Cầm Thiên Môn...
" Người đời đều bị hư vô mê hoặc... có mấy người nhìn thấu... Tử Phong con đã ngộ ra... Cầm Thiên Môn sau này trong cậy vào con rồi " Thái Bạch tiên nhân âm trầm nói.
" Tạ sư phụ xem trọng... nhưng hiện giờ nữ tử kia và ma tinh nên xử lý thế nào ạ? "
" Cây sinh ra quả... tự biết ngọt đắng "
Lý Tử Phong chắp tay cung kính, quay lưng định rời đi.
" Tử Phong... sau này có chuyện phiền não cứ đến Bạch Liên Sơn tịnh tâm "
" Bạch Liên Sơn?... là nơi môn chủ các đời dùng để tịnh tu... Tử Phong nào dám vượt uy "
Bất chợt Tử Phong ngộ ra, khẽ cúi đầu quay lưng rời đi.
Mấy ngày nay tuyết rơi dày đặc vô cùng. Tiểu Khải đang cõng Chiêu Dao vượt qua khu rừng phía trước, y còn một chút lương khô được bà lão lúc trước cho để ăn dọc đường, liền lấy ra xé từng mảnh nhỏ đút cho nữ tử ăn, Chiêu Dao trọng thương nên cả người cạn kiệt sức lực, hơi thể yếu ớt vô cùng.
" Bọn họ có đuổi theo không?... hộc hộc " Chiêu Dao khó khăn nói.
Tiểu Khải nhìn nữ tử lắc đầu, hắn không biết tại sao nhìn nữ tử này lại thấy có cảm giác ấm áp lạ thường.
Thiên Đạo Môn...
" Các vị... chuyện này do ta mà ra... ta xin tạ lỗi với các vị tai đây... mấy ngày trước ta đến Cận Thiên Đài để tiêu diệt ma tinh chuyển thế nhưng bất cẩn bị phong ấn đả thương nên cũng vì thế mà làm lỡ mất thời cơ diệt trừ hắn... để hắn chạy thoát... hổ thẹn " Thánh Quân khẩu khí chính nghĩa tuôn trào.
" Thánh Quân không cần tự trách... Thánh Quân vì đại nghĩa một mình mạo hiểm cũng đủ cho chúng tại hạ không thể sánh kịp... chỉ là không thể giết ma tinh, thực sự là... " Gương mặt Trần trưởng lão có phần nuối tiếc.
" Vốn có thể giết chết được tiểu ma đầu đó rồi... không ngờ lại xuất hiện thêm nha đầu " Một tên môn chủ khác nói.
" Nha đầu đó xuất chiêu rất kì lạ... không thể nhìn ra thuộc môn phái nào... mấy năm nay ma tông đang lớn mạnh, giờ đột nhiên lại xuất hiện một nhân vật như vậy... tại hạ lo rằng sau này Thiên Đạo Môn sẽ rất bất lợi khi đối đầu với chúng " Trần trưởng lão lên tiếng.
" Từ trước đến giờ không ai biết đến nữ tử tên Chiêu Dao này sao? " Mọi người bàn tán.
" Ta biết cô ta... trước đây lúc ta còn dưỡng thương ở U Linh Sơn... Vạn Lộ Chiêu Dao từng chăm sóc cho ta... theo ta biết cô ta không hề biết tên ma tinh kia nguy hại thế nào, chắc chỉ là vô tình cứu giúp thôi " Thánh Quân lên tiếng, trong lời nói có phần bảo vệ nữ tử.
" Theo ta thấy cô ta cố tình đến bảo vệ hắn... e rằng cô ta nguy hại không kém gì tên ma tinh kia " Bát Diện Phật, môn chủ Vọng Nguyệt Môn nói.
" Bát môn chủ nói có lí... chỉ là nhiệm vụ trước hết của chúng ta là diệt trừ ma tinh... nếu nử tử kia phản kháng thì bắt giữ cô ta lại " Thánh Quân tiếp lời Bát Diện Phật.
" Bắt giữ? " Bát Diện Phật cau mày khó hiểu, tại sao không phải là giết mà là bắt giữ.
" Phải... giao cho ta thẩm vấn cô ta " Thánh Quân nói xong rời đi.
Tiểu Khải cõng Chiêu Dao đến một thôn trấn nọ, người qua lại tấp nập, Tiểu Khải để Chiêu Dao xuống một gốc cây ven đường để nghỉ ngơi. Tiểu Khải đi đến một quầy bán bánh bao xin một ly nước cho nữ tử uống.
Có mấy tên thanh niên trên tay cầm theo vài xiên hồ lô ngào đường mới mua, thấy Tiểu Khải hành động khờ khạo liền giở trò châm chọc.
" Ê tiểu tử... nói ngươi đó... ngẩn đầu lên coi... hả, các ngươi xem kìa... cô ta bị gì vậy... hắn giết cô ta sao... ngươi đừng qua đây " Đám người thấy Chiêu Dao ngồi dựa vào gốc cây không cử động tưởng Tiểu Khải đã ra tay giết nữ tử nên cả đám hoảng loạng vô cùng.
" Đưa ta đồ ăn đi " Tiểu Khải khờ khạo giơ bàn tay về phía đám người.
Đám thanh niên ném mấy xiên hồ lô đến Tiểu Khải rồi co giò chạy thục mạng.
" Có... chuyện... gì... vậy " Chiêu Dao khó khăn nói.
" Có người đưa thức ăn tới " Tiểu Khải nói xong liền đưa xiên hồ lô lên miệng ăn thử coi có ngon không mới dám đưa nữ tử ăn. Y liền tận tâm đút cho Chiêu Dao ăn.
" Ưm... rất là ngọt... ngon quá... nữa đi " Chiêu Dao thích thú vô cùng liên tục đòi ăn.
Ngày hôm sau...
Tiểu Khải và Chiêu Dao đang ngồi ăn ở một tửu quán, cả hai ăn uống vui vẻ vô cùng. Không ngờ chỉ sau một đêm mà tốc độ hồi phục lại nhanh đến vậy.
Lúc này ngoài đường bọn đệ tử của chính phái đang lùng sục khắp mọi nơi, Tiểu Khải liền cúi đầu tránh mặt, Chiêu Dao thì ung dung ngồi ăn như chả có chuyện gì.
" Nha đầu... quay người ra đây coi " Một tên kiếm khách nói.
" Tại sao ta phải nghe ngươi chứ " Chiêu Dao bình thản đáp lại.
" Nha đầu này... Á " Tên kiếm khách đi tới định dùng vũ lực ép nữ tử quay người ra, đúng lúc này Chiêu Dao xuất thủ một chưởng làm gã bay ra xa.
" Đừng để cô ta chạy thoát " Những tên kiếm khách đồng loạt bao vây xung quanh, mọi người gần đó hoảng loạng vô cùng tìm chỗ trốn.
Nữ tử phóng đến tung mấy cước, cả bọn người bị đá văng ra xa một đoạn. Đúng lúc này có một tên chạy đến định vung kiếm giết Tiểu Khải thì Chiêu Dao đã nhanh chân đá cái ghế bay đến đầu của tên kiếm khách làm hắn lăn ra chết tươi.
" Sao ngươi dám bắt nạt huynh ấy... huynh không sao chứ... chúng ta đi thôi "
Cả hai dắt nhau đi một đoạn đường xa thì ghé vào một khách điếm.
" Cho mấy bình rượu đi bà chủ " Chiêu Dao sảng khoái nói, Tiểu Khải thấy vậy khẽ mỉm cười.
" Tiểu tử ngốc... cười gì đó... huynh đúng là người kì lạ... chúng ta đi cùng nhau mấy ngày rồi mà ta vẫn chưa biết tên huynh "
" Khải... Khải "
" Tên nghe hay lắm " Chiêu Dao mỉm cười.
" Rượu đây thưa quý khách, mời dùng "
" Đa tạ "
" Mà nè tiểu tử ngốc... ờ... Tiểu Khải... sau này có bị người khác bắt nạt thì ít nhất phải phản kháng lại, đừng có nhịn không đánh lại "
" Phản kháng? " Tiểu Khải khờ khạo hỏi.
" Phải rồi, đừng nhu nhược... có người bắt nạt thì huynh cứ phản kháng lại... tay thì bóp cổ hắn, chân thì đá vào hạ bộ của hắn... bây giờ ta bóp cổ huynh... huynh bóp cổ tay lại " Chiêu Dao nói xong liền xuất thủ bóp cổ Tiểu Khải.
" Ư... ư "
" Bóp cổ ta đi... phản kháng lại đi "
" Ta... không thể... bởi vì... là cô mà " Tiểu Khải khờ khạo nói, trong lòng y sớm đã có nàng.
" Haiz... bởi vì ta là người tốt không giết huynh... gặp người khác thì chưa chắc đâu... huynh đó... lần sau không được như vậy nữa "
" Ừm... ừm... cô không giống với người khác "
" Ta tốt lắm có phải không? " Chiêu Dao cười rạng rỡ.
" Ừm... tốt lắm " Tiểu Khải gật đầu mỉm cười.
" Uống đi... cạn nè "
Cả hai cứ thế uống đến khuya.
Tiểu Khải bế Chiêu Dao về phòng của nàng, đặt nữ tử xuống giường rồi ngồi bên cạnh ngắm nàng.
" Thánh Quân ca ca "
Tiểu Khải đăm chiêu ngồi bên cạnh, y có chút tự ti khi đối mặt với Chiêu Dao.
" Ưm... khát quá "
Tiểu Khải lập tức đi rót một ly nước, đỡ Chiêu Dao ngồi dậy rồi đút nữ tử uống nước, hai đôi mắt khẽ chạm nhau, Tiểu Khải ngại ngùng quay mặt chỗ khác.
" Huynh ngại gì chứ... đôi mắt của huynh đẹp quá... tựa như vì sao sáng lấp lánh vậy... hihi " Chiêu Dao nói xong lăn ra ngủ. Tiểu Khải trong lòng dậy lên một niềm vui, khẽ mỉm cười.
Phong Thần Sơn...
" Đi mau... đi mau " Chiêu Dao dắt Tiểu Khải đến một ngọn núi xung quanh khí trời trong lành vô cùng, linh khí tràn ngập.
Cả hai dừng chân lại tại một con suối, hái trái cây dại ngồi vừa ăn vừa tán gẫu.
" Bây giờ chính phái muốn giết nhất không phải là huynh nữa... họ đã chuyển mục tiêu qua người của ta rồi... thấy ta có lợi hại không? " Chiêu Dao thích thú nói.
" Vậy nên bây giờ huynh đi theo ta sẽ rất nguy hiểm... hơn nữa ta sắp rời khỏi nơi này... sau này một mình xông pha giang hồ nhất định phải cẩn thận... gặp kẻ lợi hại không đánh lại thì chạy... không chạy được thì nhận thua " Chiêu Dao nói.
" Ta sẽ ở đây đợi cô "
" Không đợi được ta đâu... ta phải đi tìm một người "
" Ta phải nhận thua sao đây? " Tiểu Khải khẽ nói.
" Làm như ta nè... thiếu hiệp tuấn tú tại thượng... tiểu nữ cam lòng nhận thua " Chiêu Dao chắp tay thành khẩn nói.
Tiểu Khải mỉm cười quay mặt chỗ khác.
" Thiếu hiệp à... thiếu hiệp ơi... thiếu hiệp kiêu ngạo quá đi... hihi " Chiêu Dao mỉm cười rạng rỡ.
Cả hai nói cười một lúc thì Tiểu Khải đi hái táo xanh về ăn, Chiêu Dao thì bắt được một con gà rừng đem đi nướng.
" Lại là táo sao?... không có ta thì chắc huynh không được ăn thịt rồi " Chiêu Dao chu môi nói.
" Cô muốn đi sao? " Tiểu Khải âm trầm nói.
" Đúng vậy... ta phải đi tìm người mình cần tìm " Nữ tử chăm chú nướng gà.
" Người cô cần tìm là Thánh Quân có phải không? "
" Úi... phải đó... huynh biết huynh ấy à... huynh ấy là người tốt nhất ta từng gặp trên đời "
Tiểu Khải im lặng không nói gì.
" Úi... chín rồi... cho huynh nè... ăn đi "
Sáng hôm sau...
Tiểu Khải thức dậy không thấy Chiêu Dao đâu nên liền men theo đường đi xuống núi để tìm nữ tử.
" Chiêu Dao... Chiêu Dao " Đôi mắt Tiểu Khải khẽ ướt lệ.
" Ta đi đây... quay trở về đi " Chiêu Dao giơ tay tạm biệt, quay lưng rời đi.
Thế là mỗi người một nơi, Tiểu Khải một mình ở Phong Thần Sơn chờ Chiêu Dao còn nữ tử thì tìm đến Thiên Đạo Môn để tìm ý trung nhân.
Thiên Đạo Môn...
" Cô là ai? "
" Ta là Vạn Lộ Chiêu Dao... mau đi bẩm báo Thánh Quân đi... ta đã giữ lời hứa đến đây tìm huynh ấy "
Một tên đệ tử liền chạy vào chính điện để bẩm báo.
" Bẩm Thánh Quân và các vị môn chủ... có một nữ nhân tự xưng là Vạn Lộ Chiêu Dao đến đây cầu kiến Thánh Quân "
" Vạn Lộ Chiêu Dao " Các vị môn chủ đồng loạt đứng dậy.
" Để cô ấy vào đây " Thánh Quân trầm tĩnh nói.
Chiêu Dao bước vào chính điện, hí hửng vô cùng.
" Thánh Quân ca ca " Chiêu Dao chạy đến chỗ Thánh Quân.
" Hỗn xược " Trần trưởng lão đứng chặn lại.
" Úi... thủ hạ bại tướng cũng ở đây à... huynh không biết bọn người này nhân lúc không có huynh liền ra tay bắt nạt một thiếu niên... không biết xấu hổ... cũng may có tay... hihi "
" Nha đầu... cô có biết người cô cứu là ai không? " Trần trưởng lão nheo mắt hỏi.
" Thì là một thiếu niên " Chiêu Dao vô tư nói.
" Ma tinh hiện nay đang ở đâu " Thánh Quân lạnh lùng đi đến trước mặt Chiêu Dao hỏi.
" Huynh muốn giết huynh ấy sao?... huynh ấy không có làm hại ai cả " Chiêu Dao ngạc nhiên nói.
" Hắn đúng là chưa làm gì bởi vì hắn chưa có đủ sức mạnh để gây án... nếu hắn còn sống... có ngày thiên hạ đại loạn " Một tên môn chủ đứng ra nói.
" Huynh cũng cho rằng phải bắt và giết Tiểu Khải sao? "
" Đúng... ta sống vì yên bình của thiên hạ "
" Huynh bây giờ và trước đây ta biết khác rất nhiều " Chiêu Dao không thể tin vào những gì nghe thấy, quay lưng rời đi.
Đám người chính phái lập tức bao vây.
" Nói ra thông tin của ma tinh không thì đừng hòng rời khỏi Thiên Đạo Môn " Thánh Quân sắc lạnh nói.
" Ta vẫn cứ đi... không ai cản được ta "
Chiêu Dao định phá vòng vây thì bị Tháng Quân dùng pháp lực trói lại.
" Giam cô ta lại "
Thiên Cầm Môn...
" Sư huynh... bên phía Thiên Đạo Môn đưa tin Vạn Lộ Chiêu Dao đã bị bắt giữ... Thánh Quân cho người lan truyền tin này để trấn an chính phái "
" Đại sư huynh đang bàn chuyện với môn chủ... chuyện này báo sau vậy "