Chương 160: Thập Nhị Hoàng Đạo Cung

Màn đêm buông xuống tại một vùng không gian cách Tuyết Vực Cung không xa, nơi có một cái hồ lớn tầm hai mươi mét. Chỉ là hồ bình thường cho tới khi ngươi nhận ra, nó nằm giữa một vùng băng tuyết ngập tràn.

Tu sĩ nơi này khi đi ngang qua cái hồ này cũng rất ngỡ ngàng, vì một cái hồ nhìn qua bình thường tới cực điểm như thế này lại không bị đóng băng bởi nhiệt độ lạnh lẽo của không gian xung quanh.

Từng có một giai đoạn, từng đoàn từng đoàn người tiến xuống thám hiểm cái hồ vì cho rằng phía dưới chắc chắn có một loại Dị Thủy, hay Kỳ Trân Dị Bảo nào đó, nhưng rất tiếc, đó chỉ là suy đoán.

Sau nhiều ngày thám hiểm, đoàn người đều lấy làm tiếc nuối khi trở lên với một bàn tay trắng, và kết luận phía dưới chẳng hề có thứ gì giúp nước nơi này không bị đóng băng cả.

Thậm chí có người còn lấy nước ở hồ về nghiên cứu, phát hiện ra nó không khác gì các loại nước khác. Đến cuối cùng, khi mọi nỗ lực trở thành công cốc, đám người quyết định để yên cái hồ đó, coi đó là một trong những bí ẩn của nơi này.

Dù sao cái hồ cũng chẳng hại tới bọn hắn, bọn hắn việc gì phải đụng chạm tới nó làm gì cho mệt thân.

Bất quá đó là người khác, còn Trần An Vĩ thì hiển nhiên không tin cái hồ này bình thường.

Lần trước khi đến Tuyết Vực Cung có đi ngang nơi này, hứng thú với cái hồ nước này, hắn không ngần ngại tiến xuống. Dựa vào kiến thức kiếp trước, Trần An Vĩ dễ dàng biết được nước trong hồ này luôn ở trong trạng thái siêu lạnh.

Thông thường, nước sẽ đóng băng khi nhiệt độ xuống không độ c, nhưng nếu bằng một cách nào đó, làm lạnh nước một cách đột ngột xuống dưới không độ c, nước sẽ không bị đóng băng mà trở thành nước siêu lạnh.

Nước siêu lạnh đương nhiên vẫn lạnh, thậm chí lạnh hơn băng bình thường nhiều lần, và chỉ khi bị tác động đột ngột từ môi trường nó mới đóng băng.

Dựa theo nguyên lý đó, Trần An Vĩ đã từng thứ dùng lực lượng của mình đánh vào cái hồ. Và kết quả hắn nhận được không ngoài dự đoán, nước trên mặt hồ cấp tốc đóng băng.

Nhưng khiến hắn không ngờ tới chính là, lớp băng tạo ra chỉ duy trì được hơn một hơi thở, sau đó lập tức tan rã và trở lại bình thường.

Trong lòng mang thắc mắc, hắn lập tức hỏi Ảnh Nhi, và rất nhanh nàng cũng đã nói cho hắn biết nguyên nhân ẩn phía sau. Và đó cũng chính là nguyên nhân hắn đưa Tuyết An tới nơi này.

“Ngươi đưa ta tới nơi này làm gì?” Tuyết An nhìn khung cảnh trước mặt, chỉ thấy ngoài một cái hồ rất bình thường và một màn đêm đầy sao, thì không còn gì đặc sắc, nhất thời khó hiểu hỏi nam nhân này.

Trần An Vĩ mỉm cười thần bí nhìn nàng nói “Thu liễm khí tức, nàng cứ chờ xem rồi sẽ biết! Nó sắp tới rồi!”

“Nó?” Tuyết An thắc mắc hỏi, bất quá cũng nhanh chóng làm theo lời hắn mà thu liễm toàn bộ khí tức, không để lộ một tia nào.

Trần An Vĩ thấy vậy gật đầu, trong lòng nhẩm đếm từ ba tới một. Ngay khi tiếng một vừa dứt…

Ngao!!!

Một tiếng kêu thánh thót đột nhiên vang lên, cùng lúc đó mặt hồ liền xảy ra dị tượng. Chỉ thấy mặt nước vốn đang yên tĩnh, đột nhiên lại rung động dữ dội, từng mảng băng cấp tốc hình thành, nhưng lại bị rung động mạnh mẽ kia chấn cho nát vụn.

Tuyết An nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng lập tức cảnh giác, nàng không hề nghĩ tới cái hồ trông rất đỗi bình thường này lại có một tồn tại khủng bố như vậy.

Dù nàng không biết tôn Yêu Thú kia thuộc giống loài nào, nhưng có thể tồn tại bên trong cái hồ này, lại có thể thoát khỏi sự thăm dò của vô số cường giả đương thời, chứng tỏ nó không đơn giản.

Rồi nàng chợt nhớ ra nam nhân kia là người đưa nàng tới đây, nhất thời ánh mắt khó tin nhìn lấy hắn. Làm sao hắn có thể biết được điều mà mọi người không ai biết?

Trần An Vĩ nhận thấy giai nhân đang nhìn mình, liền mỉm cười nhỏ giọng nói “Chưa đâu, nàng cứ chờ xem, sẽ rất tuyệt đó!”

“Ra vẻ thần bí!” Tuyết An nhìn thấy biểu hiện thần bí của hắn, lập tức bĩu mỗi bất mãn, nhưng cũng không phản đối mà tiếp tục chờ đợi.

Ngao!!!

Lại một tiếng kêu vang lên, theo sau đó là một thân ảnh… à nói một cũng không đúng, hai tôn Yêu Thú cùng lúc nhảy vọt lên khỏi mặt nước, rồi như một phép màu mà “bơi lượn” trong không gian.

Mà không gian xung quanh dường như bị cái lạnh tỏa ra từ chúng ảnh hưởng mà lốm đốm xuất hiện các mảnh băng lơ lửng.

Chưa hết, những vì tinh tú trên bầu trời dường như có cộng hưởng với hai tôn Yêu Thú kia, ánh sáng từ chúng bắt đầu hội tụ huyễn hóa thành một chòm tinh vân mà chiếu thẳng xuống thân thể hai Yêu Thú này.

Tuyết An nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, nhất thời được một phen kinh diễm, hình ảnh trước mặt thực sự rất ấn tượng, hai tôn Yêu Thú dạng cá nhưng lại có thể tự do “bơi lượn” trong không gian, ánh sao chiếu rọi trên thân thể làm nổi bật từng đường tinh vân hoàn mĩ, lại thêm các mảnh băng tỏa sáng hệt như tinh vân trên trời khiến nó thật sâu in vào tâm trí nàng.

“Đẹp quá!” Tuyết An vô thức thốt lên một tiếng, cái miệng nhỏ há ra trông khả ái vô cùng.

“Đó là Tinh Không Song Linh Ngư, một loài Yêu Thú đặc biệt được thiên địa sinh ra!” Trần An Vĩ nhìn biểu hiện của nàng, cưng chiều mà véo má giai nhân một cái.

Trước mặt Trần An Vĩ và Tuyết An là một cá thể của Tinh Không Song Linh Ngư, một cá thể nhưng chúng lại đi theo cặp, với tinh vân như ẩn như hiện trên thân.

Sự khác nhau duy nhất giữa chúng có lẽ là biểu tượng hai bông tuyết giữa trán chúng. Khác nhau như thế nào, đành dựa vào trí tưởng tượng của mỗi người rồi.

Cũng chính vì sự tồn tại của Tinh Không Song Linh Ngư, khiến nước trong hồ này dù luôn ở trạng thái siêu lạnh, muốn đóng băng cũng không thể.

Cũng may mắn, cá thể Tinh Không Song Linh Ngư trước mặt này chỉ vừa mới được sinh ra trong thời gian gần đây, nếu không An Nam Tinh Cầu sớm đã bị đóng băng vì cái lạnh bẩm sinh từ loại Yêu Thú này.

“Tinh! Phát động nhiệm vụ Mục Tiêu, cấp bậc Huyền Thoại: Thập Nhị Hoàng Đạo Cung!”

Đúng lúc này, Trần An Vĩ lại nghe thấy âm thanh máy móc vô cảm của Hệ Thống vang lên, tâm thần thoáng kinh ngạc vì Hệ Thống đột nhiên phát động nhiệm vụ cấp bậc cao như vậy.

“Mở ra nội dụng nhiệm vụ!” Nhanh chóng hướng trong lòng ra lệnh, rất nhanh một bảng thông tin đã hiện ra trước mặt hắn.

“Chúc mừng ký chủ vừa phát hiện một trong mười hai thành viên thuộc Hoàng Đạo Cung, Tinh Không Song Linh Ngư – Song Ngư Cung. Tiếp theo cần thuyết phục nó đi theo ký chủ, đồng thời tìm kiếm mười một thành viên còn lại, ngày sau chắc chắn có việc cần dùng!”

“Phần thưởng và hình phạt: Tạm thời không công bố!”

Đọc xong thông tin nhiệm vụ, Trần An Vĩ có chút cạn lời, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiệm vụ có thông tin lạ như vậy nha. Nghe cứ như thể Hệ Thống không còn vô cảm mà đang chúc mừng hắn vậy.

Bất quá, theo như chú thích, có vẻ Thập Nhị Hoàng Đạo Cung là một thứ gì đó cực kì khủng bố thì phải.

“Đương nhiên khủng bố, bất quá hiện tại Ảnh Nhi cũng không thể cho công tử biết thêm điều gì, chỉ biết rằng khi Thập Nhị Hoàng Đạo Cung hội tụ, công tử sẽ có trong tay một cỗ sức mạnh đáng gờm!” Ảnh Nhi biết suy nghĩ của hắn, nhanh chóng nói.

Nàng hiện tại không có thông tin cụ thể về Thập Nhị Hoàng Đạo Cung, nhưng tận sâu trong ký ức lại luôn cho rằng đó là một cỗ lực lượng khủng bố, tuy không dễ để tập hợp, nhưng cực kì mạnh mẽ.

Từng thành viên trong Thập Nhị Hoàng Đạo Cung đều sở hữu năng lực riêng, thực lực cũng thuộc hàng cao cấp so với cường giả cùng thời.

Trần An Vĩ gật đầu, lúc này mới chú ý tới chòm sao đang chiếu rọi trên bầu trời, mới ồ lên một tiếng, bởi vì đó chính là chòm sao đại diện cho Song Ngư Cung.

“Hả?” Chợt phát hiện điều gì, Trần An Vĩ thầm hô một tiếng.

Chỉ thấy chòm sao Song Ngư trên bầu trời vốn đang chiếu rọi Tinh Không Song Linh Ngư, thì đột nhiên lại có hai tia sáng rất nhỏ bị tách ra và chiếu về hai phía.

Một tia sáng vô thanh vô tức chiếu xuống người Tuyết An, và một tia còn lại chiếu về phương hướng của Tuyết Vực Cung.

Nhưng kì lạ là, Tuyết An vậy mà lại không hề phát hiện ra bản thân cũng đang được chiếu rọi bởi Song Ngư Cung, nàng vẫn đang mải mê ngắm nhìn Tinh Không Song Linh Ngư “bơi lượn” giữa không gian.

Sau một khoảng thời gian, Tinh Không Song Linh Ngư dường như cảm thấy chơi đùa đã đủ, chúng liền lặn sâu xuống hồ nước. Mà Song Ngư Cung cũng bắt đầu mờ nhạt dần, bầu trời lại trở về một màn đêm bình thường.

Tuyết An sau một lúc trấn tĩnh cũng bắt đầu hoàn hồn, cảnh tượng kia chắc chắn sẽ là một trong những cảnh tượng đẹp đẽ nhất mà nàng sẽ luôn ghi nhớ.

“Khi nào có cơ hội, nhất định phải cùng tỷ tỷ xem lại lần nữa mới được!” Nàng thầm nhủ, rồi lúc này mới đưa mắt nhìn lấy nam nhân bên cạnh.

Cảm giác được hắn đang trầm tư suy nghĩ điều gì, Tuyết An liền hỏi “Có chuyện gì sao?”

Trần An Vĩ khẽ lắc đầu, cũng không trả lời câu hỏi của nàng, mà lại hỏi "Nàng thích khung cảnh vừa nãy chứ?"

Tuyết An nghe câu hỏi của hắn, trong đầu lập tức hiện lên khung cảnh tráng lệ vừa rồi, nhất thời hai mắt long lanh nhìn hắn, không tự chủ mà gật nhẹ một cái, miệng nhỏ vô thức lẩm bẩm “Giá mà tỷ tỷ có thể nhìn thấy khung cảnh vừa nãy thì hay biết mấy!”

Trần An Vĩ ở một bên nghe được, tò mò hỏi “Nàng dường như rất quan tâm tới tỷ tỷ của mình?”

Tuyết An dường như không có ý định giấu giếm, vì thế nhẹ gật đầu, giọng điệu trong trẻo lại vang lên “Ta luôn biết ơn tỷ tỷ, vì chính nàng là người đã nuôi nấng ta!”

“Chẳng phải nói, hai người là tỷ muội song sinh sao?" Trần An Vĩ hơi bất ngờ, Tuyết An và Tuyết Yên là song sinh, theo lý mà nói, khi nàng còn nhỏ, Tuyết Yên cũng chưa thể trưởng thành chứ? Làm sao có thể nuôi nấng Tuyết An?

“Tuy nói là song sinh, nhưng thực ra tỷ tỷ được mẫu thân sinh trước ta tận ba năm thời gian. Lúc ta chào đời, tỷ ấy đã đặt chân vào Nguyên Sư cảnh rồi!” Tuyết An gật đầu, lại lên tiếng giải thích.

Chẳng biết vì sao hôm nay nàng lại có nhã hứng nói chuyện xưa, ngày thường đừng nói là nam nhân, kể cả chúng nữ trong Cung có hỏi nàng cũng không trả lời, càng đừng nói là tên nam nhân vừa phong lưu vừa vô sỉ như tên trước mặt nàng bây giờ.

Nghe câu nói của nàng, Trần An Vĩ nhất thời trố mắt, hiển nhiên là khó thể tin tưởng một điều tưởng chừng như vô lý kia, làm sao có thể một người ra trước, người còn lại phải mất ba năm mới chào đời như vậy nhỉ?

Tuyết An nhất thời bật cười khúc khích khi nhìn thấy biểu hiện của hắn “Có thể ngươi không tin, nhưng đó là sự thật. Từ nhỏ tỷ ấy đã luôn là người chăm sóc ta!”

Trần An Vĩ sau một thoáng thất thố, lúc này đã trấn tĩnh trở lại, cũng cảm thấy chuyện này là bình thường, dù sao thế giới này chuyện gì cũng có thể xảy ra kia mà.

Bất quá, dường như nghĩ ra điều gì, hắn lại hỏi “Phụ mẫu hai nàng đâu, cớ sao lại ngó lơ không chăm sóc hai nàng khi còn nhỏ như vậy?”

Tuyết An nhất thời im bặt, cái đầu nhỏ chợt cúi thấp, hai mắt thấp thoáng hiện lên chút sát ý, nhưng nhiều hơn là không cam lòng.

Trần An Vĩ thấy biểu hiện của giai nhân, biết mình đã hỏi điều không nên hỏi vì vậy lập tức vỗ vai nàng an ủi “Ta xin lỗi vì đã hỏi điều không nên hỏi, nàng đừng buồn nhé!”

Tuyết An nhất thời trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm, khẽ lắc đầu nói “Ngươi muốn biết cũng không sao. Ta sẽ nói cho ngươi!”

Ngập ngừng một lát, Tuyết An hít sâu một hơi sắp xếp lại cảm xúc. Lát sau, môi thơm hé mở, Tuyết An cất tiếng nói “Ngươi đã từng nghe qua... Tuyết Vực Cổ Tộc?”

“Tuyết Vực Cổ Tộc?” Trần An Vĩ ngẫm nghĩ một lúc, xem thử bản thân đã từng gặp qua chủng tộc nào mang tên như vậy chưa? Sau một lúc lục tung trí nhớ, hắn nhìn Tuyết An lắc đầu. Hiển nhiên là vì chưa từng gặp qua chủng tộc này.

“Ngươi không biết cũng đúng, bởi vì Tuyết Vực Cổ Tộc không phải chủng tộc thuộc tinh cầu này.” Tuyết An không lấy làm lạ với phản ứng của hắn, nàng lại nói tiếp.

“Tuyết Vực Cổ Tộc là một chủng tộc vô cùng đặc biệt. Tộc nhân của bọn hắn chỉ bao gồm những cặp song sinh, thậm chí kể cả hậu bối do bọn hắn sinh ra cũng đều sẽ là song sinh.”

“Bọn hắn tôn thờ hai chữ song sinh tới mức chỉ cần có người không hạ sinh được song thai, đứa bé sẽ lập tức bị tru diệt, mà phụ mẫu của nó cũng không thoát khỏi số phận!”

Nói tới đây, ánh mắt Tuyết An lập tức trở nên lạnh lẽo, một cỗ sát ý vô thức bao trùm lấy nàng. Năm đó phụ mẫu nàng vốn cũng mang song thai, nhưng vì tỷ tỷ nàng được hạ sinh trước, dẫn tới hiểu lầm tai hại và cuối cùng càng là bi kịch của cuộc đời nàng.

Mẫu thân hạ sinh tỷ tỷ, dù bụng vẫn to vì trong đó vẫn còn có nàng, nhưng đám già khốn kiếp kia lại không công nhận hai người các nàng là sinh đôi, vì vậy lập tức thi hành hình phạt, thẳng tay giết chết phụ thân nàng trước mặt mẫu thân.

Phụ thân nàng phải chết trong uất ức, mẫu thân và dì nhỏ liều mình đem hai tỷ muội các nàng trốn đến An Nam Tinh Cầu này, nhưng giữa đường lại lạc mất dì nhỏ.

Mẫu thân kiềm nén nỗi đau mất người thân và muội muội song sinh của mình, cố gắng sống chờ ngày hạ sinh Tuyết An, nhưng cuối cùng vì quá đau buồn cùng thương nhớ phu quân và muội muội, người cũng vẫn lạc ngay sau khi hạ sinh nàng ít lâu.

Hai tỷ muội nàng một ba tuổi, một sơ sinh bằng một các thần kỳ nào đó vượt qua mọi hoàn cảnh, thuận lợi trưởng thành nhờ Tuyết Vực Chung Tình Công mà mẫu thân đã để lại.

Tuy rằng chỉ là một phần của bản gốc, nhưng cũng đủ khiến thực lực và tu vi các nàng tăng gấp bội. Nhờ có thể tu luyện từ nhỏ, nàng và tỷ tỷ rất nhanh đã có thể tự suy nghĩ giúp mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều.

Bất quá nói vậy không có nghĩa cuộc sống của các nàng là dễ dàng, để đạt được hiện tại, các nàng cũng đã đánh đổi rất nhiều.

Trần An Vĩ nghe nàng nói, tâm trạng cũng không tốt hơn là bao, hắn thực sự không hiểu nổi, tại sao có những kẻ tự cho mình là đúng mà luôn muốn thực hiện theo ý nghĩ ích kỉ của bản thân như vậy?

Cường giả thì có quyền sao? Cường giả thì được quyền chà đạp và đùa giỡn lên số phận người khác như vậy sao?

Trong lúc nhất thời, hắn đối với lý tưởng của mình càng thêm chắc chắn và quyết tâm, hắn phải tạo ra một thế giới mà ở đó người người bình đẳng, nữ nhân của hắn có thể thoải mái an yên.

Tuyết An cảm nhận được tâm trạng của hắn, khóe môi tuyệt mĩ bất giác cong lên, chứng tỏ đang rất vui vẻ. Hiển nhiên, có ai lại không muốn có một người lắng nghe bản thân bộc bạch tâm sự?

Thu xếp lại tâm trạng của mình, Tuyết An chợt nhìn Trần An Vĩ bằng ánh mắt kiên định, giọng điệu dường như có chút cầu xin nói “Ngươi có thể giúp ta một chuyện nữa không?”

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花