Chương 162: Bắt đầu thử thách

“Chàng… chàng là tên đại dâm tặc!” Á Huyền Ngân nghe câu trả lời của hắn mà vô thức đỏ mặt, nàng bắt đầu cảm thấy hối hận vì không quản cái miệng nhỏ của mình, để nó vô thức thốt ra câu hỏi tai hại kia.

Nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn, nàng hai tay nhỏ nghịch nghịch gương mặt anh tuấn của Trần An Vĩ cho bõ ghét, u oán làu bàu “Thật không hiểu vì sao lúc đó thiếp lại rung động trước một nam nhân háo sắc như chàng!”

“Hắc hắc! Vậy nàng có hối hận không?” Trần An Vĩ bật cười nhìn lấy tiểu giai nhân trong lòng mình, nhẹ giọng hỏi.

“Hối hận không à?” Á Huyền Ngân nhẹ giọng hỏi, rồi bất chợt hôn lên đôi môi to dày của nam nhân một cái.

Câu trả lời đương nhiên là không, tuy thời gian nàng gặp hắn có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, nhưng sự quan tâm lo lắng của hắn dành cho nàng khi nàng gặp nguy hiểm khiến một nữ nhân trong trẻo như nàng thật sâu rung động.

Vốn chỉ là hôn nhẹ, nhưng Trần An Vĩ nào có chuyện từ chối thê tử, Á Huyền Ngân đã dâng hiến, hắn làm sao có thể buông tha cho nàng. Ngay khi môi nàng vừa chạm vào môi hắn, một tay hắn đặt sau gáy nàng, một tay còn lại choàng qua eo nàng mà khóa chặt.

“Ưm…” Cảm nhận được nam nhân ôm chặt lấy mình, Á Huyền Ngân trong lòng vui vẻ, cũng để yên mặc cho Trần An Vĩ bày bố.

Không biết bao lâu sau, mãi cho tới khi Á Huyền Ngân khẽ rên rỉ nỉ non một tiếng “Ưm… Thiếp khó thở…” thì Trần An Vĩ mới lưu luyến mà buông tha cho nàng.

Nhìn lấy gương mặt đỏ ửng cùng đôi mắt long lanh ngập nước của nàng nhìn mình, Trần An Vĩ xém chút không nhịn được mà ôm nàng hôn thêm một cái. Nếu không phải Á Huyền Ngân nhanh tay đẩy hắn ra, sợ là nàng sẽ lại bị hắn kéo vào nụ hôn triền miên một lần nữa.

Trần An Vĩ là như vậy, chỉ cần ở bên cạnh nữ nhân của mình, hắn sẽ không quan tâm xung quanh mà một mực chú ý tới các nàng, chính vì vậy cũng sẽ luôn thể hiện tình cảm với các nàng mà không chút kiềm chế.

Bất quá, hiện tại vẫn còn việc phải làm, nên hắn cũng không tiếp tục trêu chọc Á Huyền Ngân, chỉ ôm lấy vòng eo không xương của nàng mà tiếp tục trực chỉ Đan Các Chi Nhánh.

Tại Đan Các Chi Nhánh…

Vẫn là một nơi sầm uất với sự ra vào tấp nập của các Luyện Đan Sư từ khắp nơi trên tinh cầu, nhưng đừng vì vậy mà cho rằng An Nam Tinh Cầu nhiều Luyện Đan Sư.

Đa phần người tới nơi này chỉ gồm hai loại người.

Một là người của các thế lực, đến với mục đích mua Đan Dược. Vạn Bảo Hội cũng có bán Đan Dược, nhưng dù sao cũng không thể đa dạng bằng được một thế lực chuyên điều chế Đan Dược như Đan Các được.

Loại người thứ hai chính là các Luyện Đan Sư, đến nơi này không làm gì khác ngoài học tập và Luyện Đan. Nhưng những người này thường chỉ chiếm số ít mà thôi.

Nếu so sánh lượng Luyện Đan Sư có mặt tại đây với lượng tu sĩ có mặt tại các thế lực hay cao hơn nữa là Vạn Bảo Hội, thì ngươi sẽ nhận thấy rằng, nhân số bọn hắn cao gấp nhiều lần số Luyện Đan Sư mà toàn bộ tinh cầu có.

Kể cả nhân lực của Đan Các có mặt trên tinh cầu cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa không phải tinh cầu nào cũng có Đan Các Chi Nhánh. Dù sao Đan Các cũng không phải thế lực có nguồn nhân lực hùng hậu như Vạn Bảo Hội.

Mà lúc này đây, tại một căn phòng luyện đan trong tòa tháp mang danh Đan Các, có một thân ảnh mỹ miễu toàn thân mặc cung trang nửa hở nửa kín với hai màu đen đỏ xen lẫn đang ngồi đó, mùi hương thanh mát của Đan Dược và Linh Thảo như hòa quyện cùng mùi hương thơm ngọt của chính nàng tỏa ra khiến mọi người xung quanh vô thức bị thu hút.

Xung quanh nàng, một đống lớn Đan Dược được sắp xếp ngay ngắn thành từng hàng, hương thơm ngào ngạt tỏa ra từ chúng khiến không gian càng trở nên dễ chịu.

Nữ nhân thậm chí không thèm để ý xem có ai trong số đám người nổi tham niệm muốn lấy trộm hay không. Mà đám người cũng chẳng ai dám động tay động chân với số Đan Dược kia.

Một phần vì e ngại đội bảo an của Đan Các, phần khác là vì cảm nhận được Huyết Ấn như ẩn như hiện trên từng bình Đan Dược kia.

Bọn hắn đương nhiên sẽ không quên tình cảnh diễn ra vài tháng trước, cũng có một tên không biết điều lén trộm mất mấy viên Đan Dược của nữ nhân này, kết quả là bị một tên nam nhân truy đánh.

Tuy đã để hắn chạy thoát, nhưng thứ đáng chú ý chính là thực lực của nam nhân kia, lấy tu vi Nguyên Vương cảnh thi triển một đòn công kích đủ sức diệt sát Nguyên Tông cảnh.

Phải, là đủ sức diệt sát một Nguyên Tông cảnh, đó là điều đã được các Nguyên Tông cảnh có mặt tại thời điểm đó nhận xét, kể cả thành viên Đan Các lúc đó cũng phải khiếp vừa một phen.

Nói tới đây, chắc chắn ai cũng biết nữ nhân kia không ai khác chính là Huyết Hương, mà tên nam nhân nào đó vừa được nhắc ở trên không ai khác chính là Trần An Vĩ.

Về phần Huyết Hương, nàng từ sau lần tạm biệt tên này đã luôn ở Đan Các luyện đan, vì nàng biết hắn chắc chắn sẽ trở lại nơi này để thực hiện thử thách luyện đan do Phó Các Chủ đặt ra.

Nàng vốn được phụ thân giao cho nhiệm vụ giết Trần An Vĩ. Nhận thấy hắn vốn có bản tính phong lưu, ham thích mỹ nhân, vì vậy ngay lập tức dùng mỹ nhân kế để tiếp cận hắn.

Sự lo lắng của nàng lúc đó chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch trước mặt hắn mà thôi, với mục đích tạo ấn tượng đầu, khiến hắn phải nhớ tới nàng mỗi khi tới nơi này.

Nhưng nàng thề rằng, nếu nàng sớm biết tên này phong lưu tới mức vô sỉ, thì có chết nàng cũng không thực hiện mỹ nhân kế, để đến bản thân mình dường như cũng đang rơi vào bẫy tình.

Đúng vậy, nàng đương nhiên biết những rung động trong tim mỗi khi Trần An Vĩ quan tâm mình, vô sỉ hay chiếm tiện nghi của nàng.

Bất quá thì tính sao? Nàng muốn xem thử nàng hoàn thành nhiệm vụ trước hay hắn thu được nàng trước?

“Phải cẩn thận hơn mới được, nhiệm vụ chưa hoàn thành phụ thân chưa hết phiền não!” Huyết Hương thầm nhủ, dù cho ông có như thế nào thì đó vẫn là phụ thân của nàng. Phận là nữ nhi, nhìn thấy phụ thân phiền não, nàng không thể không lo lắng.

Không tiếp tục nghĩ nhiều, Huyết Hương lại vùi đầu vào luyện đan, đợi hắn mãi chẳng thấy đâu, nàng tranh thủ luyện đan đề thăng trình độ.

Trong suốt ba tháng vừa qua ở trong Tiểu Gia Tốc Trận của Đan Các, nàng cũng đã có thể luyện được Tông cấp Thượng phẩm Đan Dược, Đan Dược cấp cao hơn cũng miễn cưỡng nắm bắt chút ít.

Đó là nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Huyết Hương, bằng chứng là đống Đan Dược xung quanh nàng lúc này.

Còn về phần Trần An Vĩ, lúc này hắn đang đứng cách Đan Các không xa, đôi chân thấp thoáng có khí tức của Tốc Văn, hiển nhiên là vừa mới di chuyển hết tốc độ tới nơi này.

Á Huyền Ngân đã sớm trở về Đan Các vì có việc gấp, trước khi đi nàng còn ngỏ ý muốn đem hắn đi cùng, vì xé rách không gian sẽ đi nhanh hơn. Nhưng hắn lại không muốn chậm trễ việc của nàng, vì thế đã từ chối mà tự mình đến nơi này.

Nhìn lấy tòa tháp nồng đậm mùi hương đặc trưng của Đan Dược, cùng biển hiệu điêu khắc những văn tự rồng bay phượng múa, Trần An Vĩ khẽ cảm thán “Thật hoài niệm a…”

Hắn là đang nhớ lại lần đầu tiên gặp Huyết Hương, ừm quả thật hoài niệm. Một nữ nhân không ương ngạnh dễ thương như Hồn Tử Huyên nhưng tính cách lại khá mạnh mẽ, khí chất toàn thân có chút nhiệt huyết nóng bỏng như Trần Yên Nhiên, nhưng lại ẩn chứa dịu dàng ôn nhu của Lục Thanh Vân.

Khí chất của nàng khiến hắn ngay lần đầu tiên gặp đã ấn tượng. Lại thêm sau này biết bản thân nàng đang bị lợi dụng, bản tính thương hương tiếc ngọc nổi lên khiến hắn không thể trơ mắt nhìn.

Vừa suy nghĩ, Trần An Vĩ vừa tiến vào bên trong Đan Các, vốn là đến thực hiện thử thách, vì lẽ đó hắn cũng không tiếp tục sử dụng Di Hình Hoán Ảnh mà trở lại là Trần An Vĩ.

Thị nữ Đan Các vừa nhìn thấy hắn tiến vào, đã lập tức nhận ra hắn chính là người được Phó Các Chủ giao cho thử thách mà tiến lại gần, nói “Hoan nghênh quý khách quan! Khách quan hôm nay tới là muốn thực hiện thử thách sao?”

“Phải!” Trần An Vĩ cũng không chần chừ mà gật đầu.

Thị nữ nhận được cái gật đầu của hắn, liền nói “Được, vậy xin mời công tử chờ đợi trong giây lát, tiểu nữ sẽ nhanh chóng trở lại!”

Sau khi thị nữ rời đi, Trần An Vĩ vốn cũng đang đi dạo xung quanh tầng này của Đan Các, vừa quan sát các vị tiền bối luyện đan, vừa hỏi mua Linh Thảo, một bộ thong thả như thể người thực hiện thử thách không phải là hắn vậy.

Bất chợt, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ngồi luyện đan trong sự vậy quanh của không ít khách quan có mặt tại nơi này. Nhận thấy nàng cách hắn không xa, Trần An Vĩ nhanh chóng tiến lại gần.

Phải mất một lúc hắn mới chen qua hàng người đông đúc tại nơi này, nhìn lấy thân ảnh nữ nhân trước mặt mình, nàng không ai khác chính là Huyết Hương, người mà hắn vừa nhớ tới cách đây không lâu.

Nàng không thay đổi nhiều lắm, chỉ là khí chất dường như mạnh mẽ hơn, có chút nguy hiểm hơn, lại dường như xinh đẹp hơn không ít.

Cảm nhận được có ánh mắt nhìn mình chằm chằm, Huyết Hương vừa luyện chế xong một viên Đan Dược đạt Tông cấp Thượng phẩm liền đưa mắt về phía nam nhân vẫn đang nhìn mình kia, nhất thời có chút hoảng hốt.

Chỉ trong vài tháng không gặp, dù tu vi của hắn không có gì thay đổi, nhưng Huyết Hương vẫn cảm nhận được một sự nguy hiểm khó lường phát ra từ người hắn.

Nhìn thấy ánh mắt thâm thúy dịu dàng kia của hắn, trái tim nàng vô thức đập chậm lại một nhịp, cảm tưởng như những cực khổ, tủi nhục nàng đã phải giấu kín trong lòng bấy lâu nay, lúc này đây có người chia sẻ.

“Nàng giỏi quá, chỉ trong mấy tháng thời gian mà đã đạt Đại Tông Sư rồi?” Trần An Vĩ thấy nàng nhìn mình, liền truyền âm hỏi thăm.

Lần trước gặp nàng, trình độ luyện đan của Huyết Hương chỉ mới đạt đỉnh của Tông Sư mà thôi, vậy mà không quá lâu nàng có thể đột phá Đại Tông Sư, không nhưng thế mà chỉ còn cách Tôn Sư một chút.

Theo ước tính của hắn, Huyết Hương chỉ cần chăm chú luyện đan trong khoảng một tháng trong Tiểu Gia Tốc Trận, lập tức có thể đột phá Tôn Sư.

Huyết Hương được nam nhân khen, trong lòng hiển nhiên vui vẻ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh tiến lại gần hắn hỏi “Ngươi tới thực hiện thử thách sao?”

Trần An Vĩ cũng không giấu giếm mà gật đầu, hắn quả thực tới đây thực hiện thử thách, trước đó cũng không ít lần hắn luyện chế Đan Dược tiệm cận Tôn cấp nhằm cứu trị cho phụ mẫu của Âu Dương Kỳ Hân, nên thực lực cũng tăng tiến không ít, chỉ thiếu một chút mà thôi.

Cộng thêm việc thường xuyên nghiên cứu và từng vài lần luyện chế Hộ Hồn Nguyên Hải Đan, hắn tự tin mình có thể luyện chế được nó trong lần tới Đan Các này.

“Nói vậy ngươi đột phá Tôn Sư rồi?” Huyết Hương thấy hắn gật đầu lập tức có chút kinh hãi hỏi.

Nàng vẫn nhớ thử thách hắn chọn là luyện chế một loại Tôn cấp Hạ phẩm Đan Dược – Hộ Hồn Nguyên Hải Đan, muốn luyện chế được nó đòi hỏi trình độ Luyện Đan Sư phải đạt cấp bậc Tôn Sư.

Nhưng khiến nàng kinh hãi chính là lần trước hắn chỉ mới là Đại Sư mà thôi, làm sao có thể trong ba tháng đột phá nhanh như vậy?

Trần An Vĩ lại là lắc đầu nói “Vẫn chưa, bất quá ta tự tin mình sẽ làm được!”

Huyết Hương nhìn biểu hiện của hắn, không hiểu sao lại có chút mê ly bộ dạng này. Nếu đổi lại là người khác đứng trước mặt nàng nói ra câu tương tự, nàng nhất định sẽ khinh thường.

Nhưng không hiểu vì sao tên này lại đem lại cho nàng cảm giác hắn thực sự sẽ làm được, dù cho thực lực có không đủ đi nữa, thì hắn vẫn sẽ bằng cách thần kì nào đó mà làm được.

“Vậy… đi thôi, chúc ngươi may mắn!” Huyết Hương mỉm cười nhìn hắn nói, rồi tiến tới cùng nam nhân rời đi trong ánh mắt rực lửa ghen tỵ của đám người.

Theo chân thị nữ bước tới một cái Truyền Tống Trận đặt tại một góc của tầng đang đứng, Trần An Vĩ và Huyết Hương lập tức được dịch chuyển lên tầng cao hơn, nơi được gọi là Tỷ Đan Đài.

Tỷ Đan Đài là nơi dùng để tổ chức các cuộc thi đấu luyện đan nội bộ, nơi cung cấp lượng lớn phần thưởng cho các đệ tử Đan Các. Và nơi đây lúc này, chính là nơi mà Trần An Vĩ sẽ thực hiện thử thách của mình.

“Xin chào! Chàng đã sẵn sàng chưa?” Á Huyền Ngân đang kiểm tra lại số lượng Linh Thảo mà nàng đã chuẩn bị sẵn cho nam nhân, nhìn thấy hắn tiến lại gần, nàng liền mỉm cười nói.

Trần An Vĩ cũng cười nhìn nàng, khẽ gật đầu, rồi tiến đến chiếc bàn nơi đặt Linh Thảo đặt tại trung tâm tầng lầu này, liếc mắt nhìn sơ qua đống Linh Thảo, rồi không tiếp tục chần chừ mà lấy ra lô đỉnh của bản thân.

Tình cảnh này đương nhiên rơi vào mắt chúng đệ tử có mặt tại Tỷ Đan Đài, đám người một mặt hứng thú nhìn Trần An Vĩ, mặt khác lại âm thầm bĩu môi khinh thường.

Hiển nhiên bọn hắn cũng biết chuyện tên này mới là Đại Sư nhưng lại ngông cuồng lựa chọn luyện chế Tôn cấp Hạ phẩm Đan Dược, và hiển nhiên là cũng không tin hắn trong thời gian ngắn như thế có thể đột phá lên Tôn Sư.

Huyết Hương lại không như vậy, nàng đã từng thấy hắn luyện đan, vì thế cũng tin tưởng hắn hơn một bậc.

“Cô tới cổ vũ hắn sao?”

Đang mải suy nghĩ, thì một giọng nói trong trẻo lại bất chợt vang lên bên tai khiến Huyết Hương phải ngước nhìn lấy nữ nhân vừa truyền âm cho nàng, bất giác cảm thấy lúng túng mà lắp bắp nói “Ta… ta chỉ tiện đường mà thôi.”

Mà như nhớ ra điều gì, nàng lại nhìn Á Huyền Ngân hỏi lại “Quan hệ giữa Phó Các Chủ và hắn là như thế nào? Ta cảm thấy dường như quan hệ giữa hai người không đơn giản?”

Á Huyền Ngân mỉm cười nhìn nàng, cũng không trả lời mà thần bí nói “Rồi cô cũng sẽ giống như ta mà thôi!”

Huyết Hương nghe câu nói ẩn ý kia, nhất thời cảm thấy khó hiểu, nàng nói như vậy nghĩa là sao nha? Suy nghĩ mãi không ra nguyên do, Huyết Hương quyết định không tiếp tục nghĩ nữa, mà tập trung nhìn lấy nam nhân đang tập trung luyện đan kia.

Trần An Vĩ lại không hề hay biết cuộc đối thoải ngắn giữa hai vị tuyệt sắc giai nhân, hắn lúc này đã dồn sự chú ý của mình vào đống Linh Thảo trước mặt, không chút chần chừ mà điều động lấy Hỏa Hệ Nguyên Lực.

Minh Văn như ẩn như hiện giúp tăng khả năng phán đoán và xử lý, Trần An Vĩ điều động lấy ý niệm, quá trình luyện đan lập tức bắt đầu…

-------------

Hôm nay cố gắng viết 2 chương cho anh em, mong anh em thông cảm vì ra lâu nha :D

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花