Chương 19: Khống thời tháp

Triệu Phong sau khi tiếp tục đi 1 ngày đường cuối cùng cũng đến được thị trấn đó, lúc này hắn đang dạo trên đường. Trấn này không phải là nơi đông đúc tấp nập gì nên trên đường chỉ bày vài sạp bán hàng, nơi đây chủ yếu là quán ăn quán rượu vì thường xuyên có tu luyện giả hoặc dong binh đoàn ra vào Ám địa sâm lâm, Triệu Phong đang tìm một quán ăn vừa mắt vì hiện tại hắn đã không cần phải lo lắng vì tiền bạc sau khi đã " cướp " được từ bọn người kia. Phải nói đó là lần đầu tiên hắn giết người vì trước đây toàn săn bắt yêu thú, cảm giác giết người này quả thật ... không tệ. Sau khi ăn một bữa no nê tại một tửu lâu hắn ưng ý, Triệu Phong bây giờ đang tiến về nơi gọi là Lam Thiên thương hội kia nhầm tìm hiểu về truyền tống trận, đến nơi hắn mới được biết rằng truyền tống trận này mỗi 5 ngày mới mở 1 ngày vì truyền tống trận không phải tồn tại vĩnh viễn mà cách một thời gian cần một vị Đấu Đế đến tiến hành tu bổ không thể dùng liên tục một cách phung phí nên mới có quy định 5 ngày mở 1 này, lần mở trước là 3 ngày trước nên Triệu Phong phải đợi đến ngày mốt, tất nhiên phải đợi vì không còn cách nào khác huống chi có truyền tống trận này còn hơn phải đi đường nữa tháng, cũng vì thế mà Triệu Phong có cơ hội tham gia đấu giá hội vào ngày mai. Sau khi lượn tiếp một vòng không có gì làm hắn đến một khách điếm thuê 1 phòng vì trời đã tối.

Trong lúc ngủ Triệu Phong cảm nhận được có vài luồng khí tức xoẹt qua, hắn lập tức ngồi dậy đuổi theo hướng đám người đó, đến một trang viên không xa Triệu Phong nghe mơ hồ có tiếng đánh nhau, hắn tự hỏi con người bây giờ thật thích đánh nhau, đến nơi nép vào một góc trên mái nhà nhìn xuống, hắn thấy lúc này có 4 tên áo đen bịt mặt đang bị quần công bởi khoảng 7 người khác có thể là người nhà này. 4 người này có 3 Đấu sĩ 1 Đấu tướng còn đám người quần công kia chỉ toàn Đấu sĩ, đứng cách đó không xa là một tên mặt trắng khoảng hơn 20 tuổi lúc này vẻ mặt đầy tức giận vì 4 người kia hắn chắc chắn là người của gia tộc đối đầu với gia tộc hắn, vì đấu giá hội lần này có thứ mà cả 2 gia tộc đều muốn có nhưng không ngờ phía bên kia lại cho người đêm khuya lén lút đến cướp của, ý đồ làm cho hắn không thể tham gia đấu giá, không phải là ám sát vì trước khi có được thứ kia không thể làm việc gì quá mức dẫn đến hậu quả cá chết lưới rách, rất may hắn phát hiện kịp thời nếu không hắn sẽ thành tội đồ. Triệu Phong trên cao đánh giá một vòng quả thật chiêu mộ được một đám Đấu sĩ thì không phải thế lực tầm thường. Đánh một hồi nhưng không có kết quả gì tên Đấu tướng xuất ra vũ kỹ hệ thổ dựng thành một bức tường xung quanh bảo vệ bọn người áo đen, sao một hồi bọn người bên ngoài loay hoay 4 người áo đen lập tức lợi dụng cơ hội trốn thoát nhưng 1 tên bị bắt lại và lập tức bị vài chục vết chém vào người bỏ mạng, 3 người khác chạy thoát để lại tên mặt trắng gầm lên chửi rủa. Triệu Phong thấy không còn gì thú vị nữa liền bỏ về phòng tiếp tục ngủ.

Sáng hôm sau, sau khi xuống lầu dùng bữa sáng Triệu Phong đi đến Lam Thiên thương hội, Đấu giá trường nằm bên cạnh Lam Thiên thương hội này, lúc Triệu Phong đến nơi ở đây đã đông nghịt người có người đưa ra lệnh bài chứng thực gì đó có người trực tiếp đi vào, Triệu Phong cũng đi vào tìm cho mình một góc rồi đứng chờ, hắn nhìn sang thấy đoàn người của tên mặt trắng lúc tối đã bước vào chuẩn bị lên tầng 2 dành cho thượng khách thì chợt bên ngoài cũng có đoàn người tiến vào, đám người này có 7 người dẫn đầu là một thiếu phụ ngoài 30 nhan sắc bình thường nhưng nhờ trang phục và trang sức mang trên người nên có thể nói là không tệ, Triệu Phong nhận ra đi phía sau thiếu phụ trong đó có 3 người hắn quen thuộc chính là 3 người mặc áo đen bịt mặt tối hôm qua. Quả nhiên khi tên mặt trắng thấy thiếu phụ tiến vào liền tức giận nhìn đám người bằng ánh mắt đầy bất thiện, 3 người đi sau thiếu phụ cũng nhìn tên mặt trắng toả ra sát khí, riêng thiếu phụ chỉ nhìn tên mặt trắng nhếch miệng khinh thường một cái trực tiếp đi qua người hắn tiến lên trên lầu. Tên mặt trắng tức giận run bần bật nhưng vẫn kìm chế đi lên lầu vì đây là địa bàn của Lam Thiên thương hội không ai dám làm loạn.

Sau khi đông đủ đấu giá liền tiến hành, người chủ trì là một ông lão cấp bật Đấu tướng, bắt đầu đa số đều là linh thảo, đan dược và vũ kỹ cấp thấp, sau đó đến huyền khí linh khí. Triệu Phong chỉ đến xem vì tiền hắn có được từ Tiêu Vinh và một ít từ những xác chết kia cộng lại khoảng 1 ngàn 3 trăm lượng bạc, cộng với số yêu hạch có được phải nói là không ít nhưng để có thể chạm tay vào những vật hắn hứng thú ở đây là hoàn toàn không thể, hắn chỉ muốn xem để giết thời gian. Hắn hứng thú với một tòa tháp đen được thiệu phụ kia đấu giá được khi cố tình đấu giá trêu tức tên mặt trắng kia, tuy chỉ được lão già thông báo là vật của một người có được từ bí động ở nơi khác khi mang đến đây gửi để đấu giá nhưng không biết công dụng là gì nhưng khi vật này xuất hiện hệ thống đã thông báo cho Triệu Phong biết giá trị của bảo tháp này, nó được gọi là Khống thời tháp là bảo vật cấp thiên chỉ dưới thần cấp, có 2 tầng, người dùng có thể điều khiển thời gian bên trong tháp nhanh hoặc chậm hơn bên ngoài gấp 100 lần, đối với sinh vật sống chỉ có tác dụng khi mục tiêu không phản kháng, rất thích hợp cho luyện đan sư. Triệu Phong nghe thế liền hứng thú nhưng vẫn tiếp tục ngồi xem đấu giá dù sao trong nơi này cũng không làm gì được. Cuối cùng cũng đến vật cuối cùng, khi nhìn không khí xung quanh và sắc mặt đám người thiếu phụ và tên mặt trắng kia Triệu Phong liền biết được họ đều đến đây để chờ vật này.