Trong lúc Triệu Phong suy nghĩ ngẩn ngơ thì ở Thiên Lang thành, trong một đình viện ưu tịch nằm trong khuôn viên Lưu gia một thân ảnh gầy gò đang ngồi bên cửa sổ tay chống cằm mà nhìn trời đêm, đây chính là Lý Nhã lúc này nàng mặc một bộ vàng nhạt y phục, vai khoát một tấm áo khoát bằng nhung tuy đã 35 nhưng vẫn không che nổi xuân vận ngày nào, gương mặt xinh đẹp với đôi mắt trong veo mang chút ưu buồn, thân hình đã sinh qua một lần tuy không còn thon thả như thiếu nữ nhưng nếu so sánh với những thiếu phụ cùng tuổi tuyệt đối nàng xếp tốp đầu. Nàng thở dài, đã 4 năm kể từ khi chàng mất cũng là ngần ấy năm nàng bị giam lỏng nơi này, Triệu Hàn sau khi đón nàng từ Túc thôn thì đã mang nàng đến đây mà không phải là nhà người quen năm xưa của Lục lão. Lý Nhã chấp nhận không về thành mà ở Túc thôn đợi Triệu Phong đón Triều Hàn về gặp mặt trong những dịp lễ tết, chấp nhận gặp con mỗi năm một lần chỉ vì nàng muốn tránh mặt chủ nhân đình viện này không ngờ hiện tại lại còn ở trong nhà của người đó.
Lúc này cửa phòng mở ra, nghe tiếng động này nàng cả người run lên, quay đầu nhìn lại thì thấy 2 bóng người tiến vào chính là con trai nàng Triệu Hàn và người kia Lưu Phạm. Triệu Hàn đã 16 tuổi lớn lên có 6 phần giống Triệu Phong nhưng vì từ nhỏ sống ở Thiên Lang thành nên thân thể mảnh khảnh như bao công tử gia khác, điều này cũng do Lưu Phàm mà ra. Lưu Phàm bây giờ ngoài vẻ chính chắn bên ngoài ra thì nhìn hắn không khác gì ngày xưa, 7 năm trước trong một lần có việc phải về Lưu gia, Lưu Phàm tình cờ biết được Triệu Hàn là con trai của Lý Nhã Triệu Phong, hắn nhớ lại chuyện xưa người con gái mà đến giờ hắn vẫn không quên được, trong một phút tức giận hắn đã suýt ra tay giết Triệu Hàn với mục đích hả giận, nhưng cũng trong lúc đó hắn nghĩ ra một kế sách miệng hắn treo lên một nụ cười tàn độc, Lưu Phàm quyết định không trở về tông môn mà ở lại Thiên Lang thành này để thực hiện kế hoạch, Lưu Phàm bắt đầu thu phục Triệu Hàn bằng cách hứa giúp Triệu Hàn gia tăng thực lực gia nhập tông môn, cung cấp tiền bạc cho Triệu Hàn, rất nhanh những lời dụ dỗ kia làm cho Triệu Hàn đem người cha ruột quanh năm gặp vài lần kia vứt sau đầu, với thực lực tứ tinh Đấu tướng của Lưu Phàm cộng thêm Lưu gia có một vị nhị tinh Đấu hoàng bảo hộ chưa kể thế lực tông môn sau lưng hắn huống chi người này rất tốt với hắn nên Triệu Hàn liền đem người này xem như cha mình. Sau vài năm tẩy não Triệu Hàn, Lưu Phàm bắt đầu kế hoạch tiếp theo, hắn biết được việc phát hiện động phủ trong Ám địa sâm lâm nên đã đề cử với Cỗ Thanh cho Triệu Phong tham gia nhiệm vụ, Cỗ Thanh không chút phòng bị cứ tưởng thời gian qua Lưu Phàm tốt với Triệu Hàn là vì biết hắn là con Lý Nhã, còn việc đi động phủ chỉ là nể tình xưa mà muốn giúp gia đình Triệu Phong sống thoải mái một chút, nghe vậy Cỗ Thanh liền đồng ý và đem sự việc nói lại cho Cỗ Minh nhưng chuyện người đề cử là Lưu Phàm hắn lại không nói cho Cỗ Minh vì bản thân hắn sợ Cỗ Minh sẽ đem chuyện nói cho Triệu Phong khiến khơi lại biến cố kia mà làm Triệu Phong từ chối, Cỗ Thanh đâu biết quyết định này của hắn đã làm nên bao sóng gió. Lưu Phàm đem chuyện này nói cho Cỗ Thanh mà không phải Cỗ Minh vì hắn biết với tính cách khù khờ, cương trực của Cỗ Thanh nhất định vì sợ Triệu Phong từ chối cơ hội này nên chắc chắn sẽ không đem chuyện về hắn kể cho Cỗ Minh, riêng nếu trực tiếp nói cho Cỗ Minh với đầu óc làm thành chủ bao năm của hắn cho dù không phát hiện điều gì thì mọi việc cũng không dễ dàng như vậy. Sau khi biết Triệu Phong nhận lời Lưu Phàm lập tức sai người âm thầm đi theo đoàn người Triệu Phong, việc xuất hiện của con Độc nhãn Bạch hổ chính là nằm trong kế hoạch của Lưu Phàm, nhưng không ngờ giữa chừng lại xảy ra biến cố, cho đến khi người của hắn phái đi báo về đoàn người Triệu Phong sau khi vào hang động đã mất tích, khi nghe được xác nhận của thủ hạ Cỗ Minh khi trở về từ đợt truy tìm thì lúc này Lưu Phàm mới bảo Triệu Hàn đón Lý Nhã đến nơi đây. Hắn không lập tức ép hôn Lý Nhã bởi vì hắn vẫn chưa chắc chắn Triệu Phong đã chết, nếu lỡ sau này hắn trở về điều tra ra thủ phạm thì tuy với thực lực Triệu Phong thì không đáng ngại nhưng với sự giúp sức của Cỗ gia thì Lưu gia chưa chắc chống chọi được. Vì thế đến tận bây giờ 4 năm sau, khi Lưu Phàm không còn đủ kiên nhẫn hắn mới thông báo cả thành về việc thành hôn giữa hắn và Lý Nhã.
Lúc này sau khi tiến vào phòng Triệu Hàn bước nhanh đến trước mặt Lý Nhã mà nhẹ giọng:
- Nương, dù sao lão cha cũng đã chết 4 năm rồi, Lưu thúc rất tốt với chúng ta, tình cảm thúc ấy dành cho nương chắc nương cũng hiểu được, cho dù thế nào thì con cũng xin nương hãy suy nghĩ về tương lai chúng ta hoặc chí ít là tương lai hài tử người mà đồng ý hôn sự này.
Nói xong Triệu Hàn xoay người rời khỏi phòng, khép cửa lại bỏ mặc Lý Nhã lặng lẽ rơi nước mắt ngồi đó. Kết chương.