Khuôn mặt hắn đơ ra mấy giây, sau đó vuốt mặt, tay đặt lên trán tỏ vẻ bất lực tận cùng.
- "Thật luôn đấy à?".
Cái thứ này tồn tại trong Vòng Xoáy Căn Nguyên, tại điểm tận cùng của vạn vật, nơi Căn Nguyên, người lĩnh ngộ Ma Pháp sẽ xuất hiện trước bóng ma đỏ và nghe những nghĩa vụ từ thực thể ấy.
Hắn định triệu hội bản thân để lập cái khế ước máu, chút nữa còn có chỗ để dùng, nào ngờ đụng phải cái thứ quái quỷ này.
Đã thế thì hắn chơi luôn Đệ Ngũ Ma Pháp của Aoko luôn, nhanh gọn và lẹ.
Cái bóng đỏ đã xuất hiện, vậy thì hắn đâu thể không nể mặt mà cùng chơi với nó một chút nhỉ.
Lực lượng Thần Bí ở Tsukihime lớn hơn nhiều so với Ức Chỉ Lực, vậy nên việc triệu hồi Servant ở đây được coi là thứ vô lý. Hắn tất nhiên cũng không ngoại lệ. Dù sao thì một mình hắn chơi là đã đủ rồi.
Đặt mảnh giấy lên vòng tròn ma pháp, dùng chút ít máu của bản thân để làm vật dẫn liên kết đến linh hồn và máu thịt.
Ký lên đó bản hợp đồng nô lệ.
Vậy là xong, thứ này chắc sẽ hữu dụng vào vài ngày nữa.
Hư ảnh hắn hiện ra, trông như vật ở không gian ba chiều, nó đứng lặng im như vậy, chẳng nói chẳng rằng. Thật sự rất giống một con bù nhìn.
Cái bóng đỏ đằng sau hắn cũng đã biến mất rồi. Mọi sự dị thường trong bán kính nơi hư ảnh hắn xuất hiện sẽ chuyển thành bình thường và không thể bị thay thế bởi bất kỳ tác động nào.
Tạm thời cứ để cái hư ảnh của hắn ở đây đã. Tiếp theo hắn sẽ phải mò được đường dẫn đến Vòng Xoáy Căn Nguyên của gia tộc Aozaki.
Trong khi Đệ Nhất và Đệ Ngũ Ma Pháp là thành quả của việc mở ra được Cánh Cổng của Akasha - con đường dẫn đến Căn Nguyên - thì Đệ Nhị, Đệ Tam, và Đệ Tứ Ma Pháp lại được tạo ra như một cách thức để đến đó. Vì vậy nên người ta xếp Đệ Nhất và Đệ Ngũ Ma Pháp đứng trên những Ma Pháp còn lại. Riêng trường hợp của Đệ Ngũ Ma Pháp, đường dẫn của nó được ông nội của Aozaki Aoko khám phá ra nhưng không tiến vào, và Thần Bí của nó được truyền cho cô khi cô vừa tiếp cận Căn Nguyên thì lập tức rút về. Tính đến nay thì lãnh địa của nhà Aozaki ở Nhật Bản là nơi duy nhất có thể lưu giữ Ma Pháp này, nhưng điều đó không còn ý nghĩa sau khi cô thừa hưởng tất cả Thần Bí từ nó.
Đệ Ngũ Ma Pháp có tính liên quan đến thời gian, Aoko Aozaki đã từng dùng nó để cứu Soujuurou trong sự kiện của cô ấy khoảng vài năm trước sự kiện Tsukihime. Đại loại nếu hắn nhớ không nhầm thì
Mục đích của lần đầu tiên cô kích hoạt Ma Pháp là để hồi sinh Soujuurou. Hồi sinh hoàn toàn là một việc không thể ngay cả với Ma Pháp, và nếu chỉ đơn giản là hồi phục cơ thể bằng trị thương thì không đủ để hồi sinh một người đã chết. Không có cách nào có thể trực tiếp hồi sinh cậu, Aoko cố gắng ngăn cái chết của cậu xảy ra hơn. Cô tránh thao túng trên quy mô lớn vì sự thiếu kỹ năng lẫn sự do dự của bản thân, thay vào đó là cuộc trao đổi giữa hai người. Cậu được đưa trở về khoảnh khắc trước khi chết, cơ thể của cậu trông như trước khi bị cắt làm đôi.
Cô thực hiện hai phép màu để thao túng thời gian của cậu, đầu tiên là là tua lại khoảng thời gian 5 phút chết của cậu và dịch chuyển nó đến một nơi khác. Trong lúc thao túng thời gian, cô mượn mười năm sống của cậu để mang chính mình từ tương lai đến. Điều này giúp Aoko có được nhiều năm luyện tập và kinh nghiệm, và bằng cách dịch chuyển thời gian, Soujuurou đã thực sự hồi sinh. Do đã nhảy ngược về năm phút, cậu không còn tồn tại trong dòng thời gian đó nữa. Một ai đó đó trong tương lai xa không thể tìm thấy cậu ở đó.
Aoko lấy 10 năm của Soujuurou thêm vào bản thân và bước vào trạng thái Dịch Chuyển Đỏ (赤方偏移, Sekihōhen'i?), khiến mái tóc cô ngả màu đỏ. Thao túng thời gian của một người dễ dàng hơn khi thực hiện với khoảng thời gian đã bị lãng quên, nên cô mượn thời gian thơ ấu của cậu.
Giờ thì hắn đã tạm hiểu cơ chế của Đệ Ngũ Ma Pháp rồi. Nói thẳng ra là Aoko, cô ấy là một người chơi hệ thời gian chính hiệu, chắc là có chút giống với Kurumi trong Date A Live.
Miệng thì suốt ngày bảo là cậu ta gây phiền phức nhưng cuối cùng thì Aoko vẫn cứu cậu ta.
Xàm l* thế là đủ...
Giờ thì hắn đang cố nhớ cái khẩu hiệu để kích hoạt Đệ Ngũ Ma Pháp... Nếu hắn nhớ không nhầm thì nó là:
"Hãy nghe ta, Đấng Sáng tạo của Vạn Vật."
"Ta tuyên bố."
"Biểu thị cho Trật Tự (Xanh), bằng khắc tự (tên) của mình, ta tuyên bố"
"Mọi thứ sẽ (.not), được sắp đặt (SANE)."
"Trật Tự này (five), sẽ bị phá vỡ ngay tại đây (timeless words)".''
Hắn từ bỏ việc triệu hồi bản thân, mọi thứ xung quanh đã không còn bị kìm hãm, cái bóng đỏ lần nữa xuất hiện.
Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận sự thay đổi về thời gian và bắt đầu tìm con đường kết nối với Vòng Xoáy Căn Nguyên.
Trong không gian vô tận tăm tối, hắn nhìn thấy cái bóng đỏ xuất hiện trước mặt mình. Nhưng mà lần này thì kẻ phải rút lui là nó rồi. Chơi ở bên ngoài thì không chơi, lại muốn chui vào tiềm thức của hắn.
Nhất niệm định sinh tử, trong cái nháy mắt, cái bóng đỏ biến mất khỏi tâm trí hắn. Không có kẻ cản đường, hắn đã chạm được vào Căn Nguyên của thế giới này.
Chính vì sự can thiệp thời gian kiểu này có thể ảnh hưởng đến sự tồn vong của Thế giới và Nhân loại mà Ức chỉ lực đã phải can thiệp. Nó bắt đầu gửi Phản Vệ Chi Lực (抑止力, Yokushi-ryoku?, "Deterrent Force") để nghiền nát cơ thể hắn.
Nhưng mà nó đã không lường trước được rằng... Ở đây vẫn còn một thứ...
Hắn lập tức triệu hồi lại hư ảnh của bản thân thông qua vòng tròn ma thuật, trực tiếp xoá bỏ tất cả dị thường diễn ra trong khu vực bán kính của nó, bao gồm cả dị thường của bản thân hắn và lực lượng nghiền nát đến từ Ức Chỉ Lực.
Vì lực lượng nghiền nát này chỉ xuất hiện khi hắn chạm đến Căn Nguyên hoặc thi triển Đệ Ngũ Ma Pháp ở quy mô lớn thì mới dính chưởng. Nên hiện tại hắn có thể sử dụng Đệ Ngũ Ma Pháp cho bản thân mà không cần phải lo lắng.
Còn về cảnh báo của cái bóng đỏ kia thì hắn chẳng quan tâm, nếu thứ này hủy diệt thế giới thì sao chứ? Hắn cũng chẳng phải đấng cứu thế. Hắn chỉ muốn đi tìm vợ thôi...
Kết thúc triệu hồi bản thân, hắn xoá dấu vết ở đây rồi trở về căn biệt thự của Arcueid. Bầu trời vẫn đang mưa phùn, hạt mưa như những hạt sương li ti thẩm thấu dần qua lớp áo của hắn.
Trên đường là vô số người dân qua lại, kẻ thì chạy việc, kẻ thì đi làm muộn. Người dân tấp nập qua lại, thật may là động tĩnh vừa nãy của hắn không bị ai phát hiện, có lẽ nó cũng không quá lớn để đủ bị chú ý.
Mặt đường trơn bóng, hắn thậm chí có thể soi bản thân thông qua mấy vũng nước đọng trên đường, cơn mưa vẫn tiếp tục rơi.
Hắn thở dài, quá mệt mỏi sau những gì phải đối mặt hôm nay. Ban đầu thì hắn không định chơi Đệ Ngũ Ma Pháp đâu, nhưng mà do cái bóng đỏ kia xuất hiện nên hắn dùng luôn. Dù sao cũng bị coi là phần tử đe dọa đến thế giới rồi, nên dùng luôn cũng chẳng sao.
Phản Vệ Chi Lực của Ức Chỉ Lực có liên quan đến Arcueid, hắn không biết cô nàng có nhận được ý chí của Ức Chỉ Lực rằng hắn đang là phần tử đe dọa đến sự tồn vong của thế giới không nữa.
Có lẽ là không. Ức Chỉ Lực không có cảm xúc, vậy nên hắn đoán là cái thứ này sẽ tưởng là hắn đã chết rồi.
Nếu là thế thật thì hắn sẽ rất mừng. Nói qua một chút về Phản Vệ Chi Lực thì nó là một thiết bị an toàn do một Thế giới tạo ra để tự bảo vệ mình trước sự tuyệt chủng và đồng nghĩa với Thế giới mà nó đại diện. Nên cú đó mà hắn không kịp triệu hồi bản thân là hắn vĩnh biệt cụ chắc luôn.
Mấy cái Ma Pháp này thật sự chẳng có cái nào bình thường cả. Dẫu sao chúng đều là Ma Pháp (魔法, Mahō?, Magic), còn được gọi là Ma Pháp Chân Chính (True Magic) hoặc Phép Phù Thủy (Sorcery) trong một số bản dịch khác, là những điều Thần Bí cao cấp nhất, vượt xa Ma Thuật (魔術, Majutsu?, Magecraft/Thaumaturgy) và tất cả khoa học cùng thời.
Cũng chính là thứ đã giúp cho Thần Bí không hoàn toàn bay màu. Vì Ma Pháp không thể được lý giải bằng khoa học và Ma Pháp có thể lý giải được bằng khoa học thì sẽ không phải Ma Pháp.
Nắm giữ được Màu Xanh Ma Pháp (Đệ Ngũ Ma Pháp cũng được gọi với cái tên này) giờ thì hắn có thể làm một số trò vui liên quan đến Du Hành Thời Gian (時間旅行, Jikan Ryokou?, Time Travel) mà chính xác hơn là có thể thao túng thời gian.
Đối với vấn đề Mạch ma thuật của bản thân và ma lực thì hắn không lo lắm, bản thân hắn đã chính là người chơi hệ ma pháp rồi, chỉ là phong ấn sức mạnh của bản thân do nhiệm vụ chính tuyến mà thôi. Nên giờ khi có được Ma Pháp thì hắn vẫn dùng nó một cách bình thường. Nhưng chắc sẽ không vô hạn vì hiện tại Ma lực của hắn... Là có hạn.
Zu thử nhặt lá cây mà hắn thấy được ở lề đường, hắn xé nó ra làm đôi rồi dùng Ma pháp chuyển sự tổn thương của nó đến một tương lai gần và đưa cái lá này trở về trạng thái 5 phút trước.. Cái lá cây khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Zu nhíu mày, sự tổn thương này không hoàn toàn biến mất. Nó chỉ được gửi đến một tương lai xa, nơi mà hiện tại nếu không đạt được đủ điều kiện thì sẽ không tiến tới dòng thời gian đó. Vậy nên, nếu hắn có thể bằng cách nào đó khiến cái lá này bước vào cái dòng thời gian mà sự tổn thương của nó được chuyển đến thì nó vẫn sẽ bị xé làm đôi dù hắn không ở đó.
Hiện tại còn chưa đến chiều, nhưng hắn không muốn lên trường cấp 3 Misaki đâu, vì hiện tại trên đó toàn là cơm chó về việc Ciel, Satsuki quan tâm Shiki thôi. Nghe ít thì được nhưng nghe nhiều thì cũng ngán.
Hắn đặt lại cái lá xuống lề đường, đội mũ trùm đầu của áo khoác lên, lặng lẽ trở về căn biệt thự của Arcueid.