Chương 4: Tiên Môn

Thiên Cầm Môn...

" Sư phụ "

" Ai rồi cũng sẽ chết... con không cần quá bận tâm... điều sư phụ thấy hối tiếc là cả cuộc đời ta dùng cả tâm huyết để đạt cảnh giới Thông Thiên nhưng vẫn chưa lãnh hội tinh túy trong đó... cuộc đời ta không được toại nguyện... điều ta hối tiếc sẽ giao lại cho con " Thái Bạch tiên nhân âm trầm nói.

" Đệ tử không phụ lời dạy của sư phụ " Lý Tử Phong gật đầu nói.

" Cảnh giới Thông Thiên thiết yếu là tu tâm, sau đó mới tu thân... Tử Phong... con không được quá nóng lòng "

" Đệ tử đã hiểu " Tử Phong cung kính lạy sư phụ, Thái Bạch tiên nhân khẽ nhắm đôi mắt, một cơn gió thoảng qua, ông đã chính thức tạ thế.

Đệ tử Thiên Cầm Môn tụ tập ở chính điện đầy đủ.

" Sư phụ đã qua đời rồi " Tử Phong ngấn lệ nói.

Toàn bộ đệ tử nhìn lên trời cao đồng loạt quỳ xuống bái lạy.

....

Ở một tửu quán nọ, nhiều nhân sĩ giang hồ bàn tán sôi nổi vô cùng.

" Nghe nói mấy ngày trước Thái Bạch tiên nhân của Thiên Cầm Môn vừa qua đời... bây giờ người làm chủ Thiên Cầm Môn chính là Lý công tử... vậy sau này phải gọi là Lý môn chủ rồi... Lý môn chủ tuổi trẻ tài cao... tướng mạo khôi ngô tuấn tú không ai bằng... Thiên Cầm Môn sau này nhất định sẽ có bộ mặt mới "

" Nghe nói nữ tử Vạn Lộ Chiêu Dao bị Thánh Quân của Thiên Đạo Môn bắt giữ... phen này có cánh cũng khó thoát... nữ tử đó cũng lợi hại thật... đánh bại hết đám người chính phái kia ".

Thiên Đạo Môn...

Chiêu Dao bị trói ở một cọc gỗ, dây xích được yểm pháp lực của Thánh Quân nên không thể thoát được, tên môn hạ của Thánh Quân liên tục quất roi vào người của cô.

" Cô còn không biết lỗi " Thánh Quân đi tới nói.

" Ta chỉ cứu người... ta không làm sai " Nữ tử đanh thép nói.

" Người mà cô cứu không phải người tốt "

" Hắn chưa từng hại ai lại bị hành quyết giữa thanh thiên bạch nhật... ta cứu một người tốt... lại trở thành phạm nhân... rốt cuộc các người đã giết lầm bao nhiêu người tốt " Chiêu Dao uất hận hét lên.

" Vạn Lộ Chiêu Dao!... cô đừng chấp mê bất ngộ nữa... ta niệm tình cô mới ra giang hồ không muốn giết cô... nếu cô chịu nói ra tung tích của ma tinh thì chuyện trước đây không truy cứu nữa " Thánh Quân hạ giọng khuyên.

" Ta không sai... ta muốn bảo vệ Tiểu khải... cho dù hắn là ma tinh thì ta cũng bảo vệ hắn "

" Là huynh đã sai... huynh lạm sát người vô tội... là huynh chấp mê bất ngộ " Chiêu Dao hét to, đôi mi ngấn lệ.

Ma Tông...

" Bẩm ma chủ... Vạn Lộ Chiêu Dao đúng là bị bọn người Thiên Đạo Môn giam giữ " Một tên kiếm khách bước vào chính điện ma tông bẩm báo.

Ngồi trên ghế cao là một người nam tử còn trẻ tuổi, tướng mạo tuấn tú nhưng có phần tà dị sắc lạnh, y khẽ nhếch mép cười.

" Nữ tử đó thật thú vị... dám đến Thiên Đạo Môn trong khi họ đang truy sát cô ta... rất thú vị... hắc hắc "

" Cũng rất lâu rồi bản tọa chưa hoạt động gân cốt... ta đi giải khuây một chút... các ngươi đi làm việc đi "

" Tuân lệnh " Đám thuộc hạ đồng loạt hô to.

Thiên Đạo Môn...

" Tâm tà bất chính... thay trời hành đạo " Thánh Quân vận khí tạo thành một thanh trường kiếm định một kiếm đoạt mạng nữ tử, đúng lúc này dị biến phát sinh. Một luồng ma khí chặn kiếm lại, Ma Tôn lập tức xuất hiện giải thoát cho Chiêu Dao.

" Nha đầu... có thể đứng dậy nổi không?" Ma Tôn lạnh lùng nói.

" Hộc hộc " Chiêu Dao thở nặng nhọc cố gắng đứng dậy.

" Một nam nhân mà đi ức hiếp một nữ tử như vậy là không được nha... hắc hắc " Ma Tôn khẽ nhếch mép cười tà dị, vận ma khí tấn công ồ ạt, Thánh Quân lập tức rời khỏi địa lao.

" Trần trưởng lão... có người xông vào địa lao cứu Vạn Lộ Chiêu Dao... người này võ công cao cường... đang đấu với Thánh Quân "

Trần trưởng lão lập tức rời khỏi thư phòng.

" Ma chỉ " Ma Tôn kích chỉ đến Thánh Quân, Thánh Quân vung trường kiếm đỡ sát chiêu.

Bên dưới mặt đất đám kiếm khách đang đuổi theo Chiêu Dao, cô liên tục chống đỡ vô cùng khó khăn vì đang trọng thương.

" Nha đầu... đi nhanh " Ma Tôn thôi thúc ma khí ồ ạt, tạo thành một cổng không gian ném Chiêu Dao vào trong.

Trần trưởng lão không thể đứng yên, dùng công pháp biến ra năm thanh kiếm phóng đến Chiêu Dao, Ma Tôn lập tức lăng không đến cản lại, Thánh Quân lúc này từ sau lưng Ma Tôn đâm kiếm tới, trường kiếm xuyên thẳng qua người.

" A... khốn kiếp " Ma Tôn bị kiếm mang theo thánh khí đâm xuyên qua người, lồng ngực của y hóa thành một huyết động đang bị thánh khí ăn mòn.

" Cơ thể của ngươi thật biến thái... nhưng ngươi đừng hòng sống sót " Thánh Quân nhắm mắt lại, thôi thúc thánh khí trong người triệu hồi Phượng Hoàng chi pháp, là công pháp chí cao vô thượng của y.

" Lửa phượng hoàng... xuất " Ảnh thể phượng hoàng phóng ra vô số hỏa cầu, lực đạo khủng khiếp vô cùng.

" Tịch tà đao... ca sát " Ma Tôn hóa ra một thanh ma đao cầm trên tay, ma khí tuôn trào chém đến những hỏa cầu và mục tiêu cuối cùng chính là đến Thánh Quân.

Một trận chiến long trời lở đất.

Phong Thần Sơn...

Tiểu Khải đang ngắm những chú chim hót ríu rít, nhớ Chiêu Dao vô cùng, nhớ đến nụ cười, giọng nói, cử chỉ đáng yêu của nàng. Y không thể chờ thêm được nữa, quyết tâm xuống núi đi tìm Chiêu Dao cho bằng được.

Trên đường đi hắn thấy rất nhiều người chính phái đang đuổi theo một người thanh niên. Hắn tưởng bọn người chính phái này lại truy sát hắn nên chạy theo người thanh niên kia.

Sau một lúc chạy qua mấy con hẻm thì cuối cùng cũng cắt đuôi được đám kiếm khách.

" Tiểu tử... sao ngươi chạy theo ta... hộc hộc " Người thanh niên vừa thở vừa nói.

" Ta tưởng bọn chúng truy sát ta "

" Haha... thì ra ta cũng gặp được đồng đạo là kẻ thù với bọn chính phái... bọn khốn kiếp đó đang muốn giết ta "

" Sao huynh bị bọn chúng truy sát vậy? "

" Ta thấy chúng đang bắt nạt một ông lão bán rau... ta thấy chuyện bất bình rút kiếm tương trợ... nhưng bọn chúng đông quá ta đánh một lúc thì cũng buộc phải tháo chạy " Người thanh niên kể lại đầu đuôi câu chuyện.

" Hừm... bọn người đó tự cho mình là danh môn chính phái... có khác gì bọn tiểu nhân bỉ ổi vô liêm sỉ... tiểu huynh đệ... hiện tại ma tông đang tuyển người... không chê thì cùng ta gia nhập... giết sạch bọn chính phái " Người thanh niên vỗ vai Tiểu Khải.

" Vậy sao này có gặp được người chính phái không? " Tiểu Khải nghĩ nếu gia nhập ma tông đối đầu chính phái thì cũng có ngày gặp lại Chiêu Dao ở Thiên Đạo Môn.

" Có chứ... gặp một tên thì giết một tên " Người thanh niên đưa tay lên cổ cứa cứa.

" Ừm... ta đi với huynh " Tiểu Khải gật đầu.

Ma Tông...

Cả hai dắt nhau đến trước cổng ma tông để ghi danh, lính canh nghiêm ngặt vô cùng.

" Hai ngươi tên là gì? " Tên ma binh phụ trách tuyển người hỏi.

" Ta tên Dương Trạch "

" Ta... ta tên Tiểu Khải "

" Công pháp của các ngươi đạt đến đâu rồi? "

" Ta đã đột phá Hợp Thể " Dương Trạch nói.

" Còn tên kia " Tên ma binh hất hàm nói.

" Ta... ta không biết pháp lực " Tiểu Khải khẽ lắc đầu.

" Vậy là ở mức Phàm Nhân à... thôi được rồi... tên kia vào nội tông đi... còn tên xấu xí này thì canh cổng ở ngoại tông "

" Tiểu huynh đệ ráng chịu khó nha... ta sẽ mang đồ ăn đến cho ngươi " Dương Trạch vỗ vai Tiểu Khải.

" Ờ... ờ " Tiểu Khải khờ khạo gật đầu.

Thiên Đạo Môn...

" Tên ma đầu kia... hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo " Thánh Quân thi triển công pháp, ảnh thể phượng hoàng liên tục phóng hỏa cầu.

" Nói nhiều quá... xem đao của bản tọa... ca sát " Cả cổ thân thể của Ma Tôn cuồn cuộn ma khí, vung ma đao đối hỏa cầu.

" Thánh Vực... khai triển tâm pháp... biến " Cả người của Thánh Quân phát ra kim quang chói lòa, không gian như bị đè nén xuống, không ít môn hạ của Thiên Đạo Môn thổ huyết tại chỗ nằm sấp lớp dưới đất không thể cử động, ma khí của Ma Tôn cũng không thể sinh sôi nữa mà còn bị áp chế ăn mòn.

" Không ngờ ngươi đã đột phá lên Vực... nhưng muốn ta chết thì không dễ đâu... Ma Vực... khai triển tâm pháp... biến " Ma Tôn thét lên khiến không gian chao đảo, Thánh Quân cũng bất ngờ không kém.

Ma Vực và Thánh Vực đối chọi nhau gay gắt khiến không gian vặn vẹo, không ít vết nứt trên mặt đất đã hình thành, ma khí và thánh khí đối kháng nhau khiến bên trong cả hai người đều đang trọng thương trầm trọng.

" Tên khốn kia... bản tọa chơi đủ rồi... ta đi đây... hắc hắc " Ma Tôn gượng cười, cố gắng thôi thúc ma khí tạo thành một cánh cổng không gian rồi nhảy vào bên trong, thân ảnh của hắn biến mất trong không gian. Mục đích của y chỉ là cầm cự cho nữ tử kia thoát mà thôi.

Thánh Quân cũng bị trọng thương nghiêm trọng nên chỉ có thể trơ mắt nhìn tên ma đầu chạy thoát.

" Môn chủ... người đâu mau đỡ ngài ấy đi chữa thương... hộc hộc " Trần trưởng lão gượng nói, ông ta cũng không ngoại lệ giống bọn môn hạ thổ huyết lúc hai vị cường hãn khai triển Vực.

Ma Tông...

" Ma chủ... người đâu mau đỡ ngày ấy " Ma Tôn từ cánh cửa không gian phóng ra, hơi thở nặng nhọc vô cùng.

Tiểu Khải lập tức chạy đến đỡ Ma Tôn vào chính điện.

" Người mới à " Ma Tôn nhếch mél cười tà dị.

" Vâng... hắn mới gia nhập... đảm nhiệm gác cửa... năng lực chỉ là Phàm Nhân " Tên ma binh khẩu khí có phần khinh bỉ.

" Ngươi không sợ ta à... tiểu tử "

Tiểu Khải hồn nhiên lắc đầu, tên ma binh bên cạnh trố mắt nhìn.

" Hỗn láo... còn không mau tạ lỗi với ma chủ "

" Khoan đã... tên này khá lắm... ngươi tên là gì? "

" Tiểu Khải "

" Ừm " Ma Tôn gật đầu đi vào chính điện để dưỡng thương.

" Còn đứng đó nhìn... đi canh gác đi " Tên ma binh nội tông quát.

Tiểu Khải gật đầu, lập tức trở lại cổng canh gác.

Vũ Sơn...

Cánh cổng không gian hiện ra, Chiêu Dao ngã xuống đất, hai hàng lệ tuôn trào, cô thật sự không tin Thánh Quân có thể thay đổi nhanh đến vậy.

" Người cho ta tin vào đạo lí giang hồ... bây giờ lại trở mặt... ta sẽ không tin vào hắn nữa... từ nay về sau hắn sẽ là kẻ thù của ta... bây giờ ta sẽ lập một môn phái đối chọi lại với Thiên Đạo Môn... dùng đạo để mở ra một con đường máu... một con đường công bằng ".

Kể từ hôm đó, Chiêu Dao lập nên Tiên Môn và trở thành Tiên môn chủ, gặp người chính phái lập tức tiêu diệt nhưng cũng cứu người không ít người trong giang hồ, khiến những người hận chính phái đều gia nhập vàp Tiên Môn, khiến cả giang hồ phải biết đến tên của nàng, nữ tử cường hãn hơn xưa đã phong ấn Thánh Quân và ngồi vững vàng trên vị trí môn chủ của Tiên Môn.

Bốn năm sau......

Thiên Đạo Môn...

" Các vị... ngày mai Vạn Quân ma kiếm sẽ xuất thế... trong giang hồ ai ai cũng muốn có được... đến lúc đó mộ kiếm nhất định sẽ một phen hỗn loạn... chính phái ta nhân ngày mai trong một lúc sẽ diệt sạch đám ô hợp đó... thanh trừ thiên hạ " Trần trưởng lão khẩu khí chính nghĩa nói.

" Hiện giờ Tiên Môn thống trị một phương... ma tông cũng không kém gì... đám cỏ dại trong giang hồ trước mặt họ cũng chỉ như giun dế... còn có Vạn Lộ Chiêu Dao đó... năm xưa đã xuống núi một mình giao đấu với chính phái một trận... cứu được ma tinh chuyển thế... ma tinh thì không nghe nói tới nữa nhưng mà Vạn Lộ Chiêu Dao quả là một trận nổi danh... từ đó như được thần thánh trợ giúp khiến Tiên Môn hưng thịnh tới hôm nay " Bát Diện Phật dõng dạc nói.

" Bát môn chủ... chuyện cũ của nữ ma đầu đó mọi người đều đã nghe nói... không cần nhắc lại " Môn chủ của Trì Thiên Môn đứng dậy nhắc nhở.

" Chuyện năm đó ta đã nhìn thấy... nữ tử đó một thân một mình quét sạch chính phái... còn phong ấn Thánh Quân " Bát Diện Phật nói.

" Đủ rồi " Trần trưởng lão cố nén lửa giận trong lòng, việc để Chiêu Dao phong ấn Thánh Quân quả là một sự sỉ nhục của Thiên Đạo Môn.

" Được thôi... chuyện cũ ta không nhắc lại... nghe nói ả đã dẫn đầu đại quân của Tiên Môn ra sức phô trương thanh thế... phấn chấn đi về hướng mộ kiếm... dám hỏi các vị ngồi đây chúng ta dựa vào đâu để có thể ngăn chặn được ả " Bát Diện Phật đưa mắt đến mọi người xung quanh hỏi.

" Sao huynh lại đi nói giúp cho uy phong của nữ ma đầu " Trì môn chủ lên tiếng.

" Các vị khoan hãy nóng giận... nỗi lo của Bát môn chủ đương nhiên là ta hiểu... thật không dám giấu... ta và một số vị môn chủ khác đã có sự sắp xếp từ trước " Trần trưởng lão cất giọng trầm vang.

" Nếu đã như vậy... Trần trưởng lão gọi bọn ta tới đây... thiết nghĩ muốn mượn chút sức lực mong chuyện ngày mai không bị sơ sót " Bát Diện Phập thẳng thắn nói.

" Đúng vậy " Trần trưởng lão gật đầu.

" Nếu có người nào sợ nữ ma đầu đó... bây giờ có thể đi " Trì môn chủ nheo mắt nói.

" Cuộc giao chiến từ nhiều năm trước... không ít người ngồi đây đều đã bị mất mặt... để tránh vào vết xe đổ... Bất Diện Phật ta bất tài... không muốn lội vào vũng nước đục này... xin cáo từ " Bát Diện Phật nói xong lập tức rời khỏi.

" Các vị môn chủ... có ý kiến gì không? " Trần trưởng lão nhìn xung quanh hỏi.

" Ngọc Thanh Môn và Huyền Vũ Môn... xin dốc toàn lực " Hai vị nữ môn chủ đồng loạt nói.

" Trường Sinh Môn ta trước đây chỉ chú tâm vào y thuật... việc chém chém giết giết này thật không phải sở trường của bọn ta... nếu trong trận chiến này chính phái chúng ta có người bị thương thì cứ đưa đến môn hạ của ta " Giang môn chủ của Trường Sinh Môn lên tiếng.

" Được... còn Lý môn chủ của Cầm Chỉ Môn " Trần trưởng lão quay qua hỏi.

" Trên dưới Lý gia ta dĩ nhiên là trợ giúp nhưng người trong môn phái ta thực sự là võ nghệ không tinh... trong lúc giao chiến e là liên lụy các vị "

Dã lang, môn chủ của Huyết Lang Môn cất giọng mỉa mai: " Lý môn chủ thật biết tự nhìn nhận mình ".

Trần trưởng lão trịnh trọng đứng giữa chính điện, tuyên bố:

" Thiên đạo vĩnh hằng... trừ gian diệt ác "

" Trừ gian diệt ác " Đám người chính phái đồng loạt hô to.

Mật thất của Thiên Đạo Môn...

" Ngày mai... ta muốn mộ kiếm đó sẽ trở thành nơi chôn thân của Vạn Lộ Chiêu Dao để trả mối thù ả phong ấn Thánh Quân " Trần trưởng lão nhắm mắt lẩm bẩm.

Ông ta đang bái lạy một tượng vàng hình người nam nhân, chính xác hơn là kim thể bị phong ấn của Thánh Quân.

Tiên Môn...

" Bẩm môn chủ... quân do thám ở trấn Thừa An báo lại dưới núi có các cao thủ chính phái đang âm mưu thích sát môn chủ " Tên cận về chạy vào Bồng Lai Điện bẩm báo.

Chiêu Dao đang ngồi trên phụng ngai, điềm tĩnh vô cùng.

" Môn chủ... ngày mai Vạn Quân ma kiếm sẽ xuất thế... đợi môn chủ đoạt được ma kiếm sẽ có thể trở thành chí tôn võ lâm thống lĩnh anh hùng thiên hạ... bọn người đó không biết tự lượng sức mình... môn chủ cứ để thuộc hạ dẹp loạn bọn chúng " Ngô Kinh, cánh tay trái đắc lực của Chiêu Dao lên tiếng nói.

" Môn chủ... cứ để thuộc hạ bảo vệ môn chủ " Kinh lôi, cánh tay phải đắc lực của Chiêu Dao cũng lên tiếng.

" Không cần... để ta tự đến " Nữ tử ngồi trên phụng ngai lạnh lùng nói.

Trấn Thừa An...

" Thúc thúc ơi cho con một xiên kẹo hồ lô " Một cậu nhóc đưa vài xu tiền cho người bán kẹo.

" Của con đây "

" Cho ta vài xiên kẹo hồ lô coi " Chiêu Dao nói xong thì đôi tay ngọc đã quơ lấy vài xiên kẹo.

" Ngon lắm... tiền đây, khỏi thói " Chiêu Dao hào phóng vô cùng.

" Đa tạ "

" Nhóc con nhìn gì " Chiêu Dao vừa nhai kẹo vừa trố mắt nhìn cậu nhóc.

Đứa bé nhìn Chiêu Dao sợ sệt.

" Đồ quỷ nhỏ... đi chỗ khác chơi đi " Chiêu Dao cốc đầu cậu bé làm nó khóc to chạy đi mất.

Chiêu Dao bước đến một tửu quán, miệng không ngừng nhai kẹo.

" Là Vạn Lộ Chiêu Dao... lên " Đám cao thủ bao vây nữ tử.

" Hôm nay tâm trạng ta vui... chúng ta đánh cược được không? "

" Cược thế nào? "

" Ta sẽ không đánh trả... các ngươi cứ việc tới giết... ta chết xem như thua... nếu như ta không chết thì xem như các ngươi thua... kẻ thua phải tự sát... thời gian là một xâu kẹo hồ lô " Chiêu Dao băng lãnh nói.

" Nữ ma đầu... ngươi đừng ngạo mạn... lên " Hàng chục cao thủ phóng đến đầy sát khí, Chiêu Dao thì vẫn ung dung vừa ăn kẹo vừa né tránh những đường chém có lực đạo lớn từ đám người. Thoáng chốc xâu kẹo hồ lô chỉ còn một viên.

" Các ngươi quá kém cỏi " Chiêu Dao bình thản.

Đám người điên cuồng tấn công đoạt mạng nữ tử nhưng xâu hồ lô đã hết từ lâu.

Chiêu Dao khẽ nhếch mép cười.

" Tiên Vực... khai triển tâm pháp... biến " Tiên khí bao bộc không gian, lực đạo khủng bố vô cùng.

" Aaaaa...aaaa " Toàn bộ cao thủ chính phái bị lực đạo hất văng, kẻ thì chết tại chổ, kẻ thì hơi thở thoi thóp. Lúc này có một tên may mắn chạy ra gần tới cửa, đám người Tiên Môn đã đứng chờ ở trước tửu quán, Chiêu Dao vừa bước ra thì tất cả thuộc hạ quỳ xuống cung kính.

" Thời cơ đã tới... chúng ta mau đến mộ kiếm thôi " Ngô Kinh nói.

" Mộ kiếm? " Chiêu Dao mỉm cười, nụ cười băng lãnh chứ không phải nụ cười rạng rỡ của ngày xưa.

" Đi theo ta " Chiêu Dao bình thản cất bước, tất cả môn hạ đồng loạt đi theo. Trên tường của tửu quán có một mảnh cây nhỏ dùng để xiên kẹo hồ lô cắm vào đầy máu, rốt cuộc thì cũng không một ai sống sót.

Mộ kiếm...

Đám người của thế lực Thiên Đạo Môn và Ma Tông đều có mặt đang phân tranh chém giết nhau. Từ trên cao, Ngô Kinh phi không đáp xuống mặt đất, tỏa ra áp lực khủng bố.

" Người của Tiên Môn tới rồi " Một tên môn hạ của Thiên Đạo Môn hét lên.