Chương 6: Chơi đùa 1

"Tình Nhi nàng có thế thôi a, qua đây lão công cho nàng kích thích mới" Diệp Thần đánh tầm mắt đến Tô Vãn Tình đang nằm xoa xoa tiểu phúc, âm hộ rỉ rả chất trắng đục

"Lão công" Tô Vãn Tình không đi như bình thường mà là bò như một mẫu cẩu, bình thường cô và hắn rất điên cuồng, mỗi ngày hắn không biết 100 phát là chuyện lạ. Ở mọi nơi, hang núi, bờ ao, dòng suối, rất nhiều nơi, kể cả khi ăn cơm uống nước cả hai đều quấn lấy nhau.

"Haha hôm nay ta sẽ phá trinh nàng lần nữa" Diệp Thần cắm tay vào tiểu huyệt lấy ra một đống chất nhờn làm trơn lỗ hậu rồi "phốc" một tiếng. Một phát lúc cán.

"Ưm... hảo... quá... tốt... lão công... a... sướng quá... ưm lão công...lão bà chưa vệ sinh mà bẩn lắm... ưm... thao ta... nhanh quá... hảo dài... a... muốn đái... á... a"

Tô Vãn Tình rất nhanh sau khi hắn phá đi trinh lỗ hậu, một cảm giác sung sướng khác lại dâng lên, cơn khoái cảm ùa về như thuỷ triều. Diệp Thần bế cô lên, hai tay bợ lấy đùi, nâng lên hạ xuống, thỉnh thoảng lại cong eo mà dập như cái máy.

Hắn vô cùng hưởng thụ cái cảm giác mĩ miều này, da thịt nữ nhân mềm mại, lỗ thịt ấm nóng, trơn trượt, hương u lan từ miệng nhỏ. Sau 30 phút quất cắm, hắn đã đến đỉnh điểm, hạ thân chuyển động nhanh hơn ở thế doggie yêu thích, nâng một chân nàng ngang hông, dương vật ra vào tiểu huyệt chớp nhoáng, bọt trắng rơi lã chả không ngừng.

"Àhhhhhh" rít lên một tiếng, tinh dịch bắt đầu bơm vào hậu môn Tô Vãn Tình.

Tô Vãn Tình hưởng thụ khoái cảm, tay nhỏ sờ loạn cơ bắp của nam nhân, miệng tìm miệng, hai chiếc lưỡi lựu quấn lấy nhau mà ôm ấp yêu thương.

Ngọc Nhi đang nằm say giấc mộng, chưa bao giờ cô có một giấc ngủ thư sướng như vậy.

Diệp Thần nhìn số điểm hạnh phúc có được từ hai nữ đã có thể đổi lấy một căn biệt thự xa hoa. Hắn liền đặt hai nữ lên giường, ở không gian này của hệ thống mọi thứ đều có đủ, nên không sợ hai nàng đói khát, nếu có thì cũng là cái chất màu trắng đục của hắn sự tình.

Hắn cũng chẳng quan tâm cái hệ thống này là như thế nào, hắn chỉ quan tâm đến việc nó hỗ trợ hắn tìm thê thôi, kiếp trước là một xử nam làm hắn có khát vọng mãnh liệt với con cái. Việc hắn điên cuồng cùng các nàng cũng có một phần trong đó.

Ra khỏi không gian hệ thống, hắn đặt chân lại mặt đất, một cỗ không khí cằn cỏi nhưng quen thuộc này làm hẳn rất khó chịu, vội cất bước đi dạo xung quanh.

"Ồ phát triển mạnh mẽ như vậy sao" nhìn những toà nhà chọc trời hắn phải cảm thán. Lúc trước thấy một toà cao gần 20 tầng đã là một điều khó gặp mà bây giờ như nấm thế kia.

Đi trên đường, Diệp Thần không để ý đến mọi người xung quanh đang chỉ trỏ, các cô gái đang hoa si ánh mắt nhìn hắn.

Diệp Thần đi ngã này sang ngã khác, rẽ bên này, rồi qua kia, bất tri bất giác đã đi vào một nơi hơi nghèo nàn.

"A" một thanh âm bé gái vang lên.

Diệp Thần đang ngắm nhìn xung quanh thì va phải hai cô bé từ một ngã khác đi ra. Nhìn quần áo rách nát, tả tơi trên người hai bé, hắn lại nhớ về lúc xưa, trong xóm nhà hắn cũng có một bé gái như vậy cùng tuổi với hắn, nhà cô rất nghèo chỉ có hai bộ quần áo để mặc, cha mẹ cô mất sớm chỉ còn cô và gia gia ở trong căn nhà ngày càng mục nát. Quần áo cô toàn những mãnh vá, nhưng đôi mắt to tròn sáng long lanh làm hắn nhớ rất rõ. Đám bạn trong xóm thường hay bắt nạt cô. Lúc đó không biết vì lí do gì mà hắn lại ra tay ngăn cản. Nhờ hình thể to lớn hơn đồng lứa nên bọn chúng không dám phản lại mà bỏ chạy từ đó về sau hắn với cô như hình với bóng, hễ có thời gian rãnh là cả hai lại chơi đùa với nhau. Cho đến một ngày cô được dì nhận nuôi sau khi gia gia cô mất. Từ đó về sau cả hai mất liên lạc, trước lúc cô đi hắn có đưa cho cô một ngôi sao được hắn dành cả năm đêm miệt mài đục khắc trên gỗ, trên mặt có hai chữ T và H. Lắc đầu tạm gác lại tâm tình hắn chú ý đến hai bé gái. Một người thì khuôn mặt lắm lem, đen đúa, một người thì ... thì, cũng chẳng khác người kia. Hắn đón hai người khoảng 15 16 tuổi.

"Anh ơi, chúng em không cố ý làm bẩn quần áo của anh. Chúng em rất xin lỗi" một cô bé rưng rưng nước mắt nói. Cô bé đã rất nhiều lần bị đối xử tàn bạo chỉ vì làm bẩn quần áo của người khác, lí do này thật nực cười. Quần áo chỉ là vật do con người sở hữu không biết từ bao giờ con người lại vì nó mà đối xử tàn bạo với đồng loại như thế.

"Đừng đánh chúng em...đau lắm" cô bé bên cạnh co rút người nép sau bé bên kia, giọng run rẩy nói.

Hai cô bé đều thấy Diệp Thần ăn mặc cổ trang, nghĩ rằng hắn là diễn viên như trên TV, nhìn lại vết vẩn trên y phục của Diệp Thần hai cô bé càng run rẩy hơn.

"Hai em lại đây" Diệp Thần bản tính là lương thiện, chỉ có háo sắc thêm mà thôi, hắn hầu như chưa giết người qua lần nào.

Hai cô bé run rẩy từng bước đi đến.

"Hai em là cô nhi à" xoa đầu hai cô bé hắn cười hỏi

Hai cô bé thấy hắn cười hoà ái, khuôn mặt đẹp trai lại thêm cách ăn vận làm hai nàng cũng hoa si như các thiếu nữ. Thật là, nhan sắc của Diệp Thần đâu đến mức mấy cô bé cũng phải rụng rời mà là do sao khi hệ thống gán lên, đã âm thầm cho hắn một bộ công pháp mang tên "Thiên Địa Âm Dương pháp", mỗi lần hắn hoan ái với nữ nhân sẽ truyền thừa một ít, điều này sẽ khiến Diệp Thần nghĩ rằng hắn sẽ tự ngộ ra công pháp mà tự do tu luyện. Công pháp này rất tà môn, tu luyện không khó hiệu quả lại cao, vì lí do này nên tiểu la lị phải truyền chậm chạp như thế để đảm bảo an toàn cho hắn mạnh mẽ lên.

"Ừm, không phải, phải mà cũng không phải" một cô bé trả lời nhưng lại ấp a ấp úng.

"Nói sự thật nếu không anh không bỏ qua" Diệp Thần hù doạ

"Đừng ... đừng bọn em bị bắt cóc từ cô nhi viện bán đến đây. Bọn chúng bắt chúng em kiếm tiền cho họ... " lời kể của cô bé run rẩy ở sau lưng.

"Dừng, nói như vậy bọn em không có nơi để về" Diệp Thần đẩy ra vấn đề nói

"Không có"

"Vậy anh muốn nuôi các em"

"Tại sao"

"Anh muốn có em gái"

"Tại sao lại chọn bọn em"

"Anh không thích người có tâm hồn không tốt, anh thấy các em phù hợp nên chọn, như thế nào đồng ý không"Diệp Thần lúc này đã ôm hai cô bé vào lòng, xoa đầu hai cô bé mà nói.

"Nhưng bọn chúng sẽ không"

"Mặc bọn nó, đến một tên anh xử một tên, bây giờ thì đồng ý rồi phải không"

"Ừm, đồng ý" hai cô đồng thanh trả lời.

"Tốt" âm thanh tắt dần. Ba con người bằng xương bằng thịt đã biến mất như vốn họ chẳng ở đây.

🚧Không gian hệ thống🚧

"Anh Diệp Thần nơi đây là đâu a, có phải nhà của anh không" Tiểu Mỹ hỏi.

Hai bé gái một là Tiểu, một là Nguyệt.

"Nhà anh đương nhiên không phải, ở đây là nơi đặc biệt, còn nhà thì phải chờ một thời gian nữa" Diệp Thần bế hai cô gái trên vai mà nói.

"Tình Nhi, Ngọc Nhi các nàng ra đây xem" Diệp Thần to tiếng gọi

"ừm lão công kêu có chuyện gì" giọng say ngủ của Tô Vãn Tình vang lên.

Diệp Thần đi vào trong.

"Ồ phu quần chàng đưa hai đứa bé đến đây làm gì" Ngọc Nhi từ trong phòng tắm đi ra, trên người còn lấm tấm mấy giọt nước.

"Giới thiệu các em đây là Tiểu Mỹ, đây là Tiểu Nguyệt, từ nay về sau sẽ sống cùng chúng ta" Diệp Thần đặt hai cô bé xuống và nói

"Ừm ờ... " hai nàng hơi khó chịu, hắn dẫn mấy cái yêu tinh về hai nàng không sợ nhưng đây là hai cô bé a.

"Không được nghĩ bậy nếu không sẽ không làm hai em một tháng đó"Diệp Thần mặt trấn áp nói

"Em gái đi nào, chị dẫn em đi tắm" Ngọc Nhi phấn khích mời chào, cô ít khi tiếp xúc với mấy cô gái như này.

Tô Vãn Tình thì một mặt thục phục làm Ngọc Nhi không đùa chút nào.

"Tốt, anh ra ngoài một lát"

➡️ Ra ngoài hệ thống.

Diệp Thần xuất hiện tại vị trí lúc biến mất, chưa bước được một bước, hắn bị âm thanh la hét gây chú ý

Nhìn lại ngõ nhỏ, mười mấy thanh niên đang vây lấy hai cô gái.

"A... Đỗ Hùng các người sẽ phải hối hận" âm thanh nữ nhân vang lên

"Haha, Tống Ngọc Trân à Tống Ngọc Trân gia đình cô sẽ giúp cô sao. Một con đĩ bị hơn chục thằng đàn thay nhau làm thịt cô, mà cô là người chủ động. Chậc chậc thật là cảnh tượng kích thích"

"Ta khinh, chị Ngọc Trân sẽ nhìn thường làm việc ấy" Kiều Hoa mặt khinh bỉ nhìn đám lưu manh.

Bốp một bạt tay rơi xuống mặt cô

"Con ả này, mày nghĩ mày là ai, mày sẽ trở thành bồn chứa tinh của bọn tao, con đĩ, bọn mày đã dùng thuốc kích dục, hai đứa mày nghĩ sẽ thoát sau haha... thiên vuong lão tử đến cũng sẽ không cứu được hai ngươi haha"

Rầm rầm tên tóc ổ gà vừa dứt lời thì đã bay đập vào bức tường, làm đổ cả một động to

"Chậc chậc, yếu như con kiến lại hống hách như vậy, bọn mày giỏi lắm a, để tao chơi với chúng mày"