Chương 311: Chương 156 Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ (Hạ)

Cơ Động tự nhiên cũng không biết Lam Bảo Nhi đang suy nghĩ cái gì. Hắn vừa điều hòa hô hấp của mình vừa thong thả thúc dục Âm Dương Lốc Xoáy dần dần tăng tốc lên, hấp thu Hỏa nguyên tố trong không khí, vừa hồi tưởng lại những trận kịch chiến từ khi mình tiến vào Thánh Tà Chiến Trường.

Trong các trận chiến đó, cái làm hắn cảm nhận sâu sắc nhất, không thể nghi ngờ là cái Siêu Tất Sát Kỹ do hai cái Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương tổ hợp lại phát sinh ra. Một màn đó đã để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc trong lòng hắn. Lúc này có thời gian hồi tưởng lại, bình tĩnh phân tích, làm cho hắn càng lĩnh ngộ sâu sắc hơn. Điều hắn có thể khẳng định chắc chắn chính là, lần này Siêu Tất Sát Kỹ xuất hiện, có thể nói là hoàn toàn trùng hợp. Bất luận là kỹ năng kia đến tột cùng là uy lực có đạt đến trình độ Siêu Tất Sát Kỹ hay không, nhưng Cơ Động cũng hiểu được, cái đó cũng không phải dựa vào lực lượng của mình mà thi triển ra được. Sở dĩ hắn có thể hoàn thành, thật ra là nhờ Ngũ Hành Pháp Trận giúp đỡ mà thôi.

Lúc hai Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương dung hợp lại, đã hấp thu toàn bộ ma lực của Cơ Động, thậm chí toàn bộ ma lực của Nhật Thực Phượng Hoàng Hỏa Nhi, đồng dạng cũng hấp thu toàn bộ ma lực Hỏa nguyên tố trong phạm vi một ngàn thước vuông trong không khí. Mà ngay trước đó, Cơ Động cũng vừa mới phóng thích Tứ Long Tứ Xà, cùng với Tất Sát Kỹ của Bạch Kim Thiên Bằng va chạm với nhau. Mỗi một đầu Tứ Long Tứ Xà kia, có thể nói là tương đương năm ma lực của hắn. Mặc dù sau khi va chạm với Tất Sát Kỹ của đối thủ, ma lực đã bay tán loạn trong không trung, nhưng những Hỏa nguyên tố của nó vẫn còn tồn tại trong không khí. Đúng là bởi vì hấp thu vô số ma lực như thế, nên tổ hợp Tất Sát Kỹ của Cơ Động mới có thể thi triển ra, tạo thành một cái Siêu Tất Sát Kỹ. Nói cách khác, phải nhờ tập hợp ma lực của bốn, năm Cơ Động, hơn nữa thêm ma lực Hỏa Nhi, cùng với Hỏa nguyên tố trong không khí, kết hợp với hai Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương dung hợp lại, tạo thành sự biến hóa về chất, mới có thể sinh ra được cái Siêu Tất Sát Kỹ kia.

Cơ Động tự hỏi, cho dù hắn một lần nữa ngưng tụ, tồn trữ lại Tứ Long Tứ Xà, cũng không nhất định có khả năng thi triển ra một kích như vậy nữa. Mặc dù là như vậy, nhưng kinh nghiệm một lần thi triển này, không hề nghi ngờ mở ra cho hắn một con đường mới để lĩnh ngộ Siêu Tất Sát Kỹ.

Không cần lo lắng đến sự an nguy của bản thân, Cơ Động toàn tâm toàn lực chìm sâu vào việc khôi phục lại ma lực. Luồng Âm Dương Lốc Xoáy trong thời gian mười ngày hôn mê này cũng đã tự động khôi phục được một ít ma lực. Lúc này hắn tiến hành xoay chuyển, Hỏa nguyên tố trong không khí bên ngoài nhất thời như tơ như lũ dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn, tự động chuyển hoán, bổ sung những ma lực mà hắn đã tiêu hao.

Hắn cũng không có dựa vào Tinh Hạch hoặc là Ma Lực Khôi Phục Dược Hoàn để bổ sung ma lực mình. Làm như vậy mặc dù có thể nhanh chóng khôi phục hơn, nhưng đối với bản thân ma sư mà nói cũng tuyệt không có lợi ích gì. Sau khi ma lực tiêu hao trên diện rộng, chỉ có một cách thông qua tu luyện để khôi phục ma lực mới chân chính củng cố tu vi, gia tăng thực lực.

o0o

Không biết trải qua bao lâu sau, âm thanh ồn ào bên ngoài làm cho Cơ Động từ trong tu luyện phải tỉnh táo lại. Lúc này ma lực hắn đã khôi phục lại ba thành, đã bắt đầu có thể ngưng tụ ra Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận rồi.

Hai mắt mở ra, ma lực cùng với thân thể đã dần dần khôi phục, ngay cả việc cảm nhận thế giới bên ngoài tựa hồ cũng rõ ràng hơn vài phần. Lúc này Lam Bảo Nhi đã đứng cách hắn không xa, đang nhìn về phía bìa rừng, cặp mày khẽ nhíu lại.

Cơ Động đứng lên, hỏi:

- Chuyện gì vậy?

Lam Bảo Nhi nói:

- Ta cũng không rõ, tựa hồ như có người đến đây. Nhưng chắc cũng không phải là địch nhân, cũng không có thanh âm động thủ hay ma lực ba động. Phất Thụy sư huynh vì đảm bảo an toàn cho ngươi đã để lại hai vị sư huynh cấp bậc Lục Quan, còn có hai mươi vị học trưởng của Thiên Can Học Viện, cấp bậc Tam Quan, Tứ Quan.

Cơ Động nói:

- Chúng ta ra ngoài đó xem thử.

quãng không xa, đã thấy bên cạnh bìa rừng, khoảng hai mươi mấy ma sư mặc trang phục của Thiên Can Học Viện đang cùng một đám khoảng bảy tám người tranh cãi gì đó. Thanh âm ồn ào cũng do vậy mà ra.

- Mau tránh ra. Nếu không đừng trách chúng ta không khách khí. Các ngươi có biết chúng ta có thân phận gì hay không?

Trong đám người vừa tới, một gã thanh niên tóc ngắn, màu vàng nhạt, cực kỳ kiêu ngạo nói.

Một gã trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi của Thiên Can Học Viện trầm giọng nói:

- Tuy rằng ta không biết các người làm cách nào tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, nhưng mọi người cũng đều thuộc về Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, xin hãy tự trọng. Nếu thật sự các ngươi có bản lĩnh, các ngươi hãy đi thể hiện với đám địch nhân của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đi.

Nhìn đám người vừa tới, Cơ Động cũng không khỏi phải sửng sốt một chút. Bởi vì trong những người mới tới này, có một người hắn quen. Đúng là người đã từng cùng hắn tiến vào Địa Cung, học được Ngũ Hành Pháp Trận huyền bí, Quang Minh Giáp Mộc Thánh Đồ Diêu Khiêm Thư.

Nhìn thấy Diêu Khiêm Thư, lại nhìn sang đám người bộ dáng cao ngạo đứng bên cạnh hắn, Cơ Động cũng đã mơ hồ đoán ra được thân phận bọn họ. Bước nhanh lên một chút, Cơ Đông rất nhanh đi tới chỗ của đám đệ tử Thiên Can Học Viện.

Cơ Động nhìn thấy Diêu Khiêm Thư, lúc này Diêu Khiêm Thư cũng đã nhìn thấy hắn, nhất thời kinh hỉ gọi lớn:

- Cơ Động, hóa ra là ngươi ở đây. Làm cho bọn ta kiếm mải a!

Hai người dù sao cũng từng chung tay kháng cường địch, coi như là đã từng đồng sinh cộng tử. Cơ Động mỉm cười, nói:

- Đúng là ngươi cũng tiến vào Thánh Tà Chiến Trường.

Diêu Khiêm Thư cười hắc hắc, hai tay khẽ thủ thế một chút. Nhìn thủ thế của hắn, Cơ Động nhất thời hiểu được những người này làm sao có thể tiến vào Thánh Tà Chiến Trường. Không hề nghi ngờ, những người đi chung với Diêu Khiêm Thư này, đúng là các Quang Minh Thánh Đồ. Bọn họ có thể tiến vào nơi này, chính là bằng vào Truyền Tống Pháp Trận mà đến.

Không cần hỏi Cơ Động cũng có thể đoán được, trên Thánh Tà Đảo này, hiển nhiên là các Thiên Can Thánh Đồ đời trước có để lại Truyền Tống Pháp Trận. Như vậy xem ra, đám Thiên Can Thánh Đồ của Hắc Ám Đại Lục tựa hồ cũng thật sự không có học được Ngũ Hành Pháp Trận. Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử kia rõ ràng cũng giống như mình, thông qua Thánh Tà Thông Đạo mà vào.

Đúng lúc này, bên cạnh Diêu Khiêm Thư, một gã thanh niên nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, mặc một bộ trang phục màu vàng, khí độ hiên ngang, thản nhiên nói:

- Khiêm Thư, ngươi không giới thiệu một chút với chúng ta hay sao?

Diêu Khiêm Thư khẽ nhíu mày một chút, nhưng vẫn nói:

- Vị này chính là nhất đại Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ của chúng ta, Cơ Động. Cơ Động, vị này chính là Mậu Thổ Thánh Đồ, Ngao Phong. Vị này là...

Không đợi Diêu Khiêm Thư nói hết câu, gã Mậu Thổ Thánh Đồ kia đột nhiên mở miệng ngắt lời hắn:

- Hắn chính là người mà ngươi nói, Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ sao? Khiêm Thư, ngươi có nhận nhầm người không đó?

Mặc dù khí độ của hắn vô cùng hiên ngang lẫm liệt, nhưng khi nói chuyện, lại làm cho người ta có cảm giác cao cao tại thượng. Đồng dạng là cao ngạo, nhưng Cơ Động là tự thân cao ngạo, còn hắn là cao ngạo trong mắt không có ai.

Sắc mặt Cơ Động lạnh lại, Diêu Khiêm Thư cũng rất bất mãn, nói:

- Ngao Phong, ngươi nói chuyện phải chú ý một chút. Thiên Can Thánh Đồ chúng ta là một thể a!

Không đợi Ngao Phong trả lời, gã thanh niên tóc vàng kiêu ngạo lúc trước đã cướp lời:

- Hắn như vậy mà cũng xứng là một thể với chúng ta hay sao? Diêu Khiêm Thư, chẳng lẽ ngươi không cảm giác được khí tức ma lực trên người hắn yếu ớt như thế nào sao? Ngươi nhìn sắc mặt hắn xem, hoàn toàn là bộ dáng ham mê tửu sắc. Cái gì mà Song Hỏa Hệ Thánh Đồ cơ chứ, thậm chí ngươi còn nói hắn là một đời Thánh Vương nữa, hắn xứng sao? Hắn bao nhiêu tuổi rồi? Hỉ mũi còn chưa sạch nữa là.

- Quản Nhược, câm miệng.

Diêu Khiêm Thư giận dữ:

- Ta xem kẻ hỉ mũi chưa sạch chính là ngươi đó. Ngươi đối đãi với đồng đội như thế đó sao?

Quản Nhược cười lạnh một tiếng:

- Không phục à? Diêu Khiêm Thư, đừng quên là, ngươi chính là thủ hạ bại tướng của ta đó. Canh Kim khắc Giáp Mộc, ta mà sợ ngươi sao? Có bản lĩnh, chúng ta lại đấu với nhau một trận nào.