Chương 7: Tiến bộ vượt bậc,

Chương 7: Tự thân rèn luyện

sau khi trao đổi 20 ngàn lấy mấy trang giấy, Xuân Mai ra ngoài hiên ngồi khoanh chân, nghiên cứu phương pháp rèn luyện thể lực. Độ hiệu quả ra sao chưa được xác thực, nhưng nó thấy có vẻ sẽ có tác dụng.

Các bài tập đơn giản để tăng sức bền không đòi hỏi kỹ thuật cao. Bao gồm, chạy bộ, hít đất, plank, squat, và quan trọng nhất là bật cóc. bài tập này từng là hình phạt trong giờ thể dục. bật nhảy từ sân bên này sang sân bên kia, chưa đến 50 lần mà phải đi tập tễnh cả tuần do căng cơ. Xuân Mai vẫn nhớ như in.

"Không ngờ hình phạt ngày đó lại là bài tập sắp tới."

Muốn tăng thể lực để thành cầu thủ bóng đá, không được phép từ bỏ.

ngoài việc tăng thể lực, cũng phải duy trì luyện tập với bóng để duy trì cảm giác.

ban ngày còn phải đi làm, phải thu xếp luyện tập thể lực vào cuối ngày, tập buổi sáng thì không có sức đi lụm ve chai nữa.

mười ngày đầu tiên là thời gian khó khăn nhất, cơ thể đang làm quen với cường độ vận động liên tục, do bật cóc liền mấy hôm, nó cứ phải đi khập khiễng cả tuần, hai chân như bị thổi căng lên, đứng lên ngồi xuống vô cùng khó khăn.

nhưng giai đoạn ấy đi qua, cũng là lúc Xuân Mai thấy cơ thể có chút chuyển biến, quan trọng hơn cả là sự tự tin mỗi ngày lại được nâng cao. nó tự tin vì cơ thể càng ngày càng khỏe ra. mỗi ngày lại chống đẩy hơn 5 cái so với ngày trước, 120/ 3 phút. bật cóc hay squat cũng không còn để lại di chứng dai dẳng, qua ngày hôm sau liền trở lại bình thường.

Nó còn tranh thủ kết hợp chạy bộ và luyện tập với bóng, dẫn bóng liên tục hai cây số. đến nỗi cái bóng của nó trầy xước do lăn quá nhiều dẫn đến hỏng mới thôi. vậy là nơi có dịp tậu thêm cái bóng mới.

dần dà nó chỉ đạp xe nhặt ve chai buổi chiều kết hợp với đạp xe. còn sáng sớm lên chỗ chợ đầu mối bốc mấy xe tải hoa quả, đồ gia dụng. việc hơi cực nhưng nhiều tiền. làm từ 5 giờ sáng đến 9 giờ. nó có nhiều thời gian hơn để chơi bóng.

có hôm người bạn làm chung việc xin nghỉ, một mình nó bốc nguyên một xe, mệt bở hơi tai. chủ xe boa thêm cho trăm ngàn đi uống nước, không ngừng khen nó nhanh nhẹn tháo vát, được việc. muốn nó đi phụ xe, cả đi lẫn về luôn. nó từ chối vì còn có việc quan trọng hơn.

cũng được một khoảng thời gian kể từ lần gặp anh Tiến. cơ thể Xuân Mai đã tràn trề sức lực hơn trước rất nhiều. kỹ thuật và cảm giác bóng đều có nhiều tiến bộ. nhưng nó cũng nhận ra rằng cảm giác bóng chỉ tốt nhất trong thời gian 10 phút đầu tiên khi vận động. vận động càng lâu, cơ thể nóng lên, cảm giác bóng sẽ càng kém.

cho tới khi đạt ngưỡng tâng bóng 100 lần, cơ thể còn đang nóng bỏng ngay sau khi chạy được 2 cây số. Một chuỗi ngày tự luyện tập của nó tạm dừng lại. đã đến lúc đi cọ sát với những người chơi bóng khác.

Nó tìm đến công viên, bãi đất trống trong khu, thậm chí sang cả khu phố khác để giao lưu.

quả nhiên giới hạn của những người chơi bóng chỉ đề cho zui không còn làm Xuân Mai cảm thấy thoả mãn. giờ này nó vừa có sức tì đè, vừa có kỹ thuật rất tốt.

đã đến lúc gặp anh Tiến để nói chuyện nghiêm túc về việc trở thành cầu thủ bóng đá.

Sân bóng nhân tạo cạnh công ty P&G là địa điểm tụ họp của những người làm việc ở công sở có niềm đam mê với bóng đá. ngoài công ty của Anh Dũng còn có nhiều cơ quan, tổ chức chọn nơi này làm địa điểm giao lưu thể thao.

Xuân Mai đến vào lúc 4 giờ chiều, quan sát những người chơi trong sân. nhìn từng pha bóng, từng cú sút, bước di chuyển của cầu thủ. Nó cảm thấy tự tin vào bản thân, nếu nó ở trong sân lúc này, chắc chắn có thể quậy được một phen mà không cần quan tâm bị tỳ đè như thế nào chăng nữa.

Và rồi bóng hình cao lớn, da ngăm đen đã xuất hiện. tóc anh tiến đã dài ra và rậm rạp lắm, nhớ lần trước văn còn để đầu cua ngắn cũn. Hóa ra, Xuân Mai đã hơn ba tháng không tới đây.

Nó vẫy tay, gọi anh Tiến hai ba lần, anh ta ngơ ngác nhìn về phía Xuân Mai, đôi lông mày cau lại, tự hỏi người kia là ai.

"Anh không nhận ra em à, nhóc loi choi muốn làm cầu thủ bóng đá."

Anh Tiến a một tiếng, nhìn Xuân Mai thêm một lần, anh không tỏ thái độ gì quá đặc sắc, bởi người hôm nay đứng trước mặt mình vào đứa nhóc kia, không giống nhau. Nó của hiện tại có da thịt hơn, ánh mắt tràn ngập sự tự tin, không có chút rụt rè.

"Ờ, chào em. em tên gì ấy nhỉ."

Lần trước không thèm hỏi tên, lần này anh Tiến đã thực sự không thể làm ngơ được nữa.

"Em tên Xuân Mai, em muốn nói chuyện nghiêm túc với anh về Bóng đá."

Tiến gượng cười, trong lòng có chút lo lắng.

"OK thôi, vẫn quy tắc cũ, lấy được bóng trong chân của anh rồi hẵng nói chuyện."

Xuân Mai chậm rãi lắc đầu phản đối.

"Em có ý này hay hơn, chúng ta để bóng giữa sân, ai đoạt được bóng và ghi bàn trước, người ấy sẽ thắng."

Bóng đá quan trọng nhất là ghi bàn và giành chiến thắng, việc cài người che bóng chỉ ngăn không cho đối phương lấy bóng, nhưng đâu thể làm cái trò đó cả trận đấu, cả đội vẫn phải triển khai bóng về phía khung thành đối phương. dùng kỹ thuật cài người để đánh giá năng lực của người khác quả thực không được công bằng và khách quan.

Anh Tiến đồng ý ngay, vội xin phép người ta cho mình mượn sân 5 phút để dạy dỗ lại thằng nhóc này.

mọi người chung quanh cũng rất hào hứng trước màn so tài của Tiến với người lạ mặt kia.

"Gì vậy, đá banh chọi nhau 1_1, đây là lần đầu tiên tôi thấy đấy."

"chỉ có bọn trẻ con mới làm thế thôi, mà ông Tiến, 25, 26 rồi, trẻ con gì nữa đâu."

"Thằng cu kia trông quen quen. tôi thấy nó lảng vảng ở ngoài suốt."

"tuổi trẻ chưa trải sự đời, thằng Tiến bón hành cho nó ngay thôi."

quả bóng được đặt ở giữa sân, Tiến và Xuân Mai chia ra, mỗi người đứng trước cầu môn, chờ hiệu lệnh của người ngoài cuộc, liền lập tức chạy về phía trái bóng. cái này là đang thi tốc độ, khả năng xử lý bóng.

Xuân Mai có ưu thế về tốc độ nên chạm bóng trước anh Tiến. nhưng đối phương đã có ý nhường từ trước, đợi Xuân Mai có bóng rồi mới lao vào tranh chấp.

thế lực, sức vóc anh Tiến to lớn, tạo ra áp lực cho Xuân Mai, thời điểm này không ngại va chạm, nhưng nó vẫn chủ động xoay người đảo bóng sang chân còn lại. Anh Tiến lần nữa xồ tới, nhưng Xuân Mai không còn bị ngã như ba tháng trước, nó tiếp tục xoay người lần 2, thoát khỏi sự truy cản, nhanh chóng chạy về phía cầu môn.

Anh Tiến hốt hoảng chạy theo, đột nhiên Xuân Mai lại xoay người thêm một lần nữa, lần này còn vung chân sút quả bóng thật căng, bay về phía cầu môn làm anh Tiến Choáng váng.

"thằng nhóc này bị điên sao, sao lại sút bóng ngược về hướng khung thành của nó."

Bình tĩnh nhìn lại thì không phải nó nhìn nhầm mà là bản thân mình mắc mưu. Xuân Mai xoay người hai lần rồi bứt tốc thật nhanh về phía cầu môn của nó. Anh Tiến bị xoay như chong chóng lại tưởng thằng nhóc đang lao về phía cầu môn của anh, nên mới hốt hoảng đuổi theo. Khi Xuân Mai đột ngột đổi hướng sút bóng về hướng ngược lại, anh mới không kịp phản ứng.

Xuân Mai ghi bàn đầu tiên.

Tiến cười gượng

"Thảo nào chú em tự tin đến vậy, Hóa ra thời gian qua luyện tập không ít nhỉ."

Xuân Mai lấy thêm một quả bóng khác chuyển thẳng vào chân anh Tiến.

"thêm một lần nữa. anh tấn công, em truy cản."

Anh Tiến cười khẩy, hùng hục dẫn bóng về phía cầu môn, Xuân Mai lao ra chặn đường, Anh Tiến đưa lưng ra làm động tác cái người che bóng. nó chạy sang bên nào thì anh Tiến xoay sang bên đấy không cho nó chạm bóng.

Ba tháng này, Xuân Mai đã nghĩ cách phá giải đòn này của anh Tiến. Nó làm động tác giả định chèn qua bên phải, Anh Tiến sẽ xoay lưng về phía đó. đồng thời lấy chân trái kéo bóng sang hướng ngược lại. đột nhiên lại có cái chân của ai thò ra từ phía sau chạm vào bóng, làm nó lăn đi phía trước.

Xuân Mai và Anh Tiến như cùng một lúc chạy tới, vai tỳ vai, chân kề chân không ai chịu thua ai. nhờ có thời gian luyện tập thường xuyên, Chân của Xuân Mai dẻo hơn, nó chích mũi giày tâng một nhịp bóng, nhịp thứ hai đẩy bóng ra xa, so với anh Tiến Nó đang chiếm ưu thế về khoảng cách với trái bóng.q

đến đây kết quả đã rõ. Anh Tiến thua hai bàn không gỡ.

mọi người xung quanh vỗ tay, ai cũng biết Tiếng là người chơi bóng lâu năm ở đây, kỹ thuật và sức lực không phải dạng vừa . hôm nay lại bại trước một người trẻ lạ mặt, đúng là núi cao còn có núi cao hơn.

thắng nhẹ hai trái, Xuân Mai siết hai nắm đấm, không giấu được sự sung sướng.

"Anh Tiến đã nhường em rồi. chuyện làm cầu thủ chuyên nghiệp."

Tiến còn chưa lấy lại thăng bằng sau màn cọ xát vừa rồi. cười ha hả.

"Được lắm cu, chúng ta ra kia nói chuyện, trả lại sân cho người ta còn đá."

Hai anh em đi ra chỗ hàng ghế, vừa đi, anh Tiến vừa hỏi.

"Hôm nay nhìn chú khác hẳn hôm trước, chắc mấy tháng này luyện tập ghê lắm phải không?"

"Dạ đúng rồi anh, ngày nào cũng tập luôn á. Em đá như vậy có đủ điều kiện làm cầu thủ bóng đá chưa anh."

Anh Tiến nhìn Xuân Mai đang vô cùng phấn khích, dạo trước còn bảo nó nên từ bỏ giấc mơ. vậy mà hôm nay, nó hoàn toàn lột xác. chỉ trong thời gian ngắn đạt được thành tựu bậc này, nếu cho vào lò luyện tập bài bản, làm cầu thủ không phải không có khả năng.

"Chú mày khá đấy. hồi trước anh mày cũng định làm cầu thủ, nhưng không cạnh tranh được với người ta. hơn nữa cũng hơi lớn tuổi, nên chỉ tham gia được một số giải phong trào. Nói chung môi trường bóng đá chuyên nghiệp phải cạnh tranh nhiều cả trong và ngoài đội. Vậy chú mày nghiêm túc thật à?"

Xuân Mai đáp chắc như bắp.

"Em nói thiệt mà. Em không biết nên bắt đầu từ đâu đây."

Anh Tiến nói một tràng .

"một hành trình dài đấy. đầu tiên nên tham gia các giải phong trào ở địa phương, trong khu phố, trong quận, huyện. rồi lên cấp thành phố. sau khi có thành tích rồi có thể đến trung tâm thể thao văn hóa của tỉnh, thành phố. ngoài năng lực phải có người quen giới thiệu.

Khi lên cấp tỉnh rồi, có thể đăng ký thi đấu bóng đá cấp độ Quốc gia. ở nước mình hiện có giải hạng nhất, hạng hai, hạng ba là thấp nhất. vô địch hạng ba được lên đá hạng hai, vô địch hạng hai được lên đá hạng nhất. Lúc đó sẽ được coi là cầu thủ chuyên nghiệp."

Quá trình dài như vậy, chỉ nghe thôi đã muốn từ bỏ rồi. nếu may mắn được vào học tại các lò đào tạo bóng đá, thì quãng đường thi đấu chuyên nghiệp sẽ ngắn hơn. họ sẽ là đội trẻ dự bị, có cơ hội sẽ thay thế các đàn anh. Chứ không phải leo từng nấc thang đi lên.

Xuân Mai được bổ túc kiến thức, chăm chú nghe không lọt một chữ.

"Nghe có vẻ hấp dẫn quá, Nhưng làm thế nào để tham gia đội thể thao của nơi địa phương đang cư trú."

Anh Tiến cười xòa.

"Cái này phải nhờ đến quan hệ. Chú mày là em của Dũng, cũng là em của anh. Anh sẽ giúp chú gia nhập được đội bóng của Phường."

"Thật ạ. uầy, em cảm ơn anh nhiều nhé."

Nhìn cái vẻ mặt tưng tửng của Xuân Mai, Anh Tiến chỉ biết cười thầm. Nó giống hệt với anh mấy năm trước, hừng hực khí thế đi chơi bóng. tạo được mối quan hệ với đoàn thanh niên của Phường. giúp đội bóng vô địch cấp thành phố. nhưng khi muốn leo lên cao hơn, thì không cạnh tranh được với người khác, bị loại trong danh sách triệu tập.

Xuân Mai thì khác, nếu nó gia nhập đội bóng, chắc chắn sẽ trở nên rất nổi bật. chưa biết chừng có thể vào được đội bóng đá cấp thành phố.

"Khoan mừng vội, sắp tới phải tham gia giải phong trào, có được thành tích tốt, người ta sẽ đánh giá chú mày cao hơn. khi nào có giải anh sẽ thông báo. Từ giờ trở đi, chiều nào cũng phải ra đây tập rõ chưa. Tiền sân, anh sẽ nói với người ta, miễn cho chú. ở đây đều là người quen của anh."

"Được thế thì còn gì bằng. anh giúp em nhiều như vậy, em chẳng biết trả ơn như thế nào."

Anh Tiến nghiêm mặt, đấm nhẹ vào ngực Xuân Mai.

"Ơn nghĩa gì, mày phải gánh trách nhiệm đưa đội bóng của tỉnh tham gia ở giải bóng đá cấp quốc gia. như vậy dân mình được nở mày nở mặt, bọn anh cũng sẽ rất hãnh diện.."

Xuân Mai hạ quyết tâm ngay trước mặt người ta.

"trở thành cầu thủ chuyên nghiệp là ước mơ của em. Em sẽ không bỏ cuộc cho đến khi "

"Khá lắm. Được rồi, bây giờ vào sân, có bao nhiêu kỹ năng học được đem hết ra. chỗ nào chưa được anh sẽ nắn gân."

Anh Tiến chờ trận bóng nghỉ giữa hiệp, xin cho Xuân Mai vào làm một chân. mọi người cũng đều rất tò mò về người đã bón hành cho Tiến hai bàn thắng. người nào mệt thì Đi ra để nó chơi trám vào vị trí đó.

được vào sân, xuân Mai cũng không ngại chơi bóng hết khả năng của mình. đa số mọi người đều là dân đi làm, coi bóng đá chỉ để giải trí, cả ngày chạm bóng có 1h đồng hồ là nhiều. Đâu như nó cả ngày chỉ bóng bánh, cứ rảnh là lại đem bóng ra dợt.

vậy nên không khó hiểu khi thấy Xuân Mai lấn lướt ở trên sân. kỹ thuật thì khỏi bàn, duy chỉ có kinh nghiệm thực chiến là còn hạn chế. Anh Tiến cho nó chơi bóng free ở sân nhân tạo, vừa khéo bù đắp khuyết điểm cho nó.