Một đám người Thiên Đạo Môn đi đến khu rừng dưới chân núi U Linh thì gặp được Thánh Quân đang đi đến.
" Sao các ngươi lại tới đây " Thánh Quân hỏi đám thuộc hạ trước mặt, dẫn đầu đoàn người là một gã trung niên.
" Môn chủ bặt vô âm tính mấy ngày nay... thuộc hạ vô cùng lo lắng nên đi tìm ngài " Gã trung niên cung kính nói.
" Ta đi đến Cận Thiên Đài để tiêu diệt ma tinh chuyển thế... nhưng không thấy hắn đâu... bất cẩn bị phong ấn đả thương "
" Vết thương của ngài thế nào rồi " Gã trung niên lo lắng hỏi.
" Chỉ là chút thương tích, không đáng là gì... quan trọng là việc ma tinh đã thoát khỏi phong ấn... sau này lớn mạnh nhất định là mối hiểm họa cho Thiên Đạo Môn... trừ khử hắn chính là điều tất yếu nhất "
" Bây giờ mà trừ khử hắn thì không quá khó... chỉ là chúng ta vẫn chưa biết diện mạo của hắn ra sao... việc nhận diện hắn có chút trở ngại "
" Bằng mọi giá phải tìm cho ra hắn " Thánh Quân lạnh lùng nói, phi không về Thiên Đạo Môn.
" Thuộc hạ tuân lệnh " Gã trung niên cúi đầu nói.
" A... phải rồi... buổi sáng thuộc hạ có thấy một tên rất khả nghi... mặt hắn xấu xí vô cùng... trông hắn tà dị lắm " Một tên kiếm khách bước đến nói với gã trung niên.
" Thà giết lầm còn hơn bỏ sót... nhất định phải tìm ra hắn cho ta "
Lúc này Tiểu Khải đã tỉnh dậy, hắn đang đi lang thang trong thôn thì có một đám người mang theo trường kiếm chạy đến truy bắt. Linh tính mách bảo đây là sự nguy hiểm nên y lập tức tháo chạy.
Chạy một lúc đến khu rừng trúc, hắn vấp phải tản đá lăn quay ra mặt đất, đúng lúc này đám người Thiên Đạo Môn vừa chạy đến bao vây xung quanh.
Thiên Đạo Môn...
Mật thư được truyền tống đến trước mặt Thánh Quân, nội dung cụ thể là đã bắt được một thanh niên trẻ tuổi nghi là ma tinh ở khu rừng trúc, trên mặt có mấy đường rất tà dị.
" Cho ta xem mặt của hắn " Thánh Quân ra lệnh.
Hình ảnh lập tức được hiện lên, Thánh Quân khóe môi khẽ nhếch lên.
" Ngự Ma Chú... chính là hắn... ngươi biết phải làm gì rồi chứ " Thánh Quân nhắm mắt lại, khẩu khí sắc lạnh vô cùng.
" Thuộc hạ đã rõ... không phiền Thánh Quân tu luyện... cáo từ "
Sáng hôm sau...
Một đám người tụ tập ở Thiên Đạo Môn, gồm những môn chủ trong chính phái đang bàn cách xử lí ma tinh.
" Các vị... hôm nay Trần mỗ mời các vị đến đây để tìm cách xử lí ma tinh, phô trương thanh thế cho chính phái của chúng ta "
" Thánh Quân không có mặt sao? "
" Ngài ấy đã bế quan tu luyện để đột phá lên Vực nên không tiện ra mặt... mong các vị hiểu cho " Trần trưởng lão cung kính nói, y là thuộc hạ thân tính nhất của Thánh Quân nên ở Thiên Đạo Môn coi như chỉ đứng sau một người mà trên vạn người.
" Ồ có cả đại đệ tử của Cầm Thiên Môn... Lý Tử Phong... ngươi nghĩ thế nào về chuyện xử lí ma tinh? " Trần trưởng lão mỉm cười nói với một nam tử khoác trên mình bạch y, cả cỗ thân thể toát ra tiên khí mãnh liệt so với bọn người còn lại, y bình thản thanh thoát vô cùng.
" Đệ tử không dám... chuyện hôm nay đệ tử sẽ về bẩm báo lại cho sự phụ " Tử Phong bình thản nói.
" Thái Bạch tiên nhân là người thấu rõ thiên địa... chắc chắn sẽ nghĩ cho chúng sinh mà không để cho yêu ma tồn tại... làm phiền ngươi về báo lại " Trần trưởng lão khẩu khí chính nghĩa tuôn trào.
" Cáo từ " Lý Tử Phong khẽ gật đầu, quay lưng ung dung rời đi, thân thể nhẹ nhàng tựa như gió.
Từ lúc gặp Thánh Quân, Chiêu Dao ngày đêm vẫn nhớ về y, quyết tâm rời khỏi nhà đến Thiên Đạo Môn, trên đường đi thì gặp vài nhân sĩ giang hồ đang bàn tán.
" Nghe nói đám người chính phái bắt được ma tinh chuyển thế... ngày mai sẽ xử quyết hắn đó "
" Chính phái muốn giết ma tinh để lấy lòng thiên hạ thôi... mấy năm nay ta thấy ma tông cũng lớn mạnh hơn rất nhiều... bọn chính phái cũng chẳng làm được gì bọn chúng ".
" Huynh cho ta hỏi... ma tông là thế lực nào vậy " Chiêu Dao không khỏi tò mò liền đi đến hỏi.
" Chắc cô nương mới ra giang hồ nên không biết... ma tông là môn phái rất tà dị... đám người đó rất ác độc... nhất là Ma Tôn... hắn coi mạng người như cỏ rác vậy đó ". Người thanh niên nói xong không khỏi rùng mình.
" Bọn yêu ma làm loạn thiên hạ... sớm muộn gì cũng bị ta tiêu diệt sạch " Chiêu Dao lộ rõ ánh mắt căm phẫn.
" À mà còn vụ ma tinh chuyển thế... hắn bị xử quyết ở đâu " Chiêu Dao tò mò hỏi.
" Cũng gần đây thôi... ngày mai bọn người chính phái sẽ đến đây đó "
" Ngày mai ta phải đến xem thử mới được " Chiêu Dao khẽ nói.
Cầm Thiên Môn...
" Bái kiến sư phụ " Lý Tử Phong chắp tay cầu kiến sư phụ của mình.
" Ngày mai chính phái sẽ xử quyết ma tinh... liệu con nên đi hay không... thưa sư phụ " Lý Tử Phong từ tốn nói.
" Mọi việc đều có nhân quả... ngày mai con hãy ở lại biệt viện tu luyện Liên Hoa Tâm Thuật... đừng nên tham gia " Thái Bạch tiên nhân cất giọng âm trầm.
" Dạ... đệ tử không phiền sư phụ nghĩ ngơi " Lý Tử Phong cúi đầu cung kính rồi rời đi.
Thái Bạch tiên nhân nhắm mắt bình thản, miệng khẽ nói:
" Liên Hoa dù tinh khiết thế nào nếu không cẩn thận sẽ sinh thêm tâm ma... Tử Phong... con rất có huệ căn... có thể đạt đến Thông Thiên, giá như... "
U Linh Sơn...
Tiểu Khải bị trói trên một trụ đá, hắn không biết chuyện gì đang xảy ra với mình.
" Hôm nay chính phái sẽ xử tử ma tinh... trừ hại cho nhân gian "
" Hắn còn trẻ tuổi như thế sao có thể gây ác cho nhân gian " Chiêu Dao thắc mắc.
" Diệt trừ yêu ma... diệt trừ yêu ma ". Đám người chính phái đồng loạt hô to.
" Ơ... ơ... ơ " Tiểu Khải lo sợ vô cùng trước đám người phía dưới.
" Chỉ là một tiểu tử khờ... bọn người này khác gì ỷ đông hiếp yếu... bổn cô nương không thể khoanh tay đứng nhìn ". Chiêu Dao lẩm bẩm, dường như nữ tử đã vạch ra một ý tưởng vô cùng táo bạo.
" Ra tay đi " Trần trưởng lão hét to.
" Ỷ đông hiếp yếu... khác gì bọn tiểu nhân " Chiêu Dao rút kiếm phóng đến tìm cách cứu thoát Tiểu Khải.
" Nha đầu muốn chết... cản cô ta lại " Trần trưởng lão hét lên, hàng chục cao thủ phóng tới ngăn cản nữ tử.
Chiêu Dao vung kiếm tả xung hữu đột phá vòng vây nhưng lực đạo khủng khiếp của các cao thủ cũng khiến cô bị đả thương liên tục, cả cỗ thân thể của nữ tử bỗng bùng nổ năng lượng sức mạnh khủng bố khiến hàng tá cao thủ không kịp trở tay văng ra xa.
Trần trưởng lão không thể đứng yên, phóng tới vận mười thành công lực đối chưởng với nữ tử. Chiêu Dao có chút bất ngờ nhưng cũng sực tỉnh táo lại, bùng nổ Tiên khí trong người chưởng đối chưởng.
Trần trưởng lão bị kình lực đẩy văng một đoạn, miệng phun ra một ngụm máu tươi, nội thương vô cùng nghiêm trọng.
Chiêu Dao thì khá hơn một chút, có thể đứng vững nhưng cũng phun ra một ngụm tiên huyết, cả cơ thể của cô đau nhức vô cùng. Nữ tử cầm kiếm đi đến trụ đá phá xích cứu Tiểu Khải, tay của cô khi nãy đối chưởng nên bây giờ trở nên run rẩy, đau nhức vô cùng.
" Nắm lấy tay ta... ta sẽ dẫn huynh đi... huynh là người đầu tiên ta cứu đó " Chiêu Dao cố nén đau nở một nụ cười rạng rỡ với Tiểu Khải.
" Ưm " Tiểu Khải gật đầu, hắn cảm nhận được sự an toàn từ nữ tử này.
" Nữ tử kia... tên ngươi là gì? " Trần trưởng lão nén cơn đau hỏi.
" Ta là Chiêu Dao... tiểu nhân chỉ có nhất lộ... còn ta thì là vạn lộ... con đường ta chọn thì ta tự biết đi " Chiêu Dao tự tin nói.
" Đệ tử chính phái nghe đây... kể từ nay về sau... gặp ả nữ tử này và tên ma tinh thì nhất định phải truy sát ả cho bằng được " Trần trưởng lão thét lên.
" Rõ " Đám người chính phái hô to nhưng ai bây giờ cũng trọng thương không thể đối địch nữ tử nên đành bất lực nhìn cô ấy dẫn ma tinh đi.
Cầm Thiên Môn...
" Bái kiến sư phụ " Lý Tử Phong cung kính hành lễ.
" Mỗi người một ý... Thiên Đạo Môn tự ý hành sự... chúng ta không tham gia vào chuyện ma tinh... con nghĩ thế nào "
" Tuy chính tà đối địch nhưng mà kẻ làm ác thì chính là ma... nhưng còn nam tử được gọi là ma tinh kia thì chưa làm ác bao giờ... chính phái truy sát hắn đệ tử cảm thấy không thỏa đáng... Tử Phong cho rằng chúng ta không nên truy sát y " Lý Tử Phong kiên định nói.