Chương 312: Chương 157 Âm Dương Lốc Xoáy, Âm Dương Ngư (Thượng)

Diêu Khiêm Thư tức giận đến toàn thân run lên, thế nhưng hắn cũng không hề phản bác. Hiển nhiên là, gã thanh niên tóc vàng kiêu ngạo này, quả thực cũng có thực lực tương đối cường hãn.

Ngao Phong nhàn nhạt nói:

- Xem ra, kẻ phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ kia căn bản không có khả năng là người này. Khiêm Thư, ngươi nhìn nhầm người rồi.

Cơ Động vẫn thờ ơ lạnh nhạt. Trong đám người trước mặt này, ngoại trừ Diêu Khiêm Thư ra, ba nam bốn nữ còn lại, mỗi một người đều toát ra vẻ cao ngạo mục hạ vô nhân. Ánh mắt nhìn mình nếu không phải là khinh thường thì cũng là không để vào mắt. Nhất là gã Mậu Thổ Thánh Đồ Ngao Phong lớn tuổi nhất kia, càng rõ ràng là có thêm vài phần địch ý.

Sau lần thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ, tinh thần lực của Cơ Động được nâng cao rất nhiều, khả năng quan sát của hắn cũng có thể nói là vô cùng sắc sảo. Đứng bên ngoài quan sát tỉ mỉ thần thái của đám người trước mặt, chỉ dựa vào biến hóa của thần sắc, cũng đã nhìn ra được khá nhiều việc.

Trên mặt toát ra một tia mỉm cười, Cơ Động lắc lắc đầu quay sang Diêu Khiêm Thư, nói:

- Ngươi xem đó, ta đã sớm nói với ngươi rồi, ta cũng không phải Thiên Can Thánh Đồ gì cả, ngươi lại không tin. Các ngươi cũng không cần đứng trước mặt ta chê lên trách xuống nữa. Các ngươi đơn giản chính là sợ ta tranh giành vị trí Thánh Vương gì đó của các ngươi thôi chứ gì. Ta hiện tại khẳng định nói với các ngươi rõ ràng, cái gì mà Thánh Vương, Thánh Đồ, ta đều không có hứng thú. Các ngươi cũng không cần phải lo lắng gì cả. Bắt đầu từ bây giờ, ta và các ngươi cũng không có bất cứ quan hệ gì. Các ngươi có thể đi rồi.

Cơ Động nói rất bình tĩnh. Nhìn sự bình tĩnh kia của Cơ Động, đám Quang Minh Thánh Đồ kia cũng không khỏi toát ra vẻ ngạc nhiên. Bọn họ hiển nhiên không nghĩ đến, Cơ Động lại có thể nói như vậy.

Diêu Khiêm Thư vội la lên:

- Cơ Động, ngươi không nên xúc động. Thiên Can Thánh Đồ cần ngươi.

Cơ Động thản nhiên cười:

- Ngươi không cần phải nói nữa. Hà tất phải ép mình ép người cơ chứ. Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục rộng lớn như vậy, lẽ nào các ngươi không thể tìm ra được Bính Hỏa Thánh Đồ cùng với Đinh Hỏa Thánh Đồ hay sao? Huống chi, các vị nhìn qua đều là những người có thực lực cường đại, cho dù không có Bính Hỏa Thánh Đồ và Đinh Hỏa Thánh Đồ cũng không ảnh hưởng gì mà.

Diêu Khiêm Thư còn định nói thêm gì nữa, đã bị Ngao Phong nắm vai kéo lại, cười lạnh một tiếng:

- Người ta đã không thừa nhận mình là Thánh Đồ, ngươi còn nói nhiều nữa làm gì. Ngươi tên là Cơ Động đúng không? Nơi này là Thánh Tà Đảo, chúng ta tạm thời cũng không tính toán với ngươi. Đợi khi rời khỏi Thánh Tà Đảo, chúng ta sẽ đích thân đến tìm ngươi thu hồi Hỏa Hệ Pháp Trận. Ngũ Hành Pháp Trận, chỉ có Thiên Can Thánh Đồ mới có tư cách tu luyện.

Cơ Động lạnh lùng cười:

- Như vậy ta sẽ đợi đại giá của các vị. Không hổ là Thiên Can Thánh Đồ a, quả nhiên có thể lấy đại cục làm trọng, cũng biết trên Thánh Tà Đảo không nên đấu đã lẫn nhau.

Diêu Khiêm Thư nhìn Cơ Động, trong mắt tràn ngập vẻ áy náy. Nhưng hiện tại, hắn một người không thể chống lại bảy. Cơ Động cũng đã hoàn toàn biểu lộ thái độ của mình, hắn có nói thêm nữa cũng đâu có ý nghĩa gì đâu.

Nhìn theo tám vị Thiên Can Thánh Đồ bỏ đi, nhãn thần Cơ Động dần dần lạnh lùng lên. Không biết vì sao, ở trong lòng hắn đột nhiên có một loại cảm giác không ổn. Cũng không phải bởi vì vừa rồi đám người đó ngạo mạn vô lễ. Đối với bọn họ, Cơ Động căn bản là không hề để tâm suy nghĩ, hoặc là nói, hắn căn bản là không đem đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ này để trong mắt. Đối với đám người cao ngạo mục hạ vô nhân này, có thể làm được đại sự mới là lạ. Dự cảm không tốt của hắn, chính là bởi vì nhớ lại lúc tiếp xúc với đám người Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ. Từ cách cuộc nói chuyện giữa Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử và Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ, hắn tựa hồ nghe được hai người từng nhắc qua một người: 'Lão Đại'. Ít nhất hắn có thể khẳng định, Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ tuyệt đối cũng không giống như Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ, chia năm xẻ bảy như vậy. Hiện nay cũng chưa thành vấn đề gì, nhưng đến khi thực lực hai bên cùng đạt đến một trình độ nhất định, Ngũ Hành Phối Hợp, các loại ma kỹ Cực Hạn Ma Lực tổ hợp... chỉ sợ thực lực hai bên cũng sẽ xuất hiện sự chênh lệch đáng kể.

- Đám người này là ai? Sao lại kiêu ngạo như vậy? Cái gì mà Thánh Đồ, Thánh Vương, Cơ Động, ta nghe mà không hiểu gì cả.

Lam Bảo Nhi thoáng giận, nói.

Cơ Động thản nhiên cười, quay sang hai vị Lục Quan ma sư của Thiên Can Quân Đoàn, áy náy gật đầu, lúc này mới nói:

- Không có gì, chỉ là một đám người vô vị, tự cho mình là nhất mà thôi. Không cần để ý đến bọn chúng.

Hắn cũng không cần ai phải xem trọng. Thực lực mới chính là phương pháp chứng minh bản thân mình tốt nhất.

Những lời gã thanh niên tóc vàng tên Quản Nhược kia nói cũng không sai, hiện tại hắn, thân thể hoàn toàn suy nhược, ma lực cũng chưa có khôi phục lại. Nhưng hắn đương nhiên cũng không có thanh minh gì với đám người kia. Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Mặc dù đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ này bản thân đều có Cực Hạn Ma Lực, nhưng ngoại trừ Diêu Khiêm Thư ra, trong mắt của Cơ Động, bọn họ ngay cả heo cũng không bằng.

Làm như cũng chưa từng phát sinh ra chuyện gì vậy, Cơ Động lại một lần nữa quay lại trong rừng cây. Ăn một ít thức ăn mà Lam Bảo Nhi chuẩn bị cho hắn, sau đó lập tức phóng thích ra Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, bắt đầu tu luyện.

Ba thành ma lực, đã đủ cho hắn duy trì song song hai cái Pháp Trận. Âm Dương Lốc Xoáy thủy chung duy trì trạng thái Âm Dương Cân Bằng. Dưới tình huống như vậy, ma lực hắn lấy tốc độ cực kỳ nhanh, dần dần phục hồi lại.

Một lần tu luyện này, Cơ Động chỉ tốn mất hai canh giờ. Không chỉ là khôi phục lại ma lực, khi ma lực hắn khôi phục lại đến trạng thái tốt nhất, hắn bắt đầu điều chỉnh lại thân thể mình.

Thân là lực lượng căn nguyên nhất của song hệ ma lực của Cơ Động, Hỗn Độn Chi Hỏa mặc dù Cơ Động không có khả năng trực tiếp sử dụng, nhưng mà, có sự tồn tại của nó, quá trình khôi phục nguyên khí của Cơ Động cũng sẽ nhanh hơn một bậc. Khi hắn càng rót nhiều ma lực vào nuôi dưỡng Hỗn Độn Chi Hỏa, Hỗn Độn Chi Hỏa sẽ càng tản mát ra một tầng hỗn độn khí tức mãnh liệt hơn, thúc dục hỗn độn chi khí trợ giúp Cơ Động khôi phục ma lực. Điều này tự nhiên là một chuyện tốt.

Khổ chuyến tuyệt đối không phải là không có tác dụng. Lần này gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, trải qua nhiều lần khổ chiến, rốt cuộc sau khi Cơ Động trải qua hai canh giờ khổ tu, khôi phục hoàn toàn thực lực, hắn nhất thời có một cảm giác như phá kén thành bướm vậy.

Chìm đắm trong trạng thái tu luyện, Cơ Động mãi không muốn kết thúc, bởi vì, hắn lúc này đang vô cùng kinh hỉ.

Cái kinh hỉ đầu tiên chính là, ma lực hắn đã tăng cấp. Trải qua quá trình vào sinh ra tử lúc trước, ma lực hắn đã trực tiếp tăng lên đến bốn mươi chín cấp. Từ sau khi đột phá Tứ Quan, tốc độ gia tăng ma lực rõ ràng giảm đi rất nhiều. Hắn vừa mới một phá bốn mươi tám cấp không bao lâu, có thể trong thời gian ngắn như vậy lại đột phá. Có thể thấy được, phóng thích ra một cái Siêu Tất Sát Kỹ mang lại cho hắn nhiều ảnh hưởng đến mức nào. Chỉ cần tăng thêm một cấp nữa, hắn sẽ có thể đột phá cảnh giới Ngũ Quan a! Đến lúc đó, sẽ là một sự tăng vọt về chất nữa. Tam Quan là mượn lực bên ngoài, Tứ Quan là khống chế ngoại lực. Như vậy, Ngũ Quan thì sẽ như thế nào?