìn hắn, hai gò má trắng nõn bất giác đỏ ửng vì ngượng ngùng.
“Hắc hắc!” Trần An Vĩ bật cười một tiếng rồi quay lưng rời đi.
Mắt thấy bóng lưng đang nhỏ dần rồi khuất dạng của nam nhân, Tuyết An nhìn hắn thêm một lúc, gò má vẫn còn đỏ ửng vì câu nói vô sỉ của hắn, khóe môi lại bất giác nở nụ cười.
Tuyết Nhược và Tuyết Ca bốn mắt nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương sự khó tin, hiển nhiên không hề nghĩ tới Nhị Cung Chủ vốn tính cách lạnh nhạt và bài xích nam nhân như vậy mà lại có biểu hiện như vậy. Trong lúc nhất thời, ấn tượng của hai nữ về nam nhân này tăng thêm một bậc.
Bất quá rất nhanh, hai nữ lại trở lại công việc của mình, không tiếp tục chú ý tới nam nhân kia.
…
Trần An Vĩ sau khi rời khỏi Tuyết Vực Cung, lập tức hướng về phía Đan Các Chi Nhánh, hắn dự định sẽ mua thêm một vài loại Linh Thảo, tiếp tục công việc luyện đan đột phá Tôn Sư, dù sao vẫn còn thử thách thê tử đặt ra nha.
Nghĩ tới đây, Trần An Vĩ mỉm cười, thầm động lấy ý niệm, lát sau một thân ảnh nữ nhân phiêu nhiên xuất hiện, nàng toàn thân mặc một bộ bạch sắc cung trang giản dị mà trang nhã, toàn thân tỏa ra mùi hương thanh mát của Linh Thảo và Đan Dược, đôi tai thon nhọn đặc trưng của Tinh Linh Tộc càng làm nổi bật khí chất thanh tao của nàng.
“Chàng gọi thiếp sao?” Nữ nhân vừa xuất hiện, mỉm cười nhìn lấy Trần An Vĩ ôn nhu nói. Nàng không ai khác chính là Á Huyền Ngân, nữ nhân Tinh Linh Tộc đầu tiên của Trần An Vĩ.
Vì Tinh Linh Tộc vốn có bản tính yêu thích thiên nhiên, nên thường ngày nàng vẫn luôn ở trong Bát Diện Thạch bồi dưỡng Linh Thảo cho nam nhân này. Hôm nay lại cảm nhận được hắn gọi, nàng lập tức thả lỏng thân thể, để hắn đưa ra ngoài.
Trần An Vĩ vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả không xương của nữ nhân Tinh Linh Tộc, cưng chiều gẩy nhẹ cánh mũi quỳnh, thủ thỉ “Cùng ta tới Đan Các Chi Nhánh nhé?”
“Chàng tới Đan Các để làm gì?” Á Huyền Ngân nghe nam nhân muốn đến thế lực của mình, trong lòng lập tức trở nên vui vẻ, bất quá cũng có chút tò mò nhìn hắn, tự dưng lại muốn tới Đan Các làm gì nha.
“Để thực hiện thử thách của nàng!” Trần An Vĩ khẽ cười nhìn nàng trêu chọc.
Á Huyền Ngân bất ngờ khó tin hỏi “Chàng đột phá Tôn Sư rồi sao?”
“Chưa, nhưng cũng không thể để giai nhân chờ quá lâu a…” Trần An Vĩ lắc đầu, vẫn không ngừng trêu chọc nhìn nàng nói.
“Hứ, ai thèm chờ chàng!” Á Huyền Ngân nhận ra ý trêu chọc trong lời nói của hắn, yêu kiều hứ một tiếng.
“Không phải sao, thế ai là người đặt ra thử thách kia vậy nha?” Trần An Vĩ cười cười hỏi, vòng tay lại siết chặt thêm một chút.
“Thì… thì là thiếp! Nhưng lúc đó thiếp không có ý gì khác nha!” Á Huyền Ngân lúng túng nói, trong đầu vô thức nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó nàng giao thử thách cho hắn.
“Hắc hắc! Có phải nàng cố tình đặt ra thử thách đó để lôi kéo ta về Đan Các đúng không?” Trần An Vĩ bật cười, biểu hiện lúng túng của tiểu giai nhân này khiến hắn không nhịn được mà muốn trêu nàng mãi.
“Thiếp… lúc đó… chàng có tiềm năng như vậy nên thiếp muốn tạo điều kiện thôi mà, nếu có thể lôi kéo chàng về Đan Các cũng là một chuyện tốt không phải sao?” Á Huyền Ngân giải thích, gò má không nhịn được mà ửng đỏ.
Nàng thừa nhận lúc đó có lo lắng cho hắn nên mới muốn hắn về Đan Các, dù sao có Đan Các hỗ trợ, hắn cũng dễ trưởng thành hơn.
Trần An Vĩ mỉm cười hôn lên môi nàng một cái, nhẹ giọng thủ thỉ “Ta muốn tự mình trưởng thành, vì sau này còn rất nhiều việc ta phải tự giải quyết!”
Á Huyền Ngân mỉm cười nhìn hắn, hiển nhiên là rất tán thành suy nghĩ của nam nhân, còn định nói điều gì thì hắn lại lên tiếng “Bất quá… có một việc nàng phải giúp ta a…”
“Việc gì?” Nàng vô thức hỏi, để rồi nhận được câu trả lời khiến nàng phải đỏ mặt…
-----------------
Còn 1 chương :D
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花