Triệu Phong trong ngóng vật phẩm đấu giá cuối cùng là gì mà 2 gia tộc kia phải tranh giành sức đầu mẻ trán như thế, nhưng để hắn phải thất vọng vì vật đó chỉ là một quyển vũ kỹ địa cấp kim hệ, nhưng cũng không thể trách vì đối với những gia tộc bình thường thế này quả thật địa cấp là vô cùng quý giá chỉ cần 1 bên có được thì thực lực 2 phía sẽ chênh lệch rõ rệt nhưng đối với Triệu Phong thì chẳng có một chút giả trị gì vì vũ kỹ toàn dấu chấm hỏi kia của hắn tùy thuộc vào linh lực sử dụng uy lực thay đổi tùy ý mà không phải bị giới hạn tổn hao một lượng linh lực nhất định theo giai cấp vũ kỹ như thế kia. Cuối cùng vì không lường trước được số lượng ngân lượng của tên mặt trắng kia nên thiếu phụ đã để tên kia đấu giá được, nhưng không vì vậy mà làm sắc mặt thiếu phụ thay đổi gì vẫn luôn treo một nụ cười kì lạ còn tên mặt trắng khi thấy nụ cười đó thì mặt ngày càng đen lại. Tuy không biết là chuyện gì nhưng Triệu Phong đoán được sắp có một trận gió tanh mưa máu sắp diễn ra, khi thấy đám người đều rời đi Triệu Phong lập tức bám theo vì hắn rất hứng thú với vật gọi là Khống thời tháp kia.
Rời khỏi đấu giá trường đoàn người mặt trắng lập tức phi ngựa rời trấn mà không trở lại trang viên, Triệu Phong khi ra đến chỉ thấy đám người mặt trắng chạy phía trước mà không thấy đám người thiếu phụ kia đâu, hắn mặc kệ lập tức đuổi theo bọn người tên mặt trắng vì chắc chắn theo tên này thì sẽ gặp được đám người thiếu phụ giữ Khống thời tháp kia, Triệu Phong thôi động kỹ năng phong hệ liên tục đuổi theo đoàn người ngựa, vì có hệ thống liên tục hấp thu linh khí xung quanh cải tạo cơ thể nên khi dùng những kỹ năng này thì linh lực Triệu Phong tiêu hao không đáng kể, vốn kỹ năng phong hệ này dùng đi đường rất tiện lợi nhưng vì phải cải tạo cơ thể và cũng không có chuyện gì gấp gáp nên bình thường Triệu Phong không dùng đến, tất nhiên thăng cảnh giới là quan trọng hơn.
Như dự đoán, đoàn người rời khởi trấn khoảng 10 dậm thì dừng lại, Triệu Phong liền đáp lên một cái cây cách đó không xa mà nhìn xuống quan sát hoàn cảnh. Quả nhiên tên mặt trắng dừng lại là do phia trước bị một đám người chặn lại mà không ai khác chính là đám người thiếu phụ nọ, nhìn đội hình quả thật không đoán trước được, tên mặt trắng là Đấu sĩ lục tinh phía sau hắn ngoại trừ 7 tên Đấu sĩ tối đó còn có thêm 2 đấu sĩ cữu tinh quả nhiên là giấu bài, thiếu phụ kia là nhị tinh Đấu tướng theo đó là 5 Đấu sĩ cùng 1 Đấu tướng mà Triệu Phong thấy hôm trước. Lúc này tên mặt trắng mở miệng:
- Tiện nhân, thông minh thì nhường đường, thực lực 2 bên chắc ngươi cũng biết nếu ngoan cố kết quả không thể lường trước đâu.
Nghe vậy nét cười trên mặt thiếu phụ càng đậm làm mặt tên kia càng đen, nàng lẳng lơ đáp lời:
- Ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi cứ vậy mang địa cấp vũ kỹ về gia tộc sao? dù sao chúng ta cũng từng thân mật, sao ngươi không nể tình xưa mà tặng nó cho tỷ, ngươi thấy sao?
Nghe vậy mặt tên kia càng sầm xuống, mà đám người theo sau 2 bên đều tỏ vẻ bất ngờ vì bọn chúng chỉ được gia tộc 2 người này ra giá cao thuê, cũng vì chuyện này 2 gia tộc đã hao tốn không ít tiền của. Việc này càng làm Triệu Phong tò mò 2 gia tộc có vẻ đều muốn diệt nhau vậy quan hệ 2 người này là gì nhưng hắn vẫn tiếp tục theo dõi. Thiếu phụ tiếp tục nói:
- Không phải lúc trước ngươi luôn nói lời đường mật dụ dỗ ta sao? Lúc chinh phục được ta không phải ngươi cảm thấy rất thành tựu mà, vì sao bây giờ gặp lại nhìn ngươi như muốn giết ta như vậy, ta thật thương tâm a, nhưng mà phải nói ngươi vẫn kém cha ngươi một chút chậc chậc....
Dường như không muốn nghe thiếu phụ nói tiếp tên mặt trắng gầm lên một tiếng ra hiệu đám người phía sau giết tới, rất nhanh loạn thành một đoàn, Triệu Phong trên cây nhìn đám người đánh nhau mà hắn thấy tẻ nhạt. Có vẻ đám người của thiếu phụ kia rất ăn ý tên Đấu tướng vừa đánh vừa bảo hộ những tên Đấu sĩ phe hắn khỏi những chiêu chí mạng, rất nhanh chiến cuộc kết thúc, bất ngờ là toàn quân tên mặt trắng trừ hắn đang sáp chết ra thì đều bị diệt, phe thiếu phụ mất 2 chỉ còn 5 người bao gồm thiếu phụ và tên Đấu tướng nhưng có vẻ họ cũng khá chật vật. Triệu Phong ngáp dài cuối cùng cũng đến lúc, hắn nhảy xuống xuất hiện tại hiện trường dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người, tên Đấu tướng thấy đột nhiên xuất hiện một người lạ mặt liền tung chưởng nhào tới, dù sao lúc này hắn cực kỳ suy nhược nên Triệu Phong chỉ phất tay một cái làm hắn bị đánh lùi phun ra một ngụm máu. Tên mặt trắng thấy thế liền kêu lên:
- Vị tiền bối này xin cứu giúp vãn bối, gia tộc vãn bối nhất định báo đáp khiến tiền bối hài lòng.
Thiếu phụ thấy người đến cứ tưởng là người của tên mặt trắng khiến nàng suýt chết vì sợ hãi nào ngờ nghe tên kia nói vậy nàng liền thở phào nhưng cũng lên tiếng:
- Vị này ân oán giữa chúng ta xin các hạ đừng nhúng tay vào, tiểu nữ xin chân thành cảm kích nếu các hạ có yêu cầu gì xin cứ mở miệng, tiểu nữ quyết không từ chối.
Nói rồi nàng ném cho Triệu Phong một cái mị nhãn nhưng với nhan sắc đó Triệu Phong không để vào mắt. Nhưng khi thấy hành động của thiếu phụ như thế tên mặt trắng đang quỳ dưới đất lập tức kêu lên:
- Tiền bối đừng nghe lời ả nói, ả chính là mụ lừa đảo, xin đừng tin bất cứ gì ả nói.
Triệu Phong bị khơi lên tính tò mò liền hỏi:
- Ngươi có vẻ hiểu biết về nàng? Lúc nãy ta nghe có vẻ 2 người có vẻ có một đoạn tình duyên, nhưng gia tộc 2 bên lại như thế, có chút kì lạ có thể kể ta nghe một chút?
2 người nghe thế liền biết người này đứng một bên xem nãy giờ có vẻ muốn ngư ông đắc lợi nhưng 2 người đều không dám nói gì, riêng tên mặt trắng nghe đến 2 chử " tình duyên" hắn rùng mình một cái nghĩ về việc kia vẻ mặt hắn có chút khó xử. Nhưng thấy vẻ mặt mất hứng của Triệu Phong hắn hít sâu một hơi cố gắng kể lại chuyện cũ.