Chương 7: Chơi đùa 2

"Mày là thằng cho nào, hai đứa mày qua xử nó, tao cho hai chúng mày 15 phút xử con đĩ này. Nhanh lên, tránh làm hỏng tâm tình của bố" tên cầm đầu là một thanh niên, mặc mài như mấy mấy tên du đãng ngoài kia, tóc nhuộm vàng, làn da đen ngắm, rất khó nhìn.

"Dạ Đạt ca" hai thằng choi choi lao về hướng Diệp Thần, ánh mắt toả ra ý cười. Tròn lòng thầm khen Diệp Thần đến đúng lúc, hai cô ai cũng ngon nhưng đến lượt bọn họ hay không mới là chuyện, thời đến...

Ầm ầm

Hai cái hang xuất hiện, tường gạch một đống tạo thành.

"Aaaa" tiếng la hét đau đớn.

"Hai thằng nhóc, lãng phí thời gian giới trả thời nay cứ như mấy cây sậy, bẻ cái là gãy chán chết ta rồi" Diệp Thần thần tình bọn con nít chúng mày quá yếu, phế vật.

"Nuôi chúng mày tốn cơm mà đập có thằng nhóc cũng không xong, bọn mày đứa nào đập cho nó chết, tao thưởng con ả này cho đứa đó" nhìn Kiều Hoa tên anh Đạt nói

Một loạt ánh mắt đổ chằm vào Diệp Thần, bọn hắn là bọn lưu manh, chơi gái ăn uống đua xe đó là những điều mà chúng muốn, giờ đây một cô gái không kém mấy tiểu minh tinh điện ảnh sao không làm bọn hắn điên lên cho được. Từng bóng người như trâu điên lao lên.

"Cút con moẹ chúng mày đi" Diệp Thần cho mỗi thằng một đá vào ngay huyệt tử, từng tên ngã xuống.

Vốn hắn cũng chỉ muốn dạy dỗ mấy tên cóc ké này một bài học, nào ngờ hệ thống yêu cầu hắn giết hết những tên có ý định xấu với nữ nhân của hắn, Diệp Thần từ đó suy ra nếu giết mấy tên này thì hai cô em này là của hắn, anh hùng cứu mỹ dễ thế à, tay sờ sờ cằm, hắn trầm tư suy nghĩ, cơ thể theo phản xạ mà né đòn. Diệp Thần không biết những động tác này của hắn, đối với hắn là bình thường, nhưng người khác thì lại nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng, ăn mặc như người cổ đại, động tác ưu mĩ, bộ quần áo trắng như thư sinh, tóc búi cao, mài kiếm mắt sáng, khuôn mặt anh tuấn, ngoại hình không cường tráng nhưng cũng không gầy ốm tạo cảm giác cân đối, loại này tiểu bạch kiểm là đây chứ đâu.

Hai cô gái Tống Ngọc Trân và Kiều Hoa nhìn như say như mê, lần đầu tiên hai cô gái thấy những kong fu điện ảnh thực sự có thật, nam tử quá đệp troai cái loại này sát thương tâm thiếu nữ. Hai cô nàng tim bất chợt loạn động, một cái tiểu muội muội nhà bên, một cái thanh thuần tiểu yêu nữ thật là có hương vị.

"Xong, mệt mỏi với mấy con chuột này. Này hai vị cô nương xinh đẹp, hai vị hình như có vấn đề cần giải quyết đó a" Diệp Thần toả ra một cỗ văn thơ công tử ca.

"A... ừm... cảm ơn anh... à... ừm... vấn đề... xin nhờ anh đưa tôi và tiểu Hoa đi nhà viện, xong việc sẽ cảm tạ" Tống Ngọc Trân cố tỏ ra bình tĩnh, vừa kiềm hãm dược lực của thuốc, vừa phải trấn áp cái loại này đẹp trai phong phạm, cô rất muốn để hắn ăn sạch, nhưng lí trí nói rằng không được dễ giải như thế.

"A... soái ca, ta muốn mang thai của ngươi a"

Tống Ngọc Trân thì là thế nhưng còn Kiều Hoa đâu, định lực cô quá kém lại thêm đủ các yếu tố làm cô mất đi lí trí mà khẩu xuất cuồng ngôn, định giao lần đầu cho soái ca, cái này giống bán thân một dạng.

"A hà, ta không biết phải làm sao đây a, một bên đi viện một bên lại đi nhà nghỉ, ta nên làm việc nào trước" Diệp Thần lèm bèm làm Tống Ngọc Trân càng thêm khó chịu, nói nhiều vô ít, cô muốn điên lên rồi.

"Như thế này ta giúp tiểu muội này thoải mái rồi đưa em đi có được không" Diệp Thần bước đệm thoắt cái đã đến bên Tống Ngọc Trân, vươn tay ra lau lau mấy hạt cát trên đầu đã ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt hồng nhuận, ánh mặt chập chờn như sắp mất lí trí cái loại này.

Kề sát vành tai cô gái, Diệp Thần phà hơi nóng vào thủ thỉ "Như thế kia có được không, em gái xing đẹp"

"... " thân thể cô gái cong vẹo, uốn éo rồi ngã vào người hắn.

"Không em cũng muốn không cần đi cái kia nhà thương, cũng cũng muốn cái kia... mang thai con của anh" Tống Ngọc Trân đã hoàn toàn mất đi vái ý thức loại này.

"Đây là Kiều Hoa sao, hoa cỏ, rất tốt, ừm thân hình sao lại tốt thế này" Diệp Thần chạm vào người Kiều Hoa, thân thể cô rất cân xứng, các vòng đều thuộc vào chuẩn nữ nhân đẹp, chỉ khuôn mặt không được ưu tú như bao mĩ nhân mà thôi.

"Tốt lắm chúng ta đi làm sự tình thôi nào"

Diệp Thần ôm hai cô gái, bắt một chiếc taxi, bảo tài xế chở đến khách sạn gần nhất. Lái xe là một lão tài xế, hắn thấy Diệp Thần ăn mặc như diễn viên nên suy diễn ra cả ba vừa đi ăn tiệc về, nên cũng gật gù không hỏi gì thêm. Lão cũng có chở qua mấy người ăn mặc như Diệp Thần, hỏi ra đa số đều làm diễn viên cái loại này trào lưu, miết rồi cũng quen.

Đông Doanh khách sạn, khách sạn tốt nhất Hoa Hải tỉnh.

Bề ngoài xa hoa, bên trong không gì khác ngoài tốn tiền là giỏi, phải nói không thể miêu tả mức độ xa hoa ở cái nơi này, nói thêm lại tốn bút mực nên lại thôi.

"Xin chào mĩ nữ, cho ta đặt hai cái phòng a" Diệp Thần vì tránh bị bàn luận nên đặt hai cái phòng.

Tiếp tân là một sinh viên mới vừa đi thực tập, ngày đầu tiên đã gặp bị khách như soái ca loại hình, thẩn thờ một lát rồi ấp úng trả lời.

"Xin quý khách hoàn thành thủ tục đăng kí như sau... "

"Mĩ nữ có thể cho qua sau, ta và hai người bạn này vừa có việc phải nghỉ ngơi không có mang theo ... cái đó bên người, có thể trả tiền trước nha" Diệp Thần suýt thì quên cái mớ dây nhợ này, bịa ra cái lí do cho qua chuyện.

"Vậy thì thật xin lỗi lỗi quý khách, khách sạn có quy định, tôi thực sự không thể làm trái" tuy cô rất muốn cho qua nhưng không dễ để xin vào thực tập ở cái nơi cái ghế cũng là vàng này, cô vẫn muốn giữ chén cơm và cái bằng tốt nghiệp hơn.

"Hay là như thế này, tôi thanh toán cho hai cô bạn này lên phòng rồi xuống làm thủ tục được không" Diệp Thần vẫn tiếp tục thao túng tâm lí em gái.

"A... ừm như thế không quá nghiêm trọng, chờ tôi một lát... xong rồi, chìa khoá, mã phòng ở đây, anh có cần nhân viên dẫn anh đến không. Nhìn hai cô ấy có việc không ổn" cô gái cũng không làm khó Diệp Thần, một phần kinh nghiệm còn non nớt, một phần là tên nam này soái bạo.

"Cảm ơn nha mĩ nữ có rãnh ta mời, không cần đâu để ta tự đi là được" Diệp Thần nhận lấy chìa khoá mà bước vào thang máy.

Hắn đầy cảm khái, không biết bây giờ là năm nào mà nơi đây phát triển mạnh như thế, thang máy cũng rất êm ừm có cả điều hoà.

...

Sau bảy bảy bốn mươi chín con đường, Diệp Thần cũng tìm ra căn phòng 2035, 2036 hai căn phòng cạnh nhau.

Rắc rắc âm thanh mở chốt cửa.

Diệp Thần bước vào căn phòng, bước đầu tiên là hắn câu thông hệ thống, vấn đề hắn đặt ra là kiểm tra căn phòng. Máy quay cái loại này lúc hắn còn đó là đã rất hoành hoành, kiểm tra cho chắc cái tâm.

"Xin kí chủ yên tâm không có vấn đề kí chủ cứ thoả thích, căn phòng được thiết kế cách âm rất tốt" hệ thống mười phân nhân tính hoá, nói lên vấn đề trong cái tình cảnh một nam hai nữ trong đó có hai người trúng thuốc kích dục.

Đặt hai cô gái lên giường. Hắn cởi áo...

P/s: Xin mời các bạn xem truyện, tiếp tục đón xem những diễn biến tiếp theo trong chương truyện số 8 vào tối nay nhá. Xem truyện zui zẻ💕

À mà các vị đọc xong rồi cho cái nhận xét, các chú giấu kĩ quá bạn đọc cũng không biết, tác giả cũng không biết 🤷🤷🤷